Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 194. Lừa dối trẻ con




Chương 194. Lừa dối trẻ con

“ Thôi, không sao, không sao”

Kushina gặp vậy thì chỉ có thể tiếp tục vỗ về và trấn an lấy đứa bé. Sau đó lại hung dữ trừng mắt nhìn về phía hai kẻ đầu têu.

‘ Xem, chuyện tốt mà các ngươi gây ra đây.’

Hai người Sana và Inoue gặp vậy liền cảm thấy không còn thú vị và thu hồi lại tâm tình trêu đùa của mình.

Minato trước đó còn cảm thấy đứa nhỏ có chút tội nghiệp, nhưng giờ thì mặt liền tức xạm lại khi thấy thằng bé không có một chút liêm sỉ gì ôm lấy Kushina.

‘ Thằng nhóc c·hết tiệt này, đến ngay cả hắn còn chưa được ôm nàng bao giờ.’

Sau một hồi trấn an thì đứa bé kia rốt cuộc cũng không còn khóc nữa. Nhưng mà gặp nó vẫn cứ ôm lấy Kushina, lại càng làm cho tâm tình của Minato khó chịu hơn nữa.

Hắn không nhịn nổi mà lại gần tóm lấy cổ áo của thằng nhóc rồi tách nó ra khỏi Kushina. Sau đó thì dùng vẻ mặt vô cùng hiền hậu nhìn lấy thằng nhóc và nói.

“ Được rồi, bọn ta chỉ là trêu đùa ngươi một chút thôi, không cần sợ hãi làm gì nữa. Và cũng đừng khư khư ôm lấy người ta như vậy.”

Mặc dù nụ cười của Minato rất là hiền lành, nhưng mà đối diện với ánh mắt vô cùng hiền hoà đó, không hiểu sao cả người đứa trẻ liền rùng mình lên.

‘ Tên … tên này cũng quá đáng sợ.

Cả đám người này có mỗi chị gái tóc đỏ xinh đẹp kia là người tốt thôi.’

Mà, dù sao thì dưới ánh nhìn uy h·iếp của Minato, đứa trẻ cũng thành thành thật thật đứng yên lấy một chỗ, rồi có chút e sợ nhìn lấy đám Sana.

Lúc này cũng không có tâm tình trêu đùa nữa, nên là Sana hướng về đứa nhóc cười nói.

“ Anh bạn nhỏ, xin lỗi vì đã trêu đùa ngươi hồi vừa nãy.

Và với câu hỏi trước đó của ngươi thì, đúng vậy. Bọn ta đang tìm kiếm lấy bí bảo của Lục Đạo Tiên Nhân.

Ngươi có biết thông tin về nó sao?”

Đứa bé kia thì vẫn mang lấy một chút e ngại và cũng không trả lời cho vấn đề Sana mà là lên tiếng hỏi lại.

“ Các ngươi là người ở bên ngoài, không phải của đất nước này đúng không?”

“ Đúng vậy.”

“ Nếu thế thì tại sao ta phải đem chuyện mình biết về Lục Đạo Tiên Nhân nói cho các ngươi chứ.”

‘ Đúng a, đứa bé này chả có lí do gì phải đem chuyện này nói cho bọn hắn cả. Giờ nên làm sao? Hay là doạ nạt tiếp, nếu không thì để cho Inoue đọc kí ức của nó.’

Suy tư lấy một chút, Sana liền tỏ ra vô cùng bi thương hướng về đứa bé hỏi.

“ Anh bạn nhỏ, ngươi tên là gì?’



Gặp Sana đột nhiên dùng vẻ mặt thương tâm rồi hỏi như vậy, đứa trẻ cũng buột miệng nói ra tên của mình.

“ Na … Nanami.”

Sana có chút nghi ngờ hỏi.

“ Nananami sao? Tên có vẻ kỳ lạ nhỉ.”

Đứa bé nghe vậy liền hơi không vui nói.

“ Không, là Nanami”

Sana xấu hổ cười nói.

“ Ầy, là vậy sao, xin lỗi, ngươi nói không rõ nên ta có chút nhầm lẫn.”

Đến đây vẻ mặt của Sana lại một lần nữa trở nên vô cùng bi thương rồi mới nói tiếp.

“ Nanami ngươi có lẽ không biết, bọn ta cũng có lí do chính đáng để bắt buộc tìm lấy món bí bảo đó à.

Chẳng là ở quê nhà, ta có lấy một người bạn đang mắc một căn bệnh n·an y· vô cùng khó chứa. Cho dù dùng rất nhiều cách rồi nhưng mà vẫn không thể chữa khỏi được.

Trong khi cố gắng tìm lấy cách thức chữa trị cho căn bệnh quái dị đó thì bọn ta nghe đồn được một một chuyện. Đó là ngàn năm trước Lục Đạo Tiên Nhân cũng mang một căn bệnh vô cùng quái lạ. Nhưng sau khi đến đất nước của ngươi thì căn bệnh liền nhờ vào món bí bảo nào đó mà được chữa khỏi.”

Nói đến đây biểu cảm của Sana lại càng thương tâm hơn nữa. Bi thương đến nỗi khiến cho đứa nhóc kia hoàn toàn tin tưởng lấy những lời hắn nói.

Và đám người khác thì có chút cạn lời nhìn lấy Sana, người đang lừa dối đứa bé kia trong khi mặt không hề biến sắc.

