Chương 296. Tin tưởng
Đã bản thân không thể giúp ích được gì.
Với lại năng lực của viên ngọc hiện tại có vẻ như cũng không thể sử dụng được.
Hagoromo cũng liền không còn dây dưa thêm với việc này nữa.
Mà chỉ là đột nhiên nhìn thật kỹ đứa trẻ trước mặt rồi lên tiếng.
“ Hài tử, ngươi có biết rằng bản thân mình rất là đặc biệt không?”
“ Ta, đặc biệt á?”
Sana thật sự là có chút kinh ngạc trước câu hỏi đột nhiên này của Lục Đạo Tiên Nhân. Song hắn rất nhanh liền tỏ vẻ đăm chiêu rồi nói.
“ Ta thấy bản thân mình ngoại trừ siêu cấp đẹp trai, siêu cấp thông minh, siêu cấp ưu tú, siêu cấp tài giỏi ra thì cũng bình thường thôi mà, có đặc biệt gì đâu.”
Hagoromo một lần nữa không khỏi cạn lời trước độ tự luyến của đứa trẻ.
Nhưng hắn cũng phải thừa nhận lấy đứa trẻ này nói có phần nào đúng.
“ Đúng vậy hài tử, sau khi quan s·át n·hân sinh của ngươi thì ta cũng phải công nhận rằng ngươi rất là ưu tú.
Vậy tại sao một đứa trẻ ưu tú như ngươi lại chưa từng xuất hiện qua trong viễn cảnh tương lai mà ta với lão cóc đã từng quan sát được.
Cảm giác như là ngươi đột nhiên xuất hiện ở trên thế giới này vậy.”
Vẻ mặt Sana đột nhiên lộ vẻ mờ mịt khi nghe những lời này, đây chỉ là hắn giả bộ ra mà thôi, chứ nếu đúng với tâm tình của hắn lúc này thì phải là vẻ mặt chột dạ mới đúng.
“ Không phải a, ta xuất hiện là do cha mẹ ta sinh ra a.”
Hagoromo không khỏi bật cười lắc đầu nói.
“ Không, ý ta muốn nói không phải như vậy.
Chỉ là đối với ta, ngươi như là đột nhiên xuất hiện vậy.
Ngươi có thể hiểu rằng là rất lâu trước đó ta và lão cóc.
À, ta nói lão cóc chắc ngươi cũng biết là ai đúng không?”
Sana gật đầu đáp.
“ Là Đại Tiên Nhân Cóc của Myobokuzan phải không?”
“ Đúng vậy, ta đã từng cùng với Gamamaru quan sát được một viễn cảnh, thứ mà ta và lão cóc từng nghĩ là tương lai của thế giới này.
Đó là một viễn cảnh tươi đẹp, mặc dù dưới âm mưu của Hắc Zetsu mà thế giới sẽ xảy ra một cuộc đại chiến, khiến rất nhiều người lâm vào hoạn nạn.
Nhưng ta cũng thấy được cảnh tượng mọi người trên thế giới, các quốc gia, các làng Ninja không còn quan tâm ân oán giữa nhau, mà cùng nhau đoàn kết chống lại kẻ địch chung, cứu vớt lấy thế giới.
Và kết quả, sau cuộc đại chiến đó là một thế giới hoà bình, tươi đẹp.
Lúc đó ta và lão cóc đã chắc rằng đó là diễn biến, là tương lai, là sự vận hành đáng lẽ của thế giới này rồi.
Nhưng rồi ngươi đột nhiên xuất hiện, hài tử.
Một đứa bé chưa từng xuất hiện trong cái tương lai mà ta thấy được đó.
Một đứa bé chỉ đơn giản tuỳ tiện dùng danh nghĩa của ta để thề liền có thể khiến ta bị dính vào nhân quả.
Và từ khi gặp ngươi ta cũng liền thử quan sát lại tương lai.
Nhưng rồi kết quả là thất bại.
