Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 267. Hội nghị bí mật




Chương 267. Hội nghị bí mật

Danzo lạnh giọng lên tiếng.

“ Vấn đề ở đây không phải là chúng ta có nên hay không nên kết thù với người ta.

Mà đối phương mới chính là người gây sự với chúng ta trước.”

Nói đến đây ánh mắt của hắn vẫn nhìn về phía Hiruzen nhưng trong đôi mắt lại lộ ra thêm một chút khinh thường.

“ Đừng nói với ta rằng là ngươi không nhận ra rằng cái kẻ tên Aizen đó thực chất đã đến và quan sát trận chiến từ sớm rồi.

Chỉ đến khi nào đồng bạn của hắn thua cuộc và bị chúng ta tóm lại thì tên đó mới nhảy ra lấy danh nghĩa điều hoà để đánh chúng ta một trận rồi tiện thể cứu đi đồng bạn của hắn và mang đi ba con Vĩ Thú a.”

Hiruzen nghe vậy chỉ là lạnh lùng nhìn lấy Danzo không nói một lời. Danzo gặp vậy, giọng điệu của hắn lập tức cao lên, có một chút châm trọc.

“ Hay là nói, mặc dù ngươi biết rõ những thứ đó nhưng vì sự cường đại của đối phương mà chọn hèn nhát, mềm yếu không dám tìm đến tên đó để trả thù.”

Hiruzen cũng không tức giận mà chỉ là lắc đầu rồi nói.

“ Sự thật là chỉ với một mình cái người tên là Aizen đó đã đánh bại chúng ta, những người có thể nói là mạnh nhất làng một cách dễ dàng.

Và nếu như lúc đó đối phương có ý định muốn g·iết chúng ta thì không cần ta phải nói, ngươi cũng nên hiểu ra khi đó đa số mọi người đều sẽ phải c·hết rồi và làng gặp tổn thất lớn như thế nào.

Nhưng kết quả là sau trận chiến đó, trong chúng ta cũng không có một ai bị tổn thương gì cả.

Đã một tồn tại mạnh mẽ như vậy không muốn có ác ý gì với chúng ta thì chúng ta cũng không nên đắc tội với người ta a.”

Hiện tại, khi sắp phải đối mặt với c·hiến t·ranh có khả năng sẽ xảy ra, hắn thực sự là không muốn phải đối mặt thêm với những tồn tại cường đại như thế nữa.

Nhưng mà những lời nói này của Hiruzen lại đột nhiên khiến cho Danzo mặt đỏ bừng lên, hắn tức giận lên tiếng.

“ Vậy ý của ngươi là ta phải cảm ơn kẻ đó bởi vì hắn chỉ nhằm vào mỗi mình ta, ra tay nặng chỉ với mỗi mình ta trong khi những người khác đều bình yên vô sự sao?”

Bị Danzo quát lên như vậy, Hiruzen cảm thấy có chút lúng túng.

“ Ầy, ta không phải có ý đó.”

Danzo mặt vẫn đỏ bừng, tiếp tục rống lên.

“ Không, ngươi chính là có ý đó, trong đầu ngươi lúc này chính là đang cười nhạo ta.”

Gặp tình thế có chút không ổn, ở bên cạnh Homura và Koharu nhanh chóng lên tiếng khuyên can Danzo.

“ Bình tĩnh lại, bình tĩnh lại nào Danzo.

Hiruzen chắc chắn là không có ý đó đâu?”

“ Đúng vậy a.

Với lại chúng ta đang bàn chuyện nghiêm túc, ngươi đột nhiên gây gổ làm gì, già rồi có phải trẻ con nữa đâu.”



Danzo lập tức quay sang hai người, không nể mặt lên tiếng nói.

“ Các ngươi hiểu cái quái gì chứ, khi đấy các ngươi có ở đó quái đâu.”

Koharu bị nói làm cho khó chịu.

“ Ngươi cũng chỉ b·ị đ·ánh đến mức bị khiêng trở về mà thôi, chứ có c·hết đâu.

Cần gì phải làm quá lên như vậy.

Mà ta nói này, ngươi thực sự là không đắc tội đối phương ở đâu đó ấy chứ.”

Danzo lập tức dùng ánh mắt hằm hằm nhìn về phía nàng.

Koharu bĩu môi.

“ Ngươi phản ứng lớn như vậy làm gì.”

Homura ở bên cạnh cũng gật đầu.

“ Đúng vậy a, với lại ta cũng thấy Hiruzen nói không sai.

