Chương 4. Nỗi khổ của kẻ nhiều tiền
Là một chunin của Konoha, một ninja trung thành với hoả chi y chí, Fujimura Shiba năm nay 28 tuổi, hiện đang là giáo viên chủ nhiệm của năm nhất, ban B trong trường học ninja. Có sở thích tản bộ với viết nhật kí, giấc mơ là có thể giúp làng giáo dục ra những học sinh ưu tú, góp một phần gạch cho công cuộc xây dựng phát triển làng.
Hắn tin rằng với sự chân thành của mình có thể đả động bất kỳ học sinh cá biệt, ngang bướng nào, để những học sinh phạm lỗi có thể lần sau sẽ không tái phạm. Nhưng mà, tại sao?
Nhìn trước mặt ba đứa học sinh thân yêu của mình, nhìn thấy trên mặt, cánh tay bọn chúng dán đầy băng cá nhân, Shiba chỉ đành bất đắc dĩ hỏi.
“ Đây là lần thứ 8 các ngươi đi muộn trong hai tháng từ khi bắt đầu học rồi.
Lần trước lí do là phụ một bà lão mang đồ về nhà, lần trước nữa là hoà giải t·ranh c·hấp giữa cô bán cá và cô bán thịt, trước trước nữa thì là cứu vớt chú chim b·ị t·hương trên đường.
Vậy rốt cuộc lần này là lí do gì mà đến muộn hơn 30’ và trên người đầy v·ết t·hương thế kia, Sana, nói cho ta nghe?”
Đang thả hồn đi đâu đó Sana nghe vậy, đành phải kéo hồn trở lại để trả lời.
“ Để ta nhớ lại xem, ưmmm, là vầy.
Trên đường ba chúng ta đang vui vẻ thảo luận xem Shiba-sensei ngươi đến giờ tại sao vẫn còn là chunin, vẫn còn là độc thân….” Nói đến đây Sana đành phải ngừng lại vì một đôi mắt hung dữ đang trừng hắn.
‘Ngươi đang kể chuyện hay đang tổn hại ta đấy. Hắn còn độc thân thì sao, còn là chunin thì sao, có ảnh hưởng đến ai đâu, có c·hết ai đâu.’
Trừng xong Sana, Shiba quay đầu sang nhìn Inoue tỏ ý để hắn giải thích.
Inoue thấy vậy đành phải tự mình đứng ra, vung tay lên hào khí nói.
“ Để ta giảo biện.…. À không giải thích. Chuyện là thế này.
Trên đường bọn ta đi qua một con hẻm thì gặp một người phụ nữ xinh đẹp mang theo hai đứa con đang bị hơn chục tên ác ôn dồn vô góc hẻm. Thấy thế, hiện thân chính nghĩa ta đây không thể chỉ đứng nhìn, đành lôi kéo Sana với Akehi, lao vô cứu giúp ba mẹ con đáng thương đó. Chúng ta xông ba vào bảy, chiến đấu anh dũng, mặc dù trên người đầy v·ết t·hương cũng không từ bỏ.….”
“ Ngừng ngừng ngừng”
Ngưng lại Inoue đang hăng hái bịa chuyện, Shiba cũng mệt mỏi với hai đứa nhóc tì này.
Đối với Shiba ngừng việc mình nói lại, Inoue cảm thấy rất bất mãn, không chỉ hắn, cả lớp các bạn học thân yêu của hắn cũng không hài lòng, vì đang nghe chuyện say xưa lại bị dừng đột ngột.
Shiba nhìn về phía đang tụt hứng đám học sinh của mình, hắn chỉ vô ngữ không muốn nói gì. Rồi hướng về phía hi vọng cuối cùng, Akehi, chỉ mong đứa trẻ đôn hậu thật thà này không phụ sự tin tưởng của mình.
“ Akehi, giúp hai đứa nó nói tiếng người”
Chỉ thấy Akehi ấp úng một lúc rồi nói ra hai câu ngắn gọn.
“ Giúp Nohara-san tìm đồ, rồi bị mèo cào”
Nghe xong Akehi nói, Shiba chỉ cảm thấy muốn cười, hắn còn nhịn được nhưng mà phía dưới đám học sinh làm gì đã có định lực như vậy, chỉ nghe thấy bọn chúng phá lên cười, hoan thanh tiếu ngữ vang khắp trong lớp.
Gặp vậy Sana chỉ có giữ im lặng nhìn lên trần nhà, lòng không để ý tâm không phiền.
Còn Inoue thì trừng Akehi một cái ‘ Sao có thể nói toạc ra như vậy, nhất là khi hắn vừa mới hăng hái kể chuyện. Aaaa, tí nữa làm sao có mặt mũi để nhìn các bạn học nữ”
Shiba nhìn ba đứa nhóc chỉ cảm thấy tâm mình mệt mỏi quá.