Tương lai thế giới này đột nhiên trở nên mờ mịt, vô định. Giống như tâm trí của ngươi vậy, thứ mà ta cũng không thể nhìn rõ.
Ta không biết là do ngươi hay do chuyện gì đã khiến cho tương lai trở nên không rõ như vậy.
Nhưng chỉ với những thứ khác cũng đã đủ chứng minh ngươi rất là đặc biệt rồi, hài tử.”
Lần này thì Sana lộ ra vẻ chột dạ, bởi vì biểu hiện như vậy mới thích hợp vào lúc này.
“ Nghe ngài nói như vậy thì đúng là có vẻ như ta hơi đặc biệt thật.
Nhưng ta cũng không biết là vì sao a.”
Không, nói đúng hơn hắn đã có chút mơ hồ biết được tại sao mình lại đặc biệt như vậy rồi, nhưng cũng không thể nói ra a.
Mà, lão già này rốt cuộc là đang có ý định gì khi nói những lời này đây.
Hagoromo trầm ngâm nhìn lấy Sana một lúc rồi không khỏi lắc đầu cười nói.
“ Thực chất thì lí do gì mà ngươi đặc biệt như vậy, ta cũng không quan tâm cho lắm.
Có lẽ ngươi là một tồn tại nào đó từ thời thượng cổ, vì một lí do nào đó mà chuyển thế đến thời đại này.
Có lẽ ngươi là một vị khách từ thế giới khác chuyển sinh đến thế giới này.
Cũng có lẽ là bởi vì thế giới này cảm nhận được một kiếp nạn vô cùng to lớn sắp đến, và ngươi được sinh ra để giải quyết kiếp nạn đó.
Hoặc có lẽ là một lí do nào khác.
Nhưng dù là cái gì thì ta cũng không quan tâm, hài tử.
Thứ quan trọng nhất đó là, đối với ta, sự xuất hiện của ngươi khiến cho tương lai của thế giới này đã có được vô hạn khả năng.
Có lẽ là tốt đẹp, cũng có thể trở nên tồi tệ.”
Nghe vậy Sana không khỏi trầm mặc lại nhìn lấy Lục Đạo Tiên Nhân.
Nếu lão già thực sự không quan tâm đến bí mật, sự đặc biệt của hắn thì những lời bịa đặt mà hắn tạo ra từ nãy tới giờ để che giấu cho sự khác biệt của bản thân chẳng phải là vô nghĩa sao.
Không, sao có thể vô nghĩa được, dù bất cứ trường hợp nào thì cẩn trọng lấy một chút vẫn luôn đúng.
Đã đối phương quan tâm đến việc vì hắn mà tương lai trở nên vô định thì phải hỏi cho ra nhẽ mới được.
“ Vậy ngài tính làm gì đối với ta.
Dù sao thì nếu như thế giới vận hành theo cái tương lai không có ta mà ngài thấy được trước đó, thì diễn biến như thế nào ta không biết, nhưng có vẻ kết quả lại là rất tốt đẹp, phù hợp với ý muốn của ngài.
Còn nếu như có ta thì nó sẽ là một sự vô định tính, không chắc chắn.
Muốn cầu ổn thoả, không phải là tốt nhất nên xoá bỏ ta khỏi thế giới này sao?”
“ Ha ha ha, ngươi nghĩ nhiều rồi hài tử.” Hagoromo không nhịn nổi, bật cười ha hả.
“ Như ta nói trước đó, tương lai thế giới này trở nên mơ hồ đối với ta, nguyên nhân chưa chắc là do ngươi a.
Với lại, nếu như sau này thế giới thật sự có gặp phải kiếp nạn to lớn nào đó, thì có khi còn cần phải nhờ ngươi cứu giúp nữa mới đúng.
Vậy nên làm sao ta có thể làm được việc vì tương lai ổn định mà xoá bỏ ngươi cơ chứ, như vậy mới càng không ổn thoả a.”
