Chương 266. Bàn chuyện
Đột nhiên thấy được một quả bóng đen xì chui từ dưới đất lên, Sana liền nở lấy nụ cười hài lòng nói.
“ Xử lí xong rồi sao?
Vất vả rồi Tiểu Hắc.”
Quả bóng đen hướng về Sana nở lấy nụ cười ngây ngô gật đầu, rồi liền chui vào trong bóng của hắn để thả ra sinh vật kỳ lạ hình người màu trắng mà nó vừa bắt. Xong rồi cũng không rời đi nữa mà vẫn ở lại trong bóng của Sana để tiếp tục giấc ngủ vữa nãy của nó.
Tính ra đây là lần thứ ba hắn bắt được Bạch Zetsu rồi.
Lần đầu tiên thì là trong lúc hắn đang nằm nghỉ, đột nhiên được Inoue báo cho rằng có một sinh vật có khí tức kỳ lạ đang xâm nhập vào Konoha từ dưới lòng đất.
Hắn cùng với Inoue đi tìm hiểu trong bí mật thì đợi sinh vật đó chui ra từ dưới lòng đất, Sana liền nhận ra đó chính là Bạch Zetsu.
Nếu như hắn nhớ không lầm thì trong nguyên tác loại sinh vật này có khí tức rất là hài hoà với tự nhiên, nên là chúng nó có khả năng ẩn nấp rất khó bị phát hiện.
Nhưng đáng tiếc là Haki Quan Sát của Inoue cũng là dùng năng lượng tự nhiên để luyện ra. Vậy nên cái khí tức đặc thù của Bạch Zetsu đó vẫn không thể tránh thoát được sự cảm nhận của Inoue.
Lúc đó, sau khi quan sát lấy một hồi, hắn liền muốn nhảy ra tóm lấy con Bạch Zetsu này. Thì lại được Inoue báo cho sinh vật trước mặt đang kết nối với một mạng lưới tinh thần nào đó.
Nghe Inoue nói vậy hắn liền đoán ra cái mạng lưới tinh thần đó chính là những con Bạch Zetsu khác.
Thế nên là để đề phòng con Bạch Zetsu này có khả năng truyền tin tức cho những con Bạch Zetsu khác. Khi bắt lấy nó hắn liền cẩn thận hơn rất nhiều, lập tức dùng bóng bao trùm lấy, kéo nó vào trong không gian bóng của hắn, xong liền phong ấn luôn.
Kể từ đó đến giờ, tính cả lần này thì Sana đã thành công bắt thêm hai con nữa, hai lần này hắn đều để cho Tiểu Hắc đi tóm lấy.
Hiện tại có ba con Bạch Zetsu trong tay, Sana cũng không biết làm gì với bọn chúng.
Có thể lần theo mang lưới tinh thần của bọn chúng để tìm tới nơi ẩn náu của Uchiha Madara.
Hoặc cũng có thể dùng mấy thứ này để làm thí nghiệm. Tính ra đám Bạch Zetsu này là đồ rất tốt a.
Hình như trong nguyên tác, Orochimaru đã sử dụng thứ này làm lấy được rất nhiều việc.
Hay là giao đám này cho Misaki để nàng đem đi nghiên cứu xem sao, nếu thích hợp thì giao cho Orochimaru cũng được.
Nhưng trước đó phải đợi thêm xem còn có thể bắt được thêm con nào nữa không đã.
Nói đến, lần này Inoue báo cho hắn vị trí mà Bạch Zetsu xuất hiện là ở gần khu gia tộc Uchiha.
Điều này khiến cho Sana lập tức nghĩ đến, hình như trận đại chiến ngày hôm đó cũng đã đến tai của lão già Madara.
Và sau khi biết chuyện, có vẻ như đối phương đã lập tức nghĩ đến việc tìm người kế nhiệm kế hoạch Tsukuyomi vô hạn đó.
Chẳng lẽ đã đến lúc đệ tử Obito thân yêu của hắn bị lão già đó để mắt đến rồi?
Không, không đúng, nếu như hắn cứ tiếp tục ngăn cản Uchiha Madara biết được Obito, thì chắc chắn là đệ tử của hắn sẽ không bao giờ trở thành n·ạn n·hân của lão già đó.
Nhưng nếu làm như vậy, thì khả năng cao Uchiha Madara sẽ tìm đến một người khác, rồi sẽ có một ai đó khác sẽ phải gánh chịu lấy vận mệnh bi thảm của Obito trong nguyên tác.
Không thể a.
Hắn cũng không thể vì bảo vệ đệ tử của mình mà để t·hảm k·ịch đó diễn ra cho người khác a.
