Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 259. Trò chuyện tử tế




Chương 259. Trò chuyện tử tế

Xuyên qua hang động tràn ngập ánh sáng là một vùng biển rộng lớn với những hòn đảo ở mọi nơi. Càng xa những hòn đảo càng được nâng lên cao, giống như là mặt biển bị bẻ cong lên vậy.

Cảm nhận lấy làn gió biển rào rạt cùng không khí đặc thù ở trên mặt trăng. Sana lúc này đây đang ngồi trên một mảng bóng và điều khiển nó bay trên cao, hướng về phía mặt trời phía trên.

Bên cạnh hắn lúc này là Toshiki vẫn còn đang chìm vào giấc ngủ, tính toán thời gian chắc cũng sắp tỉnh lại rồi.

Còn Sana thì hiện tại đang cầm lấy một cuốn sổ chăm chú viết lấy thứ gì đó, bản thân thì vẫn còn giữ lấy hình dạng của Aizen, và lại cũng vẫn chưa huỷ bỏ trạng thái dung hợp với bé Gelel nữa.

“ Để xem nào, mình đã doạ nạt qua Kazekage Đệ Tam, cũng đã chém qua Raikage Đệ Tam, vừa nãy mới đánh và khống chế qua Hokage Đệ Tam.

Đã hành qua ba vị rồi mà lại không đi sưu tập nốt hai vị còn lại thì thực sự là có chút khó chịu và tiếc nuối.”

Khép lại cuốn sổ, Sana không khỏi cười lấy. Thế hệ Kage Đệ Nhất và Đệ Nhị đều đ·ã c·hết hết rồi, nên hắn không thể tìm đến để giao lưu được.

Cũng có thể dùng Uế Thổ Chuyển Sinh để gọi bọn họ dậy, nhưng làm như vậy thì hơi thất đức quá, với lại cũng quá phiền toái.

Thế hệ Đệ Tứ thì đều chỉ là con nít và thanh thiếu niên, trong đó Minato lại còn là bạn thân của hắn nữa, nên là hắn cũng không muốn động đến.

Bây giờ chỉ có thế hệ Đệ Tam là thích hợp để cho hắn tìm tới bắt nạt mà thôi.

Với lại bộ sưu tập của hắn chỉ còn thiếu lại có mỗi hai người.

Tsuchikage Đệ Tam và Mizukage Đệ Tam sao, phải kiếm thời gian đi viếng thăm hai vị này mới được.

Xoạt Xoạt

Trong khi Sana đang thích thú nghĩ ngợi thì bên cạnh đột ngột chuyền đến động tĩnh.

Hắn đưa mắt nhìn sang thì thấy được người tên Toshiki kia bỗng nhiên mở choàng ra đôi mắt.

Cái tên này rốt cuộc cũng tỉnh lại rồi a.

Thực chất thì trước đó hắn đã có thể trực tiếp nhờ Minato đưa bản thân đến thẳng cung điện của đám người trên mặt trăng rồi.

Nhưng hắn vẫn chọn cách đi đường dài là bởi vì muốn dành một chút thời gian để đợi cái người tên Toshiki này tỉnh lại.

Dù sao thì trước khi chữa bệnh cho vợ của người ta, hắn cũng phải trò chuyện rõ ràng với đối phương trước đã.

Theo từ trong mơ hồ tỉnh lại, Toshiki mở mắt ra và thấy được một bầu trời trong xanh cùng với một vầng mặt trời vàng óng.

Tại sao cái mặt trời này lại trông quen vậy, khoan đã, cái mặt trời đó … đây không phải là quang cảnh ở trên mặt trăng hay sao?

Toshiki ngồi bật dậy, hắn nhớ rõ ràng là bản thân đã bị đám người Konoha đánh bại thì phải. Tại sao …?

Đột nhiên Toshiki liền cảm nhận được ở bên cạnh có người, hắn lập tức khẩn trương đưa mắt nhìn sang thì thấy được kẻ đó là một nam tử mặc toàn bộ đồ màu trắng, vẻ mặt chính trực.

