Chương 293. Thử lòng
Đối với thắc mắc của Lục Đạo Tiên Nhân, Sana hơi trầm ngầm một chút rồi lên tiếng giải thích.
“ Có lẽ cũng là bởi vì thứ này ban đầu là con mắt trái của Hồn Thần, một vị thần cổ xưa chăng.
Giống nó, cũng đều liên quan đến Linh Hồn là trạng thái hiện tại của ngài, một Linh Hồn thể, không phải là cũng đang xuất hiện ở đây sao.”
Nói đến Linh Hồn Thể, Hagoromo không khỏi cảm thán nhìn lấy đứa trẻ trước mắt này.
Trong cái không gian Mộng Cảnh này, trạng thái của hắn bây giờ đúng thật là phần nào có thể coi như một Linh Hồn Thể, nhưng chỉ có hắn mà thôi.
Còn đứa trẻ Sana thì sao? Đối phương hiện tại chỉ có thể coi là Ý Thức Thể.
Bởi vì trừ lần đầu gặp mặt ra, sau mấy năm gặp lại, linh hồn của đứa bé đã mạnh đến nỗi hắn đã không còn có thể tuỳ ý kéo động được rồi.
Hagoromo bây giờ không thể không thừa nhận rằng, về lĩnh vực Linh Hồn, đứa bé này đã dần dần siêu việt mình.
Quay lại vấn đề chính, Hagoromo có chút kinh ngạc nhìn lấy viên ngọc trên tay của Sana.
“ Con mắt của Hồn Thần sao?”
Điều này hắn đúng thật là lần đầu tiên biết được, trước đó khi quan sát những chuyện mà đứa bé Sana trải qua, hắn cũng chỉ là thấy được đối phương có được thứ này từ trong một cái không gian của một vị thần cổ xưa mà thôi, mặc dù biết được vị thần đó có liên quan đến Linh Hồn, nhưng không nghĩ tới thứ này lại là con mắt trái của vị thần đó.
Trước đó hắn cứ nghĩ thứ này chỉ là công cụ tu luyện của đứa bé.
Không nghĩ tới là đồ tốt a.
“ Ta có thể nghiên cứu lấy nó một chút được chứ?”
Sana đưa viên ngọc cho Lục Đạo Tiên Nhân rồi tiếp tục lên tiếng giới thiệu.
“ Mà, ta có thể biết được viên ngọc này là mắt trái của Hồn Thần, đó là bởi vì ngay khi lần đầu tìm thấy và chạm vào thứ này, trong đầu ta liền hiện ra thông tin của nó.”
Sau đó Sana liền đem nguồn gốc được Hệ Thống giả lập ra của vật thể Hōgyoku này nói cho Lục Đạo Tiên Nhân.
“ Theo thông tin mà ta lúc đó được tiếp nhận thì từ thời kỳ vô cùng xa xưa thế giới này đã tồn tại lấy các vị Thần Linh chia làm hai phe, phe Tự Nhiên và phe Văn Minh, phân nhau bảo hộ lấy thế giới tự nhiên và văn minh nhân loại thời đó.
Đột nhiên, tại một thời điểm nào đó thế giới phát sinh lấy một biến cố, khiến cho cả thế giới tiến vào một Thời Kỳ Hỗn Loạn.
Dù cho thời kỳ đó kết thúc thì cũng mang đến hậu quả là cả thế giới trở nên suy tàn, không còn thích hợp cho các vị thần tồn tại.
Cũng vì sự kiện đó mà Hồn Thần thất lạc mắt trái của mình, Hồn Giới sụp đổ, các Sứ giả của Hồn Thần dần mất đi sức mạnh và tan biến.
Trong đó có một nhóm sứ giả bởi vì không thể chấp nhận được việc này nên đã phản bội lại tín ngưỡng của mình…”
Từ từ nghe Sana kể xong, Hagoromo không khỏi lần nữa có chút kinh ngạc.
Về chuyện cái thế giới này thời xa xưa đã từng có một nền văn minh và các vị Thần cổ xưa, hắn đương nhiên là có biết đến rồi.
Dù sao, di sản từ thời đại đó được để lại cho đến nay, hắn tìm được cũng có một số.
Chỉ là không nhiều lắm mà thôi, nên biết đến cũng chỉ là những thông tin mơ hồ.
Có thể nói, đây là lần đầu tiên hắn biết được một tin tức về thời đại cổ xưa chi tiết đến như vậy.
