" Gia Khánh, phiền anh lôi cô ta ra đây hộ tôi với!"
Tan học, tôi nói thầm với Gia Khánh.
Tên quỷ nghe xong, liền hô to tuân lệnh rồi chạy đi túm lấy nữ quỷ.
Nữ quỷ giật mình, cũng hắn ta giằng co một trận. Nhưng đến cuối cùng vẫn là bị ép phải đi cùng với Gia Khánh, đến trước mặt tôi.
" chúng mày muốn cái gì?!"
Nữ quỷ gào to. Tiếng thét chói tai, giống như một người đang lên nốt cao nhưng bị lệch tông ấy.
Gương mặt của cô ta nhăn nhó, hàm răng sắn nhọn cứ nhe ra. Hẳn là đang muốn doạ sợ tôi rồi.
Nhưng mà tôi chẳng sợ, ngược lại còn vô cùng bình thản tiếp chuyện.
" muốn giúp chị thôi, khổ quả!"
" chúng mày đừng hòng gạt tao!"
Nữ quỷ không tin, vẫn điên cuồng giãy dụa, trợn mắt nhìn tôi.
" hay là đánh ngất cô ta đi. Anh sắp không giữ nổi rồi em gái nhỏ."
Gia Khánh nhìn tôi, với biểu cảm không chút nhăn nhỏ của hắn ta, có thật sự là sắp không giữ nổi không vậy.
" đánh ngất cái đầu anh. Con gái là phải đối xử nhẹ nhàng!"
Tôi đi đến, cốc nhẹ lên đỉnh đầu của Gia Khánh. Khiến bất mãn, bĩu môi muốn nằm ra giãy đành đạch.
" anh cũng cần được đối xử nhẹ nhàng đó. Em gái nhỏ!"
Tên quỷ hậm hực.
" chị trước hết hãy bình tĩnh lại. Tôi thật sự chỉ muốn giúp chị thôi!"
Trước hết để ngăn nữ quỷ tiếp tục vùng vẫy, tôi đưa tay lên tháo mắt kính của mình xuống.
Âm dương nhãn được lộ ra.
Cả nữ quỷ cùng Gia Khánh đều cảm nhận được áp bức từ đôi mắt ấy. Nữ quỷ miễn cưỡng trở nên bình tĩnh hơn.
" được rồi. Trước hết tôi xin lỗi thay đám ngốc đã chơi trò cầu cơ kia, khiến chị phải tức giận!"
Tôi đeo lại kính mắt, chậm rãi nói.
" và, nếu chị muốn bản thân còn có thể đầu thai, thì đừng có giết bọn họ!"
"....."
" nghe tôi đi!"
Tử khí xung quanh nữ quỷ dần dịu xuống, Gia Khánh sau khi không còn cảm thấy nguy hiểm cũng buông cô ta ra, rồi đứng bên cạnh tôi.
" vì sao chị lại hoá thành quỷ?"
Nữ quỷ nghe thấy câu hỏi của tôi, gương mặt đã bị dập nát một nửa liền ngẩng lên. Ánh mắt vừa tức giận lại vừa bi thương.
Cô ta oán giận đập mạnh tay xuống nền đất, căm phẫn nói.
" tao từng bị cô lập và bắt nạt trên lớp. Chúng nó dùng ngôn từ khiến tao suy sụp, dùng bạo lực để khiến tao đau khổ!"
Tôi đứng đối diện, lẳng lặng lắng nghe.
" khi tao báo cáo với nhà trường, họ đã làm lơ không giúp đỡ. Quá đáng nhất chính là tao đã bị giáo viên trong trường xâm hại thân thể. Nhưng lại chẳng ai làm chủ cho tao. Tao bị bức đến đường cùng, phải dùng cái chết để giải thoát. Nhưng oán niệm quá sâu nặng, khiến tao hoá thành quỷ!"
Thì ra, đây là lý do mà lúc Thu Huyền có thái độ bắt nạt tôi, nữ quỷ này lại tức giận đến như vậy.
" tôi rất tiếc cho những chuyện đó. Nhưng chị đừng tự mình giết chết người, dương gian có luật pháp, bọn họ chạy không thoát đâu!"
Nữ quỷ nghe tôi nói xong, liền cười một cách chế giễu.
" đến gia đình tao cũng chỉ nhận lấy tiền bồi thường rồi câm nín. Luật pháp là cái gì chứ, toàn bịa đặt cả!"
" vậy nếu tôi giúp chị trả được thù. Thì chị đừng có giết mấy đứa lớp tôi mà đi đầu thai nhé!"
