Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 258. Thật sự kết thúc




Chương 258. Thật sự kết thúc

Không thể tha thứ, tuyệt đối không thể tha thứ.

Cặp mắt tràn đầy sự căm hận của Danzo nhìn tròng trọc lấy kẻ ở ngay ở trước mặt mình, người vẫn đang dùng tay bóp chặt lấy miệng của hắn.

Cái tên khốn kiếp này phải c·hết.

Hắn không thể chấp nhận chuyện bản thân sắp khống chế được sức mạnh to lớn của ba con Vĩ Thú, song đột nhiên có một tên vô danh nào đó xuất hiện rồi phá huỷ tất cả.

Chính vì vậy nên là ngay khi cảm nhận thân thể hồi phục lại được một chút sức lực. Từ tay áo của Danzo phóng ra một thanh Kunai được hắn cầm lấy.

Không một chút chần chờ nào, Danz liền dùng thanh Kunai đó đâm lấy kẻ trước mặt.

Nhưng đòn công kích bất ngờ này của hắn cũng chả làm nên hiệu quả gì cả.

Một cái chân nâng lên đá bay đi cái thanh Kunai trên bàn tay của Danzo.

Ngay sau đó từ dưới đất lập tức trồi lên mấy sợi dây leo trói chặt lấy Danzo. Khiến cho Charka của hắn bị phong cấm lại.

Bản thân Danzo chỉ có thể giãy giụa kịch liệt lấy với đôi mắt trợn to ra khi nhìn về Sana.

Sana không khỏi có chút kinh ngạc nhìn xuống cái lão đầu ở trước mặt. Không nghĩ đến, cái lão già này dù đã ăn trọn một quyền của mình vẫn sinh long hoạt hổ thật.

Với lại cặp mắt căm thù này là có ý gì, hắn chỉ đánh có vài đòn thôi chứ có nhiêu đâu, cũng đâu cần tức giận như vậy a.

Lão già này cảm thấy may mắn vì hắn cũng không tính nhân cơ hội lần này để xử lí luôn lão a.

Dù sao thì Hội Chữ Thập Đỏ của hắn đã được định sẵn là một tổ chức thiện lương, nên là bản thân cũng phải vì nó mà giữ hình tượng a.

Cặp mắt tràn đầy tơ máu này quá khó chịu, hắn không thích chút nào cả.

Được rồi, để cho lão này ngủ một giấc vậy.

Sana liền lập tức rời tay ra, không bóp lấy miệng của lão già Danzo nữa, song trước khi lão kịp hét lên thứ gì thì hắn liền đưa tay lên, búng vô trán của đối phương.

Coonggg

Đầu của Danzo đau điếng ra, một cơn choáng váng đổ ập lên tinh thần của hắn.

Rất nhanh cặp mắt của Danzo liền trở nên trắng dã, bản thân cũng không còn ý thức, thân thể đổ xuống nền đất, nằm yên bất động, không còn nhúc nhích lấy một tí gì.

Một nụ cười hài lòng hiện lên trên gương mặt của Aizen.

Vật lí gây mê, đã xong, thứ này luôn luôn dùng tốt.

Được rồi, giờ cũng không còn lí do gì ở đây nữa, cũng nên rời khỏi để lo việc khác thôi.



Dù sao thì vẫn còn một người chồng đang chờ hắn đưa về gặp vợ của mình, vẫn còn một người phụ nữ đang chờ hắn chữa trị cho.

Và quan trọng nhất, vẫn còn một nhiệm vụ mà hắn cần phải hoàn thành.

Vừa nãy khi xử lí xong cái Hộp Cực Lạc, hắn cũng đã nhận được thông báo nhiệm vụ hoàn thành và nhận được phần thưởng 500GP rồi. Hiện tại cũng nên đi lấy 500GP còn lại thôi.

Nghĩ như vậy Sana liền hướng về phía Hokage Đệ Tam, người vẫn đang nhìn chăm chăm lấy hắn. Sana cười nói.

“ Mà, ta đã làm xong tất cả mọi việc ở đây, nên cũng đến lúc rời khỏi rồi.

Mong rằng Hokage ngươi cùng những người phía dưới thông cảm cho những hành động vừa nãy của ta.

Dù sao thì ta cũng chỉ là vạn bất đắc dĩ mà thôi.

Haizzz”

Thở dài lấy một hơi, Sana liền đối với Hokage Đệ Tam vẫy tay một cái.

“ Vậy nha.

Chúng ta sẽ còn gặp lại lần nữa, mong rằng lần đó sẽ thân thiện và hài hoà hơn hiện tại.”

Ngay sau khi Sana gửi lời chào tạm biệt xong thì sau lưng của hắn đột nhiên xuất hiện một vòng tròn màu trắng.

Hokage Đệ Tam thấy được kẻ đã gây náo loạn với bọn hắn từ nãy đến giờ hướng về phía hắn cười một cái, rồi đối phương liền bước vô cái vòng tròn trắng đó.