Tính ra, đứa trẻ Sana này thực sự rất có duyên với những di sản của thời đại cổ xưa a.
“ Dựa theo ngươi nói thì năng lực chính của viên ngọc này thực chất là có thể thực hiện lấy mong muốn của chủ sở hữu nó đúng không?”
“ Vâng”
“ Và ngươi đã sử dụng năng lực này để tìm hiểu thông tin về ta đúng không?
Thảo nào vừa nãy khi chứng kiến lấy cảnh tượng ta tạo ra, ngươi lại không hề ngạc nhiên chút nào.
Thảo nào lúc ngươi biết về sự tồn tại của Hắc Zetsu lại đột nhiên có biểu hiện khác thường như vậy.
Đó là bởi vì ngươi đã biết tất cả mọi chuyện từ trước rồi a.”
Sana có chút trầm mặc nhìn lấy Lục Đạo Tiên Nhân, lão già này khi nhìn trộm tư ẩn của người khác, thật đúng là soi rất kỹ a.
“ Mà, đúng là ta đã sử dụng nó để biết về thông tin của ngài, nhưng mỗi lần sử dụng cái năng lực này cũng không hề miễn phí, mà là đều phải mất một cái giá nhất định.
Đó là tuỳ vào mức độ của nguyện vọng, thì phải hiến tế cho nó một số lượng linh hồn nguyên chất nhất định.
Và ta thì lại không có dư giả mấy linh hồn cho việc này.
Nên là ta cũng chỉ biết một số thông tin cơ bản về ngài thôi, cũng không biết chi tiết lắm.”
Thực chất thì hắn còn chưa bao giờ sử dụng cái năng lực này của Hōgyoku ấy chứ, nên những điều hắn vừa nói chỉ là giả định mà thôi.
Hắn nói như vậy chỉ đơn giản là muốn bịa ra một cái cớ lừa dối vị Lục Đạo Tiên Nhân trước mắt này.
Việc hắn nhờ vào nguyên tác Naruto mà biết trước được rất nhiều thông tin của cái thế giới này là một chuyện không thể phủ nhận.
Vậy nên, để tránh cho việc một thời điểm nào đó bản thân vô tình biểu hiện ra sự bất thường bởi vì đã biết trước nhiều chuyện, đúng lúc lại có người thấy được, dẫn đến người đó nghi ngờ hắn, như vị Lục Đạo Tiên Nhân trước mắt đây.
Thì việc tạo ra một lý do cho chuyện này như hắn đang làm hiện tại là hoàn toàn cần thiết.
Và rất rõ ràng, việc Lục Đạo Tiên Nhân biết được sự biểu hiện khác thường của hắn đối với Hắc Zetsu chính là minh chứng tốt nhất.
Hiện tại, rủi ro tiềm ẩn này đã giải quyết xong.
Cộng thêm trước đó khi lần đầu gặp Lục Đạo Tiên Nhân, Sana đã biết đối phương cũng không thể đọc được tâm trí của mình.
Vậy nên, bây giờ chỉ cần nghĩ cách để cho cái lão già trước mặt này không còn rảnh rỗi đến nỗi đi nhìn trộm đời tư của bản thân hắn nữa, là hắn phần nào đã có thể an tâm lấy được rồi.
Trong khi Sana đang muốn nghĩ cách để bảo vệ đời tư cá nhân khỏi ánh mắt của một lão già nào đó, thì cái người đang được hắn đề phòng đó đột nhiên nở ra một nụ cười có chút khó hiểu, nhìn lấy hắn rồi lên tiếng.
“ Nếu như ngươi thực sự đang thiếu linh hồn thì ta có thể cung cấp cho ngươi a.
Ở tịnh thổ của ta, linh hồn phải nói là vô vàn, có thể để cho ngươi thoải mái sử dụng cái năng lực đáp ứng nguyện vọng của viên ngọc này.
Với lại ngươi tu luyện không phải là cần đến linh hồn sao, ngươi cứ thoả thích dùng lấy bao nhiêu cũng được.”
Nghe được những lời này của Lục Đạo Tiên Nhân, Sana không khỏi sững sờ trợn mắt nhìn lấy đối phương.
Lão già này chẳng lẽ không biết rằng những lời bản thân lão vừa nói là có ý gì sao?
Chẳng lẽ không biết rằng việc linh hồn bị hắn hấp thu mất đồng nghĩa với việc cái linh hồn đó sẽ bị huỷ diệt sao?
