Chương 35. Không có chuyện gì lớn
Giữa tháng 12, khi mà mùa đông vừa mới đến với ngôi làng Konoha tràn đầy sức sống và vui tươi này. Những lá cây khô rụng trên đường phố để lại một lớp lá vàng rực rỡ trên mặt đất, người dân đang bận bịu quét sạch chúng để chuẩn bị cho đợt tuyết rơi đầu tiên.
Trên đường phố, người dân di chuyển nhanh chóng, nhanh hơn thường ngày, bởi thời tiết đang dần trở lạnh. Các quán nước và quán ăn đông đúc với những khách hàng đang cầm tách trà sưởi ấm tay. Những cửa hàng quần áo, giày dép và phụ kiện bày bán những sản phẩm đông đảo và thích hợp với thời tiết lạnh giá sắp đến.
Hiện tai Sana bọn hắn đang trên đường trở về từ nhà của Kushina, do hôm nay nàng bị bệnh, cảm thấy đau bụng nên sáu người bọn hắn và lão Xù vừa mới đi mua chút đồ đến thăm nàng. Hắn cảm thấy không nên, tộc Uzumaki có thể coi là những người có thể chất tốt nhất. Cả đời có lẽ sẽ chả bị bệnh bao giờ, chắc là do bị cửu vĩ làm loạn nên mới bị vậy.
Hắn phải tìm cơ hội hướng dẫn nàng cách chinh phục cửu vĩ để trở thành jinchuriki hoàn mỹ mà hắn biết mới được. Nhưng mà muốn tìm được cơ hội như vậy thực sự rất khó làm được.
Những lúc như này hắn lại càng cảm thấy đám cao tầng của làng mình rất phiền. Vì đám người đó mà bây giờ bọn hắn vẫn phải giấu diếm sức mạnh của mình khi ở cùng Kushina.
Cũng không cần hắn phải nhắc nhở, bất kỳ đứa nào học được Haki quan sát đều sẽ phát hiện được khi đi chơi cùng Kushina đều có người theo dõi bọn hắn, nhớ tới việc nàng có liên quan tới cơ mật của làng nên mọi người đều ý thức đó là người đi theo bảo hộ Kushina.
Dẫn đến bây giờ chỉ có Kushina là không biết được cả đám bọn hắn đều có sức mạnh đặc biệt. Thấy cũng tội, nhưng thôi cũng kệ.
Nói đến hắn cũng là người có ơn với nàng khi đã cứu và cưu mang cho hơn trăm tộc nhân Uzumaki sau đợt diệt tộc.
Và cũng hơi buồn với tiếc nuối khi một gia tộc hùng mạnh như vậy giờ chỉ còn lại hơn trăm người. Hắn thấy đặc điểm chung của thế giới này là gia tộc nào càng hùng mạnh là càng dễ bị diệt tộc, trừ đám người Hyuga ra.
Mà cũng khổ cực cho Tiểu Hắc khi phải đi tìm khắp thế giới nhưng vẫn không tìm được một người nào của tộc Uzumaki nữa. Nói vậy cũng không đúng, còn lại Nagato là hắn chưa mang về chỗ mình, do trên người tên đó dính vô chuyện rất phiền phức nên Sana có nhắc cho Tiểu Hắc bỏ qua hắn.
Gần sáu tháng, đám người Uzumaki cũng bắt đầu sinh hoạt bình thường trở lại, hi vọng xuất hiện trên mặt của bọn họ cũng nhiều hơn so với sự đau khổ. Hắn cũng quay lại đó vài lần để xem xét và mang cho họ ít đồ, nhưng mà cứ khi đến đấy là thái độ của đám người đó với hắn hơi cuồng nhiệt một chút, khiến hắn không quen nên sau này không cần thiết lắm thì cứ để Tiểu Hắc đi thay.
Nói đến từ khi có được Hōgyoku, hắn cũng không cảm thấy sức mạnh của mình phát triển nhanh chóng cấp tốc như thế nào. Nó chỉ là tăng lên một cách bình ổn và vững vàng.
Do một phần là việc hấp thụ linh hồn từ Hōgyoku khó hơn khi hấp thụ bình thường bên ngoài. nhưng được cái nó là nguồn thu nhập ổn định. Và cũng một phần là hắn phải tu luyện rất nhiều thứ, nên cũng không cảm nhận được phát triển vượt trội như thế nào.