Tôi nói xong, liền chìa tay ra. Nếu nữ quỷ nắm lấy, thì coi như đây là một thoả thuận được thiết lập.
Còn nếu nữ quỷ từ chối, thì tôi đành phải loại bỏ cô ta luôn. Quỷ vẫn còn oán niệm, không thể cưỡng ép đầu thai được.
" mày sẽ giúp tao thật sao?"
Nữ quỷ vẫn còn bán tin bán nghi.
" em gái nhỏ chắc chắn sẽ giúp. Vì em ấy là người tốt bụng nhất mà tôi gặp, em ấy còn thu nhận tôi nữa nè. Cô biết không , em gái nhỏ...."
Gia Khánh lập tức chen ngang, tự hào chống nạnh nói về 100 điểm tốt của tôi.
Thật sự là gặp nhau chưa đến một tuần, hắn bịa ra cả đống kia kiểu gì vậy?
Tôi cùng nữ quỷ nhìn hắn ta mấy giây, sau đó đều lựa chọn lơ đi.
"ý chị thế nào?"
Nữ quỷ cuối cùng đã bắt tay, chọn hợp tác với tôi.
Vì không thể cứ bàn chuyện ở trường học được, cho nên tôi đã mang luôn nữ quỷ về phòng trọ.
Nữ quỷ này tên Trần Nhã Trúc.
" chị có nhớ giáo viên đã xâm hại chị tên gì không?"
" chết rồi chị mày cũng không quên. Hắn ta tên là Nhật Nam!"
" được!”
Nhật Nam là thầy giáo dạy Vật Lí ở trường tôi, năm nay đã 32 tuổi. Tuy đã có tuổi nhưng tính tình hài hước rất được lòng học sinh.
Chỉ là, một người biết xem tướng như tôi. Từ lâu đã nhận thấy vị thầy giáo này có vấn đề rồi.
" em gái nhỏ làm gì vậy?"
" trả thù có chị gái xinh đẹp!"
Tôi viết hai chữ Nhật Nam lên lá bùa, sau đó đưa cho Gia Khánh.
Hắn ta hiểu được, liền cầm lấy lá bùa rồi nhanh chóng mất hút. Căn phòng chỉ còn lại tôi và Nhã Trúc.
" hắn ta biết đường sao?”
“ lá bùa có khả năng chỉ đường rồi!"
So với ban nãy, nữ quỷ đã hiền hơn rất nhiều. Đề phòng nhưng ít nhất không nhe răng doạ dẫm tôi nữa.
Cô ta đột nhiên giơ tay, chạm vào gương mặt không còn lành lặn của mình. Hít một hơi rồi nói.
" tôi xinh đẹp sao?"
“ theo tôi thấy thì có..."
" gương mặt dập nát này mà đẹp. Mắt cô chắc chắn bị hỏng rồi!”
Tôi mở điện thoại lên, gõ gõ một lúc rồi chìa ra trước mắt chị ta.
Màn hình điện thoại hiển thị một tấm ảnh của một thiếu nữ xinh đẹp. Điểm nhấn chính là đôi mắt biết cười và khuôn miệng duyên dáng.
Đây chính là Trần Nhã Trúc trước khi chết. Bức ảnh được chụp năm cô ta đăng kí tham gia nữ sinh thanh lịch trong trường.
" chính bức ảnh này đã dẫn đến việc tôi bị bắt nạt"
Nữ quỷ cười khổ, chạm nhẹ vào điện thoại của tôi.
" vậy sao, nhưng nó cũng chính minh lời của tôi là đúng. Cô rất xinh đẹp. Bọn họ bắt nạt cô vì ghen tị, toàn một lũ điên!"
Tôi nhàn nhạt nói.
" nếu lúc đó tôi có thể mạnh mẽ như cô, mọi chuyện có lẽ sẽ khác rồi!”
" thế thì coi đây làm bài học, kiếp sau sẽ mạnh mẽ hơn!"
" đầu thai rồi thì có nhớ được gì đâu. Cô chẳng giỏi an ủi gì cả!”
Nữ quỷ bật cười, nụ cười duyên dáng đẹp không kém gì tấm ảnh ban nãy.
Gia Khánh lúc này cũng đã trở về.
“ em gái nhỏ, anh đã hoàn thành rồi. Em khen anh đi!"
Tên quỷ này vừa xuất hiện liền bổ nhào về phìa tôi, nũng nịu nói.
" làm tốt lắm!"
Tôi dù sao cũng nhờ vả hắn ta, đáp ứng yêu câu đơn giản ấy đương nhiên có thể.
“ bây giờ thì chờ xem kịch thôi!"