Cái này hoàn toàn là một việc làm vô cùng tà ác a.
Vô lí, sao lão già này lại có thể thoải mái nói ra lời đề nghị đó được.
Khoan đã, có khi nào đối phương đang thử lòng hắn không?
Sana nheo mắt lại nhìn về Lục Đạo Tiên Nhân, trực tiếp lên án đối phương luôn.
“ Ngài cái ý nghĩ này là rất nguy hiểm a, không hề tốt chút nào.
Mặc dù ta tu luyện đúng là cần phải hấp thu linh hồn thật.
Nhưng ta đương nhiên là sẽ không tàn ác đến nỗi đi hấp thu những linh hồn vô tội rồi.
Ta biết, ngài trở thành thần linh nhiều năm như vậy, có lẽ bởi vì vị cách cao thượng, tư tưởng biến hoá dẫn đến coi thường chúng sinh.
Cái này ta có thể hiểu được.
Nhưng ta cũng không thể vì sự cho phép của ngài mà phản bội lại đạo đức của bản thân được.”
Khéo miệng Hagoromo không khỏi giật giật lấy, hắn có chút vô lời nhìn lấy đứa trẻ trước mặt.
“ Ngươi không cần phải nói móc ta như vậy, hài tử.
Tư tưởng của ta vẫn còn rất bình thường, vẫn còn tôn trọng chúng sinh như thường.
Ta đưa ra đề nghị như vậy chỉ là đơn giản muốn thử xem ngươi sẽ đưa ra câu trả lời như thế nào mà thôi.
Mà, sau khi quan sát lấy nhân sinh của ngươi, ta đương nhiên cũng đã biết từ trước đến nay ngươi chỉ hấp thu lấy linh hồn của những kẻ có tội và những người là kẻ địch của người.
Kẻ có tội nghiệt thì không cần nói, còn những người là kẻ địch của người thì đây là vấn đề lập trường khác biệt, ta sẽ không phán xét đúng hay là sai.
Ta cũng thấy rất rõ ràng, ngươi hoàn toàn là một đứa trẻ lương thiện.
Vậy nên, trước khi đưa ra lời đề nghị đó, ta cũng đoán được ngươi sẽ không chấp nhận rồi.
Chỉ là ngươi đưa ra câu trả lời cũng có chút quá lố đi, lại còn lên án ta nữa chứ.”
Sana lườm lại.
“ Đã ngài biết ta thiện lương, có đạo đức như vậy.
Biết ta sẽ từ chối, vậy thì còn hỏi làm gì?”
Hagoromo cười đáp lại.
“ Mặc dù đã biết trước, nhưng có cơ hội thì vẫn muốn đưa ra lời đề nghị thử xem sao a.
Cũng không ảnh hưởng gì cả.”
Lần này thì là Sana có chút vô lời nhìn lấy Lục Đạo Tiên Nhân trước mặt, lão già này cũng quá rảnh đi.
Xong, hắn đột nhiên muốn thử hỏi.
“ Vậy nếu như ta đồng ý thì sao?”
Nụ cười của Hagoromo đột nhiên trở nên có chút nguy hiểm.
“ Nếu vậy thì ta phải thật tốt dạy bảo lại ngươi, uốn nắn lại chuẩn mực đạo đức của ngươi mới được.
Chẳng lẽ ngươi tính có ý định chấp nhận.”
Sana lập tức lắc đầu.
“ Đương nhiên là không rồi, ta chỉ là hỏi đùa một chút mà thôi.”
Thấy đứa trẻ lúng túng, Hagoromo liền xuỳ cười lấy, xong đột nhiên nghĩ đến điều gì đó hắn lại hỏi.
“ Mà, quay trở lại vấn đề vừa nãy.
Nếu như ta nhớ không lầm thì ngươi thường hay dùng viên ngọc này, hấp thu linh hồn được tồn bên trong nó để tu luyện phải không.
Mà vừa nãy ngươi có nói rằng muốn để cho viên ngọc này thực hiện nguyện vọng thì phải hiến tế một lượng linh hồn nhất định cho nó.
Nếu vậy thì, sau khi ngươi hiến tế linh hồn cho nó để thực hiện nguyện vọng, sau đó lại hấp thu lại đám linh hồn vừa được hiến tế để tu luyện.
Không phải là hoàn toàn có thể chơi miễn phí nguyện vọng mà không cần mất cái giá nào sao?”