Sana tiếp tục trầm mặc nhìn lấy Lục Đạo Tiên Nhân, lời lão già nói còn có thể hiểu thành một nghĩa khác, đó là nếu như xử lí hắn có thể khiến cho thế giới chắc chắn trở nên ổn định, có được một tương lai tốt đẹp, thì có khả năng là lão già này sẽ làm thật a.
Mặc dù sẽ không cực đoan đến nỗi đem hắn xoá bỏ, nhưng kiểu gì thì lợi ích của hắn cũng sẽ bị tổn hại.
Giống như trong viễn cảnh của tương lai cũ vậy, Hắc Zetsu có thể nói là kẻ chủ mưu đứng sau tất cả mọi chuyện, khiến cho cuộc đại chiến Ninja thế giới lần thứ tư xảy ra, làm cho bao nhiêu người hi sinh, bao nhiêu người lâm vào lầm than.
Nhưng cũng bởi vì thấy được một tương lai tốt đẹp sau đó, một thế giới trở nên hoà bình, mà lão già cũng liền để mặc cho Hắc Zetsu tự do tiếp tục hoạ hoạn lấy cái thế giới này.
Có thể lí giải, người đứng càng cao, càng cần phải suy xét kỹ lưỡng vì lợi ích chung.
Dù sao thì lão già cũng là người bảo hộ của thế giới này, nên là đương nhiên phải đặt sự tồn vong, tương lai của thế giới này lên hàng đầu rồi.
Nhưng nếu vì đại nghĩa mà phải hi sinh chính mình thì Sana cảm thấy bản thân chắc chắn sẽ không chấp nhận.
Thay vào đó sẽ là dựa vào cách thức của mình để thực hiện cái đại nghĩa đó, mà không phải là chịu sự sắp đặt của người khác.
Nói chung, hắn và lão già mặc dù đều muốn thế giới này trở nên tốt đẹp hơn, nhưng lập trường của đôi bên chưa hẳn là giống nhau.
Vậy nên cũng không thể hoàn toàn tin tưởng lão già được, phải luôn luôn cẩn thận lấy một chút mới được.
“ Cho dù không có những điều trên thì, hài tử…” Giọng nói của Hagoromo vẫn tiếp tục vang lên.
“ Ngươi thực sự nghĩ rằng ta sẽ là loại người chỉ vì một tương lai ổn định nào đó bản thân cho rằng, mà sẽ đem một đứa trẻ thiện lương như ngươi xoá bỏ a?”
Sana lắc đầu chỗi bỏ lia lịa.
“ Không, ta chỉ là hỏi vậy thôi, chứ cũng sẽ không tin tưởng một ông lão hiền hậu như ngài sẽ làm vậy.”
Hagoromo cười cười nói tiếp.
“ Thực chất, so với một tương lai đã định trước thì một tương lai có được vô hạn khả năng lại càng khiến ta chờ mong hơn.”
Nghe vậy, Sana không khỏi trầm mặc lấy, chẳng lẽ hắn nghĩ sai về lão già này rồi.
“ Một vị tiên nhân vĩ đại, một người mong muốn thế giới được tốt đẹp như ngài, thì không nên tin tưởng và chờ mong vào một sự không chắc chắn như vậy a.”
Hagoromo lắc đầu cười nói.
“ Không không, hài tử, ngươi sai rồi.
Và cái ta chờ mong là tương lai do ngươi tạo ra cơ.
Cái ta tin tưởng là chính ngươi cơ.”
“ Ta?”
Sana không hiểu.
“ Tại sao cơ chứ?”
Hagoromo trả lời một cách đương nhiên.
“ Bởi vì ngươi đặc biệt a.”
Câu trả lời này khiến cho Sana có chút sững sờ.
“ Chỉ vì ta đặc biệt?”
“ Mà, cũng không phải.
Nó chỉ là một phần lí do mà thôi.
Cái chính vẫn là bởi vì ngươi vô cùng thiện lương và ưu tú.
