Chương 275. Bốn phương tám hướng
Rời khỏi khu rừng c·hết chóc âm u, hướng về phía Tây Bắc là một bình nguyên rộng lớn với những làn cỏ xanh tươi bát ngát.
Đáng tiếc hiện tại là buổi tối nên không thể thấy được vẻ đẹp tươi mát của cánh đồng cỏ đầu mùa xuân này.
Nhưng cũng bởi vì lúc này là buổi tối nên dưới làn ánh trăng mờ ảo, quang cảnh nơi này mới trở nên huyền ảo hơn bao giờ hết.
Và trong khung cảnh mộng ảo đó, đang diễn ra lấy một cuộc rượt đuổi của những sinh vật với giao diện đen xì.
Hắc Zetsu căng thẳng ra sức chạy ở phía trước. Theo sát phía sau là Tiểu Hắc.
Cách hơi xa một chút là hai con quạ Mugin, Hugin đang bám theo với tâm tình khó chịu.
Còn xa tít ở phía sau là Xeve đang vỗ cánh lạch bạch đuổi theo và lão Xù ngồi chiễm chệ ở trên lưng của nó.
Nhìn xuống con thú dưới mông mình, Lão Xù không khỏi có chút không hài lòng nói.
“ Sao ngươi bay chậm vậy nhóc, nhanh lên a, không thấy chúng ta đang ngày càng bị bỏ xa hay sao.”
Xeve nghe vậy cũng không nhịn được mà ngoảnh đầu lại bất mãn kêu lên vài tiếng Kliikk kliikk. Như muốn nói rằng nó bay chậm như vậy là do ai? Không phải là do một con mèo mập ú nào đó làm cục tạ kéo chậm lại tốc độ bay của nó sao?
Không biết có phải Xeve muốn nói như vậy không nhưng mà lọt vào tai của lão Xù là thành ra như vậy.
Ánh mắt mèo hung dữ của nó lập tức trở nên bất thiện hơn nữa. Xong, lão Xù liền làm như không nghe thấy những tiếng kêu trách cứ nó mới nghe được vừa nãy, mà lạnh nhạt lên tiếng.
“ Được rồi, đã ngươi vô dụng như vậy thì để ta giúp một tay.”
Ma Ảnh Tiềm Hành.
Cả thân thể của Lão Xù rất nhanh bị một lớp bóng đen bao chùm lấy, không chỉ nó, Xevev bên dưới cũng giống vậy.
Xeve còn chưa kip kêu lên vì tình huống bất ngờ này, thì từ đôi cánh của lão Xù lập tức phun ra một lượng lớn khói đen phát sáng. Sau đó thì cả hai liền như một tia chớp màu đen phóng về phía trước.
Cùng lúc bay ở vị trí giữa, Hugin nhìn về phía hai vệt bóng đen càng ngày càng xa ở phía trước, cũng không nhịn được mà bực bội lên tiếng.
“ Cái tên kia ăn thứ gì mà chạy nhanh dữ vậy.”
Bay ở bên cạnh Mugin nói.
“ Nếu đối phương giống như Tiểu Hắc thì di chuyển nhanh như vậy là chuyện bình thường.”
“ Vậy giờ phải làm sao?”
Mugin cũng không đáp lại mà chỉ là nhíu mày suy nghĩ.
Bất thình lình, một giọng nói phát ra từ sau lưng của chúng nó.
“ Cần ta giúp một tay không?
Nhìn thấy sự chậm chạm, yếu kém của các ngươi, ta thấy rất là khó chịu.”
Hai con quạ quay đầu lại thì liền thấy được vừa mới bay tới phía sau bọn chúng Lão Xù và Xeve.
Hugin kinh ngạc lên tiếng.
“ Vừa nãy ta còn thấy các ngươi ở tít phía sau mà, sao giờ đã đến đây rồi?”
Mugin thì không cần hỏi, chỉ cần nhìn lướt qua cánh của con mèo thối vẫn còn đang toả ra khói liền nghĩ rõ ràng. Xong, nhớ đến lời châm biếng mình vừa mới nghe được, theo lẽ đương nhiên nó cũng phải đỗi lại thôi.
“ Tên này sao, rõ ràng biết được với cái thân mập ú đó của mình thì sẽ không đuổi kịp nổi chúng ta.
Nên chắc chắn là đã dùng kỹ năng mới có thể đuổi đến đây được.
Sĩ diện hão.”
Lão Xù cũng không yếu thế, cười tà một cái đáp lại.
