Tâm Chiến

Chương 19




Bốn người vui chơi trong hộp đêm đến khuya, sau đó bà chủ gọi vài em trẻ đẹp tới bồi rượu bọn họ, bốn người tiêu khiển đến gần sáng mới đường ai nấy về.

Dã Lang cũng đã sớm sắp xếp thời gian để Cổ Tư Hoành gặp mặt đại ca của Dã Lang, chế độ phân cấp trong Hán Đường rất có trình tự, kiểu quản lý hộp đêm chung chung giống như Dã Lang đàn em có tới hơn mấy chục, mấy trăm người.

Đại ca của Dã Lang được gọi là " Nhất ca ", cũng không phải anh cả của đường khẩu Hán Đường, chỉ là một đại ca với đa số đàn em là ngựa con, là đại ca có thế lực nhất ở khu phố 7 Nam khu.

Anh ta trạc tuổi Cổ Tư Hoành, ngoài ba mươi tuổi, nhưng mặc quần đùi thể thao ngắn tay, cách ăn mặc khá là giản dị, vì khi Cổ Tư Hoành nhìn thấy anh ta, cũng là lúc Nhất ca đang tập thể dục buổi sáng trên đỉnh núi.

Sáng sớm hôm nay, Cổ Tư Hoành bị điện thoại của Dã Lang đánh thức, nên sáng sớm anh đã đi theo Dã Lang tới đây, cùng Nhất ca tập thể dục buổi sáng......

Sau khi nhìn thấy Cổ Tư Hoành, Nhất ca không có vẻ mặt gì dư thừa, chỉ nói với Cổ Tư Hoành vài câu:" Nghe nói cậu thân thủ không tồi, sau này cố gắng làm việc, sẽ không thiếu lợi ích của cậu."

Cổ Tư Hoành không lên tiếng.

Dã Lang huých vai Cổ Tư Hoành, như muốn nhắc nhở Cổ Tư Hoành nói vài câu, Cổ Tư Hoành mới tỏ thái độ:" Cám ơn Nhất ca." Ở trước mặt lão đại anh nên biết quy củ.

Bằng không còn cách nào để leo lên đâu......

Nhất ca hài lòng gật đầu, để Cổ Tư Hoành tạm thời đi theo Dã Lang trước, có gì không hiểu cứ hỏi Dã Lang, bởi vì lần này Cổ Tư Hoành đã cứu mạng Tung Hào.

Nên người ở trên rất coi trọng.

Cổ Tư Hoành hơi giật mình khi nghe được ba chữ " Người ở trên", Dã Lang dựa vào lan can trên đỉnh núi lộng gió, tóc đen bay tán loạn:" Ý của người ở trên chính là lão đại của đường khẩu." Như biết nam nhân đang nghĩ gì, Dã Lang nói cho Cổ Tư Hoành một cách rõ ràng và rành mạch, sau này sẽ đi theo hắn, nếu có gì không hiểu có thể hỏi hắn.

Trong bang phái của bọn họ.

Lão đại phân rất nhiều loại......

Dã Lang cũng được coi là một đại ca nhỏ, nhưng trên hắn còn có lão đại là Nhất ca, trên Nhất ca còn có đại ca của đường khẩu, trên đại ca của đường khẩu mới là ông lớn của Hán Đường.

Hơn nữa ngoài đại ca của đường khẩu có thể liên lạc trực tiếp với ông lớn của Hán Đường ra, những người phía dưới chỉ có thể nhìn thấy lão đại của Hán Đường nhiều nhất vào những thời điểm đặc thù, không phải ai cũng có thể tùy tiện đến gần hắn.

Từ khi Cổ Tư Hoành đi theo Dã Lang, ngày nào cũng phải đến hộp đêm của Dã Lang, cả tháng sau đó, Dã Lang đều nhắc nhở anh không được đến Bắc khu, vì nếu đến đó sẽ gặp rắc rối.