Cũng do bận bịu như vậy nên chuyện đi làm việc tốt của hắn cũng ít dần đi, may mà có Tiểu Hắc ra sức làm việc nên bây giờ tài khoản của hắn có 2.450GP. Số GP này hắn tính dùng để dành cho đợt sản phẩm sau.
Hắn còn như vậy thì đám bạn của hắn cũng không khác gì, nhưng mà tính ra Mitsuki và Minato phát triển cũng nhanh hơn hẳn khi có trái ác quỷ và học được Haki.
Đáng ngạc nhiên nữa là Minato dùng ra được Haki bá vương, cũng phải, sau này là Hokage đệ tứ mà. Tính chất Haki bá vương của Minato khác hẳn với hắn. Của Sana là khiến những người khác sợ hãi, còn của Minato thì là khiến người khác phải tin tưởng và chịu phục bản thân hắn. Với sức mạnh như vậy, rất phù hợp cho việc làm Hokage của hắn sau này.
Còn một chuyện thú vị nữa mà Sana nghĩ tới là Mitsuki trở thành đệ tử của Tsunade, cùng với Misaki đã là đệ tử của Orochimaru và thêm việc sau này khi Jiraiya nhận Minato nữa thì cả ba bọn họ có thể sẽ trở thành Sannin đời mới chăng. Nghĩ đến là thấy thú vị rồi.
Ngay khi Sana đang suy nghĩ vu vơ đi đâu đó thì phía trước bọn hắn tại chỗ phòng tắm công cộng đang tụ tập một đống người vì chuyện gì đó.
Bọn hắn tò mò lại gần thì thấy có một đám phụ nữ đang chất vấn một vị đại thúc, lúc này bên cạnh bọn hắn có hai bà cô đang nói chuyện với nhau.
"Ừm, ta từ lâu nghi ngờ về tên đó rồi đấy. Nhìn cách ăn mặc của hắn mà xem, ta chắc chắn rằng hắn là một tên biến thái không sai đi đâu được."
"Đúng vậy, đúng vậy. Ta cảm thấy bị người khác nhìn trộm từ lâu rồi. Tuy là không rõ ràng lắm nhưng ta chắc chắn là có cảm giác như vậy. Không thể nào sai được, và tên này luôn đi qua đây và làm những động tác kỳ lạ. Nếu không phải hắn thì là ai?"
"Ồ, ngươi cũng cảm thấy vậy à? Ta cũng từng có mơ hồ cảm giác như vậy từ trước. Nhưng hôm nay, ta lại cảm thấy ánh nhìn đó rõ ràng hơn rất nhiều. Ra ngoài thì gặp hắn còn đứng bồi hồi ở trước cửa rất lâu nữa chứ."
"Đúng rồi, chắc chắn là hắn rồi, chúng ta phải đưa hắn lên đồi cảnh vệ để những tên Uchiha t·rừng t·rị hắn mới đúng."
Nghe rõ bọn họ nói chuyện, bọn Sana còn chưa phản ứng thế nào thì Inoue đã căm phẫn nói.
“ Sao lại có chuyện tốt…. à không, chuyện đ·ồi b·ại, kinh tởm như vậy chứ.”
Cùng mọi người khinh thường nhìn Inoue một cái, rồi Sana lại có suy nghĩ khác. Hắn sẽ không tin vị đại thúc kia sẽ là một kẻ nhìn trộm phụ nữ tắm đáng ghê tởm.
Bởi vì cái người mặc đồ bó sát xanh lục, lông mày rậm đó trong đầu chỉ luôn nghĩ đến việc phấn đấu của thanh xuân thì làm gì rảnh rỗi mà đi nhìn trộm người khác làm gì.
Hắn nhận ra được người đó, Maito Dai, người nắm giữ cấm thuật Bát Môn Độn Giáp, sau này đánh cho thất kiếm làng sương mù thành tứ kiếm c·hết, tam kiếm chạy. Và là cha của Maito Gai, người sau này suýt nữa một đá ra đại kết cục.
Mà nhắc đến biến thái nhìn trộm, hắn lại nghĩ đến hai người đó là một trong Sannin Cóc tiên nhân Jiraiya, và người còn lại là ngài Hokage đệ tam đáng kính của chúng ta. Chắc là một trong hai người này làm chuyện, nhưng Dai đại thúc chịu oan thay đây mà.