Ngay từ lần đầu gặp nhau, ta liền thấy rõ được sâu bên trong ngươi là sự lương thiện, hài tử.
Một đứa trẻ thiện lương như vậy sẽ chỉ đối tốt với thế giới, mà sẽ không làm hại nó.
Và sau một thời gian quan sát ta lại càng chắc chắn nhận định này của mình.
Hài tử, ngươi và các bạn của mình đều là những đứa trẻ thiện lương, hơn nữa còn rất tài giỏi và ưu tú.
Vì vậy mà hôm nay, khi biết được chuyện mà các ngươi muốn làm, chí hướng và mục tiêu của các ngươi.
Ta liền quyết định.
Đem hi vọng về tương lai của thế giới này, đặt vào trên người các ngươi.”
Đúng vậy, so với đặt hi vọng vào hai đứa trẻ khác có tính cách lần lượt là đơn thuần và kiêu ngạo giống hệt hai đứa con của mình, thì hắn cảm thấy đặt niềm tin vào những đứa trẻ tài giỏi là Sana và đám bạn của nó, có vẻ còn hợp lí và đúng đắn hơn rất nhiều.
“ Hàaaa.”
Sana bị nói cho có chút trầm mặc, hắn thực sự không biết nên trả lời thế nào.
“ Ngài cũng quá thẳng thắn đi.
Nhưng không thể không nói.
Ngài có được con mắt rất là tinh tường, đã đem hi vọng đặt vào đúng chỗ rồi.”
“…” Hagoromo một lần nữa cảm thấy im lặng.
Xong, Sana tiếp theo chỉ là có chút không ý tứ cười nói.
“ Đã như vậy thì ta có hiểu rằng, ngài có ý định hỗ trợ cho sự nghiệp vĩ đại của Hội Chữ Thập Đỏ chúng ta đúng không?”
“ Mà, có thể coi là vậy.”
“ Vậy ngài có muốn tham gia vào hội Chữ Thập Đỏ của chúng ta không.
Ta sẽ dành cho ngài một chức vị vô cùng lớn.”
Hagoromo lắc đầu cười nói.
“ Tha cho ta đi hài tử.
Mặc dù nói muốn hỗ trợ các ngươi thật, nhưng dù sao thì ta cũng già rồi, hiện tại cũng chỉ còn là linh hồn.
Không còn tràn đầy sức sống và nhiệt huyết như đám trẻ các ngươi được.
Vậy nên cũng không thể giúp ích gì nhiều cho các ngươi được.”
Không, Sana muốn có ý kiến.
Thực chất thì lão có thể giúp cho hắn rất nhiều a. Hắn cần linh hồn để mạnh lên, mà ở Tịnh Thổ của lão lại không hề thiếu thứ đó.
Dù rất muốn đưa ra yêu cầu này, nhưng hiện tại không thể được a. Phải đợi trở về suy nghĩ lấy một cái cớ nào đó thích hợp mới được.
Nếu không thì sẽ rất dễ mất đi hình tượng đứa trẻ thiện lương trong mắt lão già mất.
“ Nói trở lại.” Hagoromo tiếp tục lên tiếng.
“ Lí do chính mà ta kéo ngươi đến đây rồi cho ngươi coi lấy nhân sinh của ta, một phần cũng là vì muốn giúp đỡ ngươi a.
Vì ngươi là một đứa trẻ thông minh, phương thức làm việc hẳn là sẽ cần đến rất nhiều thông tin.
Nên ta muốn chia sẻ một chút chuyện về mình, bí mật về tộc Otsutsuki, nguồn gốc của Charka, căn nguyên của Nhẫn thuật, sự thật về Hắc Zetsu và những thứ khác nữa cho ngươi biết.”
Đến đây Hagoromo không khỏi lắc đầu cười.
“ Nhưng lại không nghĩ rằng, ngươi đã biết hết những chuyện này rồi.”
Sana lộ vẻ hoài nghi.
