Chương 199. Sana bị ăn cắp
Cả bầu trời đêm chỉ có mỗi vầng trăng là toả ra ánh sáng rực rỡ nhất, dưới quầng sáng của nó, những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời cũng phải trở nên ảm đạm đi.
Nhưng rất nhanh, sự áp đảo của ánh sáng từ vầng trăng liền không còn là hoàn toàn.
Bởi vì lúc này đây, trên bầu trời đêm, bên cạnh vầng trăng rực rỡ bắt đầu xuất hiện một điểm sáng.
Và cái điểm sáng đó dần dần trở nên phát sáng hơn theo thời gian cho đến khi nó toả sáng đến một độ nhất định thì bằng mắt thường của mình, Sana đã có thể mơ hồ nhìn thấy hình dạng của một viên thạch.
Với cứ đà này, Sana đoán chắc chỉ tầm 50 giây nữa thôi là viên thạch đó sẽ chạm xuống mặt đất. Nhưng mà đột nhiên vào lúc này, Sana liền cảm nhận được khí tức của Misaki có một chút biến động.
Quay đầu nhìn sang thì hắn thấy được vẻ mặt của nàng hiện ra một chút nghi ngờ với đôi mày nhíu lại.
“ Có vấn đề gì sao Misaki?”
Giọng điệu không cảm xúc của nàng vang lên.
“ Có thứ gì đó đang kéo viên thiên thạch lại.”
Nói xong, Misaki đưa tay còn lại lên và bắt đầu sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình.
Nghe được nàng nói vậy, Sana hơi có chút sững sờ.
‘ Viên thiên thạch bị kéo trở lại? chẳng lẽ đang có thứ gì hoặc ai đó can thiệp thiệp vào chuyện này?
Trên cái thế giới này còn ai có thể làm được chuyện như vậy?’
Nghĩ đến đây ánh mắt đang dõi theo viên thiên thạch của Sana đột chuyển dời đến vầng trăng sáng rực bên cạnh nó, hắn liền ngay lập tức nhớ đến một người, không, không đúng, tên đó hiện tại có lẽ vẫn còn chưa sinh ra.
Vậy có nghĩa là thành viên còn lại của gia tộc Otsutsuki trên mặt trăng đang ngăn cản bọn hắn kéo viên thiên thạch xuống mặt đất? Lí do?
Là vì Hạt Cực sao? Sana liền nghĩ đến ngay là khả năng quan sát và nhìn xuyên vô cùng vượt trội của Byakugan, nhất là ở nơi đó còn có Đại Hình Tenseigan nữa, nên là việc phát hiện ra Hạt Cực trong viên thiên thạch đối với bọn hắn cũng không hề khó khăn gì.
‘ Đám người này đang tính c·ướp đồ từ tay của bọn hắn sao?’
Nhìn lấy vẻ mặt có chút nghiêm trọng của Misaki hiện tại, Sana liền ở trong lòng thầm mắng lấy đám người trên mặt trăng.
‘ Lũ vô lại này’ nếu mà Hạt Cực b·ị c·ướp đi thật thì Sana thề, chắc chắn hắn sẽ leo lên mặt trăng dạy cho đám đó một bài học rồi lấy lại đồ của mình.
Mà cũng không chỉ có vẻ mặt của Misaki lúc này là nghiêm trọng. Ở trên mặt trăng, vẻ mặt của Toshiki cũng không hề khác gì nàng, có khi nó còn trầm trọng hơn nữa.
Mặc dù theo lực quán tính thì việc kéo viên thiên thạch trở lại sẽ khó khăn hơn nhiều việc tiếp tục kéo nó xuống. Nhưng mà hắn đã rõ ràng dùng đến năng lực sức hút của Đại Hình Tenseigan ở cường độ vô cùng lớn rồi, vậy mà vẫn không hề có được ưu thế trong quá trình giằng co này.
Kẻ đang kéo viên thiên thạch xuống Nhẫn Giới rốt cuộc là ai?
