Chương 67. Nụ cười ác quỷ
Nghe được lời nói như vậy và lại thấy đối phương cúi đầu xuống trông như là vô cùng thành tâm, vậy nên đợi cho Nawaki ngẩng đầu lên, Misaki nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt hắn, dùng giọng lạnh lùng nói.
“ Được, ta chấp nhận, ra ngoài kia đánh.”
Nhận được sự đồng ý, Nawaki nở ra một nụ cười vui mừng, và với tâm trạng tự tin cùng Misaki rời đến một chỗ nào đó rộng lớn, chuẩn b·ị b·ắt đầu trận chiến mà hắn hằng mong ước.
Lúc này đây Sana nhìn về phía Nawaki vừa rời đi vừa trông như là đang nói với không khí, rồi đến chỗ gần đó bắt đầu đánh nhau với một đối thủ không tồn tại nào đó. Hắn chỉ có thể cười khổ hướng về phía người đang bên cạnh mình nói.
“ Ngươi đối với hắn quá ác đi, không muốn đấu thì có thể từ chối mà.
Trông tên đó cũng không giống như là người xấu gì, sao lại dùng ảo thuật lên hắn như vậy chứ.”
“ Tên đó. Quá ngây thơ”
Trả lời xong Sana nàng liền lạnh lùng quay người lại hướng khu chữa bệnh chờ đợi tiếp.
Nghe vậy Sana cũng không biết nên nói gì. Bởi vì cái người tên Nawaki vừa nãy đúng là ngây thơ thật. Mà kệ đi, cũng không liên quan gì đến hắn.
Con quạ Hugin thấy không có thứ gì thú vị để nhìn nữa, cũng liền tiếp tục cuộc hội ngộ với anh em của mình mà vừa nãy nó đã tạm dừng. Mặc dù thằng nhóc Nawaki lúc này trông hơi tội nghiệp thật, nhưng mà nó cũng chả quan tâm cho lắm.
Lúc này đây, ngay khi Sana và Misaki đang làm quen với người bạn mới thì, bên trong khu điều trị xuất hiện một việc rất thú vị.
Đó là sau cuộc vui mừng khi hai thầy trò gặp lại nhau trong thời gian dài, Mitsuki liền bắt tay vào việc trợ giúp mọi người, điều trị lấy những người bệnh nhân đang phải chịu sự đau đớn nằm ở một góc và chờ lấy đến lượt của mình được chữa trị.
Trường hợp điển hình trong những người đó lúc này là một người nam tử, đang ôm lấy bụng của mình nằm la liệt trên giường bệnh. Hắn được chuẩn đoán sơ qua là có một v·ết t·hương sâu ở dạ dày. Dù là đã được cầm máu ngay lập tức rồi, nhưng mà cơn đau âm ỉ vẫn luôn bám lấy sâu tận sương tuỷ của hắn.
Biết là phải để cho những người thương nặng được chữa trị trước, nhưng mà người bệnh nhân lúc này thực sự không thể chịu đựng nổi nữa mà rên rỉ hét lên, hắn sắp ngất mất.
Và trong cơn mơ màng, người bệnh nhân hình như nhìn thấy có một cậu bé tiến lại gần mình, rồi…. lôi dạ dày của hắn ra ngoài.
Đột nhiên xảy ra chuyện như vậy khiến cho người bệnh nhân cũng không có tâm tư gì để tiếp tục ngất nữa mà trừng mắt lên nhìn đứa bé trước mặt, hắn thấy được đối phương vừa nở một nụ cười hiền dịu với mình, vừa trêu đùa lấy miếng dạ dày trên tay. Như là nụ cười của ác quỷ trong vỏ bọc một đứa trẻ ngây thơ.
“ Đó ...đó...đó...ưaaa....ưaaa..”
Quá hoảng sợ khi thấy tình cảnh như vậy, khiến cho tâm trí của người nam tử r·ối l·oạn mà không nói lên tiếng nào.
Và cũng không chỉ có hắn là kinh hãi khi nhìn cảnh tượng như vậy, những người bệnh nhân xung quanh cũng trừng mắt nhìn lấy hành động của Mitsuki lúc này.
Các Ninja chữa bệnh mặc dù là thường xuyên có tiếp xúc với nội tạng, khí quan của con người, nhưng mà chưa ai gặp tình huống có người đột nhiên lôi dạ dày của một người bệnh nhân ra cả. Bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng là đứa bé đó đã triệt để mang miếng dạ dày ra, ngay cả vết cắt ở hai ống ruột cũng rất trơn tru.