Rất nhanh cái vòng tròn liền cấp tốc thu nhỏ lại rồi biến mất không còn tăm tích nào.

Gặp cái người tên Aizen rốt cuộc cũng rời đi, Hokage Đệ Tam thở ra một hơi nhẹ nhàng. Cuối cùng cũng kết thúc.

Cùng lúc đàm dây leo trên người hắn cũng dẫn dần biến mất. Không chỉ vậy, cả cánh rừng to lớn phía dưới cũng cấp tốc tan biến theo. Hai người khổng lồ đang chiến đấu kịch liệt cùng với Akehi cũng vậy.

Những người bị đóng băng, bị dây leo trói buộc khác cũng bắt đầu lấy lại được tự do.

Điển hình là cặp Minato và Kushina, bởi vì trước đó là Kushina tóm lấy Minato xong mới bị đóng băng. Nên là khi tan băng, bọn họ vẫn giữ lại tư thế trước đó.

Minato bất ngờ được Kushina dùng kiểu dáng ôm công chúa bế lấy. Vừa nãy còn có một phần băng làm trung gian nên không cảm thấy gì cả. Nhưng hiện tại thì hai người chỉ có thể cả người cứng đờ lấy trố mắt nhìn nhau.

Không để ý đến hai người này, những người khác lúc này cũng dần lấy lại tinh thần khi thấy được những biến đổi xung quanh.

Gặp kẻ tên là Aizen rời đi, tất cả cũng giống như Hokage Đệ Tam vậy, đều nhẹ nhàng thở ra.

Cái tên đáng sợ này rốt cuộc cũng rời khỏi, mong rằng lần này mọi việc thực sự là kết thúc, sẽ không còn một ai đó đột nhiên lao ra dằn vặt bọn hắn nữa.



Dù sao thì hôm nay tinh thần của cả đám đều gần như có chút sụp đổ rồi.

Bởi vì từ nãy đến giờ cảm giác cũng không hề giống một cuộc chiến giữa Ninja gì cả. Kẻ địch người nào cũng mạnh đến kinh khủng, kẻ sau khủng bố hơn kẻ trước.

Lại cảm giác như chả ai dùng nhẫn thuật cả, thấy đối phương dùng sức mạnh gì chỉ cần vung tay ra là có.

Tuy rằng ở bên bọn hắn cũng có những người mạnh mẽ như thế. Như là đám trẻ chẳng hạn.

Nhưng đám trẻ mà bọn hắn coi là mạnh mẽ lại dễ dàng bị cái người tên là Aizen kia đánh bại hoặc là dây dưa qua đi. Chuyện như vậy khiến bọn họ thật sự khó mà chấp nhận nổi.

Đám trẻ đã như vậy rồi thì bọn hắn, những người được cho là Ninja Tinh Anh của làng lại càng trông như là pháo hôi vậy.

Hầu như toàn bộ sức mạnh đỉnh tiêm của làng đều ở đây, nhưng lại không thể làm gì được kẻ đó. Bọn họ chỉ có thể chịu đánh lấy một trận rồi trơ mắt nhìn đối phương mang những hắn muốn rời đi.

Thực sự là quá nhục nhã mà.

Càng không thể chấp nhận nổi là bọn họ lại còn cảm thấy may mắn, nhẹ nhàng khi thấy đối phương cũng không hề tổn thương gì bọn hắn nhiều và chịu rời đi.

Cái thế giới này tại sao lại đột nhiên xuất hiện một người mạnh mẽ đến kinh khủng như vậy chứ.

Sau chuyện ngày hôm nay, có thể nói là tất cả mọi người có mặt ở đây và những người sắp biết chuyện ở đây đều sẽ nhớ kỹ cái người tên là Aizen Sousuke và tổ chức mà đối phương sở hữu, hội Chữ Thập Đỏ.

Còn cái người xuất hiện trước nhất thì đúng là cũng rất mạnh, nhưng mà bọn hắn cũng không biết tên của kẻ đó, với lại đối phương rất nhanh liền bị đám trẻ đánh bại, nên cũng không gây ấn tượng gì nhiều cho lắm.

Lúc này đây, kẻ mà mọi người đều đang nghĩ đến và cảm thấy kinh hãi khi nghĩ về người đó, hiện tại lại đang trốn ở một trong cái bóng nào đó ở gần đấy.

( Sana: Mọi người, ta tính mang cái người kia trở về mặt trăng, xong rồi tiện thể chữa bệnh luôn cho người phụ nữ ở trên đó.)

Chuyến đi lên mặt trăng lần này Sana cũng không tính mang theo ai cả. Dù sao thì vẫn còn một số việc cần phải lo ở đây.

Misaki đã thu hồi lại chiếc gương rồi, bên trong là ba con Vĩ Thú đang ngủ say. Đợi đến khi bọn chúng thức dậy, cũng cần phải có người đến trấn an bọn chúng nữa.