Vì vậy, cách duy nhất chỉ có thể là giải quyết cái lão già kia thôi. Và làm thế nào để giải quyết thì hắn đã mơ hồ nghĩ đến rồi.
“ Sư phụ, cái quả bóng đen vừa mới xuất hiện bên cạnh ngài là thứ gì vậy.”
Lườm về phía vẻ mặt tò mò của Obito, Sana nói.
“ Ngươi cần biết làm gì.
Lo mà chăm chỉ tập luyện đi, đừng có lười.”
Obito không khỏi bĩu mỗi đáp lại.
“ Muốn chúng ta chăm chỉ tập luyện cũng được. Nhưng ngài có thể đi chỗ khác nằm chơi được không.
Cứ nhìn thấy ngài nằm thảnh thơi như vậy, cảm giác khó chịu lắm.”
Ở bên cạnh Kakashi không nói gì nhưng cũng gật đầu đồng ý lấy.
Nghe vậy mí mắt của Sana không nhịn được mà nhảy mấy cái.
Đám nhãi ranh đáng ghét này, uổng công hắn lo nghĩ cho bọn nó từ nãy đến giờ. Phải để cho bọn chúng biết như thế nào là tình thương bao la của người sự phụ này mới được.
Đôi mắt của Sana dần híp lại, nở lấy nụ cười ôn hoà.
“ Ta thấy mấy đứa luyện tập hô hấp pháp cũng được một thời gian rồi.
Cảm thấy trình độ của mình như thế nào, hay là để ta kiểm tra thử xem?”
Mặc dù vẻ mặt của Sana đang cười, nhưng không hiểu sao hai người Obito và Kakashi lại cả người đều rùng mình lên.
“ Không không, ta thấy chúng ta vẫn chỉ mới luyện tập được một thời gian ngắn thôi.
Chưa cần kiểm tra làm gì đâu.”
Ở bên cạnh Kakashi cũng lập tức gật đầu lia lịa.
“ Không không không, ta thấy hiện tại đã đến lúc rồi.”
Vẫn mang lấy vẻ mặt cười đáng sợ đó, Sana dần tiến lại chỗ bọn chúng, khiến cho cả hai không nhịn được mà dần lùi ra đằng sau.
***
Có lẽ là bởi vì hôm nay toà nhà Hokage náo nhiệt hơn bình thường.
Nên là để tránh ồn ào, người đáng lẽ là phải ở trong phòng làm việc của Hokage như Hiruzen, hiện tại lại là đang ở chỗ khác cách hơi xa toà nhà Hokage. Và đang ở cùng với ba người già khác, ba vị trưởng lão của Konoha để bàn chuyện.
Danzo nhìn về phía Hiruzen, người vẫn đang yên lặng nhắm mắt dưỡng thần, không nhịn được mà bất mãn lên tiếng.
“ Ngươi tính giải quyết chuyện này như thế nào đây Hiruzen, chẳng lẽ ngươi tính cứ để cho đám người Làng Đá đó tiếp tục gây náo loạn.”
Hiruzen nghe vậy, mở từ từ mắt ra lườm về phía Danzo rồi nói.
“ Chúng ta đã đưa ra lời giải thích rồi, bọn họ muốn tin hay không thì tuỳ.
Cứ để mặc đi, khi nào gây ồn ào chán rồi thì đám người đó sẽ tự động rời đi thôi.”
Mitokado Homura có chút lo lắng nói.
“ Nhỡ đâu Làng Đá không chịu từ bỏ ý đồ và muốn gây chiến với chúng ta thì sao?
Có khi bọn họ dù biết sự thật cũng sẽ coi như không biết.
Và sau đó sẽ dùng điều này làm cớ để nhấc lên c·hiến t·ranh.”
Hiruzen lắc đầu nói.
“ Không đâu, lão già Onoki sẽ không ngu đến nỗi mà nhấc lên c·hiến t·ranh lúc này đâu.
Nói không ngoa, sau khi mất đi hai con Vĩ Thú, Làng Đá gần như đã trở thành ngôi làng có sức chiến đấu yếu nhất trong Ngũ Đại Nhẫn Thôn.
Hiện tại thứ cấp bách nhất mà bọn họ phải lo đó là đi tìm cho bằng được hai con Vĩ Thú.
Giờ mà nhấc lên c·hiến t·ranh với chúng ta, Làng Đá sẽ không đủ lực lượng để bảo vệ hậu phương nếu như bị làng khác nhân cơ hội này t·ấn c·ông đến.”
