Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 92. Lí do che mặt




Chương 92. Lí do che mặt

“ Ngươi thử biểu diễn xem nào?”

Lần đầu tiên đám người Inoue gặp được năng lực tự nhiên tạo ra một đồ vật nào đó như là những sợi tơ của Kushina, nên là cả đám đều cảm thấy hứng thú.

“ He he he. Các ngươi nhìn kỹ đây.”

Kushina hướng mọi người nói như vậy xong, liền vung mạnh lấy mấy sợi tơ dài trên tay của mình. Sau đó chỉ gặp Akehi trợn mắt nhìn về phía nàng, bởi vì quả trái cây đang ăn dở nằm trên tay của hắn đột nhiên xuất hiện vài vết cắt lát mỏng nằm ngang. Nhìn lấy chỉ còn lại một ít phần trái cây trên tay mình, rồi lại trông về hướng Kushina, hắn thực sự là không hiểu, tại sao nàng lại làm vậy?

Kushina thấy được ánh mắt ngỡ ngàng của Akehi nhìn mình, mới khiến cho nàng nhận ra bản thân vừa làm một chuyện không hay cho lắm, thế là liền cười xấu hổ rồi lên tiếng xin lỗi.

Sau đó nàng liền cùng với mọi người tiếp tục thí nghiệm độ sắc bén và bền chắc của sợi tơ bằng những thứ khác như hòn đá, cây cối, .v.v. Haki Vũ Trang, Kết giới của Mitsuki. Mấy cái đầu thì sợi tơ vẫn có thể cắt đứt qua được, nhưng mà hai thứ cuối thì lại không thể. Mà như vậy cũng phải, đâu phải thứ gì đều có thể cắt được, nếu mà như vậy thì quá bá đạo rồi.

Cuối cùng đến năng lực làm chậm thời gian, và bởi vì do mới vừa ăn được trái ác quỷ nên nàng vẫn còn rất khó khăn để dùng ra nó. Nhưng đúng như những gì Kushina nói lúc nãy, nhìn lấy cảnh tượng một hòn đá đang rơi nhanh xuống đất sau đó lại đột nhiên dần dần chậm đi, thực sự là rất thú vị. Bọn hắn còn tính thí nghiệm lên thân thể người nữa, nhưng mà Kushi vẫn chưa thể làm được như vậy.

Nhìn lấy Kushina đang vô cùng thích thú và hưng phấn với năng lực mới của mình, Minato cũng vui vẻ lên tiếng.

“ Với sức mạnh mới này ngươi chỉ cần cố gắng luyện tập đến khi thành thạo, rồi học thêm mấy loại Haki nữa và kết hợp với tài năng xuất sắc về phong ấn của mình, thì rất nhanh sẽ có thể chế phục được Cửu Vĩ rồi.”

Kushina nghe vậy cũng nổi lên cực mạnh kỳ vọng và quyết tâm.

“ Đúng vậy, ta sẽ nỗ lực phấn đấu để có thể đuổi kịp bước chân của mọi người, và dạy cho con cáo khốn kiếp kia một bài học.” Với lại nàng cũng rất biết ơn cái tên tóc vàng ngắn trước mặt này, vậy nên lần sau sẽ cố gắng đối với hắn dịu dàng hơn một chút vậy.

Còn sâu trong cơ thể Kushina lúc này, khi mà chứng kiến được hết mọi chuyện đã xảy ra khiến cho Kurama hơi có chút lo ngại. Sao trên đời này lại có loại quả kỳ lạ như vậy, và nó cũng chưa gặp được bao giờ nữa? Với lại có được năng lực như vậy, con nhóc tóc đỏ đó chắc sẽ không mạnh lên đến nỗi có thể đối đầu được với hắn đâu nhỉ?

Sau đó thì mọi người lại bắt đầu một vòng đối luyện mới nữa, lần này là chủ yếu rèn luyện cho Kushina, đến khi trời gần tối thì tất cả giải tán để về nhà.

Trên con đường phố nhộn nhịp với làn tuyết trẳng phủ đầy khắp nơi, Sana quay sang nhìn lấy người bên cạnh mình là Misaki, thì lại nghĩ đến ý định vừa nãy của bản thân, đó là kiếm cho mấy người bạn của mình một v·ũ k·hí hay là bảo bối nào đó thích hợp.

Trùng hợp là trong đợt danh mục sản phẩm vừa đổi mới lần này có một thứ vô cùng phối xứng với khả năng ảo thuật của nàng.

