Trong đêm hôm ấy. Mạng xã hội bất ngờ lan truyền video một thầy giáo tự nhận bản thân đã xâm hại tình dục học sinh của mình.
Video nhanh chóng nhận về rất nhiều cảm xúc phẫn nộ và hàng loạt những bình luận chỉ trích.
Gay gắt đến nỗi, công an đã phải vào việc ngay sau đó.
Mà nhân vật trong video không ai khác chính là thầy dạy vật lý Nhật Nam.
" yên tâm, những người liên quan cái chết của chị, không ai thoát được tôi đâu!"
Đám bắt nạt Nhã Trúc cũng không ngoại lệ, chỉ là thay vì sử dụng cách cũ thì tôi đã cho bọn họ trải nghiệm nỗi đau giày xé tâm hồn và thể xác mà Nhã Trúc đã từng trải qua.
" anh đi giao đồ tiếp đúng không?"
" hộ tôi nhé!"
Tôi chìa những lá bùa ra cho Gia Khánh, sau đó xoa đầu hắn ta. Tên quỷ bật cười khanh khách, bay vụt đi luôn.
" đây chưa phải là tất cả đâu, chị hãy quan sát sức mạnh của cộng đồng mạng và pháp luật hình sự Việt Nam nhé!"
Nhã Trúc gật đầu.
Video của thầy Nhật Nam không chỉ dừng ở đó, thầy ta còn nhắc đến hành vi ăn chặn và vô tâm với học sinh nghèo của nhà trường.
Điều này tiếp tục dấy lên một làn sóng phẫn nộ, rất nhiều người tràn vào trang cá nhân của trường chửi bới, yêu cầu đổi hiệu trưởng cùng những giáo viên không có nhân cách.
Thời điểm lá bùa hết tác dụng, thầy Nhật Nam có hoảng hốt gỡ video xuống thì cũng đã quá muộn rồi.
Công an đã nhanh chóng ập đến nhà của thầy ta, áp giải đi.
Ban đầu thầy ta còn chối là muốn nổi tiếng trên mạng nên mới bịa chuyện, nhưng đến khi công an tìm được những tin nhắn đe doạ học sinh nữ cùng các video quay lại quá trình cưỡng hiếp của thầy ta.
Có mười cái miệng cũng chốt không nổi.
Thầy ta nhanh chóng bị kết án 13 năm tù.
Sự việc của nhà trường cũng không thoát được, bộ giáo dục của tỉnh đã đến để điều tra. Hiệu trưởng cùng những giáo viên có hành vi ăn chặn đều bị đuổi đi và thay thế bằng một người khác.
“ em gái nhỏ và Nhã Trúc. Tôi về rồi nè!"
Gia Khánh lại bổ nhào đến phía tôi. Trên tay hắn ta còn cầm theo một chiếc điện thoại.
" cái gì đây?"
“ cho cô đấy Nhã Trúc!"
Thì ra quá trình đám bắt nạt chịu đau đớn, tên quỷ này đã ghi lại hết rồi mang về nhà.
Nhưng Nhã Trúc đã từ chối xem video. Tôi cũng hiểu nguyên nhân, chỉ có Gia Khánh là khó hiểu thôi.
" tất cả đều đã phải trả giá rồi!"
Tôi đưa tay xoa đầu tên quỷ đang phụng phịu vì không ai chịu xem video, điềm đạm nói.
Nhã Trúc nhìn tôi, rất lâu sau mới mở lời.
" thành thật mà nói thì tôi vừa cảm thấy thoả mãn lại vừa cảm thấy không đủ. "
"....vậy sao?"
“ tôi đã chết, còn bọn họ vẫn còn sống. Sự trừng phạt này chỉ kéo dài một thời gian, xong đó sẽ kết thúc. Còn tôi thì sẽ chết mãi mãi! Tôi cảm thấy nó không công bằng!"
Nhã Trúc giãi bày.
" khoảng thời gian ấy để khiến họ nhận ra sai lầm. Còn chị thì hãy đầu thai và sống một cuộc đới mới, một cuộc đời không đau thương thù hận!"
Tôi đặt tay lên vai của Nhã Trúc, chậm rãi khuyên nhủ. Gia Khánh ở bên liền nhanh chóng phụ hoạ.
“ em gái nhỏ nói đúng đó!"
Nữ quỷ nhìn tôi, sau đó đẩy Gia Khánh ra nhào vào lòng tôi oà khóc. Giống như một đứa con nít nức nở.
Tôi thở dài, vỗ vai dỗ dành Nhã Trúc.
Tên quỷ cũng hiểu vấn đề, không có hậm hực ầm ĩ đòi tách nữ quỷ.
Nhã Trúc khóc rất lâu, có lẽ do là quỷ nên không cảm thấy mệt.
" c-cảm ơn cô!"
Nữ quỷ sụt sịt, oán niệm cuối cùng cũng đã không còn. Cuối cùng cũng có thể đi đầu thai được rồi.
" không có gì."
Tôi nói xong, tay liền bắt đầu tạo ấn kí. Nhã Trúc cũng mỉm cười đợi chờ.
Khoảnh khắc tay của tôi kề sát trán của Nhã Trúc. Tôi đã nghe cô ta nói.
" kiếp sau, cô hãy trở thành gia đình của tôi nhé!"
Tôi không đáp, chỉ chăm chăm hoàn thành việc giúp Nhã Trúc có thể đi đầu thai.
Nhìn cơ thể phát sát rồi chậm rãi tan biến của cô ấy, Gia Khánh vẫy tay tạm biệt.
" kiếp sau hãy sống thật mạnh mẽ!"
Lời chút vừa dứt, Nhã Trúc cũng hoàn toàn biến mất.
" em gái nhỏ, sao không đồng ý trở thành gia đình của cô ấy vậy?"
" vì có được sẽ mất được. Tôi sợ cảm giác mình quá yêu thương một thứ rồi phải mất đi thứ đó!"
Hoặc là cảm giác bị chính gia đình mình vứt bỏ.
" vậy anh với em là gì?"
" anh là khách hàng, cũng là người bạn của tôi!"
" anh sẽ là người bạn yêu thương em nhất luôn!"
.......
Ngày hôm sau, đám Thu Huyền thật sự đã đi dập đầu xin lỗi từng người đã bị bọn chúng bắt nạt.
" giờ hãy giúp tao đi!"
Thu Huyền nắm lấy tay tôi, giống như sợ tôi sẽ lắc đầu nói không.
" chuyện các người đã được giải quyết xong lâu rồi!"
Tôi giật tay ra, nhàn nhạt nói.
" mày nói thật không?!"
“ tao nói điêu làm gì?"
Thu Huyền nghe xong, hai mắt sáng rực lên, cười không khép được miệng.
Tôi chẳng quan tâm, định đi về chỗ ngồi của mình. Nhưng giữa đường lại khựng lại.
" ô-ông nội"
Trước mắt tôi là ông nội, nói đúng hơn là linh hồn của ông. Nhìn nụ cười buồn của ông ấy, tôi như chết lặng.
Điện thoại trong túi áo cũng reo lên, tôi lấy ra xem, là số của bệnh viện.
" Mạc Khánh Vân đúng không, ông nội cháu đã không qua khỏi rồi. Xin chia buồn với cháu!"
Điện thoại trên tay liền rơi bịch xuống đất.
Tôi mặc kệ ánh mắt của mọi người, chạy vụt ra ngoài.
" em gái nhỏ, chuyện vì vậy?"
Gia Khánh vừa ngạc nhiên vừa lo lắng. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy dáng vẻ hoảng loạn của tôi.