Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 97. Trùng hợp!




Chương 97. Trùng hợp!

Ánh mặt trời dần dần chìm xuống đường chân trời xa xăm. Những tia sáng cuối cùng của ngày tan chảy nhẹ nhàng vào mặt biển, tạo ra một lớp ánh sáng phản chiếu trên mặt nước, như ngàn đóa hoa chớm nở.

Một chiếc thuyền lớn mang lấy cánh buồm căng tràn, trôi dạt nhẹ nhàng lấy trên sóng nước đang tối đậm dần đi. Gió nhè nhẹ thổi qua, mang theo hơi mặn mà của biển.

Đã gần bốn tiếng từ khi Sứ Đoàn ra khơi ở cảng Thị Trấn Funeya, và chỉ còn một lúc nữa thôi là đám người bọn họ có thể đến được chạm dừng tiếp theo, một thị trấn ven biển khác tại Sóng Quốc.

Hầu như tất cả mọi người đều cảm thấy mệt mỏi vì một ngày dài đi đường rồi, thế nên khi mà con thuyền vừa mới tới bến cảng thì, Nhị Công Tử liền ngay lập tức dẫn Sứ Đoàn xuống thuyền và tìm lấy một nhà nghỉ lớn ở cái thị trấn này để có thể tắm rửa, ăn tối và nghỉ ngơi.

Khác với mọi người sau khi dùng bữa xong liền ở lại nhà trọ để nghỉ ngơi, đám người Sana với hai anh em Akira thì đi dạo lấy một vòng thị trấn đang cực kỳ náo nhiệt về đêm này.

Lần đầu tiên được đi xa thế này nên là Thất Công Chúa Ami rất là hưng phấn và loay hoay chạy khắp nơi. Chỉ khổ cho Akehi phải đi theo làm hộ vệ cho nàng, mà Sana cũng không thấy hắn có cảm giác phiền hà gì, hơn nữa lại còn rất là vui vẻ là đằng khác, chỉ vì được thoả sức ăn món ngon mà không phải tốn tiền.

Akira thì bình thản đi ở phía sau cùng với hai người Sana và Inoue, lúc này đây hắn đang trò chuyện vui vẻ với con quạ đậu trên vai của mình. Sana thực sự là không thể không khâm phục cái người này, khi mà bị Hugin quấn lấy lâu như vậy cũng không cảm thấy phiền.

Đột nhiên Akira hơi nghi hoặc hỏi lấy một câu.

“ Các ngươi có thấy vừa nãy Nawaki-san hơi lạ lùng không, vẻ mặt mà hắn từ chối lấy lời mời của ta thực sự là rất quái, chắc là do say sóng hay ăn dính thứ gì không tốt chăng.”

“ Ha, cái tên đó sao, ngươi không cần phải lo.

Chắc là đến tháng nên mới khó chịu vậy thôi,

Muốn nghe chuyện về tên đó không? Để ta kể cho ngươi nghe hắn vô dụng như thế nào.”

Nghe lấy một người và một quạ đối thoại như vậy, Sana thầm nhổ nước bọt. Nguyên nhân mà người ta tỏ ra khó chịu và không muốn đi chơi cùng chúng ta chính là vì cái con quạ lắm mồm đó đấy.

Đi dạo thêm một lúc nữa thì rốt cuộc có người đến gọi bọn hắn trở về để nghỉ ngơi, kẻ tới là cái người mà bọn Sana không hề ưa chút nào, đội trưởng Đội Cận Vệ Meiji.

“ Hai vị đại nhân, đã đến lúc trở về nhà trọ rồi” Sau khi cung kính với hai người Akira xong thì tên đó liền nhìn xuống lấy ba người Sana, tỏ ra thái độ khó chịu nói.

“ Ta nói này, ba thằng nhóc các ngươi là đang làm nhiệm vụ hộ tống chứ không phải là đi du ngoạn a.

Thực chất thì ta không hiểu tại sao Konoha lại để ba kẻ vô dụng như các ngươi tới đây làm gì cơ chứ.

À cũng không phải vô dụng hoàn toàn, ít nhất còn có thể làm cho hai vị đại nhân vui vẻ trong quá trình đi sứ này.”



Xong hắn liền quay sang Akehi, ghét bỏ nói.

“ Nhất là ngươi đó, đã mập như vậy rồi ăn lắm làm gì, không s·ợ c·hết vì mỡ thừa hay sao?”

“ Meiji, ngươi đang vô lễ lắm đó có biết không?”

