Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 30. Ta hỏi ngươi.




Chương 30. Ta hỏi ngươi.

Chịu lấy một ánh nhìn trùng kích đến linh hồn, một luồng áp lực vô cùng khổng lồ đè lên Jozin, hắn chỉ cảm thấy một sự sợ hãi to lớn đang sản sinh trong tâm trí, như là muốn kéo hắn xuống vực sâu. Khiến hắn hốt hoảng lùi về phía sau.

Đang lúc hắn không biết trả lời như thế nào cho thực thể quỷ dị trước mặt này thì một tên jonin thợ săn tiền thưởng lấy hết dũng khí hướng Sana quát.

“ Thằng nhóc khốn kiếp này, đừng có mà ở đây giả thần giả….”

Sana cũng không thèm để ý tên đó mà vẫn dùng ánh mắt đầy uy áp nhìn chằm chằm tên râu ria xồm xoàng.

Có thể Sana không để ý nhưng ở đây tất cả mọi người hoảng sợ nhìn tên vừa mới lên tiếng lúc nãy. Chỉ gặp kẻ đó đổ sụp xuống đất và đầu tách rời ra. Trôi nổi phía trên cái xác là một sợi xích màu đen đang nắm giữ gì đó.

Nhờ vô ánh sáng yêu dị màu đỏ phát ra từ con mắt của Sana mà mọi người biết được thứ mà sợi xích đang bắt giữ là linh hồn của tên kia.

Ở đây, những người tộc nhân Uzumaki, nhất là hai tên Jonin, với hiểu biết về cấm thuật của gia tộc mình nên bọn họ có thể nhận thức rõ nhất chuyện gì xảy ra. Và trong tâm trí của họ đột nhiên nổi lên một từ khi nhìn Sana – Tử Thần.

Jozin dùng đôi mắt sợ hãi nhìn thứ trước mặt mình, vừa đưa tay hấp thu linh hồn của anh em hắn từ sợi xích màu đen, vừa tiếp tục trầm trọng hỏi hắn.

“ Trả lời cho ta, con người.

Hại những người kia thì đem lại ích lợi gì cho các ngươi”

Jozin không dám đối diện với con mắt đỏ tươi kia, cố nén lấy sự sợ hãi, run rẩy nói.

“ Tiền….. là vì có thể mang lại rất nhiều tiền”

Ngay khi nói ra lời đó, luồng áp lực mà vừa nãy hắn phải gánh chịu, đột nhiên biến mất giống như chỉ là ảo giác. Jozin đổ sụp quỳ xuống đất thở hổn hển cố hít lấy không khí trong khi nghe thấy một câu nói nhẹ nhàng.

“ Là tiền sao,

chỉ có như vậy mà ngươi cứ ấp úng hồi lâu làm gì”

Giọng nói cười vui vẻ giống như một đứa trẻ vui mừng khi được đáp án đối với điều mình thắc mắc.

Sự thay đổi thất thường này khiến tất cả mọi người ở đây bất ngờ đến nỗi sự sợ hãi đều bị lãng quên. Một tên Jonin thợ săn tiền thưởng khác thấy vậy chuẩn bị nói gì, nhưng trước đó đầu hắn đã rơi xuống đất.



Bầu không khí đột nhiên thay đổi thành khủng kh·iếp giống như vừa nãy. khiến trong lòng mọi người ở đây đều hoảng sợ vô cùng.

Nhìn thứ trước mặt lại hấp thu đi một linh hồn như không có chuyện gì. Những tên thợ săn tiền thưởng còn lại cảm thấy không thể đứng đó chịu c·hết. Thế là lần lượt từng người sử dụng ra nhẫn thuật mạnh nhất của mình để áp chế sự sợ hãi to lớn trong lòng.

Và bọn chúng cũng lần lượt đầu một nơi thân một nẻo khi mà chưa kịp biểu hiện ra thứ gì cả.

Không để ý đến những ánh mắt kinh hãi tột độ của đám Uzumaki, Sana vừa hấp thu những linh hồn mà những sợi xích đen mang lại cho hắn, vừa trôi nổi lại gần tên thợ săn tiền thưởng cuối cùng vẫn còn đang quỳ xuống đất tuyệt vọng nhìn hắn.

Đến gần Sana dùng giọng vui tươi nói.