Utatane Koharu ở bên cạnh không nhịn được mà nhíu mày.
“ Ta sợ là Làng Đá sẽ liên hợp với làng khác để t·ấn c·ông chúng ta.”
Hiruzen cũng trở nên cau mày.
“ Đúng vậy, điều này có khả năng sẽ xảy ra.”
Danzo lúc này cũng cười lạnh lên tiếng.
“ Nhưng Làng Đá chắc chắn sẽ không phải người khởi xướng điều này.
Đã dính đến lợi ích thì sẽ không có chuyện đám người đó đồng lòng, tin tưởng nhau cùng t·ấn c·ông chúng ta đâu.
Mà đã xảy ra c·hiến t·ranh thì Làng Đá chắc chắn sẽ nằm trong thế yếu rồi.
Lão già Onoki rất rõ ràng điều này.
Nên đúng thật là chúng ta cũng không cần lo Làng Đá lắm làm gì.”
Hiruzen liếc lấy Danzo một cái rồi nhìn lấy hai người khác.
“ Ta phải thừa nhận một điều rằng trước đó Danzo đã nói đúng một điều.
Làng của chúng ta hiện đã rất mạnh rồi, sẽ không cần phải sợ những làng khác hay lo lắng bọn họ dẫn đến c·hiến t·ranh nữa.
Cái ta lo lắng là sau chuyện lần này, những làng khác khả năng cao sẽ nhận ra sức mạnh hiện tại của chúng ta và sẽ liên hợp lại cùng nhau chèn ép hay gây c·hiến t·ranh với chúng ta.
Mặc dù hiện tại ta cảm thấy chúng ta cũng không cần phải sợ hãi nếu như cả bốn làng liên hợp lại với nhau t·ấn c·ông chúng ta.
Và ta tin tưởng rằng với sức mạnh hiện tại của mình, Konoha chắc chắn sẽ có thể chống trả được cùng lúc cả bốn làng.
Nhưng nếu như điều đó diễn ra sớm thì ta sợ Konoha sẽ khặp khó khăn và không chịu nổi mất.
Chúng ta cần thời gian lâu dài, dư giả để chuẩn bị cho tình huống xấu nhất này.”
Hai người Homura và Koharu cũng trở nên sầu lo hẳn.
Nhưng Danzo thì dường như nghĩ đến điều gì đó liền nở lấy nụ cười nói.
“ Ta vừa mới nghĩ đến một cách có thể kéo dài thời gian.”
Cả ba người khác đồng loạt nhìn về phía hắn, Koharu sững sờ lên tiếng.
“ Cách gì?”
Tiếp tục nhìn về phía ba người, nụ cười của Danzo dần trở nên quỷ quyệt.
“ Không phải là Làng Đá đang coi thủ phạm chính của cái chuyện lần này, Hội Chữ Thập Đỏ là chúng ta bịa ra hay sao?
Chúng ta chỉ cần chứng minh cái hội đó thực sự có là được.
Với lại ba cái làng khác lúc này không phải là cũng đang ngồi ở ngoài xem cuộc vui hay sao?
Chúng ta cũng chỉ cần kéo bọn họ nhập cuộc là được.
Hội Chữ Đỏ, một tổ chức khủng bố với đầy rẫy những tên ác ôn chuyên đi bắt Vĩ Thú, với mục đích sử dụng những con quái vật đáng sợ đó để thống trị thế giới.”
Hai người Koharu và Homura sau khi nghe Danzo nói xong vẫn có chút không hiểu nhưng Hiruzen thì ngay lập tức nghĩ đến điều gì, trợn mắt lên có chút không thể tin nổi lên tiếng.
“ Ngươi tính g·iả m·ạo thành người của Hội Chữ Thập Đỏ rồi đi t·ấn c·ông những con Vĩ Thú của ba làng khác?”
Dường như trả lời cho câu hỏi của Hiruzen, nụ cười của Danzo càng trở nên nồng nhiệt.
“ Chính xác.
Như vậy không tốt sao, cả năm ngôi làng sẽ cùng có một kẻ thù chung.
Tất cả đều sẽ chuyên tâm trong việc truy tìm và đối phó với cái Hội đó mà không còn nghĩ đến chuyện gì khác nữa.”
Hiruzen trừng nhìn lấy Danzo, có chút lớn tiếng quát lên.
“ Không được, làm như vậy chúng ta chắc chắn sẽ đắc tội rất nặng đến những cá nhân mạnh mẽ đó.
Khả năng hậu quả rất nghiêm trọng sẽ xảy ra, chúng ta không thể mạo hiểm như vậy được.”