Nhưng lại đang dùng ánh mắt có chút nghiền ngẫm nhìn về phía hắn.

Vẻ mặt của Toshiki lập tức trở nên trịnh trọng lại, hắn tỏ ra dáng vẻ đề phòng.

“ Ngươi là ai? Tại sao ta lại ở đây?”



Sana trầm ngâm lấy một chút rồi mỉm cười nói.

“ Ta chính là người đã cứu người ra khỏi tay của đám người Konoha, và cũng chính là người đang đưa ngươi về gặp người vợ đang mang bệnh của ngươi.”

Nghe đối phương nói như vậy, Toshiki cũng không quan tâm đến việc mình bị cứu ra mà khuôn mặt trở nên biến sắc lên.

“ Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại biết vợ ta đang mang bệnh?”

Đột nhiên Toshiki dường như nhớ đến điều gì đó.

“ Khoan đã, chẳng lẽ ngươi chính là kẻ đứng đằng sau cái sinh vật mấy ngày trước đã từng giúp đỡ vợ ta.”

Nụ cười của Sana vẫn không hề giảm một chút nào, hắn gật đầu nói.

“ Đúng vậy a, không nghĩ tới ngươi lại có thể dễ dàng liên tưởng đến như vậy?”

“ Không liên tưởng tới cũng khó, bởi vì mấy ngày gần đây chỉ có mỗi sinh vật đó là đối tượng bên ngoài biết đến vợ ta mang bệnh mà thôi.”

Vẻ mặt của Toshiki trở nên ngưng trọng lại, hắn đứng dậy. Từ trên cao nhìn xuống Sana, người vẫn đang ngồi trên mảng bóng của mình, Toshiki lạnh giọng nói.

“ Đối với những việc ngươi đã làm cho chúng ta thì ta nên cảm kích ngươi mới phải.

Nhưng trước đó ta cần biết một điều, ngươi rốt cuộc có ý đồ gì khi giúp đỡ vợ của ta khống chế lại căn bệnh và cứu ta ra khỏi tay của đám người Konoha.

Với lại một lần nữa, ngươi rốt cuộc là ai?”

Nụ cười của Sana vẫn không hề giảm, hắn có chút hứng thú nhìn về phía Toshiki nói.

“ Như câu hỏi của ngươi, nếu như ta có ý đồ gì xấu với các ngươi thì…

Ngươi tính làm gì?”

Ánh mắt của Toshiki lập tức trở nên lạnh lẽo, cả người hắn bỗng chốc toả ra một khí tức cực kỳ mãnh liệt. Chớp mắt một màng Charka màu xanh bao tùm lấy toàn thân hắn.

“ Nếu ngươi thực sự có m·ưu đ·ồ xấu và sẽ gây tổn hại gì đến vợ của ta, thì xin lỗi, mặc dù ngươi đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều, nhưng ta cũng sẽ không ngần ngại xử lí ngươi ngay lập tức.”

Dù đối mặt với Toshiki mở ra trạng thái Charka Tenseigan, Sana cũng không hề khẩn trương gì cả, hắn vẫn cứ nhàn nhã cười nói.

“ Hể, ngươi ở đâu ra cái tự tin rằng với cái sức mạnh hiện tại đó của ngươi có thể làm gì được ta.

Với lại…

Ngươi vẫn sẽ động thủ đối với ta cho dù là rất có khả năng cả cái thế giới này chỉ có mình ta nắm giữ lấy cách thức chữa trị cho vợ của ngươi sao.”

Vừa nói Sana vừa lôi từ trong mảng bóng phía dưới ra một ống nghiệm, bên trong ống nghiệm đó đang chứa lấy chính là Hạt Cực. Hắn đối với Toshiki lắc lắc cái ống rồi tiếp tục cười nói.

“ Không phải ngươi đang tìm kiếm thứ này sao?”

Ngay khi nhìn thấy ống nghiệm, đôi mắt của Toshiki lập tức thắt chặt lại.