“ Đúng rồi, ta còn muốn hỏi ngươi là.

Thứ gì khiến ngươi nghĩ mình khác với những người kia?”

Giọng Sana bắt đầu lạnh xuống tiếp tục hỏi.

“ Thứ gì khiến ngươi cảm thấy mình có thể quyết định mạng sống của bọn họ?”

Lần này Sana dùng một giọng vô cảm chất vấn.

“ Và cái thứ gì khiến ngươi cảm thấy mình thượng đẳng hơn giống loài của chính bản thân mình?

Trả lời cho ta, là thứ gì?

Là cái sức mạnh yếu ớt mà ngươi nắm giữ sao?”

Mỗi một câu hỏi giống như một bàn chân đạp Jozin chìm xuống đầm lầy của sự sợ hãi và tuyệt vọng. Lúc này hắn chỉ cảm thấy trớ trêu thay, vừa nãy chính là hắn xem thường bọn tóc đỏ, coi như là tạp chủng. Đến bây giờ hắn lại bị một thứ khác coi như là sâu kiến, có thể tuỳ ý g·iết thì g·iết. Mà mình chỉ có thể tuyệt vọng không thể làm gì cả.

Nghĩ như vậy, lại nhìn về phía các anh em vào sinh ra tử của mình đang nằm la liệt ở ngoài kia. Vừa b·ị c·hặt đ·ầu vừa bị đối phương hút hồn. Jozin cười thảm và lấy hết dũng khí hung ác nhìn kẻ trước mặt, gằn từng chữ nói.

“ Ngươi muốn biết là thứ gì sao.

Để ta nói. cho. ngươi. Đó là….”

Nhìn lại một cái đầu rơi xuống đất nữa, Sana lắc lư đầu khinh bỉ nói.



“ Ầy, thực sự ta cũng không muốn biết lắm, chỉ hỏi chơi một chút thôi.”

Vừa hấp thu một linh hồn cuối cùng, cũng thu hồi lại Haki bá vương của mình. Sana vừa thầm nhủ khi cảm nhận thời gian đã trôi qua. Đã qua chín phút rồi sao, ngay từ đầu là hắn biết sẽ mất nhiều thời gian như vậy mà.

Có một điều mà bản thân Sana không chịu thừa nhận đó là 90% thời gian hắn dùng để chơi đùa, nếu như ngay từ đầu hắn liền giải quyết đám kia thì vụ việc có thể hoàn thành trong chốc lát.

Hắn còn cảm thấy nếu như vừa nãy mà dùng thêm một chút âm nhạc rùng rợn để ảnh hưởng cảm xúc mọi người, tô đậm lên bầu không khí thì có thể sẽ càng thú vị hơn. Nhưng khổ nỗi âm nhạc nó sẽ tác động đến tất cả mọi người, không phân biệt ai cả, Sana cũng không muốn bản thân mình cũng phải chịu cảm giác sợ hãi.

Với lại cả sự việc Sana trông như có thể dễ dàng giải quyết, nhưng mà để làm được điều đó rất phức tạp.

Phong cách chiến đấu của hắn từ kiếp trước đến giờ đều là nếu như đã xác định g·iết người thì có thể chỉ dùng một đòn kết thúc khi mà đối phương chưa kịp phát ra t·ấn c·ông thì sẽ không có chiêu thứ hai.

Muốn thực hiện được một kích đúng thời điểm như vậy, thì phải nắm bắt chính xác thời cơ mà kẻ địch chuẩn bị ra đòn, và Haki quan sát đã giúp được hắn điều đó. Việc tăng cao sức nhận biết cũng bao hàm cảm nhận được mục đích của những người xung quanh.

Và điều quan trọng nữa là một đòn đó kết hợp hầu hết tất cả sức mạnh của hắn.

Toàn diện Haki bá vương lên mục tiêu khiến choáng hoặc mất bình tĩnh, rồi đến bí thuật Chiếm Hữu Bóng để trói buộc đối phương.

Bây giờ hắn đã có thể sử dụng thuật này với một mảng bóng đã tách rời từ bóng của mình, hắn di chuyển nó đến bóng của đối phương ngay lúc đầu khi mà đám mây che khuất mặt trăng, hắn làm như vậy đối với tất cả mọi người ở đây.

