Chương 196. Cửu Vĩ nghẹn ngào
Nhìn chằm chằm lấy Sana đang ngủ say một cách ngon lành, Inoue hướng về hai người khác hỏi.
“ Đã được một lúc rồi, các ngươi nghĩ Sana có thành công gặp được Lục Đạo Tiên Nhân không?”
Kushina lắc đầu trả lời.
“ Không biết nữa, hay là ngươi thâm nhập vô giấc mơ của hắn xem thử”
Minato ở bên cạnh hơi có chút do dự nói.
“ Ta nghĩ làm như vậy không ổn đâu. Nếu mà Sana lúc này đúng là đang nói chuyện với Lục Đạo Tiên Nhân thì có cảm giác không được tế nhị cho lắm nếu như Inoue đột nhiên xông vào khi không được phép.”
Inoue cũng gật đầu đồng ý với lời nói của Minato.
“ Đúng vậy a” Sau đó thì nhún vai nói.
“ Và có vẻ như Kushina ngươi đã quá đề cao năng lực của ta thì phải.
Nếu mà Lục Đạo Tiên Nhân đến thật thì chỉ sợ với thực lực của ta hiện tại, khả năng cao là không có cửa để mà xâm nhập vào cuộc trò chuyện của bọn họ đâu.”
Kushina có chút đau đầu nói.
“ Vậy thì giờ chúng ta nên làm gì?”
Inoue bất đắc dĩ lên tiếng.
“ Chờ thôi chứ biết sao giờ.”
Ba người bọn họ nói chuyện là vậy. Và ở bên cạnh đứa bé Nanami cũng có thể nghe hiểu được. Nhưng mà càng hiểu hắn lại càng mờ mịt.
‘ Những người này đang nói sảng gì vậy?
Gặp Lục Đạo Tiên Nhân?
Đó là chuyện có thể làm được sao?
Đầu tiên chưa kể một người trong truyền thuyết như vậy có thật không nữa.
Và cho dù thật sự tồn tại đi nữa thì chẳng lẽ đám người này lại quen biết được với người ta.
Đó là Lục Đạo Tiên Nhân a. Vị Thần trong truyền thuyết ở ngàn năm trước a.
Mà khoan đã, chị gái tóc đỏ xinh đẹp hiền hậu này không phải tên là Cửu Vĩ sao?
Tại sao lại còn được gọi là Kushina nữa?’
Trong khi ba người Minato đang kiên nhẫn chờ đợi và Nanami đang mơ mơ màng màng càng lúc càng không hiểu, thì Sana rốt cuộc cũng tỉnh lại.
Gặp vậy Inoue liền vội vàng lên tiếng hỏi.
“ Thế nào rồi, thành công không?”
Sana lắc đầu, trầm mặc nhìn bọn hắn một lúc. Đợi đến khi cảm xúc của mọi người trở nên có chút thấp thỏm và bồn chồn thì vẻ mặt lập tức tươi rói lên, tự đắc nói.
“ Tất nhiên là thành công rồi.
Ta đã quyết định việc gì, thì làm sao lại có chuyện thất bại được.”
Tâm tình bị lật ngược một cách chóng mặt như vậy khiến cho ba người Minato đều có chút cạn lời nhìn lấy Sana.
Kushina có chút tức giận nói.
“ Thế cái vẻ mặt chán nản vừa nãy của ngươi là gì?”
Sana nhún vai cười nói.
“ Ha ha ha. Đùa các ngươi.”
“ Ngươi cái tên khốn kiếp này.”
Kushina đang muốn sắn tay áo lên để tẩn cho cái tên đáng ghét trước mặt này, thì đột nhiên hơi sững sờ lấy một chút. Bởi vì nàng hơi mờ mịt cảm thấy trong không gian tinh thần của mình hình như có chút kỳ lạ.
Nàng thử đưa tinh thần chìm vào bên trong để xem xét thì lại càng mơ màng hơn nữa. Bởi vì, tại sao lại đột nhiên mất linh rồi, có vẻ như nàng không thể tiến vào không gian tinh thần của mình được.
Còn lí do cho chuyện này thì, giây phút trước trong không gian tinh thần của Kushina. Ngay khi Cửu Vĩ thấy Sana tỉnh lại, liền lập tức muốn lao ra để hỏi chuyện. Nhưng mà nó đột nhiên ngừng lại và ngây ngốc nhìn lấy một người bất thình lình xuất hiện ở trước mặt mình.
Hình dáng vô cùng thân quen trong trí nhớ, hình dáng mà nó thường hay mong nhớ.
Nhìn lấy đối phương, Cửu Vĩ đầu óc có chút ông ông, thân thể có chút run rẩy. Đôi mắt rưng rưng không kiềm nổi mà có chút nghẹn ngào.
