Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 41. Tình nghĩa con người




Chương 41. Tình nghĩa con người

Bầu trời đêm tối, nó đang bị những áng mây bao phủ lấy, dẫn đến không có một ánh sáng nào được chiếu rọi xuống mặt đất, đen kịt đến nỗi không thể nhìn thấy màu trắng của những hạt tuyết đang rơi. Khi nhiệt độ trong ngày giảm xuống đến mức thấp nhất cũng là lúc Sana trở về Konoha sau chuyến đi lấy hàng của mình.

Khi vừa về đến nhà Sana liền chạy thẳng lên phòng, kéo lấy cái chăn chùm kín mít bản thân để giảm đi cái sự lạnh lẽo mà hắn vừa mới trải qua.

Ủ ấm một lúc thì hắn đem Tiểu Hắc cùng hai con quạ Mugin và Hugin ra khỏi bóng của mình để bắt đầu cuộc giới thiệu và trò chuyện chính thức.

Vừa mới ra khỏi bóng của hắn, là con quạ Hugin liền mở miệng nói chuyện.

“ Nín c·hết ta rồi, may mà bên trong có huynh….”

“ Ngừng.”

Nhanh chóng dừng lại cái cái mỏ quạ luyên thuyên đó, Sana không thể hiểu được, cái thứ mà nói liên tục khi ở trong bóng của hắn suốt chặng đường đi về nhà, lại có thể coi mình là bị nín c·hết được cơ chứ.

Không thấy Tiểu Hắc đã bị t·ra t·ấn đến nỗi khi vừa mới ra khỏi bóng của hắn là liền dưng dưng đôi mắt chạy đi tìm đứa bé gái tóc trắng nào đó để an ủi tâm linh yếu ớt của nó sao. Hắn giờ cũng muốn tìm đến Misaki để tận hưởng cái sự tĩnh lặng yên bình đó khi ở cạnh nàng.

Mà hắn phải nhanh chóng nói thứ gì mới được, không thì cái mỏ quạ đó lại bắt đầu bắn rap tiếp.

“Để ta giới thiệu bản thân mình với các ngươi”

Nghe Sana nói vậy, một sự tĩnh lặng suất hiện giữa hai con quạ và một con người. Mugin và Hugin nhìn chằm chằm lấy Sana như đang chờ hắn nói gì đó.

“ Ta tên là Nara Sana, hiện là chủ nhân mới của các ngươi. Và là một người thích sự yên lặng.” Nói đến đây hắn nhìn vô Hugin và nhấn mạnh thêm.

“ Nhớ kỹ, là sự tĩnh lặng”

Đợi Sana nói xong, rồi một đứa trẻ và hai con quạ lại tiếp tục cứ nhìn nhau trong yên lặng một lúc. Hugin nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu hỏi.

“ Hết rồi?”

Sana nghe vậy, trầm ngâm suy tư một lúc rồi trả lời.

“ Hết rồi”

“ Ngài không nói thêm về sự ưu tú, sự vĩ đại, bá đạo của bản thân mình sao?”

Mugin lần này cũng gật đầu đồng ý với câu hỏi của Hugin.

Sana ngạc nhiên nhìn hai bọn chúng nói.

“ Tại sao ta phải nói những thứ đó cơ chứ.

Mà kệ đi, ta muốn hỏi các ngươi một điều,

Chủ nhân cũ của các ngươi là Odin hay Điểu Thần.”



Hugin hơi mờ mịt hỏi Sana. “ Cả hai không phải là một sao?”

Nghe vậy, Sana hỏi tiếp. “ Vậy Odin là dạng người hay là dạng điểu?”

Lần này Mugin trả lời cho hắn. “ Thưa chủ nhân đáng quý, lão già đó có hai hình dạng, cả người lẫn cả điểu.”

Nghe được câu trả lời này khiến Sana hơi suy tư một chút. Chẳng lẽ đây là cách mà hệ thống đã xuyên tạc nhận thức của những sinh vật có liên quan sao.

