Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 294. Linh hồn




Chương 294. Linh hồn

Thực chất bởi vì Sana vẫn chưa sử dụng Hōgyoku để ước một lần nào cả, cộng thêm chuyện muốn thực hiện nguyện vọng thì cần phải hiến tế linh hồn cũng chỉ là điều kiện mà hắn giả định ra dựa trên bản chất của Hōgyoku mà thôi.

Nên là Sana cũng không biết rằng ý nghĩ này của Lục Đạo Tiên Nhân có khả thi hay không.

Nhưng hắn đoán khả năng cao là vô dụng.

Mà lại, hắn đương nhiên cũng sẽ không để cho đối phương thử nghiệm lấy cái ý tưởng chơi miễn phí nguyện vọng này rồi.

Vì vậy Sana chỉ có thể một lần nữa kiên nhẫn hướng về Lục Đạo Tiên Nhân lắc đầu giải thích lấy.

“ Chuyện này không thể nói như vậy được.

Việc ta e ngại, không muốn l·ạm d·ụng lấy cái khả năng này của viên ngọc cũng không phải là vì ta thiếu linh hồn để hiến tế cho nó, mà là cái khả năng này thực chất có độc.”

“ Có độc?” Hagoromo kinh ngạc hỏi lại.

“ Đúng vậy, ngài còn nhớ vừa nãy ta nói về đám sứ thần vì bản thân mà phản bội lại tín ngưỡng của mình không?

À đúng rồi, đám sứ thần phản bội đấy hình như vẫn còn tồn tại đến bây giờ đó.”

Nghe Sana nói vậy, cùng với nhớ lại những thông tin về đám sứ thần phản bội mà đứa bé vừa nãy nói cho hắn thì, Hagoromo lập tức nghĩ đến một đám trộm vặt nào đó hay trộm lấy linh hồn đáng lẽ nên về tịnh thổ của hắn.

A, trước mặt hắn lúc này không phải cũng là đang có lấy một tên trộm, không, một kẻ ngang nhiên thu thập lấy linh hồn vô chủ đây sao.

“ Là cái bọn được gọi là Tử Thần phải không?

Nếu như ta nhớ không lầm thì hiện tại vẫn có lấy một bộ tộc gọi là Uzumaki còn tôn thờ đám này thì phải?

Chính là cái nhóm người đã được ngươi cứu trước đó đó.”

Sana có chút miễng cưỡng cười đáp lại.

“ Ưmmm, đúng là cái đám Tử Thần đấy.

Nhưng có một điều là tộc Uzumaki sau khi tiến vào không gian của Hồn Thần ở lại, đã không còn tôn thờ bọn chúng nữa rồi.

Mà, chuyện này không đáng kể, quay lại vấn đề chính.

Sau khi mà đám sứ thần phản bội đó sử dụng khả năng của viên ngọc thì bọn đúng là đã đạt được ước muốn của mình, có thể tiếp tục tồn tại trong khi vẫn còn nắm giữ lấy sức mạnh mà không cần đến Hồn Giới.

Nhưng nó lại sinh ra một tác dụng phụ, đó là ham muốn linh hồn của bọn chúng lại càng mãnh liệt hơn trước nhiều.

Nguyên do cho việc này là vì, viên ngọc sau khi được đút cho ăn một lượng lớn linh hồn thì đã sinh ra bản ngã riêng của nó.

Trong quá trình thực hiện nguyện vọng cho người khác thì cái bản ngã này đã tác động đến khiến cho nguyện vọng mặc dù được thực hiện nhưng lại có lấy một chút vấn đề tiêu cực.”

Hagoromo không khỏi nhíu mày lại.

“ Đây chính là nguyên nhân ngươi nói cái khả năng này có độc sao?



Vậy thì những thông tin về ta mà ngươi dựa vào nó có được, không phải là cũng có vấn đề sao?”

Sana cười thản nhiên nói.

“ Cái này thì ngài yên tâm.

Bởi vì ta có quyền năng rất mạnh về lĩnh vực linh hồn nên là có thể hoàn toàn áp chế lấy bản ngã của viên ngọc, khiến cho nó không thể có ý đồ gì trong khi thực hiện nguyện vọng được.”

Nghe vậy thì Hagoromo lại càng khó hiểu hơn.

“ Nếu ngươi đã có thể áp chế bản ngã của viên ngọc thì lại càng không cần phải lo ngại chứ.”

Sana lần nữa hơi miễn cưỡng nở nụ cười, lúc này là thời khắc quan trọng xem hắn có thể thành công lừa dối lão già này, khiến cho đối phương không còn để ý đến viên ngọc nữa hay không.

“ Đó là bởi vì nếu tiếp tục để cho viên ngọc thoải mái hấp thu linh hồn một cách vô tội vạ thì ta sợ cái bản ngã của nó sẽ trở nên nguy hiểm đến mức bản thân không còn áp chế được nó nữa.”

Hagoromo càng cau mày lại.