Nhưng cũng không phải là ngươi không đúng.

Ta nghĩ là đợi chúng ta hiểu rõ sâu cạn đối phương thì quyết định chuyện này sau cũng không phải là không được.”

Danzo lúc này cũng bình tĩnh trở lại, lạnh giọng nói.

“ Đợi đến khi nào?

Không phải là các ngươi muốn kéo dài thời gian sao, đây là cách hiệu quả tốt nhất rồi.

Nói chung là các ngươi yên tâm, đã ta làm việc thì chắc chắn sẽ không có ai biết được chuyện đó có liên quan đến Konoha.”

Sau khi trải qua việc bản thân gần như sắp có được ba con Vĩ Thú trong tay nhưng lại bị một kẻ nào đó đột nhiên xuất hiện và c·ướp đi ngay trước mắt.

Hiện tại Danzo càng trở nên khát khao đối với đám sinh vật Vĩ Thú đó.

Hắn cần phải nhân cơ hội này để có bằng được những con quái vật tràn đầy sức mạnh đó, nhất là lúc này khi đã có một đối tượng mà bản thân có thể thoải mái giá hoạ cho.

Nghĩ vậy, Danzo lại có chút châm biếng nhìn về phía Hiruzen.

“ Với lại, ta nghĩ ngươi còn có một chuyện khác cần phải quan tâm thêm á Hiruzen.

Ngươi đừng quên rằng cái lí do mà kẻ tên Aizen kia đưa ra biện hộ cho việc kẻ đầu tiên đến t·ấn c·ông chúng ta.

Nếu điều đó là sự thật thì bọn họ chắc chắn sẽ còn đến tìm phiền phức chúng ta một lần nữa.”

Hiruzen nghe vậy cũng không còn tranh cãi với Danzo nữa mà có chút lo lắng trầm tư suy nghĩ lấy.



Homura cũng cảm thấy hơi lo ngại lên tiếng.

“ Các ngươi có biết thứ có thể chữa được bệnh cho vợ của kẻ khác mà cái người tên là Aizen nhắc đến là gì không?”

Hiruzen lắc đầu nói.

“ Không, chúng ta không có thông tin nào về thứ đó cả.”

Koharu ở bên cạnh thở dài lấy một.

“ Vậy thì chúng ta đúng là phải cẩn thận hơn một chút rồi.”

Nghe nàng nói như vậy, những người khác cũng gật đầu tán đồng.

Lúc này Danzo đột nhiên lên tiếng.

“ Chuyện này cứ quyết định như vậy đi.

Hiện tại có một chuyện cuối cùng ta muốn bàn.”

Ba người khác lập tức nhìn về phía Danzo, Hiruzen bình tĩnh lắc đầu nói.

“ Chuyện vừa nãy chúng ta vẫn còn chưa quyết định xong, nhưng để sau cũng được.

Chuyện cuối cùng mà ngươi muốn bàn là gì?”

Lần này Danzo cũng không có cười đùa gì cả mà là nghiêm túc nói.

“ Là về Mộc Độn a.

Các ngươi cũng không muốn nhìn lấy một người ngoài có thể sử dụng được Mộc Độn mà chúng ta chỉ có thể trơ mắt bất lực nhìn lấy. Như vậy Konoha thực sự là quá mất mặt a.

Ta nghĩ chúng ta cũng cần phải dựa vào Di thể của ngài Đệ Nhất để nghiên cứu thử Mộc Độn xem.”

Lần này sau khi nói xong, Danzo lại một lần nữa nhận được sự phản đối từ Hiruzen và hai người khác. Sự phản đối của bọn họ còn kịch liệt hơn trước rất nhiều.

“ Ngươi vừa mới nói cái gì vậy hả?

Ngươi tính khinh nhờn di thể của ngài Đệ Nhất hay sao?

Tuyệt đối không được, ta tuyệt đối không cho phép.”

Đối mặt với việc Hiruzen đang mãnh liệt khiển trách. Danzo thầm khinh thường trong lòng.

Hắn không tin đối phương từ trước đến giờ cũng không nghĩ đến việc sử dụng t·hi t·hể của ngài Đệ Nhất để nghiên cứu Mộc Độn.

Hắn quá hiểu rõ bộ mặt thật của cái tên này mà, đối phương chỉ là đang chờ thời cơ thích hợp mà thôi.

Đừng nhìn cái tên Hiruzen này đang phản đối rất là kịch liệt, nhưng chỉ cần hắn tốn thêm một chút sức thuyết phục thì mặt ngoài có lẽ vẫn phản đối nhưng kiểu gì cũng sẽ ngầm đồng ý cho mà coi.