Nghĩ vậy, hắn lại hỏi tiếp hai con quạ.

“ Các ngươi có thể kể cho ta về Thời Kỳ Hỗn Loạn đã xảy ra những chuyện gì không?”

Sana hắn thực sự rất tò mò cái Thời Kỳ không hề xuất hiện trong nguyên tác đó là gì. Nó được hệ thống giả lập ra hay là lịch sử thực sự của cái thế giới mà hắn đã chuyển sinh đến này.

Điều đó thực sự rất quan trọng, nếu như biết chính xác về thời kỳ đó, có thể một phần nào giúp cho hắn tìm ra được lý do mà mình được đưa đến thế giới này.



Nghe lấy câu hỏi của Sana, cả hai con quạ đều tỏ vẻ suy tư gian nan. Một lúc sau thì Mugin trả lời hắn.

“ Thưa chủ nhân, hình như là trí nhớ của bọn ta bị biến mất gần hết sau cơn ngủ say lâu dài thì phải, ta chỉ nhớ một ít chuyện quan trọng thôi. Và những thứ về thời kỳ Hỗn Loạn đã bị quên hết sạch rồi.”

Hugin cũng nói theo.

“ Đúng vậy, không nhớ gì cả”

Thấy thế Sana cũng hiểu rằng mình sẽ không có hi vọng gì để biết thông tin mà hắn cần từ hai con quạ này rồi, chắc chắn đều là do hệ thống hết.

Mà, dù chuyện đó rất quan trọng, nhưng giờ có chuyện trọng yếu hơn, không quan tâm chuyện lịch sử nữa, Sana bắt đầu vào việc chính.

“ Ta có một nhiệm vụ đầu tiên muốn nhờ hai con quạ các ngươi giúp.”

Nghe thấy từ nhiệm vụ từ Sana, cả hai con quạ đều phấn khởi, nhiệt tình lên. Đây là cơ hội để bọn nó thể hiện ra tài năng và sự hữu ích của mình cho vị chủ nhân mới trẻ tuổi biết được.

“ Ngài cứ việc phân phó, hạ thần Mugin cho dù phải dùng cả tính mạng của mình cũng sẽ quyết tâm hoàn thành nó.”

“ Đúng vậy, đúng vậy, với khả năng phi thường, năng lực mạnh mẽ và trí tuệ tuyệt đỉnh của Hugin ta đây, sẽ không bao giờ làm ngài phải thất vọng.”

Sana cười nhẹ nói với bọn hắn.

“ Cũng không phải là nhiệm vụ khó khăn gì, cha mẹ của ta sắp phải tham gia một cuộc c·hiến t·ranh.

Ta chỉ muốn các ngươi âm thầm núp trong bóng của bọn họ để bảo vệ lấy sự an toàn của hai người những lúc cần thiết nhất.”

“ Chủ nhân ngài cứ yên tâm giao cho ta, hạ thần đảm bảo đấng sinh thành ra ngài sẽ không bị tổn hại dù chỉ là một sợi tóc.”

Đó là câu trả lời tràn đầy tự tin của Mugin khi nghe nội dùng của nhiệm vụ, tuy rằng nó cũng hơi tiếc vì không được dành thời gian ở bên chủ nhân mới của mình. Còn về Hugin thì bây giờ nó đang dùng đôi mắt tuyệt vọng nhìn Sana mang lấy giọng nghẹn ngào nói với hắn.



“ Ngài không thể làm vậy, chủ nhân. Ngài không thể t·ra t·ấn tinh thần của ta như vậy được.

Nếu cứ phải núp ở một nơi mà không được nói chuyện với ai đó, đối với ta chẳng khác gì là c·hết, không, nó còn kinh khủng hơn c·ái c·hết.”

Nghe vậy, Sana liền lườm nó và nói. “ Chẳng lẽ ngươi không thể tự phân tách ra một bản sao và nói chuyện cùng nó.”