“ Lão … lão già. Ngươi …”
Và Lục Đạo Tiên Nhân lúc này thì sau khi hơi cảm khái một chút vì bộ dạng Cửa Vĩ hiện tại đã khác hoàn toàn so với hồi còn nhỏ của nó. Hắn có chút thương cảm nhìn lấy Cửu Vĩ, và rồi nở lấy một nụ cười ôn hoà nói.
“ Kurama, đã lâu không gặp”
Và rồi thứ mà Harogomo nhận lại khiến cho khoé miệng già nua của bản thân hơi có chút co giật. Bởi vì ngay lúc này đây một cú đập cực kỳ mạnh mẽ từ một cái chân trước của Cửu Vĩ đang đánh thẳng về phía lão.
Đối với cuộc hội ngộ đầy cảm động của Cửu Vĩ và Lục Đạo Tiên Nhân, mặc dù Sana có biết, bởi vì chính bản thân là người đã thúc đẩy việc này xảy ra, nhưng hắn cũng không quan tâm cho lắm.
Bởi vì lúc này đây hắn còn có chuyện khác cần làm, dù sao thì cũng đã khổ cực kiếm được đáp án rồi, nên là tất nhiên phải nhanh chóng đi lấy bí bảo thôi.
Nhưng mà trước đó hắn phải giải quyết rơi đứa nhóc đang làm phiền bản thân lúc này đã.
“ Ngươi thực sự là đã gặp được Lục Đạo Tiên Nhân sao?”
Sana gật đầu nói.
“ Đúng vậy?”
Chuyện này quá vô lí đi, thế nên Nanami liền hoài nghi nói.
“ Có gì chứng minh không? Nếu không thì rõ ràng là ngươi đang nói xạo.”
Sana cũng lười quan tâm thằng nhóc có tin hay không. Thế nên lại một lần nữa gật đầu.
“ Đúng vậy, ta đang nói xạo.”
“ Ngươi…”
Gặp Sana đáp lại qua loa như vậy, Nanami cảm thấy có chút không biết nói gì, cảm giác vô lực.
“ Được rồi, được rồi nhóc con. Giờ ngươi giúp ta một việc cuối cùng đó là chỉ cho bọn ta phương hướng của cái chỗ Viện Nghiên Cứu đi.”
Nghe những lời này của Sana. Nanami biết ngay là đám người này tính bỏ lại mình ở đây và đi tìm lấy Bí Bảo. Cho nên liền lắc đầu nói.
“ Không, ta không nói. Rõ ràng là các ngươi không muốn mang theo ta đi cùng.”
Vẻ mặt của Sana đột nhiên trở nên lạnh lùng. Sau đó dùng ánh mắt tràn đầy ác ý nhìn lấy thằng nhóc và nói.
“ Nhóc con, ngươi đã hết giá trị lợi dụng rồi.
Nếu như không muốn c·hết thì khôn hồn nói ra hướng của Viện Nghiên Cứu cho ta.”
Gặp Sana lại nổi hứng muốn doạ nạt thằng nhóc. Ba người khác có chút chán không muốn nói.
Và đúng như dự đoán, đứa bé kia liền lập tức rùng mình lên vì sợ hãi, sau đó thì khóc oà lên chạy đến Kushina để tìm kiếm sự an ủi.
Nhưng mà chưa kịp nó ôm lấy Kushina thì đã bị một cái tay tóm lấy cổ áo ngăn lại.
Sau đó thì là vẻ mặt bất thiện của Minato.
“ Ngươi khóc cái gì mà khóc. Sana hắn chỉ là lại một lần nữa trêu đùa ngươi thôi.
Với lại đừng có cứ lúc nào sợ hãi nhảy đến ôm người khác như vậy.”
Hiếm khi thấy Minato biểu hiện ra sự ghen tuông như vậy. Sana và Inoue ở bên cạnh liền cười khúc khích lên trong tâm trạng vui vẻ.
Và nhìn thấy hai người bọn họ vui sướng như vậy, Nanami liền biết mình lại một lần nữa bị trêu đùa. Mặt hắn xạm lại, bất mãn nói.
“ Các ngươi lũ xấu tính này.
Không cho ta đi cùng, ta nhất quyết không nói cho các ngươi hướng của Viện Nghiên Cứu.”
Sana xì cười một cái khinh thường nói.
“ Xì, ngươi tưởng ngươi không nói là bọn ta không biết được sao?
Inoue, đọc trí nhớ của nó.”