“ Nếu tiếp tục hấp thu linh hồn sẽ khiến cho viên ngọc trở nên nguy hiểm.

Thì chẳng lẽ việc ngươi rút linh hồn bên trong nó ra để tu luyện lại không thể khiến cho sự nguy hiểm đó giảm bớt hay sao?”

Sana lắc đầu nói.

“ Không thể, việc ta hấp thu linh hồn chỉ khiến cho năng lượng bên trong viên ngọc này giảm đi mà thôi.

Mà với năng lượng ít thì chỉ là làm cho viên ngọc không thể đáp ứng được những yêu cầu lớn lao, khó khăn. Chỉ có đáp ứng được những yêu cầu đơn giản như là tìm hiểu thông tin mà thôi.

Nhưng cái việc rút ra linh hồn này lại không thể suy yếu được cái bản ngã trong nó.”

Để ý đến vẻ mặt vẫn còn nghi hoặc của Lục Đạo Tiên Nhân, Sana không khỏi bất đắc dĩ tiếp tục.

“ Ưmmm, muốn giải thích rõ vấn đề này thì cần phải nói đến bản chất của linh hồn.

Theo kiến giải của ta về linh hồn thì nó là một thực thể rất là đặc biệt được cấu thành từ hai bộ phận liên kết vô cùng chặt chẽ với nhau.

Vỏ ngoài là một loại năng lượng đặc thù có vai trò bảo vệ lấy cốt lõi bên trong và duy trì sự tồn tại của linh hồn.

Mà cái cốt lõi bên trong thì là một hiện diện trừu tượng gọi là bản ngã.

Lấy ví dụ linh hồn của một người nào đó, thì đấy chính là do tâm tình, ký ức, ý chí, tư duy, tư tưởng của người đó hội tụ thành.”

“ Hưmmm” Hagoromo cảm thấy cái kiến giải này rất là thú vị.

“ Chính vì bản ngã được hội tụ bởi những thứ đó nên trong một cái linh hồn thực chất rất là phức tạp và hỗn loạn.

Có tâm tình tiêu cực, tâm tình tích cực.

Có ký ức tốt đẹp, ký ức tồi tệ.



Có ý chí chí mạnh mẽ, ý chí yếu đuối.

Có tư duy bình thường, tư duy hỗn loạn.

Có tư tưởng lành mạnh, tư tưởng xấu xa.

Bởi vì nó phức tạp như vậy, nên dù là khi ta hấp thu linh hồn để tu luyện, để tránh bản thân bị ô nhiễm, để tránh linh hồn trở nên hỗn loạn, cũng sẽ không hấp thu toàn bộ.

Mà là loại đi tất cả những thứ không cần thiết, chỉ hấp thu lấy năng lượng linh hồn đặc thù bên ngoài cùng với một bản ngã nguyên chất giữ lại lấy một chút bản sắc của linh hồn đó mà thôi.”

Hagoromo nở lấy một nụ cười, không nghĩ tới việc tu luyện của đứa bé này lại có ý tứ đến như vậy.

Sana tiếp tục lời giải thích của mình.

“ Vì vậy, khi ta hấp thu linh hồn bên trong viên ngọc này thì cũng sẽ chỉ hấp thu lấy, không, nói đúng hơn là chỉ có thể hấp thu được những phần mà mình cần thôi.

Còn những thứ khác thì ngược lại, được bản ngã bên trong viên ngọc để ý nhất, bị nó hoàn toàn giữ chặt lấy, dù muốn cũng không hấp thu được.

Càng được nhiều những thứ như vậy thì bản ngã bên trong viên ngọc sẽ lại càng nguy hiểm, càng khó bị áp chế.

Đây mới chính là lý do vì sao mặc dù năng lực của viên ngọc hữu ích và bá đạo đến như vậy, ta lại vẫn không muốn l·ạm d·ụng nó để đạt được thứ mình cần.”

Nghe Sana giải thích xong, Hagoromo cũng coi như đã hiểu rõ vấn đề.

“ Nói như vậy có nghĩa là, hiện tại ngươi chỉ có thể dùng viên ngọc này để giải quyết những chuyện đơn giản.

Với lại cũng không thể thoải mái tuỳ tiện sử dụng, mà là phải thận trọng sử dụng lấy đúng không?”

Sana gật đầu khẳng định. “ Vâng, chính là như vậy.

Giống như hiện tại, bản ngã trong viên ngọc đã đạt đến cường độ tối đa mà ta có thể áp chế rồi.

Nên là phải đợi ta mạnh hơn nữa thì mới có thể lần nữa sử dụng lấy cái năng lực đó.”

Hagoromo không khỏi lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.

“ Aizzz, tiếc nhỉ, năng lực tốt và đáng kinh ngạc như vậy mà.”

Mà, tính ra như vậy mới đúng, nếu như không mất gì cả, nguyện vọng liền có thể dễ dàng được đáp ứng, mà lại còn có thể đáp ứng nhiều lần, không có hạn chế gì, như vậy mới là không chân thật.

Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy.

Chỉ là Hagoromo cảm thấy tiếc cũng không phải bởi vì bản thân vô năng đến mức muốn sử dụng viên ngọc để thực hiện nguyện vọng gì đó.

Hắn thấy tiếc là bởi vì trước đó khi nghe đứa trẻ từng dùng thứ này để biết thông tin về bản thân, hắn đột nhiên cũng muốn nhờ đứa trẻ thử dùng viên ngọc để tìm hiểu bí mật của thời đại cổ xưa xem thế nào.

Dù sao, đây cũng có thể coi là phương pháp thuận tiện nhất tại lúc này.

Nhưng vừa nãy đứa trẻ cũng đã nói rõ ra cái lợi và hại, cùng với việc hiện tại vẫn chưa thể dùng lại cái năng lực đó rồi.



Đáng tiếc a.

Khoan đã.

“ Nói đến, nếu ngươi đã từng dùng viên ngọc này để hiểu về ta, thì chắc cũng phải từng dùng nó để tìm hiểu thông tin về thời cổ đại rồi chứ.”

Sana trầm mặc nhìn lấy Lục Đạo Tiên Nhân một chút rồi trả lời.

“ Mà, ta đúng là đã biết được một số thông tin về thời đại cổ xưa, nhưng bởi vì không thể tuỳ tiện, chỉ có thể sử dụng cái năng lực đó khi cần thiết.

Nên chủ yếu những tin tức đó đều là thông tin có liên quan đến những vật mà ta đột nhiên may mắn đạt được mà thôi.”

Hagoromo lắc đầu cười nói.

“ Không sao, ngươi cứ nói đi.”

Thế là Sana cũng không ngại, liền thoải mái đem những thông tin về thời cổ đại mà Hệ Thống đã giả lập nói ra cho Lục Đạo Tiên Nhân nghe.

Giống như chuyện những trái cây kỳ lạ mà hắn và đám bạn mình đã ăn, cũng không phải ban đầu đã là đồ vật của thế giới này, mà là được trôi dạt vào trong Thời Kỳ Hỗn Loạn.

Hoặc chuyện hai con quạ của hắn ban đầu là thủ hạ của Điểu Thẩn – Vị thần của Diệt Vong, bị trọng thương trong Thời Kỳ Hỗn Loạn, được Điểu Thần phong ấn lại, sau đó thì bị Hồn Thần đem đi.

Hay là chuyện Hươu Thần – Vị thần của Sinh Mệnh đem con của bản thân, mà nó kết hợp với Điểu Thần sinh ra giấu ở khu hươu.

Và chuyện Hầu Thần vác gậy đi gây sự với đám thần phe Văn Minh nữa.

Trong đám thông tin này, Hagoromo cảm thấy tin tức quan trọng nhất có lẽ chính là Thời Kỳ Hỗn Loạn xảy ra là bởi vì Không – Thời gian của rất nhiều thế giới trở nên hỗn loạn, kết nối với nhau tại một điểm.

Dẫn đến các vị thần cổ xưa phải chiến đấu chống lại những kẻ địch mạnh mẽ đến từ thế giới khác để bảo vệ thế giới này.

Hagoromo không khỏi trầm tư lấy, những kẻ địch đến từ thiên ngoại đó, có khi nào là đám người tộc Ōtsutsuki mà trước đó mẫu thẫn hắn đã lo sợ rằng sẽ tìm đến đây trong tương lai hay không.

Thế nhưng trước đó hắn từng nghe mẫu thân nói rằng bà chính là nhóm người Ōtsutsuki đầu tiên tới thế giới này a.

Cũng có thể thời xa xưa đã từng có một nhóm Ōtsutsuki đến thế giới này mà mẫu thân hắn không biết?

Vấn đề này thực chất rất dễ làm rõ.

Chỉ cần đợi đến khi đứa trẻ có thể lần nữa sử dụng lấy năng lực của viên ngọc thì nhờ đối phương tìm hiểu giúp là được.

Nhưng đã cái cơ hội sử dụng năng lực đó khó có được như vậy, thì tốt nhất nên để đứa trẻ dùng vào việc quan trọng, hữu ích với bản thân nó.

Chứ không phải là lãng phí vào việc giải đáp sự hiếu kỳ, sự nghi hoặc của hắn.

Trừ khi, hắn có thể giúp ích được gì đó.

Cầm lấy viên ngọc đưa lên gần với tầm mắt, Hagoromo thử đem cảm nhận xâm nhập sâu vô bên trong viên ngọc, thì hắn đúng là có thể cảm nhận được bên trong có sự rung động của linh tính.

Cái linh tính đó còn cho hắn một loại cảm giác âm u.

Hagoromo nhíu mày lại hướng về phía Sana hỏi.

“ Hài tử, nếu như ta giúp ngươi đem bản ngã bên trong này diệt trừ thì thế nào?”