Khác với hai người anh em Akira đang tức giận và bất bình cho đám Sana, ba người bọn hắn và một con quạ thì chỉ nhìn lấy cái tên khốn kiếp trước mắt này, và nở lấy một nụ cười mà không hề nói gì.

Gặp ba đứa Sana không có phản ứng, tên đó đành phải hừ lạnh.

“ Một lũ nhát gan, nhớ đưa hai đại nhân về sớm.” Nói như vậy xong hắn liền quay người rời đi.

Dõi theo lấy bóng lưng của tên đó, đám người Sana thầm đếm trong lòng, 3 … 2 … 1.

Ngay lúc này, khi mà cái tên Meiji đó đi qua một cái cây thì, đột ngột có một còn rắn rớt xuống từ tán cây phía trên. Gặp tình huống bất ngờ như vậy, tên kia ngay lập tức lùi ra sau để tránh né, nhưng mà lại dẵm dính một vỏ chuối trơn trượt, khiến cho hắn ngay lập tức mất thăng bằng mà ngã đổ xuống phía trước.

Đang trong quá trình ngã xuống hắn cấp tốc phát hiện trên mặt đất phía trước đang nằm lấy thứ gì đó, thế là liền vội vàng đưa hai tay chống đỡ để tránh bản mặt của mình tiếp xúc phải thứ đó. Nhưng mà ai ngờ cơ chứ, mặt đất chỗ đấy vừa mới trải qua một cơn mưa chiều nên là rất trơn trượt.

Kết quả là bản mặt của hắn không thể tránh khỏi việc đập xuống một thứ thơm ngon, mềm mại, ngầy ngậy, hương vị cực kỳ nồng, vừa mới được một con chó nào đó chế biến ra.

Và vẫn chưa hết, ngay khi tên đó muốn đứng lên trong sự nổi điên thì, con rắn vừa nãy đã cho hắn thêm một món quà khuyến mãi trước khi rời đi, đó là một vết cắn rất sâu in ấn lấy hai cái răng nanh lên mông của hắn.

“ Ha ha ha ha ha ha ha ha”

“ Ha ha ha ha ha ha ha ha”

Thấy được cảnh tượng thú vị như vậy, làm sao mà có thể nhịn được cười cơ chứ, không chỉ là năm người Sana bọn hắn, mà là toàn bộ những người trên con đường này đều không thể kiềm chế được sự vui tươi lúc này.

Tên đội trưởng Đội Cận Vệ hiện tại phải nói là đang cực kỳ xấu hổ, hắn thực sự không có mặt mũi nào để ở lại chỗ này nữa, chỉ có thể cấp tốc đứng lên xoa xoa lấy khuôn mặt của mình rồi ôm mông chạy đi.

Mấy người Sana cười sung sướng hả dạ lấy một lúc thì liền quyết định trở về. Akira nghĩ lại cảnh tượng vừa nãy liền thầm nhủ trong vui vẻ.

‘ Thật là trùng hợp a, khoan đã … trùng hợp!’



Hắn đột nhiên nhớ lại vụ tên ác ôn bị n·gộ s·át mấy ngày trước. Vụ đó và vụ này đều xảy ra một cách cực kỳ tự nhiên và trùng hợp, nhưng mà lại có điểm tương đồng giữa hai bọn nó.

Đó là đều có mặt mấy người bọn hắn, không … nói đúng hơn là đều có mấy người Sana ở tại chỗ và mang trên mình khuôn mặt bình tĩnh.

Dường như nhận ra điều gì, cả người Akira lạnh rùng mình lên.

Và thấy được tình trạng khác thường của hắn, Sana nở lấy một nụ cười bí hiểm,

‘ Ya, cũng thông minh đó nha’

***

Sáng sớm hôm sau, khi ánh rạng đông ló rạng từ mặt biển phía đông, mọi người trong sứ đoàn liên tiếp thức dậy sau cơn ngủ ngon của tối hôm qua, nhanh chóng ăn lấy điểm tâm sáng và lại một lần nữa xuất phát ra khơi.

Ngay khi đoàn người ra đến bến tàu và nhìn thấy một lượng lớn hải ẩu đang đậu ở khắp nơi ven biển. Thì Nhị Công Tử ngay lập tức kinh hãi lên, hướng về những thuộc hạ của mình vội vàng ra lệnh.

“ Ngay lập tức đuổi hết hoặc là g·iết sạch chúng cho ta.”