Ngay khi có một Ninja chữa bệnh muốn hướng Misuki trách móc, quát mắng thì tất cả mọi người nhìn thấy, miếng dạ dày trên tay đứa trẻ sau khi được nó sử dụng thuật chữa trị lên liền nhanh chóng dần dần khôi phục lành lặn lại.
Gặp vậy tâm trí của mọi Ninja chữa bệnh ở đây đều nổi lên một câu nghi vấn. Làm như vậy thì có ích lợi gì, rõ ràng đã chặt đứt dạ dày ra rồi mà, giờ muốn nối lại sẽ cực kỳ khó khăn a.
Nhưng mà việc đó chỉ khó khăn đối với đám người bọn họ, với Mitsuki thì lại quá đơn giản. Đám người xung quanh chỉ thấy miếng dạ dày đã được chữa khỏi trên tay của đứa bé đột nhiên biến mất. Sau đó, hắn liền hướng về phía người bệnh nhân cười ôn hoà nói.
“ Đã ổn thoả rồi, ngươi cảm thấy mình bây giờ thế nào.?”
Người nam tử nghe vậy cũng mới hoàn hồn lại, hắn đột nhiên nhận ra một điều mà vừa nãy mình đã bỏ qua do quá hoảng sợ. Đó là từ khi đứa bé trước mặt này lôi dạ dày của mình ra, hắn không còn cảm thấy đau đớn như trước nữa.
Thấy bệnh nhân vẫn còn đang ngơ ngác không có phản ứng gì, một Nữ Ninja chữa bệnh liền cấp tốc lại gần kiểm tra thử tình trạng của hắn.
Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng thân thể của bệnh nhân, Nữ Ninja chữa bệnh kinh ngạc tột độ hướng về phía Mitsuki hỏi.
“ Tuy rằng trên người vẫn còn một số v·ết t·hương ngoài, nhưng mà dạ dày của hắn đã được chữa trị hoàn toàn, và không có dấu hiệu kỳ lạ gì cả. Ta cũng không thể cảm nhận được dấu hiệu bị cắt nào ở chỗ dạ dày, trên bụng thì cũng chỉ có v·ết t·hương nhỏ đã được cầm máu từ trước đó, không hề có đường cắt lớn nào cả.
Ngươi là đệ tử của Tsunade đại nhân phải không.
Rốt cuộc là làm cách nào mà được như thế vậy?”
Mitsuki nghe được những lời như vậy chỉ có thể vò đầu lúng túng nói.
“ Cái đó là, đều nhờ vô năng lực đặc thù của ta cả.”
“ Vậy sao?”
Nữ Ninja chữa bệnh nghe vậy cũng chỉ có thể thầm nhủ. Thật là năng lực kỳ diệu, cũng không phải là nàng chưa bao giờ gặp được người có năng lực đặc biệt liên quan đến việc chữa thương. Nhưng năng lực của đứa bé này, khiến nàng thực sự rất kinh ngạc.
Sau đó, khi mọi người bệnh chung quanh đều đã biết được người nam tử vừa nãy đã được hoàn toàn chữa khỏi một cách nhanh chóng và không có tác dụng gì.
Cộng thêm đứa trẻ lại là đệ tử của Tsunade đại nhân nữa, nên tất cả mọi người đều yên lòng và chờ mong đối phương đến chữa trị cho mình, mặc dù cách thức chữa bệnh của nó vẫn hơi đáng sợ.
Ở cách đó không xa, lúc này Tsunade nở ra một nụ cười đắc ý, mặc dù nàng luôn luôn tập trung vào việc chữa bệnh của mình nhưng vẫn có để ý một chút tình huống của Mitsuki.
Thấy những người khác kinh ngạc kiếp sợ trước năng lực mà đứa đệ tử thân yêu của nàng biểu hiện ra. Trong lòng của Tsunade cứ cảm thấy lâng lâng sảng khoái lên.
Cấp dưới trước đó của nàng cũng lại gần hướng Tsunade thán phục lên tiếng.
“ Ta không nghĩ đến đệ tử của ngươi lại lợi hại như vậy a.”
Liếc nhìn Riko, Tsunade hớn hở cười nói.
“ Đương nhiên rồi, ngươi không thấy ai là sự phụ của nó sao.”
Đáp lại nàng là vẻ mặt bĩu môi của đối phương cùng câu nói mang đầy tính chất ghen ăn tức ở.