“ Ta không chỉ có kỹ năng di chuyển như các ngươi đã biết, mà còn có thể giúp kẻ khác bay nhanh hơn, bay xa hơn a.”
Sau đó, cũng không đợi hai con quạ nói thêm gì nữa, lão Xù lập tức há miệng mình ra, chớp mắt một quả cầu năng lượng vô cùng cuồng bạo liền được tạo ra ở phía trước.
Động Lực Đẩy – Bom Phản Vật Chất.
Nhận thấy con mèo định làm gì, vẻ mặt của Hugin và Mugin lập tức trở nên biến sắc.
“ Moá, tên khốn kiếp này, ngươi tính làm…”
Hugin còn chưa mắng hết câu thì… Bùmmmm.
Một vụ lớn với tiếng vang như sấm rền, một sự giãn nở cuồng bạo của không khí, sức công phá to lớn đó thổi bay đi tất cả những gì ở gần nó.
Biết về sức mạnh đòn t·ấn c·ông của mình, nên lão Xù đã kịp thời phanh lại rồi cùng với Xeve đang trố mắt lên, nhìn lấy hai con quạ bị v·ụ n·ổ bắn bay mạnh về phía trước.
Nhếch mép cười lấy một cái, tuy rằng lão Xù đắc ý là vậy nhưng nó cũng hiểu rõ, nếu hai con quạ muốn tránh đi đòn t·ấn c·ông của mình thì cũng không có khó khăn gì.
Nhưng như vậy thì nó càng đắc ý a, bởi vì rõ ràng hai con quạ cũng không có tránh. Không chỉ không tránh, lão Xù còn thấy rõ bọn chúng mở rộng đôi cánh ra để nhận lấy lực đẩy nữa mà.
Đợi không khí phía trước bình ổn lại, lão Xù liền một lần nữa mang theo con thú vẫn còn đang ngơ ngác dưới chân mình tiếp tục đuổi theo.
Động tĩnh lớn như vậy đương nhiên là sẽ khiến cho đang di chuyển ở phía trước Hắc Zetsu chú ý tới.
Và ngay khi nó ngoi đầu lên từ dưới mặt đất quay lại để xem xét chuyện gì thì liền thấy được hai vệt bóng đen đang b·ốc k·hói chớp mắt bắn về phía mình.
Cùng lúc hai vệt hàn quang loé sáng lên dưới ánh trăng cũng xuất hiện trong ánh mắt của nó.
Quá bất ngờ, Hắc Zetsu chỉ kịp thời nghiêng đầu ra sau, nhưng vẫn không tránh khỏi nhận lấy một vết cào ở trên đỉnh đầu.
Hắc Zetsu cảm nhận được đầu của mình như bị cắt xén đi một phần vậy, không, không phải là cảm nhận, mà rõ ràng là đỉnh đầu của nó đang dần dần bị phân rã từ chỗ bị cào.
Phản ứng cấp tốc, không biết có tác dụng hay không nhưng mà Hắc Zetsu vẫn nhanh chóng tách ra phần thân thể đang bị phân huỷ đó rồi vứt đi.
May mà có hiệu quả, may nữa là chỉ có thân thể của nó chịu tổn thương chứ không phải là linh hồn và dữ liệu quan trọng.
Nhưng cũng bởi vì chuyện này mà Hắc Zetsu đã khựng lại một lát, để cho Tiểu Hắc đuổi kịp và bổ nhào đến.
Mà, đây có lẽ cũng được coi là chuyện tốt, trong khi nó đang dây dưa với sinh vật gọi là Tiểu Hắc này, Hắc Zetsu có để ý thấy hai con quạ đã đuổi kịp kia cũng không lao vào t·ấn c·ông cùng, mà chỉ là ở bên ngoài nhìn chằm chằm lấy.
Cái này rõ ràng là muốn tránh ngộ thương đồng bạn.
Tuy nhiên để lâu như thế này cũng không phải là chuyện tốt.
Xem xét tình hình lấy một lúc Hắc Zetsu liền dùng lực ra sức khống chế lại Tiểu Hắc trong nhất thời rồi một lần nữa đem đối phương tách bỏ và chui xuống đất trốn đi.
Nhưng chưa kịp Hắc Zetsu thoát đi xa thì… Bùmmmmm.
Một cơn oanh bạo cực kỳ mãnh liệt truyền đến, cả mặt đất bị xốc lên và bị lõm lấy một hố sâu rộng lớn.
Đất đá bay tung toé hết ra xung quanh, trong đó có cả Hắc Zetsu.