Nếu cứ để cho chuyện tiếp diễn như vậy thì khả năng cao hắn sẽ không thể kéo được viên thiên thạch về mặt trăng mất. Không, không thể để việc đó xảy ra được.
Nghĩ đến người vợ đang vô cùng yếu ớt của mình, ánh mắt của Toshki càng trở nên quyết tâm hơn bao giờ hết.
Hắn quyết định vượt qua giới hạn an toàn, cường độ cao liên kết lấy Đại Hình Tenseigan để có thể vận dụng được càng nhiều hơn Charka và sức mạnh của nó.
Mặc dù làm như vậy thì sẽ gây tổn hại rất lớn cho thân thể của hắn, tình huống xấu nhất sẽ khiến cho tuổi thọ của hắn giảm đi rất nhiều. Nhưng đã đến lúc này rồi, thứ đó đã không còn quan trọng nữa.
Hi vọng duy nhất có thể chữa khỏi bệnh của vợ mình đang ngay ở trước mắt lúc này. Nếu như để lỡ nó, nếu như không có được nó, Toshiki sẽ càng tuyệt vọng hơn nữa. Hắn chắn chắn sẽ không để cho chuyện như vậy xảy ra, bằng mọi giá hắn phải có được thứ trong viên thiên thạch kia.
Nghĩ như vậy, mặt của Toshiki càng dữ tợn hơn trước.
Sau đó chỉ thấy hốc mắt đen tối của Toshiki đột nhiên phát ra một thứ ánh sáng màu xanh lục, và mái tóc màu trắng của hắn cũng toả ra ánh sáng giống như vậy.
Khi cảm nhận được một lượng sức mạnh càng khổng lồ hơn đang liên tục tràn vào trong cơ thể thì hai tay đang đưa ra phía trước của hắn lại càng dùng sức hơn nữa kéo lấy viên thiên thạch về hướng mình.
Và để áp chế đi sự đau nhức trong cơ thể lúc này, một tiếng hét vang lên.
Aaaaaaaaa.
Những người tộc nhân ở bên cạnh cũng cảm nhận được tình trạng có chút tồi tệ của hắn, mọi người đều lo lắng lên tiếng.
“ Tộc trưởng, ngài …”Xn
Những lời nói của bọn họ, Toshiki cũng không có tâm tình mà để ý đến. Bởi vì vẻ mặt dữ tợn của hắn lúc này đột nhiên có dấu hiệu buông lỏng một chút khi cảm nhận được viên thiên thạch đang từ từ bay về phía mình với vận tốc đang tăng dần. Lực lượng mà hắn đang giằng co với cũng yếu bớt dần.
‘ Cuối cùng cũng làm được.’
Nhưng nụ cười thả lỏng của hắn không giữ được lâu mà rất nhanh liền cứng lại. Đôi mắt của hắn trợn trừng lên, vì Toshiki cảm nhận được sức nặng mà mình đã gằng co lấy vừa nãy lại một lần nữa trở. Lần này nó còn mạnh hơn trước đó rất nhiều.
‘ C·hết tiệt’
Toshiki không thể không lại một lần nữa điên cuồng dùng sức kéo lấy viên thiên thạch với khuôn mặt dữ tợn.
Còn phía bên kia thì biểu cảm của Misaki cũng trở nên trầm trọng hơn bao giờ hết. Và có một điểm khác so với trước đó là trên khuôn mặt của nàng lúc này đang có lấy một số hoạ tiết hoa anh đào màu trắng. Mái tóc trắng tinh của nàng cũng đang liên tục bay bồng trong làn gió.
Ở bên cạnh, Sana cũng trởn nên nghiêm túc lên. Hắn đúng là không nghĩ tới cho dù đã sử dụng trạng thái Tiên Nhân rồi mà Misaki hiện tại vẫn có một chút cố hết sức.
Hắn đúng là phải thừa nhận trước đó mình đã đánh giá thấp đám người trên mặt trăng rồi. Thật là có chút bất ngờ, không nghĩ tới bọn họ lại mạnh như vậy, không, nói đúng hơn là cái gọi là Đại Hình Tenseigan lại kinh khủng như vậy.