“ Ngài kéo ta đến đây lí do chính không phải là vì muốn giải quyết vấn đề về mái tóc của mình sao?”
Hagoromo không khỏi xạm mặt lại lườm lấy Sana, sau đó thì vẻ đương nhiên nói.
“ Một tiên nhân như ta làm sao có thể nông cạn đến nỗi chỉ chú trọng những thứ như vậy.”
Nói trở lại, thời gian trò chuyện từ nãy đến giờ mái tóc của hắn vẫn còn yên ổn, có vẻ như đứa trẻ thực sự là đã khắc phục được vấn đề rồi a.
Đối với tuyên bố của Lục Đạo Tiên Nhân, Sana chỉ là dùng nửa mắt lộ ra ánh nhìn không tin.
Xong, hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện rồi lên tiếng.
“ Vừa nãy ngài có nói, một phần lí do của việc cho ta coi nhân sinh của ngài là muốn cung cấp thông tin cho ta.
Vậy thì một phần khác là gì?”
“ Một phần khác thì cũng không liên quan đến nhân sinh của ta.
Mà là về lịch sử của thế giới này trong ngàn năm nay.”
Hagoromo nói xong liền vung tay lên, khung cảnh xung quanh lập tức thay đổi.
“ Từ khi ta rời khỏi nhân thế thì thế giới này liền trở nên thay đổi, càng lúc càng trở nên tồi tệ hơn.
Bắt đầu từ thời kỳ của hai đứa con trai ta, c·hiến t·ranh liên tiếp xảy ra.”
Lần lượt từng cảnh tượng xuất hiện ở trước mắt Sana.
Hình ảnh hai đứa con trai của Lục Đạo Tiên Nhân, Indra và Ashura chiến đấu với nhau.
Sau đó là thời chiến quốc, nơi các quốc vì lợi ích mà liên miên giao tranh với nhau.
Sana thấy được hình ảnh một chiến trường sau khi kết thúc là thây khô nằm ở khắp nơi.
Hắn thấy được những người dân thường bởi vì c·hiến t·ranh mà mất đi người thân, bởi vì c·hiến t·ranh mà trở nên khổ cực, bởi vì c·hiến t·ranh mà b·ị s·át h·ại một cách vô tình.
Sắc mặt của hắn vẫn luôn trầm mặc mà quan sát lấy, ánh mắt dần có chút bi thương mà trở nên khó chịu.
Giọng của Lục Đạo Tiên Nhân lại một lần nữa vang lên.
“ Vì c·hiến t·ranh mà liên miên mất mát, đau thương diễn ra.
Cho đến cuối cùng, mặc dù thời kỳ gần đây có trở nên tốt hơn một chút bởi vì chế độ nhẫn thôn sinh ra.
Nhưng đáng buồn là c·hiến t·ranh vẫn còn đấy, không hề biến mất.”
Những hình ảnh cuối cùng là Đại chiến Ninja thế giới lần thứ nhất và thứ hai. Sana còn chứng kiến được hình ảnh của bản thân tại chiến trường với Làng Cát nữa.
Khi mọi cảnh tượng kết thúc thì Hagoromo liền nhìn về phía Sana một cách chăm chú, lộ ra vẻ trịnh trọng.
“ Hài tử, thế giới này đã trải qua thời gian dài một ngàn năm bị tổn thương bởi c·hiến t·ranh rồi.
Vậy nên khi nghe được lí tưởng của ngươi và các bạn của ngươi.
Ta muốn tự chính bản thân mình nghiêm túc hướng ngươi xác nhận lấy.
Hài tử, sau khi chứng kiến những cảnh tượng vừa rồi, ngươi thực sự tin tưởng rằng mình có thể mang đến hoà bình cho thế giới này, khiến nó trở nên tốt đẹp hơn sao?”
Sau khi Hagoromo hỏi xong thì sự trịnh trọng trong ánh mắt của hắn liền trở thành áp lực hướng về phía Sana, khiến cho Sana chỉ có thể trầm mặc suy nghĩ lại xem bản thân thực sự có thể hay không.
