Taimadou Gakuen 35 Shiken Shoutai

Lời bạt.




Nếu bị đẩy vào một thế giới kỳ ảo đầy bạo lực, bạn sẽ chọn thứ vũ khí nào?

Kiếm, ma thuật, súng, rìu, giáo, chùy.

Vũ khí thì nhiều, nhưng trong một số trường hợp thì súng chắc chắn là thứ mạnh nhất.

Trong game thể loại hành động và RPG, khi tạo nhân vật, ngay cả khi thứ vũ khí mạnh nhất là súng, và bạn có thể chọn nó, bạn vẫn sẽ chọn thứ vũ khí khác.

Nhưng trong thực tế, mọi người sẽ chọn súng.

Vì họ không muốn chết.

Hãy thực tế hơn. Suy nghĩ thực dụng hơn.

Người nước ngoài nói rằng “JRPG không thực tế, họ dùng kiếm trong thế giới súng ống, rồi banzaiattack, harakiri các kiểu, điên vãi.”.

Dĩ nhiên là họ nói đúng. Điều đó phi lý và không thực tế.

Nhưng mà, chọn lựa thứ vũ khí bạn yêu thích lại là cái tội sao?

Là chuyện không nên ư?

Và hơn hết thảy, điều tôi muốn nói là,

——Game và Light Novel vốn dĩ là hư cấu rồi, có xài kiếm cũng chẳng sao.

Thứ được hoàn thành dựa trên ý tưởng đó, chính là quyển sách này.

Thực ra thì là khoảng một nửa nó.



“Những thứ như dây nịt giữ súng hoặc là dây đai giấu súng gắn vào đùi là khiêu dâm phải không? Dây đeo thít vào đùi một chút thì không thể chịu nổi phải không?”

Nó được tạo nên từ những ham muốn trần tục như vậy.

Oái, đừng có ném đá tôi. Đừng ném E**alibur vào tôi, tôi khóc đó!

Chào mừng, rất vui khi lần đầu tiên gặp các bạn, và đã lâu không gặp với những ai đã cùng với tôi dõi theo series vừa rồi.


Tôi là Yanagimi Touki.

Từ đó tới giờ là 9 tháng rồi phải không? Tôi lại bắt đầu sớm đến bất ngờ, nhưng vẫn phải mất nhiều thời gian, lỗi của tôi.

Vậy thì, sách mới “Taimadou Gakuen 35 Shiken Shoutai”... các bạn thấy nó thế nào?

Nếu nó vui, vậy tôi sẽ nhảy múa ăn mừng.

Cuốn sách này là một trải nghiệm mới mẻ với tôi.

Những thứ như súng, kiếm, trường học, tiểu đội, hay là loli ngực bự.

Vì tôi chẳng hiểu biết lắm về súng đạn, tôi cứ nghĩ rằng “Nếu mình viết sai thì phải làm sao…” và rồi viết lên cuốn sách với cảm xúc phức tạp. Nếu tôi có sai gì, tôi sẽ rất vui nếu các bạn không ném đá tôi hay dùng khẩu M60 nã tôi. Tôi chết đó.

Tính cách nhân vật trong đây cũng là lần đầu tiên của tôi.

Đây là lần đầu tiên tôi viết về cậu trai cô gái kiểu Takeru và Ouka.

Một nhân vật chính dù mạnh nhưng lại nhu nhược và thảm hại, tuy sống tự do tự tại nhưng thực ra lại mang nỗi ám ảnh về cuộc sống của mình.


Một nhân vật mạnh mẽ nhưng thực ra lại rất cô độc, dù cô trông nghiêm túc nhưng sự đau đớn khiến sự điên loạn luôn bủa vây cô.

Một loli ngực bự.

Trước đây tôi chưa từng làm việc với những kiểu nhân vật này, hay trước đó nữa, một nhân vật chìa khóa mấu chốt.

Ể? Các bạn muốn nghe ít nhất một chuyện nghiêm túc hả?

——Tôi không nghiêm túc tôi chết liền đó.





Tôi muốn nói rằng tôi yêu loli ngực bự, nhưng tôi sẽ bỏ qua vụ này vì tôi sẽ bị đám mê ngực phẳng headshot mất. Nhưng mà, tôi nghĩ rằng những ai đã chiếu cố đọc tác phẩm trước của tôi cũng biết rồi phải không, biết tôi yêu ngực phẳng luôn phải không?


Tiếp theo, là về thế giới trong cuốn sách này.

Nếu tôi phải cho nó một hình ảnh,

Đó là Thời kỳ Đen tối ở thời Hiện đại.

Là sao?

Có thể tôi đã hoàn toàn sai lầm, nhưng tôi viết nên cuốn sách này với hình ảnh đó trong tâm trí. Mặc dù khoa học kỹ thuật đã phát triển, nhưng vẫn có ma thuật, phù thủy và Ban Thanh trừng. Một thế giới với các vấn đề như thế, vẫn tiếp tục đổi thay.

Dĩ nhiên là vì một cuộc chiến hư cấu và một thảm họa xảy ra, dù cho nó cũng na ná thế giới thực, lịch sử của nó lại có chút khác biệt.


Với những thứ hư cấu từ các truyền thuyết và thần thoại hiện hữu, nó sẽ khá là hỗn loạn.

Vì thế, nhẹ tay với tôi khi đem nó ra mà so sánh với lịch sử nhé.

Nếu các bạn phê bình dữ quá thì tôi sẽ gặp rắc rối. Tôi khóc đó.

Còn về nửa kia, thì là… vì tôi nghĩ rằng khá ít người bắt đầu đọc sách từ đoạn lời bạt, vậy sẽ tốt hơn nếu tôi không viết nó ra đây.

Không, không phải là tôi không có gì để mà viết ra đâu. Tôi muốn viết nhiều lắm mà tại tôi nghĩ tới lợi ích bạn đọc đó. Rõ ràng mà——đừng có ném đá to hơn nắm tay. Tôi khóc đó.

Giờ thì, sau khi viết cái đoạn lời bạt kỳ cục này, đã đến lúc viết theo kiểu truyền thống.

Đầu tiên là Kippu-sama người đã vẽ những hình minh họa tuyệt vời và các cặp đùi. Ngay từ giai đoạn thiết kế nhân vật thì tôi đã phải há hốc mồm ra rồi. Tận dụng các miêu tả về nhân vật, lắng nghe các yêu cầu của tôi và rồi tạo ra những nhân vật hoàn mỹ vượt xa trí tưởng tượng của tôi… khiến tôi cứ run rẩy phấn khích từ tận sâu trong lòng.

Tiếp theo, người đã mài dũa kế hoạch thô sơ của tôi, S-sama. Mọi người trong Fujimi Sobo.

Và quan trọng hết thảy, là các độc giả đang giữ quyển sách này trong tay. Cảm ơn.

Vậy thì, tôi mong rằng tôi có thể gặp lại các bạn trong tập hai.

Yanagimi Touki.