Bản thân Sana cũng không còn việc gì ở đây, với lại cũng đã có một cái phân thân của hắn ở lại rồi.



( Mitsuki: Mình Sana-kun đi không sao chứ.

Sana: Không có việc gì, chuyện nhỏ ấy mà.

Minato: Vậy thì được rồi, nhớ cẩn trọng a Sana, có gì thì gọi chúng ta liền.)

Những người khác cũng lần lượt lên tiếng căn dặn Sana cẩn trọng lấy.

Lên tiếng nói với mọi người xong, Sana cũng không còn chần chờ gì nữa liền mang đi cái người tên Toshiki, cấp tốc điều khiển lấy mảng bóng mà hắn đang trốn ở trong rời khỏi chỗ này.

Ngay khi Sana rời khỏi thì Hokage Đệ Tam cũng xách theo lão già Danzo đang hôn mê, nhảy xuống trụ đá, tụ hợp lại với mọi người để chỉnh đốn.



Đưa Danzo cho Ninja chữa trị xong Hiruzen liền nhìn về phía mọi người và thấy được tất cả đều hoàn hảo, không hề bị tổn thương gì. Có thương tích thì cũng là xuất hiện trước khi cái người tên là Aizen kia đến.

Nhận ra điều này Hiruzen không khỏi ngỡ ngàng, có vẻ như cái người kia đúng là không có ác ý với bọn hắn thật.

Nếu không, với sức mạnh kinh khủng của đối phương mà nổi lên sát tâm thì khả năng cao một nửa người trong số này cũng đ·ã c·hết hết rồi.

Khoan, vẫn có một người chịu tổn thương đầy mình, đó chính là lão Danzo a.

Nhìn thấy tình trạng vô cùng thảm hại của lão hữu mình. Hiruzen vẻ mặt không khỏi có chút đặc sắc, cảm giác như Danzo rất rõ ràng bị đối phương nhằm vào thì phải.

Tại sao lại vậy, chẳng lẽ lão Danzo đã gây thù hằn gì với người ta từ trước đó. Không nên a, phản ứng của Danzo cảm giác như hắn cũng mới lần đầu gặp đối phương thôi.

Mà, với tính tình của lão Danzo thì chịu khổ lấy một lần như vậy cũng tốt. Vừa nãy hắn đã kiểm tra qua rồi, cũng không có thương tích nặng gì.

Người ta có vẻ như cũng chỉ muốn dạy cho lão một bài học mà thôi.

Nên là chuyện này cũng không đáng kể, hiện tại quan trọng nhất vẫn là lo liệu lấy những vấn đề sẽ phát sinh sau trận chiến ngày hôm nay.

Chuyện hôm này chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đối với làng. Đột nhiên xuất hiện hai nhân vật vô cùng mạnh mẽ, gây sự với bọn hắn một trận rồi nghênh ngang rời đi như không có việc gì.

Chuyện này mà chuyền ra ngoài thì thực sự là quá mất mặt.

Phải để nhân viên đi điều tra và sưu tập tình báo của hai người kia mới được.

Với lại sau đó chắc chắn là Làng Đá sẽ biết được chuyện Tứ Vĩ và Ngũ Vĩ đã xuất hiện ở Konoha.

Hiện tại hai con Vĩ Thú cũng không có ở trong tay bọn hắn. Nếu không xử lí tốt chuyện này khả năng cao sẽ xảy ra c·hiến t·ranh mất.

Haizzz, cứ nghĩ đến những chuyện phải lo liệu sau này là đã thấy nhức hết cả đầu rồi. Tại sao mọi chuyện lại đột nhiên xảy ra như vậy chứ.

Thực sự là quá đột ngột, mọi thứ đến cũng nhanh đi cũng nhanh, chẳng để lại thứ gì cả. May là làng cũng không hề có tổn thất hay t·hương v·ong gì lớn.

Nói lại, mặc dù phần sau của cuộc chiến đám trẻ rất nhanh liền bị người kia hạn chế lại. Nhưng chuyện đó cũng có thể hiểu được, bởi vì dựa theo cách đối phượng gọi đám trẻ, thì rất rất rõ ràng một điều là kẻ đó đã đến và quan chiến từ lâu rồi, hiểu rõ ràng lấy tình báo của đám trẻ.

Với lại trước đó bọn chúng đã làm rất tốt, cả làng không có thiệt hại gì cũng đều là nhờ bọn trẻ cả.

Về sau phải tập trung bồi dưỡng đám trẻ mới được. Dù sao thì hắn cũng già rồi, cần phải về hưu a.

Hay là giải quyết xong chuyện lần này rồi về hưu luôn nhỉ, dù sao nhân tuyển thích hợp cho chức vị Hokage hiện tại cũng có rồi, như là ba đứa học trò của hắn chẳng hạn.

Được rồi, quyết định như vậy đi.

Nghĩ thông suốt xong, Hiruzen liền hướng mọi người lên tiếng.

“ Chúng ta cũng nên trở về làng thôi.”

“ Vâng”Xn