Lúc này thì thì Hugin lại sửng sốt nhìn hắn.

“ Ầy, sao ngài lại biết được ta hay làm như vậy. Trí tuệ của ngài thực sự là quá đỉnh cao mà”

Cảm thán lấy một hồi, mặt nó lại đổ xuống, hai cái đôi cánh chỉ biết vung loạn xạ nói không ra lời.

“ Nhưng mà, nhưng mà như thế…..”

Nhìn thấy Hugin như vậy, Sana cũng đành chịu, hắn nói.

“ Thôi được rồi, các ngươi cũng không cần phải ẩn núp trong bóng, đi theo bên cạnh họ cũng được.”

Gặp Sana đổi ý, Hugin liền dùng đôi mắt tràn đầy sùng kính nhìn hắn nói.

“ Ngài, ngài thực sự quá tuyệt vời, ta…ta thực sự quá cảm động…”

Mugin ở bên cạnh chán ghét nhìn lấy anh em của mình, nó cảm thấy chủ nhân mới còn quá nhân từ và dễ dãi với con quạ đáng ghét này, cứ mặc kệ nó sang một bên cũng được, không cần quan tâm làm gì cho mệt. Nhưng mà nghĩ lại thì nó cũng thích sự nhân từ đó.

Đã quyết định xong mọi việc một cách ổn thoả, Sana liền lấy ra 8 hạt đậu thần Senzu đưa cho bọn chúng mỗi con 4 viên, còn lại 2 viên thì hắn giữ cho mình.

Tiếp đó nói ra công dụng của bọn nó, dù là cả hai con đều đã từng ăn qua năm viên, nhưng lúc đó bọn chúng còn đang ngủ say và lại đậu thần đối với hai con quạ cũng không có hiệu quả gì.

Sau đó hắn liền dặn thêm rằng chỉ được sử dụng đậu thần những lúc cần thiết. Và cũng phải giấu kín đi sức mạnh chân chính của bản thân, chỉ được thể hiện ra nó khi gặp phải sự việc cấp bách, nguy hiểm và quan trọng nhất.

Dặn dò xong tất cả, Sana liền đuổi cả hai con quạ ra ngoài, hắn muốn được yên tĩnh để ngủ một giấc ngon lành trong cái sự ấm áp của mùa đông giá lạnh này.

***

Buổi sáng hai ngày sau, cũng là lúc Konoha điều động lấy một đội quân tiên phong để chuẩn bị tiến đến chiến trường.

Khi mà hai vợ chồng Satoru đi đến địa điểm tập kết thì đã thấy hai người đồng bạn nhà Yama- Aki của hắn đến từ trước rồi.

Akimichi Akemiya nhìn đến hai vợ chồng nhà Nara, thì cùng với đồng bạn của nàng Yamanak Inokichi đều rất kinh ngạc khi thấy trên vai hai người đều có một con quạ. Nàng tò mò lên tiếng hỏi.

“ Hai con quạ trên vai các ngươi là chuyện gì vậy Riko?”

“ Là thông linh thú của Sana-kun á.



Chắc là lo lắng cho cha mẹ mình nên mới giao hai con quạ này cho chúng ta.

Thấy Sana-kun bảo rằng bọn nó có một chút năng lực đặc thù, sẽ giúp ích được khi đi theo hai bọn ta.

Để ta giới thiệu, con này tên là Mugin, còn con trên vai Satoru tên là Hugin.”

Nói đến đây nàng lại nhớ lại lúc mới vừa nãy khi hai vợ chồng nàng chào tạm biệt và dặn dò đám nhỏ ở nhà cẩn thận trước khi đi lên chiến trường, thì Sana-kun có lấy ra hai con quạ này giao cho hai người họ, nói rằng bọn chúng được tạo ra bằng năng lực của hắn giống như Tiểu Hắc.