Và cuối cùng là một đòn kết liễu trảm đầu từ một mảng bóng vật chất hoá thành một mảnh đao siêu mỏng và sắc bén, ngay khi kết thúc đối thủ, nó liền biến thành một sợi xích kéo linh hồn về lại cho hắn.

Tất cả gần như xảy ra cùng lúc, thế nên mới có hiệu quả như vậy.

Thực chất trong lúc đó chỉ cần dùng một trong hai thứ Haki bá vương hoặc thuật Chiếm Hữu Bóng đều được, nhưng với sự cẩn thận, hắn quyết định dùng cả hai.

Sana nghĩ tiếp, hắn đã cứu được đám Uzumaki này rồi, giờ nên đi đâu tìm chỗ ở an toàn cho bọn họ.

Đột nhiên hắn nhớ lại một việc. Trong nội dung nhận hàng có nhắc tới hắn phải đến một không gian được tạo ra từ Hồn Thần để lấy hàng. Mang đám người này đến đó được không nhỉ, chắc là sẽ ổn, cứ mang đến đó thử xem.

Dù mọi chuyện đều là ngẫu nhiên, nhưng hắn cứ cảm giác như có người sắp xếp tất cả, khả năng cao là cái hệ thống này. Mà có khi là hắn nghĩ nhiều.



Đang lúc Sana suy nghĩ vu vơ thì có hai tên Jonin tộc Uzumaki, do không còn chịu ảnh hưởng từ Haki bá vương nữa và dần bình tĩnh lại. Tiến gần đến hắn, quỳ xuống rồi nhìn Sana với ánh mắt tràn đầy hi vọng cùng với sự sợ hãi run rẩy nói.

“ Ngài là Tử Thần sao.

Ngài đến đây để cứu giúp lấy tính mạng khốn khổ của bọn ta sao”

Nhìn hai người Sana tỏ vẻ khỏ hiểu. “ Tử Thần?”

Rồi sau đó lại tỏ ra như hiểu gì đó, cười khinh bỉ đối với bọn họ nói.

“ Các ngươi là đang nói đến những kẻ để lại mùi vị trên người các ngươi sao.

Đừng có bao giờ coi ta thành những tên hèn nhát, ham sông s·ợ c·hết, trên thân tràn đầy dục vọng về linh hồn đó.”

Nói xong lại nhìn về phía hai người bàng hoàng không hiểu gì, tảo ra Haki bá vương và tiếp tục nói.

“ Với lại, ai nói là ta đến cứu các ngươi, ta đơn giản chỉ là đi ngang qua thôi.

Và.

Giờ các ngươi là chiến lợi phẩm của ta, đồ cất giữ của ta.”

Ngay khi Sana nói xong, trên hai tay của năm người Uzumaki duy nhất có chiến lực bất ngờ không đề phòng xuất hiện mỗi tay một sợi xích nhỏ màu đen, áp chế sự lưu động chakra trong người bọn hắn. Lần đầu tiên, những người am hiểu phong ấn như Uzumaki bọn hắn lại bị trói buộc một cách dễ dàng như vậy.

Khi mà tất cả mọi người bàng hoàng vì chuyện vừa xảy ra, Sana đã trôi nổi về một hướng nói.

“ Được rồi, giờ các ngươi đi theo ta.

Và đừng có lề mề, nhanh chân lên.”

Dù cho không tình nguyện nhưng mà năm người kia vẫn bị xích đen trên tay mình lôi đi, những người còn lại thấy vậy, dù là trong lòng có sợ hãi nhưng vẫn cất bước tiến lên đỡ hoặc cõng những người b·ị t·hương đi theo. Trong tâm trí bọn họ đều lo lắng về số phận của mình sau này.

--------------------------------------------------------------

ROSE: Có vẻ như mới vừa nãy Người Tốt của chúng ta – Nara Sana đã mơ hồ phát hiện ra những việc mà hắn gặp phải được một ai đó xắp xếp.

Nhưng cũng không có vấn đề lớn vì ta đã có một bình phòng vững chắc cho những việc như vậy, đó là Hệ Thống.

Và ta cũng sẽ cẩn thận hơn trong việc sắp xếp các tình tiết cho quá trình sau này, đảm bảo sẽ không xảy ra việc gì lớn.

Vậy nên mong các vị hãy yên tâm.