Lúc này dường như vì một chuyện nào đó mà vị đại thúc mặc đồ bó xanh lục của chúng ta tránh được vòng vây của những người phụ nữ rồi nhanh chóng chạy mất đi.
Thấy vậy tất cả mọi người đều cuống cuồng muốn đuổi theo nhưng mà đối phương chạy quá nhanh.
Inoue bên cạnh bọn hắn cũng vội vã lên, hướng đám bạn của mình hỏi.
“ Làm sao bây giờ, phải đuổi theo chứ, không thể để tên khốn kiếp đó thảnh thơi ngoài pháp luật sau khi tận hưởng thiên đường như vậy.”
Có lẽ do hay thường xuyên làm việc tốt nên đám bạn của Sana cũng đồng ý kiến với Inoue. Sana nghĩ vậy hướng mọi người nói.
“ Vậy thì đuổi theo thôi, nhưng mà trước đó..” hắn lúc này hướng về Lão Xù nói.
“ Ta có cảm giác người đó cũng không phải là kẻ nhìn trộm biến thái, nhưng không chắc chắn lắm, Lão Xù ngươi thử tìm những con mèo quanh đây hỏi xem có ai khả nghi hay quanh quẩn ở đây từ trước đến giờ không.”
Xong rồi Sana hướng mọi người nói tiếp.
“ Akehi với Minato tốc độ nhanh nhất nên cứ đuổi theo trước đi. Bọn ta sẽ theo sau.”
Nghe Sana nói xong, tất cả mọi người cũng bắt đầu hành động.
Mặc dù hắn biết được Maito Dai chắc chắn không phải là tên biến thái, nhưng vẫn muốn đuổi theo vì hắn nghĩ tới một chuyện. Đại thúc đó hiện tại là người rất thích hợp để đối luyện với bọn hắn, thế nên thử một chút cũng được, không có hại gì cả.
***
Ở một quán rượu nào đó trên đường phố, Tsunade ngồi cùng với Orochimaru nhìn về một người nào đó khoan thai đến chậm, nàng ghét bỏ nói.
“ Rõ ràng là người mời chúng ta, nhưng mình lại là kẻ đến muộn nhất.”
Jiraiya nhìn hai người đồng đội của mình cười vui vẻ nói.
“ Xin lỗi, xin lỗi, ta có chút việc quan trọng cần làm, nên đến hơi muộn một chút.”
Đón lấy một ánh mắt khinh thường của Orochimaru cùng câu nói.
“ Ngươi thì bận thứ gì cơ chứ, rõ ràng là đi làm mấy thứ vô bổ thì có”
Jiraiya cũng không để ý, liền ngồi xuống cùng hai người rót lấy một ly rượu cho mình rồi nhìn ra hướng con phố nói.
“ Lâu rồi mới trở về, làng vẫn sống động…” Ngay khi hắn nói câu đó thì có một bóng xanh lục nhanh chóng lướt qua khiến hắn bị bất ngờ một lúc rồi cười khổ lắc đầu nói.
“ Còn náo nhiệt hơn nữa chứ.”
Tsunade cũng cảm thán theo.
“ Đúng là nhộn nhịp và an bình như cũ. Nghĩ đến như vậy mới cảm thấy công sức chúng ta bỏ ra ngoài chiến trường cùng những người đã hi sinh mới đáng giá như thế nào.” Xong rồi nàng lại hướng về phía Jiraiya hỏi.
“ Mà nói đến, ngươi lo liệu cho ba đứa nhóc đó xong rồi sao?”
Nghe câu hỏi như vậy, lại nghĩ đến ba đứa trẻ ở Vũ quốc, Jiraiya cười khổ lắc đầu nói.
“ Nào có thể lo liệu chu toàn được, ta chỉ có thể dạy bọn hắn những thứ cơ bản, còn sau đó như thế nào thì chỉ có thể trông cậy vô chính bản thân bọn nó.
Thực chất ta cũng không muốn về sớm như vậy, nhưng bị lão già kia cứ luôn viết thư giục ta trở về, hết cách rồi.” Nói đến đây hắn nốc một cốc rượu rồi nói tiếp.