“ Được, Khà khà khà. ”
Nghe Sana nói như vậy cùng với thấy được Inuoe nở nụ cười xấu xa tiến lại gần mình. Nanami lại một lần nữa hoảng hốt lên, vừa kinh hãi kêu vừa vùng vẫy tay chân lao về phía Kushina muốn tìm lấy sự che chở.
Và Kushina thấy vậy cũng không nhìn nổi nữa, chỉ có thể trừng mắt nhìn lấy hai người Sana và Inoue rồi tiến lại gần an ủi thằng bé.
“ Các ngươi đừng có trêu đùa nó nữa.
Mà, để cho nó đi cùng có sao đâu.”
Sana nghe vậy liền cười nói.
“ Ha ha ha, được thôi không đùa giỡ nữa.
Cho thằng nhóc cùng cũng không sao. Nhưng mà dù vậy thì chúng ta vẫn cần phải biết hướng của Viện Nghiện Cứu và khoảng cách từ đây đến đó, để mà còn dùng năng lực của Minato để di chuyển cho tiện a.”
Kushina nghe thế cũng biết Sana nói không sai. Nên chỉ có thể thở dài một hơi rồi mang lấy vẻ mặt hiền hoà hướng đứa bé nó.
“ Nanami, có thể nói cho chúng ta điều đó được không.
Yên tâm, chị hứa sẽ mang ngươi theo cùng.”
“ Thật … thật sự. Các ngươi sẽ không bỏ lại ta một mình sau khi biết rồi.”
“ Sẽ không.”
Đối với yêu cầu của chị gái xinh đẹp tốt bụng Kushina. Nanami gần như là không hề có một chút phản kháng nào.
“ Được … được rồi. Nhưng mà phải ra bên ngoài mới có thể xác định chính xác phương hướng được.”
Nói xong, Nanami liền muốn giãy giụa tránh thoát khỏi bàn tay của Minato để đi ra bên ngoài. Nhưng mà không đợi hắn hiểu chuyện gì, cả thế giới chỉ trong nháy mắt liền biến đổi. Khung cảnh xung quanh từ những kệ sách liền biến thành tất cả mọi nơi đều là bao la đầy tuyết.
Rùng mình lên vì hơi lạnh tràn vào người, Nanami mờ mịt quay người lại và rồi càng ngây ngốc hơn nữa khi thấy được thủ đô nằm ở phía sau mình.
“ Đây … đây là chuyện gì đã xảy ra.
Tại … tại sao chúng ta vừa mới ở trong thư viện, liền liền …”
Chưa đợi Kushina lên tiếng trấn an thằng bé, Sana liền có chút không chịu được mà lên tiếng thúc giục nói.
“ Nhóc con, ta biết ngươi bây giờ đang rất là hoang mang.
Và ta cũng chỉ có thể nói cho ngươi biết là thứ khiến cho chúng ta đột nhiên từ trong thư khố chuyển đến nơi đây là năng lực đặc biệt của bọn ta.
Ngươi cũng không cần quan tâm lắm làm gì. Nhanh nhanh chỉ cho chúng ta phương hướng của Viện Nghiên Cứu.”
Cho dù nghe Sana giải thích là vậy nhưng Nanami vẫn không thể chấp nhận sự việc được, mà ngây ngốc nhìn xung quanh. Phải đợi đến khi Kushina lên tiếng trấn an thì thằng nhóc mới tỉnh táo lại. Sau đó thì đưa tay ra chỉ về một phía.
“ Là hướng này, Viện Nghiên Cứu nằm ở hướng này.”
Sana nghe vậy liền hỏi.
“ Khoảng cách thì sao?”
Nanami suy tư một chút rồi nói.
“ Tầm 20km”
Đạt được thông tin rồi, không đợi những người khác nhìn mình, Minato liền đưa tay phía trước nhẹ nhàng xoay lấy một vòng tròn nhỏ.
Sau đó thì phía trước ngay lập tức xuất hiện một cánh cổng có hình hình dạng vòng tròn với đường viền là những hoa văn màu vàng óng.
Khi cánh cổng không gian vừa xuất hiện, Sana liền điều khiển lấy một mảng bóng chui vào trước rồi sau đó thì mọi người mới bước vào.
Thấy được Nanami không dám đi theo bọn hắn vào cánh cổng mà vẫn là e sợ đứng ở nguyên chỗ. Sana liền nở một nụ cười khinh thường khiêu khích.
“ Sao rồi nhóc con. Không phải là ngươi khăng khăng đi cùng chúng ta sao.
Làm sao vậy, sợ rồi?”
Nghe Sana khiêu khích như vậy, Nanami liền khó chịu lên tiếng cãi lại.
“ Ai … ai sợ”
Nói xong liền cố lấy hết dũng cảm và lao vào cái vòng tròn đang phát sáng này.