Lúc đó Riko với chồng của nàng thực sự rất là ngạc nhiên và hạnh phúc trước sự lo lắng đáng yêu đó. Cũng cảm thấy có lỗi vì đã khiến đám trẻ phải lo âu cho bọn họ.

Mà có điều hơi kỳ một chút vì tính cách của con quạ Hugin có chút nhiều lời, không, phải là rất nhiều lời đằng khác, may mà nó được giao cho chồng nàng. Còn Riko thì được con quạ Mugin trông rất đáng tin cậy và tôn kính nàng.

Inokichi bên cạnh nghe được những lời của Riko thì lộ ra vẻ mặt ao ước nói.

“ Thật hâm mộ các ngươi, chả bù thằng con trai của ta, khi biết được cha của mình sắp lên chiến trường lại cứ dửng dưng như không có chuyện gì.”

Akemiya cũng lên tiếng gật đầu nói.

“ Đúng vậy, Akehi-kun nó cũng chỉ lo ăn thôi, chả quan tâm mẹ mình gì cả.”

Nói xong, nàng vừa đưa tay lên sờ thử con quạ trên vai Riko vừa cảm thán.

“ Trông hai con quạ soái khí nhỉ, với lại bọn chúng có năng lực gì vậy?”

Nhưng còn chưa kịp đợi nàng chạm vô mình, Mugin đã vung cánh đánh bay tay của nàng ra. Dùng đôi mắt lạnh lùng và giọng không cảm xúc đe doạ nói.

“ Con người, đừng có bao giờ dùng bàn tay bẩn thỉu của ngươi chạm vào ta.”

Gặp vậy, bốn con người ở đây đều ngỡ ngàng mà không biết nói gì. Phá vỡ bầu không khí đó là con quạ khác.

“ Haha haha, ngươi doạ bọn họ rồi Mugin.

Mụ béo và tên yếu ớt tóc dài màu vàng, bởi vì các ngươi là đồng bạn của đấng sinh thành chủ nhân. Thế nên ta cho phép các ngươi được làm quen với bản đại gia ta đây.”

Nó nói xong thì đón lấy ánh nhìn trừng trừng từ Satoru. “ Ngươi không thể im lặng lấy một chút được sao, với lại có thể tôn trọng người khác được không.”

Satoru cùng vợ mình lúc này đột nhiên cảm thấy rất xấu hổ, không biết nhìn mặt hai người bên cạnh thế nào.

Riko cũng hơi ngỡ ngàng khi con quạ vừa nãy còn đối với nàng rất tôn kính, giờ đây khi gặp người khác lại rất coi thường. Nàng đột nhiên cảm thấy nó cũng không còn đáng tin cậy nữa.

Lúc này Akimiya rốt cục hồi phục lại từ sự ngạc nhiên, vẻ mặt đe doạ nhìn lấy hai con quạ hỗn láo nói.

“ Riko, ta có thể đem bọn chúng đi nướng để ăn không.”

Inokichi cũng hùa theo. “ Đúng vậy, ta chưa được ăn thịt quạ bao giờ nên đột nhiên cũng tò mò không biết hương vị ra sao.”

Hai con quạ nghe vậy thì dùng đôi mắt thách thức nhìn bọn hắn.

Riko nở nụ cười xấu hổ xin lỗi hai người, rồi sau đó khi phát hiện Tsunade đã đến, liền nhanh chóng cáo từ, để lại mọi rắc rối cho chồng mình giải quyết, đi đến chỗ tập hợp của bộ chữa bệnh.

Nhìn bóng lưng của vợ mình đi xa, rồi lại nhìn ánh mắt bất thiện của hai người đồng bạn của minh, Satoru chỉ cảm thấy trên đời này không còn chút tình nghĩa gì cả.

Với lại con trai à, rốt cuộc thì ngươi giao con quạ này cho ta với mục đích để giúp đỡ cha mình hay là càng khiến hắn khổ hơn vậy.