“ Mà dù sao cũng không lợi hại bằng con trai của ta cùng Misaki-chan”
Tsunade khinh thường đáp lại nàng.
“ Chưa chắc đâu nha.
Mà ngươi lo làm việc đi, để nhanh kết thúc mà ra gặp con trai với Misaki-chan của ngươi đang đợi ngoài kia kìa.”
Riko nghe vậy cũng nhớ ra, nàng liền đi tiếp tục làm việc để nhanh chóng gặp lại hai đứa bé đáng yêu của mình.
Có được sự giúp đỡ của Misuki khiến cho việc chữa trị các bệnh nhân được hoàn thành một cách nhanh chóng hơn so với dự kiến.
Khả năng chữa bệnh của hắn khiến cho mọi Ninja đang làm việc ở đây đều cực kỳ khâm phục. Hiệu suất nhanh hơn, hiệu quả tốt hơn cùng với một số v·ết t·hương đối với người khác thì rất khó làm, nhưng với Mitsuki thì lại vô cùng dễ dàng.
Cách thức chữa trị thì khiến mọi bệnh nhân ở đây kinh sợ tột cùng, chỉ thấy hắn đến chỗ nào đó thì liền mở ra một kết giới nhỏ bao trùm lấy bệnh nhân và mình, sau đó thì liên tục lôi ra những bộ phận cần chữa trị, như thận, sương xống, phổi, gan, dạ dày, ruột....vv
Đáng sợ nhất là khi có một Ninja mang viết thương nhỏ xượt qua ở tim, thì cũng bị đứa trẻ móc ra. Nhìn lấy quả tim của mình đang được chơi đùa trên tay một thằng nhóc, người bệnh nhân đó chỉ kịp trừng lấy cái rồi liền ngất đi.
Nhưng may với các bệnh nhân ở đây một điều là không có ai b·ị t·hương ở não cả.
Khi trời gần tối thì rốt cuộc việc chữa trị cho các Ninja b·ị t·hương đã hoàn toàn xong xuôi. Nhờ có Mitsuki mới khiến cho công việc hoàn thành nhanh như vậy, nên là những bệnh nhân được hắn chữa trị cho đều tỏ lòng biết ơn với Mitsuki, những Ninja chữa bệnh khác thì thán phục nhìn lấy.
Lần đầu gặp cảnh tượng như vậy khiến cho Mitsuki hơi lúng túng, thế là hắn chỉ còn cách nhanh chóng đi tìm lấy sư phụ của mình.
Lúc này đây, Tsunade cũng đã hoàn thành lấy công việc của mình, nhìn thấy đệ tử thân yêu chạy đến, nàng liền cười một cách hài lòng vỗ đầu của hắn.
Sau đó cùng với Mitsuki và Riko ra ngoài thì gặp hai người Sana đang trò chuyện vui vẻ với một người khác, là Orochimaru. Còn bên cạnh thì là em trai của nàng đang mơ mơ màng màng.
Orochimaru ở đây là bởi vì hắn tự mình tìm đến, sau khi biết được đệ tử thân yêu đã cực kỳ lâu không gặp, vừa mới đến căn cứ, nhưng mà đợi mãi không thấy nó đến gặp mình. Orochimaru chỉ còn cách tự bản thân đi tìm lấy.
Đi trên đường thì Orochimaru thấy được một điều thú vị đó là, thằng nhóc em trai của Tsunade dường như trúng ảo thuật của một thiên tài nhỏ tuổi nào đó, nên là vô cùng nhiệt huyết đấu đá với không khí. Hắn thấy hơi tội, thế là liền giải trừ ảo thuật cho nó.
Lúc này đây thằng nhóc mà Orochimaru bắt gặp đó, Nawaki dường như bị đả kích tinh thần quá lớn hay sao mà cứ ngơ ngơ ngác ngác suốt, đến cả bị người chị của mình nhìn chằm chằm cũng không có phản ứng gì.
Gặp mẹ của mình rốt cuộc đã xong việc và ra ngoài, Sana và Misaki liền dừng nói chuyện với Orochimaru rồi cùng nàng tiến hành một cuộc hội ngộ ấm áp.
Sau đó, dường như cảm nhận được điều gì, Sana hướng về phía Tsunade, chỉ thấy nàng đang nhìn hắn với một ánh mắt tràn đầy sự quan tâm và ôn nhu.
Sana đột nhiên rùng mình lên, hắn thấy hơi sợ.