“ Với lại các ngươi cũng biết, ta được Cóc Tiên Nhân nói cho một lời tiên tri rằng mình sẽ nhận một vị đệ tử mà sau này sẽ là Chúa cứu thế, nên ta cũng muốn về tìm thử xem.”
Orochimaru nghe vậy lộ ra vẻ mặt coi thường nói.
“ Tính cách ngươi vẫn như cũ, vẫn là quá ngây thơ.
Tin vô mấy thứ đó làm gì, sẽ lại vô ích thôi.”
Thấy Jiraiya sau khi nghe Orochimaru nói xong, bắt đầu chuẩn bị tức tối lên. Tsunade nhanh chóng chen vô nói.
“ Vậy ngươi đã có mục tiêu chưa?”
Lườm tên khốn mặt trắng đáng ghét một cái rồi Jiraiya trả lời.
“ Ta chỉ biết được đó là một đứa bé tóc vàng, mắt xanh…”
Nói đến đây hắn lại cảm thấy một cơn gió lướt qua, dù rất nhanh, nhưng ba người ở đây vẫn có thể nhận ra được đó là gì. Jiraiya hơi mơ màng một chút rồi hướng hai người bạn của mình nói.
“ Giống như là một người trong hai đứa trẻ vừa mới chạy qua hồi nãy.
Mà sao tốc độ bọn chúng lại nhanh như vậy nhỉ, rõ ràng trông mới chỉ có 7-8 tuổi thôi.”
Tsunade nghe vậy, hơi suy nghĩ một hồi nói.
“ Đứa bé tóc vàng vừa này là…. Minato-kun thì phải.
Đúng không Orochimaru?”
Đáp lại câu hỏi của nàng là câu trả lời chắc chắn.
“ Đúng vậy, tóc nâu đậm béo là Akehi-kun con nhà Akimichi, tóc vàng là Minato-kun một đứa trẻ bình dân. Cả hai đều là thiên tài.”
“ Các ngươi nhận biết bọn chúng sao?” Jiraiya ngạc nhiên hỏi hai người.
Tsuande cười vui vẻ nói.
“ Đương nhiên là có nhận biết, bọn chúng đều là bạn thân của đệ tử chúng ta.”
Nghe vậy, Jiraira mới nhớ đến lời đồn mà mình mới nghe được, tò mò hỏi.
“ Nói đến, ta cũng nghe thấy rằng các ngươi đã thu đồ đệ.
Bọn chúng là những đứa trẻ như thế nào vậy?”
Tsunade suy tư một lúc rồi nhìn ra cửa sổ nói.
“ Là hai trong bốn đứa trẻ đang chạy kia, tóc xanh dương Mitsuki là đệ tử của ta, còn bé gái tóc trắng Misaki là đệ tử của Orochimaru.”
Nghe vậy Jiraiya liền hướng ra cửa sổ nhìn rồi cảm thán, hôm nay thật kỳ diệu, trùng hợp đến lạ kỳ.
“ Giống như là cũng đuổi theo hai đứa trẻ và tên áo lục vừa nãy.
Chắc có chuyện gì đó thì phải.” Nói xong hắn nghe thấy tiếng cười của Orochimaru.
“ Ngươi không cần lo, để tử của bọn ta cũng không phải những đứa trẻ bình thường, đám trẻ cũng lợi hại hơn ngươi nghĩ nhiều, nên sẽ không có chuyện gì lớn xảy ra.”
Nghe vậy, Jiraiya hiếu kỳ hỏi.
“ Đệ tử của các ngươi thế nào, với lại những đứa trẻ nào nữa.
Nói cho ta nghe thử.”
Tsunade bắt đầu mở chế độ máy hát, nói ra đệ tử của mình ưu tú như thế nào, đám trẻ tài giỏi như thế nào. Orochimaru bên cạnh cũng thường phụ hoạ mấy câu.
Nói chuyện một lúc thì cả ba bọn hắn đều cảm nhận được một luồng bạo phát chakra mãnh liệt ở phương xa. Cảm nhận một hồi rồi Jiraiya hướng bạn mình Orochimaru nói.
“ Là hướng của đám trẻ vừa nãy đi, ngươi có chắc là sẽ không có chuyện gì lớn chứ?”
Đáp lại hắn là một câu nghi vấn.
“ Ưmmmm, Chắc… vậy!”