[ 1. Súng bắn tỉa AWM

Giá: 50GP]

[ 2. Ito Ito no Mi

Giá: 200GP]

[ 3. Horo Horo no Mi



Giá : 200GP]

[ 4. Noro Noro no Mi

Giá: 200GP]

[ 5. Inu Inu no Mi, Model: Kyubi no Kitsune

Giá: 200GP]

[ 6. Hỗn Thiên Lăng

Giá: 500GP]

[ 7. Mystic Eye of Distortion

Giá: 500GP]

[ 8. Mystic Eye of Kaleidoscope

Giá: 500GP]

[ 9. Kính Hoa Thuỷ Nguyệt

Giá: 1.000GP]

[10. Infinity Stone – Thời Gian

Giá: 7.000GP]

Đó là [ Kính Hoa Thuỷ Nguyệt ] Hoa có thể nhìn thấy trong gương, nhưng không thể chạm vào nó. Bóng trăng có thể thấy dưới nước, nhưng cũng chỉ là một thứ mơ hồ mong manh mà không thể chạm vào được.

Thứ này có thể được coi là một thần khí mang hình dạng cái gương, có rất nhiều năng lực liên quan đến ảo tưởng và hiện thực.

Rất là thích hợp với Misaki hiện tại, và sau khi mua hai trái ác quỷ cho Kushina, Sana vẫn còn dư lấy hơn 1.300GP, vậy nên hắn tính đợi một thời gian sau thì sẽ mua nó cho nàng, dù sao cũng chưa cần thiết cho lắm.

Khi về đến nhà thì Sana cùng với Misaki phát hiện ra trong nhà chỉ có mỗi lão Xù và em gái của hắn Sane đang chơi đùa với Totoro ngoài vườn.

“ Lão Xù, cha ta đi đâu rồi?”



Mẹ của hắn thì chắc vẫn còn đang làm việc rồi, nhưng mà lão cha thì Sana có nhớ hồi chiều vẫn còn ở nhà mà.

“ Onichan, Onechan” Thấy hai bọn hắn trở về, Sane liền vui vẻ kêu lên, Lão Xù cũng vừa vỗ lấy đôi cánh màu đen của mình bay trên không chơi đùa với Sane vừa trả lời cho bọn hắn.

“ Satoru hình như là có việc gì bận đến nhà tộc trưởng Nara thì phải, hắn biểu các ngươi nếu mà có đói thì ra ngoài ăn vặt thứ gì đó trước cũng được, tối lại về ăn cơm sau.”

Mà đôi cánh trông như miếng vải màu đen trên lưng Lão Xù là thứ đã bắt đầu xuất hiện và mọc ra từ khi con mèo này nuốt lấy Tinh thể Gen của Giratina. Kết hợp với bộ lông đang dần có hoa văn màu đen, khiến cho hình dạng của Lão Xù lúc này trông thực sự rất là huyền bí và mỹ lệ, nhưng đó là chưa tính đến cái bản mặt hung ác có vết sẹo của lão.

Biết được có lẽ phải đợi một lúc lâu nữa mới được ăn tối, Sana liền hướng về em gái của mình hỏi.

“ Sane-chan, có đói không, muốn đi ra ngoài ăn vặt sao?”

Đang mải chơi đùa với Totoro, Sane nghe thấy vậy liền vui sướng kêu lên.

“ Có có có Onichan” Tiếp theo liền nhanh chóng chào tạm biệt người bạn to lớn đầy lông mềm mại của mình, rồi bay về phía hai người Sana.

Chuẩn bị đón lấy đứa em gái của mình từ trên không xuống, nhưng mà Sana đành phải giữa lấy tư thế đưa hai tay lên cao, và dùng ánh mắt u oán nhìn lấy con bé nhảy vào lòng người của Misaki, hắn bắt đầu thấy đứa em gái này không còn dễ thương nữa rồi, có lẽ nên tịch thu lấy chong chóng tre của nàng mới được.

Sau đó Sana hướng về phía Totoro và lão Xù hỏi xem bọn nó có muốn đi cùng không, nhưng đều gặp được từ chối. Thế là ba người Sana lại cất bước ra khỏi nhà trong cái thời tiết vẫn còn rất lạnh lẽo của mùa đông này.

Trên đường phố bắt đầu về đêm cũng đang dần trở nên nhộn nhịp hơn, mọi người tấp nập trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi, các ánh đèn cũng dần dần được thắp sáng lên.

Khi đi qua công viên Sana liền thấy một đàn quạ đang được tụ tập ở đó bởi Hugin, không biết con quạ lắm mồm kia đang tính làm gì nữa. Con này mọi lúc đều rất năng động và hay đi kiếm chuyện thật, giá mà có thể yên tĩnh như Mugin đang ở trong bóng của hắn thì tốt.

Đi được một lúc thì ba người bọn hắn đến được tiệm mì Ichiraku, lạnh như thế này thì phải ăn mì nóng mới sướng.

Bước vô quán thì Sana liền ngạc nhiên vì bên trong đã có khách rồi, vả lại còn là người quen của bọn hắn nữa chứ.

“ Sakumo-sensei, Kakashi-kun.”