Chỉ là rất nhanh hắn cũng liền không suy nghĩ nữa, mặc dù bầu không khí bị lão già làm cho trở nên trầm trọng, nhưng có vẻ như vẫn không thể thay đổi được, hắn cảm thấy việc khiến cho thế giới này hoà bình và tốt đẹp hơn đối với hắn cũng không hề khó khăn chút nào.
Thế là Sana liền lộ ra vẻ mặt tràn đầy tự tin rồi trả lời.
“ Ta có thể đảm bảo với ngài rằng, bản thân mình chắc chắn sẽ làm được việc này.”
Thấy được khuôn mặt sáng ngời, không một chút nào e dè của đứa trẻ trước mặt, Hagoromo nhẹ nhàng gật đầu cười nói.
“ Ưm, ta tin ngươi có thể.”
“ Ngài tin dễ dàng vậy?”
“ Ha ha ha.” Hagoromo nói.
“ Hài tử, ngươi là một đứa trẻ rất thông minh.
Sau khi được ta cho xem ngàn năm lịch sử liên miên c·hiến t·ranh, thì chắc cũng đã hiểu rằng muốn thế giới này hoà bình và trở nên tốt đẹp hơn sẽ khó khăn đến nhường nào.
Nhưng dưới áp lực mà ta tạo ra, ngươi lại vẫn có thể tự tin trả lời ta mà không có một chút do dự nào như vậy.
Thì cũng có nghĩa là, ngươi thực nghĩ rằng chuyện này đối với ngươi không hề khó khăn gì.
Đã ngươi tự tin như vậy thì đương nhiên là ta cũng sẽ tin tưởng lấy ngươi rồi.”
“ Ngài tin là ta mừng rồi.”
Hagoromo cười lấy, nhìn đứa trẻ trước mặt, hiện tại hắn cũng coi như yên tâm.
Với lại cũng nên đến lúc kết thúc cuộc trò chuyện lần này rồi.
Dù sao thì mục đích chính là giải quyết vấn đề về mái tóc, hiện tại cũng đã xử lí xong.
“ Hài tử, lần này nói chuyện cũng đã lâu rồi, ta cũng không còn vấn đề hay băn khoăn gì nữa.
Nên là trước khi kết thúc cuộc gặp lần này, ta muốn chúc ngươi một câu.
Mong rằng trên con đường thực hiện lí tưởng của mình, ngươi và các bạn của mình sẽ luôn luôn thuận lợi và chắc chắn thành công.
Sau này nếu có gì cần giúp đỡ thì cứ tìm đến ta, mặc dù ta chưa biết rằng có thể giúp được hay không, ha ha ha.”
Nghe vậy, Sana lập tức cười cười lên tiếng.
“ Ầy, thực chất thì hiện tại có một việc mà ngài có thể giúp ta.”
“ Đó là việc gì?” Hagoromo nổi lên hứng thú.
“ Ngài biết đấy, dù muốn làm bất cứ chuyện gì, muốn nó được thuận lợi hoàn thành thì tốt nhất là nên làm trong trạng thái vô cùng tự nhiên và thoải mái.
Vậy nên để ta có thể yên tâm thực hiện lí tưởng của mình, sau này ngài có thể đừng quan s·át n·hân sinh của ta nữa được không?
Cảm giác lúc nào cũng có thể đang có lấy người nhìn trộm đời sống của mình, nó khó chịu và không thoải mái thế nào á.”
Đáp lại yêu cầu này của Sana là một nụ cười hiền lành của Hagoromo.
“ Hài tử, ngươi nên biết bất cứ thứ gì cũng có giá của nó.
Đã ngươi tuỳ tiện dùng danh nghĩa của ta để thề, thì ta đương nhiên cũng có thể tuỳ ý quan s·át n·hân sinh của ngươi a.”