Hơn nữa Dã Lang cũng kể cho anh nghe rất nhiều chuyện ở trên Đường và Hán Đường.

Nhưng Cổ Tư Hoành cảm thấy đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm thôi, Hán Đường là một tập đoàn thế giới ngầm khổng lồ, là ngành công nghiệp giải trí kiếm được nhiều tiền nhất ở Nam khu, và cũng là một thế lực cực kỳ hùng mạnh.

Rất khó đối phó.

Hơn nữa một tháng nay Cổ Tư Hoành đều đang chờ cấp trên liên lạc, nhưng vẫn không có tin tức gì, chỉ có thể tự mình đi tiếp theo cảm giác của mình, làm tốt quan hệ với Dã Lang trước.

Cổ Tư Hoành đã biết tên của Dã Lang, kỳ thật gọi là -- Dạ Lãng.

Dã Lang chỉ là một biệt danh mà thôi.

Đây là lời mà chính Dã Lang đã nói cho Cổ Tư Hoành, sau hơn một tháng ở chung thân thiết, quan hệ giữa Cổ Tư Hoành và Dã Lang đã chuyển từ lạ thành quen, bởi vì mỗi sáng Dã Lang đều sẽ lái xe đến đón Cổ Tư Hoành, sau đó sẽ cùng Nhất ca chạy bộ, thuận đường bảo vệ Nhất ca an toàn, bởi vì người ở trên Đường luôn sẽ bị kẻ thù trả thù bất cứ lúc nào.

Dã Lang là đàn em đắc lực nhất của Nhất ca, sáng nào cũng phải chạy bộ cùng Nhất ca, Cổ Tư Hoành dù sao cũng là người mới gia nhập lại theo Dã Lang, nên tự nhiên cũng chạy bộ theo, thuận tiện nghe ngóng chút tin tức.

Vì muốn chạy bộ nên bọn họ mặc quần áo rất bình thường, Cổ Tư Hoành và Dạ Lãng đều mặc đồ thể thao màu đen, cả hai đều đeo kính râm to màu đen, hai người thường dựa vào lan can trên đỉnh núi hút thuốc, nghỉ ngơi, chờ Nhất ca.

Những người chạy bộ trên đường đều sẽ liếc mắt nhìn bọn họ, bởi vì hai người đàn ông trông đều rất đẹp trai và phong độ, ảnh hưởng thị giác không kém gì những minh tinh nổi tiếng.

Cả hai thường bị hiểu lầm là minh tinh, luôn có người nhìn ngó bọn họ, giờ Cổ Tư Hoành mới hiểu được tại sao Tung Hào luôn đeo kính khi ra ngoài, bởi vì luôn bị người ta dòm ngó.

Mang một khuôn mặt đẹp trai ra ngoài, quá rêu rao rồi......

Khi Cổ Tư Hoành đi theo Dạ Lãng cũng không ít lần gặp được Tung Hào, bởi vì Tung Hào và Dạ Lãng là anh em tốt với nhau, hai người trước kia từng vào sinh ra tử, giờ coi nhau như anh em ruột thịt.

Vào lúc này --

Cổ Tư Hoành và Dạ Lãng vừa chạy xong, Nhất ca đã đến phía trước bàn chuyện làm ăn với ông chủ bất động sản Tây khu, Cổ Tư Hoành và Dạ Lãng thì dựa vào lan can trên đỉnh núi hút thuốc.

Ánh mặt trời có chút chói mắt, rọi vào hai người càng thêm bắt mắt, viền thấu kính phản quang lóe ánh sáng chói lóa, Dạ Lãng uống một ngụm nước, rồi đưa bình nước trong tay cho Cổ Tư Hoành như thường lệ.

" Nhất ca, sao có vẻ quen thuộc với người của bất động sản Tây khu vậy?" Cổ Tư Hoành vừa nhả khói liền uống một ngụm nước đá để giải khát, hơi nghiêng đâu nhìn chằm chằm hai người đang nói cười ở phía xa.