Nghe được tiếng chào hỏi quen thuộc, hai cho con tóc bạc đang ngồi phía trước đều dừng lại việc ăn uống của mình và đồng loạt quay lại đằng sau.

Nhìn thấy người đến là ai, Sakumo liền vui vẻ lên tiếng.

“ Là Sana-kun cùng với Misaki-chan, Sane-chan a. Các ngươi cũng đến đây ăn tối sao.”

Thấy được sau lời chào của Sakumo-sensei thì thằng nhóc ngồi bên cạnh chỉ hướng bọn hắn gật đầu cái rồi thôi, Sana lại đột nhiên muốn cười, thằng nhãi này hiện tại đã bắt đầu che lại mặt của mình rồi sao.

Bên cạnh hắn, Sane thấy được người bạn của mình liền nhanh chóng lại gần rồi tò mò nhìn lấy Kakashi.



“ Ngươi tại sao đột nhiên lại dùng khăn che mặt vậy, trên mặt bị gì sao?”

Gặp Sane xích lại gần mình làm cho Kakashi hơi không được tự nhiên.

“ Liên quan gì đến ngươi.”

Thấy được đối phương tỏ ra lạnh lùng không quan tâm đến mình, Sane liền nở một nụ cười trêu đùa.

“ Ngươi vẫn còn đang để bụng chuyện bị ta đánh bại lúc trước hay sao vậy.”

Nghe được câu đó càng khiến cho Kakashi không được thoải mái hơn, còn chưa kịp hắn muốn nói gì để cãi lại thì đã nghe được một tiếng cười sung sướng ở bên cạnh.

“ Ha ha ha ha ha.

Thằng nhãi này lúc trước về đến nhà có than thở với ta rằng mình bị thua một người con gái trong một trận đấu công bằng, nên là không còn mặt mũi nào để nhìn đời nữa.

Thế là từ đó đến giờ vẫn dùng lấy một miếng vải che mặt suốt.

Ha ha ha ha ha.”

“ Cha, ngươi sao lại nói ra cơ chứ.”

Gặp con mình đang luống cuống trong sự xấu hổ, Sakumo lại càng cảm thấy vui hơn.

Sana cũng nở lấy một nụ cười vui vẻ và cùng với Misaki tiến lại quầy ăn rồi gọi lấy ba bát Ramen. Không nghĩ đến lý do khởi đầu cho việc thằng nhóc che mặt lại là từ em gái của hắn.

Mà Sana cũng phải công nhận Kakashi là thiên tài thực sự, nhưng ai biểu em gái của hắn cũng là thiên tài siêu việt cơ chứ. Từ hồi còn nhỏ là Sana đã để cho nàng ăn lấy viên thuốc cải thiện tư chất Eropus cuối cùng của mình rồi.

Thế nên là việc đứa nhóc này thua lấy em gái của hắn cũng là chuyện bình thường mà thôi. Không để ý đến hai đứa trẻ đang đùa giỡn nữa, mà chủ yếu là Sane của hắn trêu đùa lấy Kakashi.

Trong khi chờ đợi lấy Ramen hoàn thành, Sana hướng về phía Sakumo-sensei nói chuyện phiếm.

“ Có lẽ là do tiểu đội của các ngươi từ trước đến nay hoàn thành nhiệm vụ một cách cực kỳ xuất sắc nên là ta nghe nói, Hokage sắp giao một nhiệm vụ quan trọng cho các ngươi.

Hình như là hộ tống sứ đoàn của Hoả Quốc đi viếng thăm đến Lôi Quốc thì phải.”

Húp lấy sợi mì cuối cùng trong bát, Sakumo liền hướng về Sana nói ra những gì mà mình mới biết được từ Hokage Đệ Tam đại nhân. Mà đúng là mấy đứa nhóc này thực sự là rất xuất sắc, sau hai tháng từ khi c·hiến t·ranh kết thúc là hắn đã không còn chỉ dẫn lấy ba đứa Sana nữa rồi.

Cũng không phải tiểu đội giải tán mà là chỉ còn có ba đứa trẻ mà thôi, với Sana làm đội trưởng, tiểu đội gồm ba người bọn chúng đã hoàn thành được hai cái nhiệm vụ cấp độ A rồi, cứ như thế này thì kiểu gì chẳng mấy chốc sẽ lên được Jonin cho mà coi.

Sana bắt đầu cùng với Misaki ăn Ramen, và giục lấy Sane ngừng đùa giỡn bạn để ăn lấy mì Ramen của mình, rồi nghe thấy Sakumo-sensei nói như vậy, hắn thầm than thở.

‘ Lại sắp có nhiệm vụ mới sao, trong cái thời tiết mùa đông giá lạnh như thế này, hắn chẳng muốn đi xa nhà đâu. Haizzzz’