Và thế là cuộc gằng co này đã được thăng đến một cấp độ mới, cả Toshiki và Misaki đều đang cố hết sức để có thể kéo được viên thiên thạch về phía mình. Còn viên thiên thạch thì phải chịu lấy hai đầu sức kéo vô cùng lớn từ nãy đến giờ. Nên là nó có thể bình yên được mới làm lạ.
Rất nhanh, không ngoài dự liệu, phải chịu lấy áp lực lớn như vậy, viên thiên thạch dần dần suất hiện những vết nứt. Và không thể chống cự được lâu, nó ngay lập tức bị mạnh mẽ tách làm đôi.
Bởi vì sự giãn nở áp suất mãnh liệt và đột ngột như vậy liên gây nên một v·ụ n·ổ nhỏ ở chính giữa hai phần viên thiên thạch.
Sau đó là một cột sáng chói màu trắng xuất hiện đâm xuyên cả trời và đất. Nhưng nó cũng chỉ có thể xuất hiện lấy một lúc liền ngay lập tức biến mất bởi v·ụ n·ổ nhỏ vừa nãy đã đẩy bay đi một cái ống trúc nhỏ nào đó.
Và bởi vì cột sáng quá chói lói đó nên là cả nhóm Sana và đám người trên mặt trăng đều không hề thấy được cái thứ trong thiên thạch làm sao biến mất và bay đi đâu.
Bởi vì viên thiên thạch bị vỡ quá đột nhiên nên là Toshiki đã không thể phản ứng kịp mà ngã ngửa ra sau.
Nhanh chóng ổn định lại, hắn liền ngay lập tức dùng tầm nhìn của Đại Hình Tenseigan để quan sát lấy hai mảnh thiên thạch. Và khi không thấy được cái thứ chứa đầy sinh mệnh lực ở đâu, thì Toshiki đã không kiềm nổi mà bàng hoàng trợn trừng đôi mắt lên rồi phun ra một ngụm máu, yếu ớt ngã quỵ xuống.
Cả thế giới đối với hắn dường như trở nên đen tối một cách vô vọng vậy. Và trước khi b·ất t·ỉnh, Toshiki vẫn cố gắng gượng lấy một chút sức lực hướng đám tộc nhân của mình ra lệnh.
“ Tìm, bằng bất cứ mọi giá phải tìm được thứ đó.”
Đám tộc nhân thì khi thấy được tình trạng tồi tệ của Toshiki liền chỉ có thể thương tâm thở dài đầy tiếc nối. Bọn hắn không giống như tộc trưởng của mình, có thể dùng được những năng lực của Đại Hình Tenseigan khi liên kết với nó. Bọn hắn chỉ có thể dùng được khả năng quan sát của nó mà thôi.
Chính vì vậy, nên là việc tìm lấy cái thứ chứa đầy sinh mệnh lực kia cũng là việc duy nhất bọn hắn có thể làm.
Phía bên Sana thì cũng giống như Toshiki, Misaki cũng không phản ứng kịp khi viên thiên thạch bị nứt ra. Nhưng mà ngay khi nàng chuẩn bị ngã ra sau thì liền được Sana đỡ lại.
Sau khi ổn định và nghỉ ngơi được một lúc thì Misaki liền lại một lúc nữa sử dụng năng lực của mình. Bởi vì ngay lúc này đây hai phần của viên thiên thạch đang mãnh liệt rơi xuống mặt đất theo hai hướng khác nhau.
Nếu như nàng không can thiệp thì rất có thể bọn chúng sẽ bay đến chỗ có người bình thường và gây ra một tràng t·ai n·ạn.
Ở bên cạnh, khi thấy được lần này Misaki đã có thể dễ dàng điều khiển và kéo hai nửa của viên thiên thạch rơi xuống mà không còn gặp bất cứ sự can thiệp nào, thì Sana liền dự cảm đến tình huống xấu nhất đã có thể xảy ra.