Dù cả người bị choáng váng nhưng sau khi cùng đám đất đá rơi xuống, Hắc Zetsu vẫn nhanh chóng hướng về một phía rồi thoát đi.
Nhưng rất nhanh nó liền khựng người lại bởi vì phía trước xuất hiện lấy một con quạ đang nhìn chằm chằm lấy nó với một ánh mắt lạnh lẽo không hề có ý tốt.
Quay đầu ra sau, Hắc Zetsu lại lần nữa thấy được một con quạ khác, con này còn nhếch mỏ cười nhạo nó nữa.
Sang bên trái thì là sinh vật có bộ dạng giống như nó, Tiểu Hắc.
Kiểu này không cần quay đầu lại cũng biết phía còn lại sẽ là tình huống như thế nào.
Và đúng như nó nghĩ đến vậy, nhìn sang bên phải Hắc Zetsu liền thấy được đang thong thả từ trên không trung hạ xuống là sinh vật kỳ lạ và con mèo ú quái lạ trước đó.
Hiện tại không còn nghi ngờ gì nữa, Hắc Zetsu đã chính thức bị bao vây.
Tình hình lập tức trở nên vô cùng căng thẳng.
Phá vỡ bầu không khí yên lặng này là Hugin, nó cũng không hướng về phía kẻ địch là Hắc Zetsu lên tiếng, mà căm tức đối với con mèo ú nào đó nói.
“ Con mèo thối kia, bởi vì việc tốt mà ngươi đã làm.
Lông đuôi của ta giờ hỏng hết rồi.”
Lão Xù lúc này đang ra sức kiềm chế lấy con thú tăng động nào đó muốn lao về phía trước nghe vậy liền lườm về phía Hugin, nhếch mép cười nói.
“ Ta thấy không phải lông đuôi của ngươi bị hỏng mà là toàn bộ phần sau của ngươi mới đúng.”
Nghe con mèo nói như vậy lại càng làm cho Hugin tức giận hơn, bởi vì điều tên khốn đó nói là đúng sự thật. Đến giờ mông của nó vẫn còn đau rát đây.
Đang lúc Hugin muốn tiếp tục hướng về phía Lão Xù mắng chửi thì bị Mugin lạnh lùng nhìn sang.
“ Giờ không phải lúc gây rối, giải quyết xong cái tên quái lạ trước mắt này đã.
Sau đó thì…”
Ánh mắt của Mugin lại càng trở nên lạnh lẽo hơn nữa nhìn về phía Lão Xù.
“ Chúng ta có dư thời gian để vặt trụi lông con mèo thối này.”
Đáp lại nó là một giọng điệu đầy tính cợt nhả.
“ Oaaa, ta sợ quá đi.”
Càng nghĩ càng tức, Hugin quyết định chuyển đổi đối tượng để chuốc giận. Nó lập tức nhìn về phía nhân vật ở vị trí trung tâm lúc này.
“ Tên kia, giờ thì ngươi còn có thể chạy được đường nào.
Bốn phương tám hướng đã bị bọn ta bao vây hết rồi.
Biết điều thì cam chịu để cho chúng ta xử lí đi.”
Hắc Zetsu cũng không lộ ra vẻ hoang mang gì, lên tiếng đỗi lại.
“ Chỉ có bốn phương thôi, đâu có tám hướng.”
Má nó. Thẹn quá hoá giận, Hugin lập tức phân tách ra hàng trăm bản sao bao trùm kín lấy toàn bộ khu vực.
“ Giờ thì ngươi hài lòng rồi chứ.
Toàn phương vị luôn.
Kể cả dưới đất cũng bị ta bao phủ hết rồi.”
Hắc Zetsu đột nhiên cảm thấy mình ngu không tưởng. Chẳng lẽ thường xuyên tiếp xúc với bọn Bạch Zetsu thì sẽ bị l·ây n·hiễm sự ngu đần của bọn chúng nó.
Mặc dù biết rằng sẽ vô ích và sẽ trông rất ngu nếu như nó hỏi ra điều này, nhưng Hắc Zetsu vẫn muốn thử xem.
“ Cái kia, có thể quay trở lại bốn phương giống như trước đó được không?”
Hugin lập tức bị chọc cười.
“ Ngươi thấy sao?”
Nhìn lấy xung quanh khắp nơi đều là quạ, một câu hỏi quen thuộc lại một lần nữa hiện lên trong đầu của Hắc Zetsu.
Làm sao để thoát bây giờ?