Tâm Chiến

Chương 18




"Ý cậu là bảo tôi nhập hội?" Cổ Tư Hoành ngồi vững vàng bên người Dã Lang, vừa không chút để ý hỏi lại Dã Lang vừa tự nhiên lấy thuốc từ túi ra.

"Ừ." Dã Lang không phủ nhận.

Cổ Tư Hoành dùng ngón tay thon dài thuần thục rút ra một điếu thuốc, ngậm ở khóe môi: " Nếu tôi không nhập hội, các cậu sẽ không giúp tôi?"

Hai tròng mắt nhạt màu của Dã Lang nhìn chằm chằm nam nhân, một chút bất mãn trên vành môi rõ ràng của nam nhân, hoàn toàn rơi vào trong mắt hắn.

"Nếu tôi không nhập hội, có phải sẽ không quản chết sống của tôi?" Chân mày Cổ Tư Hoành đều dần hiện ra vẻ không vui, trong đôi mắt thâm thúy của anh sâu không thấy đáy, không nghe được Dã Lang trả lời, anh đã biết đáp án, nhưng cuối cùng Cổ Tư Hoành cũng chỉ thản nhiên phun ra hai câu, "Sớm biết sẽ phiền toái như vậy, tôi sẽ không giúp cậu đi cứu người." Điếu thuốc bên miệng nam nhân theo động tác nói chuyện mà nhẹ nhàng lắc lư.

Dã Lang hai chân bắt chéo ngồi dựa trên sô pha, đôi chân thon dài của hắn gác lên bàn, trong tay cầm một chai rượu có tỏa sương mù: "Nếu anh là người của Hán Đường, vậy người một nhà sẽ tốt hơn là bạn bè." Hắn một bên ghé mắt đánh giá Cổ Tư Hoành, một bên tùy ý uống rượu.

Cổ Tư Hoành châm thuốc bình tĩnh rít một hơi, đồng thời dùng ngón tay thon dài rút thêm một điếu thuốc trong hộp ra, đưa cho Dã Lang: " Cậu đã đều nói vậy, tôi đây cũng không có lý do cự tuyệt, khi nào thì mang tôi đi gặp lão đại của cậu?" Nhập hội khẳng định là phải gặp lão đại, bằng không không hợp lẽ.

Dã Lang nhận điếu thuốc Cổ Tư Hoành đưa cho hắn, lấy bật lửa trong tay Cổ Tư Hoành châm lửa: " Hai ngày nữa chờ lão đại có rảnh, tôi sẽ dẫn anh đi."

Dã Lang châm thuốc xong, liền trả lại bật lửa cho Cổ Tư Hoành: "Chờ tiến hành nghi thức xong, anh sẽ chính thức trở thành người của Hán Đường." Hắn đã nói cho lão đại biết chuyện tối hôm qua Cổ Tư Hoành hỗ trợ, để Cổ Tư Hoành gia nhập Hán Đường cũng là ý của lão đại.

Nam nhân bình tĩnh hỏi hắn: "Đêm nay lão đại không phải sẽ tới đây à?"

"Đêm nay lão đại đến để kiểm hàng." Dã Lang nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cổ Tư Hoành, nhìn đến nỗi làm Cổ Tư Hoành khó hiểu phải nhìn lại hắn, hắn bổ sung hai câu, "Lão đại tới đây để tiêu khiển, hiểu không?" Cho nên những người không có việc thì đừng làm phiền......

"Đã hiểu." Cổ Tư Hoành rút điếu thuốc bên môi mình, không hoảng không chậm gẩy tàn thuốc, anh ngược lại hỏi," Cậu không phải nói, có món đồ muốn đưa tôi à?"

Dã Lang lấy hai cái hộp to đã đóng gói đẹp đẽ bên cạnh sô pha đưa cho Cổ Tư Hoành, Cổ Tư Hoành mở ra nhìn, phát hiện bên trong có một cái di động, cùng với một cái áo sơ mi nhãn hiệu anh hay thường mặc. truyện xuyên nhanh

Cũng chính là cái sơ mi mà lần trước vây xem Dã Lang đánh nhau bị dính máu, hơn nữa cái di động cũng giống y chang cái bị anh đập hư......

" Tặng cho tôi?" Cổ Tư Hoành vừa hỏi Dã Lang, vừa cất kỹ hai món đồ rồi đặt ở bên cạnh.

"Là đền cho anh." Dã Lang cảm thấy chữ "Tặng" này không quá thích hợp.

Cổ Tư Hoành cũng nhận lấy món đồ Dã Lang đưa sau đó trả lại di động mà lần đó Dã Lang đưa cho anh, còn nói cho Dã Lang biết mỗi đêm đều có rất nhiều nam nữ gọi điện thoại tới tìm Dã Lang.

"Cậu thích đàn ông?" Nam nhân thành thục cầm điếu thuốc, nghiêng đầu nhìn hắn.

Dã Lang trực tiếp ném chiếc điện thoại đó vào thùng rác, hắn nhìn chằm chằm nam nhân: " Những lời này, hẳn là tôi hỏi anh mới đúng." Nam nhân này cứu người thì cứu người đi lại còn kiss Tung Hào......

"Không thể nói là thích, nhưng không bài xích." Sinh hoạt cá nhân của Cổ Tư Hoành cũng tương đối phấn khích.

"Tôi không thích đàn ông, tôi chỉ thích phụ nữ, nhưng cũng không kỳ thị gay." Khóe miệng Dã Lang tràn ra làn khói mờ nhạt thong thả lượn lờ bên môi, lúc này Dã Lang mới có hứng thú tiến đến trước mắt anh, gắt gao theo dõi hai con ngươi của anh:" Mấy người gọi điện cho tôi, tôi cũng không quen, tôi thấy anh suy nghĩ nhiều rồi."

"Thật không?" Đáy mắt trầm ổn của Cổ Tư Hoành không chút dao động lặng lẽ như tờ, mắt anh bị hơi bia phiếm hồng......

Người ngưỡng mộ Dã Lang rất nhiều, người gọi điện thoại gửi tin nhắn theo đuổi cũng không ít, chỉ là bình thường Dã Lang cũng không quan tâm, hắn cũng không giống như trong tưởng tượng của Cổ Tư Hoành, kết giao bừa bãi.