Đợi đến khi Misaki kiểm soát lấy hai nửa viên thiên thạch bình ổn rơi xuống đất thì trước khi đến gần bọn chúng xem xét tình hình. Để tránh lấy đám người trên mặt trăng dùng Đại Hình Tenseigan quan sát tình hình chỗ này và thấy được vẻ mặt của bọn hắn. Sana liền lôi ra hai cái mặt nạ để cho hắn mà Misaki đeo lên.
Và đúng như dự cảm không tốt của hắn, khi bọn hắn đến gần hai nửa viên thiên thạch thì không thấy được lọ chứa Hạt Cực ở đâu cả.
Chắc chắn là đám người trên mặt trăng đã có nó được rồi. Với ưu thế về tầm nhìn của Đại Hình Tenseigan thì việc phát hiện ra lọ chứa của Hạt Cực và lấy đi nó đối với đám người đó cũng chẳng hề khó khăn gì.
‘ C·hết tiệt, đám ăn c·ướp vô lại này.’
Càng nghĩ Sana lại càng cảm thấy tức giận. Hắn chắc chắn sẽ leo lên mặt trăng để lấy lại đồ của mình và dạy cho đám khốn đó một bài học.
Nhưng dựa theo chuyện vừa rồi thì có vẻ như đám người đó cũng có chút lợi hại. Mà, đa số sức mạnh của bọn họ đều đến từ Đại Hình Tenseigan, nên là chỉ cần nghĩ cách bí mật lẻn vào rồi chôm đi thứ đó là được.
Tuy nhiên trước đó phải để cho Hugin đi tìm lấy cái hang động, nơi có con đường dẫn đến mặt trăng mới được. Rất may là Sana vẫn còn mơ hồ nhớ đến cảnh tượng bên trong cái hang động đó.
Mà chuyện đó để sau, hắn phải đưa Misaki về nhà đã, Sana có thể cảm nhận được nàng lúc này đã rất là mệt mỏi rồi. Để cho nàng có thể nghỉ ngơi vẫn là điều quan trọng nhất mà Sana cảm thấy vào lúc này.
Và thế là, để tránh đám người trên mặt trăng phát hiện được hành tung của bọn hắn. Sana và Misaki liền chìm vào bóng của hắn rồi mới trở về nhà.
***
Tại một nơi nào đó trên lãnh thổ của Thảo Quốc nằm lấy một toà lâu đài vô cùng rộng lớn, với những toà tháp cao hoàng tráng và đầy bí ẩn.
Cả lâu đài chỉ có hai màu sắc xám và đen tạo nên một hình tượng u tối và đầy uy nghiêm. Nhất là ở dưới màn đêm chỉ có những ánh trăng mờ ảo này khiến cho toà lâu đài lại càng trở nên ma mị hơn bao giờ hết.
Và trong buổi tối đầy ánh trăng ngày hôm nay, toà lâu đài bí ẩn này đã được một vị khách bất ngờ ghé thăm. Và vị khách đó là thứ đã bay được một quãng đường dài - Ống trúc chứa lấy Hạt Cực.
Khi ống trúc thành công hạ cánh trên một mảnh sân thì nó cũng không nằm yên ngay lập tức mà lăn vài vòng và va đập với nền đá vài cái tạo ra những âm thanh lạch cạch để chào hỏi lấy toà lâu đài.
Và đáp lại lời chào hỏi của nó thì rất nhanh những tiếng bước vang lên. Một người thanh niên tầm hơn hai mươi tuổi với mái tóc màu đen xuất hiện.
Hắn nhặt lấy vị khách bất ngờ này lên, tỉ mỉ quan sát và nghiên cứu lấy cái ống trúc. Được một lúc thì một giọng nói vang lên ở sau lưng hắn.
“ Mui, ngươi đang cầm thứ gì vậy?”
Cảm nhận được một lượng lớn Charka vô cùng mãnh liệt khi chuẩn bị bóc lấy niêm phong trên ống trúc. Người thanh niên tên là Mui đó liền nở lấy một nụ cười bí hiểm pha lấy một chút hưng phấn và lên tiếng.
“ Là thứ tốt, thứ có thể khiến cho Làng Cỏ của chúng ta trở lại vinh quang như trước kia. Đây là … thiên ý?”