Dù như vậy, nhưng cứ nghĩ đến bản thân vẫn phải chịu cái tên khốn kiếp này quát mắng thêm một lúc nữa là Danzo đã cảm thấy khó chịu rồi.

***

Tại một hòn đảo nhỏ vô danh nào đó cách xa phía Đông của Thuỷ Quốc, gần với những Tiểu Quốc phương Tây.

Một nơi mà hiện tại vẫn còn sót lấy một chút vết tích của mùa Đông sắp qua.

Mặt đất vẫn còn một lớp mỏng tuyết, các cành đây vẫn còn trụi lủi chưa mọc ra mầm lá mới.

Lúc này, tại phía Đông Nam của hòn đảo có một chiếc thuyền nhỏ đang dần dần cập bến.

Từ trên chiếc thuyền đó nhảy xuống lấy ba người. Một nam tử tóc đen tầm 30 tuổi, hai người khác thì lần lượt là một thiếu niên và một thiếu nữ độ tuổi tầm 20.

Cả ba người bọn họ đều đang đeo lấy băng đeo trán có ký hiệu của Làng Cát, đặc biệt là người đi đầu đang mặc lấy trang phục của Kazekage.

Ba người này chính là Kazekage Đệ Tam và hai vị thiên tài mới nổi của Làng Cát, Từ Độn bụi Vàng Rasa và Chước Độn Pakura.

Sau khi xuống thuyền và lên đảo, cả ba liền nhanh chóng hướng về phía khu rừng trung tâm của hòn đảo.

Dưới cơn se lạnh của cuối mùa đông, sau năm phút để lại những dấu chân trên màn tuyết mỏng thì ba người bọn họ rốt cuộc cũng đến được nơi cần tới.

Đó là một mảnh đất trống nằm giữa cánh rừng trần trụi ảm đạm, ở trung tâm có một cái túp lều to lớn màu trắng đang được sáu người bảo vệ ở xung quanh.

Ngay khi ba bọn hắn đến nơi, sáu người đó liền lập tức cảnh giác hướng bọn họ nhìn lấy. Sau đó cũng không lên tiếng mà là trầm mặc chào hỏi lấy.

Sáu người này Kazekage Đệ Tam có thể nhận ra hầu hết bọn họ.

Hai tên mặc đồ Ninja màu trắng làng Mây lần lượt là Dung Độn Dodai và giống như hắn Từ Độn Toroi. Nghe nói Từ Độn của đối phương chỉ có thể điều khiển được những Vũ Khí đặc biệt mà thôi, có vẻ như trình độ kém xa hắn.

Hai tên mặc đồ màu xám của làng Sương Mù nếu hắn nhớ không lầm là hai tên thuộc Thất Kiếm làng sương mù Juzo Biwa và Fuguki Suikazan.

Còn hai kẻ khác mặc đồ nâu đỏ của Làng Đá thì hắn chỉ nhận ra một người hình như là con trai của lão già Onoki, Kitsuchi mà thôi. Người còn lại hắn cũng không nhận ra.

Nhìn thấy sáu người đó, Kazekage Đệ Tam liền nở lấy nụ cười nhạt xem như chào hỏi.

“ Xem ra chúng ta là người đến muộn nhất a.”

Xong hắn liền quay lại đối với hai người Rasa và Pakura ra lệnh.

“ Các ngươi ở ngoài canh chừng cùng bọn họ là được rồi.”

“ Vâng Đại Nhân.”

Căn dặn xong, Kazekage liền tới gần căn lều, vươn cánh tay phải bằng sắt của mình, vén lên lối vào của căn lều rồi tiến vô.

Lộp Cộp.

Ngay khi cái chân phải bằng sắt của Kazekage Đệ Tam chạm vào sàn gỗ của căn lều thì từ con mắt trái còn hoàn hảo của bản thân, hắn liền thấy được được ba người đã đến trước mình, Tsuchikage Đệ Tam, Raikage Đệ Tam và Mizukage Đệ Tam ngồi ở ba bên của một chiếc bàn tròn và đều đang dùng một ánh mắt nghiền ngẫm nhìn lấy hắn.

Tsuchikage Đệ Tam Onoki có chút bất mãn lên tiếng.

“ Kazekage, chính ngươi là người kêu gọi chúng ta đến đây nhưng tại sao lại là người đến muộn nhất vậy?”