Là Hạt Cực, tại sao nó lại ở trên tay người này?



Lần đầu tiên Toshiki cảm thấy mình với gần Hạt Cực đến như vậy. Như là bản năng thúc giục, hắn liền lập tức muốn đưa tay ra chộp lấy cái ống nghiệm trước mặt.

Bỗng nhiên, từ trên người Sana đột ngột toả ra một khí tức vô cùng thâm thuý và đáng sợ, như là khí tức được toả ra từ một thực thể thần linh vậy. Làm cho Toshiki không tự chủ được cả người rùng mình lên vì sợ hãi.

Khi hắn lấy lại tinh thần thì lập tức trở nên hoảng hốt lên, bởi vì trạng thái Charka Tenseigan của hắn đột nhiên bị tan biến, trên người không biết từ lúc nào bị trói bởi một đám xích màu đen.

Cùng với không rõ từ khi nào một mũi kiếm đã ngay sát ở cổ của hắn.

“ Đừng nôn nóng như vậy a.

Có chuyện gì thì chúng ta từ từ nói với nhau.

Với lại giờ ngươi cũng thấy a, có vẻ như ta rất dễ dàng liền xử lí được ngươi.”

Nhìn về phía kẻ vẫn đang nở lấy nụ cười tủm tỉm trước mặt, cả người Toshiki liền trở nên ngốc ra.

Chuyện gì vừa mới xảy ra vậy? Mọi thứ xảy ra quá nhanh, hắn còn chưa kịp phản ứng gì thì sức mạnh của bản thân đã b·ị đ·ánh tan và chính bản thân cũng bị khống chế lại.

Đến lúc này đây Toshiki kinh hãi nhận ra một điều, đối phương quá mạnh, mạnh hơn hắn rất nhiều.

Với sức mạnh như vậy, nếu đối thực sự có ý đồ xấu với bọn hắn thì hắn sợ rằng bản thân cũng chẳng thể làm gì được cả.

“ Mà mà, đừng có đứng thất thần như vậy.

Vữa nãy ta chỉ đùa chút thôi.

Giờ thì ngồi xuống nào, chúng ta nói chuyện lại tử tế với nhau.”

Toshiki ngồi xuống nhưng ánh mắt của hắn vẫn có chút ngưng trọng nhìn về phía Sana.

“ Đến chúng ta bắt đầu bằng việc không phải vừa nãy ngươi vẫn luôn hỏi ta là ai hay sao?”

Vừa cười nói, bản thân Sana bỗng chốc biến về hình dạng thực sự của hắn, vẻ ngoài của Nara Sana.

“ Hiện tại thì ngươi đã nhận ra ta là ai rồi chứ?”

Nhìn thấy Sana biến đổi ra hình dạng mới, cả người của Toshiki đều chấn động, hắn trợn to mắt mình ra.

“ Ngươi … ngươi … ngươi là Thất Tuyệt Làng Lá, Nara Sana.”

Sana nghe vậy liền có hơi chút trầm mặc.

“ Thất Tuyệt Làng Lá sao, mà nói như vậy cũng đúng.”

Lúc này Toshiki vẫn không thể tin nổi vào thứ mình đang thấy, hắn vẫn còn sốc đến choáng váng.

Kẻ vừa mới đánh bại hắn, không, phải nói là có thể g·iết hắn trong chớp mắt lại là một đứa trẻ trong Thất Tuyệt Làng Lá.

Trước đó hắn đã nghĩ những đứa đã chiến đấu với mình là đã lợi hại lắm, dù sao thì trong trạng thái Charka Tenseigan hắn cũng b·ị đ·ánh bại bởi ba đứa hợp sức lại với nhau mà.

Không nghĩ tới người mạnh mẽ và khủng kh·iếp nhất lại là đứa trẻ trước mặt hắn lúc này.



Khoan đã, vừa nãy đứa trẻ này có nói là nó đã cứu hắn khỏi tay của đám người Konoha, nhưng chính đám trẻ bọn chúng là người đã đánh bại và bắt hắn lại mà.