Lý do cho việc hắn hốt hoảng khi nhìn thấy loài chim đại diện cho biển cả này là ngày hôm qua, không biết vì sao mà Nhị Công Tử của chúng ta có sức hút rất lớn với loài hải âu, khiến cho bọn chúng thi nhau thả chính nghĩa rơi xuống đầu của hắn.

Những người khác không biết nguyên nhân vì sao nhưng ba người Sana lại hiểu rõ, đương nhiên rồi, đó là trò chơi khăm của bọn hắn mà.

Sau khi đám hải âu được đuổi đi hết thì Nhị Công Tử mới dần dần bình tĩnh lại được, lúc này Kato Dan liền lại gần hắn với vẻ mặt hơi trịnh trọng và lên tiếng.

“ Asuka-sama, vừa nãy ta có hỏi thăm một vòng ngư dân ở thị trấn thì được bọn họ báo cho là, dạo gần đây ở vùng biển này đột nhiên xuất hiện rất nhiều hải tặc, bọn chúng hiện tại vẫn còn đang hoành hành.”

“ Vậy sao?”

Nghe lấy những lời của Kato Dan, Nhị Công Tử Asuka liền trầm tư lại.

Bên cạnh bọn hắn là đội trưởng Đội Cận Về đang đứng trong một tư thế kỳ quái, khi nhón chân đứa cặp mông vểnh lên cao. Lúc này hắn khinh thường nhìn lấy Kato Dan và nói.

“ Một đám hải tặc bình thường cũng khiến cho Ninja tinh anh của Konoha phải sợ sao?” Xong liền tự tin hướng về chủ nhân của mình.

“ Ngài cứ yên tâm mà thoải mái tiếp tục khởi hành Asuka-sama.

Nếu như có chuyện gì xảy ra thì không cần đến những vị Ninja cao quý này, thuộc hạ chắc chắn sẽ giải quyết nó một cách tốt đẹp cho ngài.”



Asuka cũng hướng về phía Kato Dan cười nói.

“ Mặc dù Meiji lại hơi quá trớn, nhưng mà có một điều hắn nói cũng đúng.

Đó là với sức mạnh của Đoàn chúng ta hiện tại thực sự không cần phải lo lắng vì những loại hải tặc bình thường như thế.

Vậy nên là Sứ Đoàn vẫn tiếp tục di chuyển theo kế hoạch”

Khổ chủ đã đưa ra quyết định thì Kato Dan cũng không muốn can thiệp làm gì.

“ Vâng thưa ngài”

Và thế là đoàn người nhanh chóng lên thuyền rồi lại một lần nữa ra khơi, hướng về phía đông bắc tiến đến.

Con thuyền lướt trên mặt biển tầm hai tiếng thì đúng như những gì Kato Dan nghĩ đến, bọn hắn thật sự là gặp phải c·ướp biển.

Và khi con tàu hải tặc cũ kỹ áp sát lại gần thì những người trên thuyền đều có thể nghe được những tiếng cười vui sướng, những tiếng hú hưng phấn, những tiếng la hét càn rỡ từ những tên hung thần ác bá trên đó.

“ Đại ca, đại ca, chúng ta gặp phải mánh lớn rồi, con thuyền to lớn như thế này thì chắc chắn trên đó có rất nhiều tài bảo.”

“ Đúng vậy a, đúng vậy ạ, không khéo phía trên cũng có rất nhiều phụ nữ nữa, hè hè hè hè”

“ Ha Ha Ha Ha, đã đến lúc rồi các anh em, hãy cho lũ khốn giàu có này biết cái gì là …

Con mẹ nó, phía trên có quá nhiều Ninja.

Nhanh nhanh nhanh, quay thuyền lại chạy.”

Những kẻ hải tặc khác nghe lấy lệnh của Thuyền Trưởng thì ngỡ ngàng một lúc rồi mới nhanh chóng phản ứng lại và hốt hoảng điều khiển con thuyền quay đầu, nhưng mà …

“ ĐÃ MUỘN HA HA HA HA”

Một tiếng hét to lớn được vang lên và Ầmmm. Một người nam tử cường tráng vác theo một thanh đại kiếm đã nhảy từ con thuyền lớn đó đổ ập xuống con thuyền hải tặc cũ nát của bọn hắn.

Tên thủ lĩnh của đoàn hải tặc khi nhìn thấy kẻ đến vô cùng hung ác như vậy, hắn chỉ có thể thốt lên một câu trong sự hối hận.

“ Thôi bỏ mịa rồi”