“ Rồi, ba hiệp sĩ dũng cảm đối mặt với đám mèo của chúng ta về chỗ ngồi của mình đi, Tan học nhớ ở trường để dọn vệ sinh cho tội lỗi đến muộn, nghe chưa”
“ Dạ, Shiba-sensei”
Ba bọn hắn chỉ có thể trả lời như vậy rồi cúi mặt về lại chỗ ngồi, không muốn đối mặt với những ánh nhìn trên khuôn mặt mang cười của các bạn học thân yêu.
“Ehem”
Đợi ba đứa về chỗ xong, Shiba mới hắng giọng để dẫn dắt sự chú ý của cả lớp. Hắn cũng muốn nhân cơ hội này giảng một chút vấn đề cho cả lớp.
“ Ta cũng nghĩ các ngươi cảm thấy ba bọn hắn chọc mèo là chuyện nghịch ngợm bình thường, mặc dù là vậy, chúng ta cũng muốn ca ngợi bọn hắn vì lòng dũng cảm, dám làm việc tốt mà không ngại mang thương trong người.
Nhưng ta muốn các ngươi để ý ở đây là.
Có thể bây giờ vì sự sai sót của mình các ngươi chỉ b·ị t·hương nhẹ, nhưng khi lên chiến trường thực thụ thì chỉ một sai lầm nhỏ thui cũng sẽ dẫn đến đồng bạn của ngươi chiết trận, bản thân mình m·ất m·ạng. Các ngươi hiện giờ đang học để trở thành ninja, học để sau này trở thành một nhẫn giả ưu tú.
Nhẫn ở đây là gì, dù có nóng lòng muốn làm chuyện gì, chúng ta cũng phải bình tĩnh lại, tìm hiểu tình báo, phân tích nó, lập kế hoạch chi tiết rồi mới hành động. Tình báo là thứ rất quan trọng, nhiều lúc trong một cuộc chiến, chỉ cần nắm giữ một tình báo nhỏ nhưng mà quan trọng có lẽ dẫn đến kết quả thắng lợi hay thất bại.
Các ngươi nghe rõ chưa.”
Cả lớp đồng thanh trả lời “Nghe rõ ạ.”
Nghe xong Shiba-sensei nói, Sana mặt vô ngữ nhìn lão.
Sana cũng nhận đồng lời nói của lão là đúng, nhưng mà thứ đó liên quan gì đến chuyện của bọn hắn. Lần này là do bất ngờ nên bọn hắn mới lọt vào vòng vây của đám mèo thui. Chứ là một thành viên của gia tộc Nara hắn chẳng lẽ không hiểu tầm quan trọng của chữ Nhẫn.
Hắn cũng lười nghe lão Shiba tiếp tục giảng nội dung học của ngày hôm nay, nội dung về lịch sử của Hokage đệ nhị. Mấy nội dung kiểu này với sự thông minh của mình thì chỉ cần lướt qua một lần là nhớ và hiểu ngay.
Giờ Sana chỉ muốn nằm ườn xuống bàn mà ngủ một giấc thui, khổ nỗi hôm nay mới đi muộn xong, hắn cũng không muốn thử thách sức chịu đựng của lão Shiba.
Mơ mơ màng màng qua hết hơn một tiếng của tiết học này, mới đợi đến nghỉ giữa giờ 30’. Sana đang muốn áp bản mặt đẹp trai của mình với mặt bàn thân yêu, chìm vô thiên đường của thứ được gọi là giấc ngủ.
Thì bàn phía trước của bọn hắn, một thằng nhóc tóc vàng, khuôn mặt tuấn tú quay lại nói chuyện với ba đứa Sana.
“ Sana-kun, có đúng thật là sáng nay các ngươi chiến đấu với đám mèo không, kể lại cho ta với”
“Minato-kun à, ngươi muốn biết gì thì hỏi Inoue á, giờ ta chỉ muốn nằm nghỉ chút thui”
Nằm xuống bàn học, nghe Inoue khoác lác với Minato, hắn lại suy nghĩ về người bạn học Namikaze Minato này, cũng là công cụ nhân người tốt số ba của mình.
Là sau này Hokage đệ tứ, từ khi đi học đã thể hiện sự ưu tú của bản thân bằng cách luôn đứng đầu toàn khối trong các cuộc thi. Tính tình hiền lành, nhân hậu, hay giúp đỡ bạn bè, như là một ánh mặt trời sưởi ấm người thân và đồng bạn, lại là ác mộng không thể xoá nhoà của kẻ địch,
Tính quyết đoán dứt khoát khi gặp kẻ địch, lập vô vàn chiến công và là nhân tố quyết định của sự thắng lợi cho làng trong c·hiến t·ranh nhẫn giới lần thứ ba.