Thấy b·iểu t·ình rất sốc của Toshiki, Sana liền hơi cười cười rồi nói.

“ Được rồi đã ngươi biết ta là ai thì chúng ta cũng bắt đầu nên vào chuyện chính thôi.

Muốn nói về lí do tại sao ta lại giúp vợ chồng các ngươi thì phải nói đến khởi đầu của mọi chuyện đã.”

Nói đến đây Sana liền dừng lại một chút rồi nhìn về phương xa tỏ vẻ nhớ lại.

“ Tối mấy hôm trước khi bọn ta đang thu về phần Hạt Cực nằm ở trong thiên thạch.

Song không nghĩ tới đột nhiên có một ai đó can thiệp vào và c·ướp nó đi.

Ngươi thử nghĩ xem, gặp chuyện như vậy chẳng lẽ bọn ta lại không đi truy tìm kẻ đã đánh c·ướp bọn ta và giành lại phần Hạt Cực đó.

Chính vì vậy, đó là lí do mà rất nhanh ta liền tìm đến Mặt Trăng và gia tộc của các ngươi.”

“ Khoan đã … khoan đã, hôm đấy bọn ta đâu có giành được phần Hạt Cực đó.” Vẻ mặt của Toshiki không khỏi có chút bối rối.

Sana gật đầu cười nói.

“ Đúng vậy a, mới đầu ta tưởng là các ngươi, đám người trên Mặt Trăng lấy.

Nhưng mà sau đó thì rốt cuộc phát hiện ra thực chất là trong lúc chúng ta giằng co, phần Hạt Cực đó không cẩn thận b·ị b·ắn bay đi đến một chỗ gọi là Thành Hozuki.

Sau đó thì chủ nhân của toà thành đó liền dùng phần Hạt Cực đó để mở ra một chiếc Hộp.

Chiếc Hộp đó vừa nãy ngươi cũng thấy rồi đúng không?”

Nghe Sana nói vậy, Toshiki liền nhớ đến thứ mà đối phương nhắc đến là. Dù sao thì vừa nãy hắn cũng đã chứng kiến lấy cảnh tượng đám quạ của đứa trẻ này xử lí lấy một chiếc hộp lập phương to lớn và quái dị mà.

Không nghĩ tới sau tối ngày hôm đó mọi chuyện lại diễn biến thành như vậy.

Khoan đã… Đột nhiên Toshiki nghĩ đến một điều khiến cho bản thân không khỏi chấn động.

Khi đó hắn nhớ là mình còn chưa hiện thân mà, chẳng lẽ lúc đó đứa trẻ này đã phát hiện ra hắn rồi.

Đứa trẻ này, quá đáng sợ.

Lập tức ánh mắt của Toshiki nhìn về phía Sana liền trở nên e ngại rất nhiều.

Không để ý đến ánh mắt của Toshiki, Sana tiếp tục nói.

“ Mặc dù chuyện chân thực xảy ra là vậy. Nhưng khi biết được sự thật thì ta cũng đã tìm đến Mặt Trăng và phát hiện ra các ngươi rồi.

Và đương nhiên là cũng thấy được vợ của ngươi cùng tình trạng bệnh tật của nàng.

Nói thật, mới đầu, khi ta để bé Gelel giúp đỡ cho vợ ngươi thì cũng không có tính toán gì cả, chỉ đơn giản là muốn giúp đỡ một người đang gặp khó khăn mà thôi.”

Nói đến đây cặp mắt của Sana liền nheo lại, ý vị thâm trường nhìn về phía Toshiki.

“ Nhưng mà khi biết chuyện ngươi đã t·ấn c·ông em gái ta và đồng bạn của ta, cùng với phát hiện ra ngươi nắm giữ lấy sức mạnh rất lớn thì ta đã suy nghĩ lại.

Đó là hiện tại, muốn ta giúp chữa trị cho vợ của ngươi thì phải có điều kiện.”