Với tính cách như vậy thì làm sao có thể khiến Sana không để mắt đến trên người hắn được, sau hai tháng nhập học, Minato đã thành bạn thân nhất của đám Sana. Mức độ yêu thích công cụ nhân đứng thứ 2.
Ngay khi Minato đang hào hứng nghe Inoue kể chuyện, bên cạch cũng túm tụm lại một đám bạn hóng hớt. thì chợt nghe thấy tiếng của Sana gọi mình.
“Minato-kun, hình như phía ngoài hành lang đang có bạn học b·ị b·ắt nạt thì phải, ngươi ra ngoài xem thử”
Minato cùng đám bạn kinh ngạc nhìn hắn, cũng nói ra nỗi lòng của mọi người.
“ Nãy giờ ngươi chỉ nằm đây, sao biết được bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy!”
Sana nhìn quanh một đám đang quan sát mình rồi dùng tay chỉ vô đầu.
“Suy luận, suy luận á, phải dùng cái đầu, nói các ngươi cũng nghe không hiểu”
Minato cái hiểu cái không cũng ờ gật đầu, rồi dẫn các bạn học ra ngoài xem thử.
Nhìn bóng lưng đám người hắn nghĩ thầm, cũng không nói với bọn họ là vừa nãy mình nhận được một nhiệm vụ, và nhiệm vụ nó bảo như vậy.
[ Nhiệm vụ: Ngay tại bây giờ ngoài hành lang, có một học sinh bị lớp trên bắt nạt, vòi tiền.
Hãy hành động cứu giúp người bạn học đó khỏi những người học sinh không tốt lớp trên.
Phần thưởng: 20GP]
Đợi một lúc thì Ting một tiếng, một cái bảng hơi trong suốt màu xanh hiện lên thông báo nhiệm vụ hoàn thành và hắn liền dễ dàng nhận được 20GP.
Đang lúc Sana vui vẻ thì thấy Minato đẫn theo đám bạn trở về, đi theo bọn họ thêm ra một đứa nhóc nhỏ con với chiều cao thấp hơn đồng trang lứa nửa cái đầu, mái tóc xanh lam, đeo kính.
Khi đám người đến gần chỗ hắn, Minato dẫn đầu cười nói.
“ Sana-kun, ngươi tài thật, đúng như ngươi nói bên ngoài xảy ra chuyện, là Mitsuki-kun bị mấy người năm lớp 3 chặn đường vòi tiền”
Minato nói xong quay lại nhìn Mitsuki chỉ gặp đối phương cúi người hướng Sana tỏ lòng cảm ơn.
“ Cảm ơn ngươi Nara-san, nhờ ngươi mà ta có mới có thể thoát khỏi bọn hắn” Nói xong rồi móc ra một xấp tiền từ túi mình “ Đây là chút lòng thành mong ngươi nhận lấy”
Sana kinh ngạc đứng hình nhìn về phía xấp tiền trên bàn, rồi lại nhìn về phía đôi mắt đầy cảm kích phía sau chiếc kính mắt kia, thầm nhủ, ngươi mà không bị người khác vòi tiền thì quá sai rồi, hắn khó khăn nói.
“ Ta cũng chỉ nhắc nhở Minato một câu, Minato với đám bạn mới là người cứu người, cảm ơn ta một tiếng là được rồi, không cần phải đưa tiền làm gì, mau mau lấy về đi”
Nói xong hắn tiếc nuối quay đầu đi chỗ khác, mắt không thấy tâm không phiền
Thấy Sana như vậy, Minato cười to cùng đám bạn rồi nói “ Cha Mitsuki-kun là chủ của gần nửa con phố kinh doanh lớn nhất tại hoả chi đô, nên hắn hay bị người khác bắt nạt đòi tiền lắm,
Với lại Mitsuki-kun cũng cất tiền vô đi, bạn bè giúp đỡ lẫn nhau là chuyện bình thường, tình bạn đâu thể dùng tiền để so sánh”
Lời nói của hắn cũng nhận được tán đồng của những người xung quanh. Nhưng mà đang vui vẻ thì nghe thấy một tiếng.
Khụ
Là tiếng của lão Shiba, chả biết lúc nào lão đã đứng trên bục giảng.
“ Ta cũng không muốn ngắt quãng buổi thể hiện tính cảm bạn bè của các ngươi, thế nhưng các ngươi cũng nên để ý đến giờ học, về hết chỗ ngồi cho ta, chuẩn bị tiết học mới”