“ Haizzzz, người bạn tội nghiệp của ta đã không thể chịu đựng lâu thêm được nữa a.

Nếu mà không thể nhanh chóng tìm được cách chữa trị cho hắn thì chắc chắn chúng ta sẽ phải mất đi một người bạn vô cùng quan trọng.

Vậy nên là Nanami, mong ngươi hãy giúp đỡ lấy chúng ta.”

Nghe những lời này của Sana và nhìn lấy vẻ mặt vô cùng thương tâm của đối phương. Nanami đột nhiên cảm thấy có chút mủi lòng và cảm động.

Có vẻ như hắn đã hiểu nhầm người này thật. Một người quan tâm đến tính mạng của đồng bạn mình như vậy thì làm sao có thể là người xấu được.

Mà, dù là vậy, nhưng hắn cũng chỉ có thể khó khăn lắc đầu nói.

“ Xin … xin lỗi, có lẽ sẽ khiến cho các ngươi thất vọng rồi. Món bí bảo đó khả năng chỉ là lời đồn mà thôi.

Bởi vì đất nước bọn ta đã liên tục tìm kiếm nó cả một ngàn năm nay rồi nhưng mà vẫn không hề có một chút kết quả gì cả.”

Nghe vậy, Sana đúng là có một chút thất vọng thật, nhưng mà hắn liền ngay lập tức tự giễu nói.



“ Dù sao thì đã hết cách rồi, nên bọn ta cũng muốn thử lấy một lần xem, mong ngươi hiểu cho.”

Gặp Sana kiên định và quyết tâm như vậy, Nanami chỉ có thể thở dài một hơi rồi nói.

“ Nếu thế thì ta sẽ cố gắng giúp lấy các ngươi vậy.

Nhưng điều mà ta biết cũng chỉ có một ít thông tin thôi.”

Sana vẻ mặt nhẹ nhàng nói.

“ Không sao cả, ngươi đồng ý giúp bọn ta là quá tốt rồi.”

Lúc này đây, cả ba người khác đều có chút không nói lên lời mà nhìn lấy Sana. Không nghĩ tới đúng là để cho tên này lừa dối thành công thật, quá là vô đạo đức đi.

Tuy rằng nhả rãnh như vậy, nhưng mà cũng không có ai lên tiếng phá rối Sana cả.

Sau đó bọn hắn liền thấy đứa bé Nanami kia đi đến chỗ của một kệ sách và lấy xuống một cuốn sách, rồi chạy lại đưa nó cho Sana và nói.

“ Những điều mà ta biết đều nằm hết trong cuốn sách này.”

“ Cảm ơn ngươi”

Sau khi lên tiếng cảm tạ xong thì Sana liền nhanh chóng cùng với đám bạn xem lấy nội dung bên trong cuốn sách.

Đọc lấy một lượt cuốn sách thì Sana cũng thấy được nội dung mà mình cần.

Đó là theo như trong cuốn sách thì Lục Đạo Tiên Nhân tiến đến quốc gia Redaku này để tìm lấy cách chữa căn bênh quái lạ của mình. Ở đây ngài gặp được một nhà thiên văn học tên là Tatar, và rồi hai người trở thành bằng hữu của nhau …

Một đêm nọ, khi Tiên Nhân đang được Tataru chăm sóc, thì một thiên thạch đã rơi xuống. Lục Đạo Tiên Nhân đã chia viên thiên thạch làm hai phần, một phần ngay lập tức tan ra thành những hạt vật chất cực nhỏ, sau đó thì chui vào trong cơ thể của Tiên Nhân và nhà thiên văn học Tatar.

Sau đó thì căn bệnh của Tiên Nhân liền được chữa lành, Tatar cũng được ban cho một loại sức mạnh. Và rồi vì vậy mà Tatar đã đặt tên cho hạt vật chất này là ‘ Hạt Cực’.

Phần còn lại của Hạt Cực thì Lục Đạo Tiên lại chia ra làm hai phần. Một mảnh được giấu ở nơi bầu trời rơi xuống mặt đất. Một mảnh được đặt ở nơi vì sao không bao giờ lạc mất. Và để có thể tìm ra chúng thì phải giải được bản đồ tinh cầu.

Khi mọi người xem xong nội dung của cuốn sách thì đều trầm tư lại suy nghĩ.

Kushina lên tiếng xác nhận.

“ Vậy cái gọi là Hạt Cực chính là bí bảo mà chúng ta cần tìm sao?”

Minato ở bên cạnh gật đầu đồng ý.

“ Có vẻ như là vậy?”

Inoue suy nghĩ một hồi xong liền hơi đau đầu nói.

“ Vậy thì nơi mà bầu trời rơi xuống mặt đất và vì sao không bao giờ lạc mất là ở đâu được?”

Lần này thì là Sana lên tiếng nói ra suy đoán của mình.



“ Ta nghĩ bầu trời rơi xuống mặt đất là chỉ nơi mà thiên thạch rơi xuống hoặc là nơi nào đó như một chiếc gương nằm trên mặt đất phản chiếu lại hình ảnh của bầu trời, như là mặt của một hồ nước chẳng hạn.”

Đến đây Sana liền quay sang Nanami hỏi.

“ Ngươi có biết nơi nào tập trung cả hai điều kiện đó không?”

Nanami nghe vậy liền hơi suy tư một chút rồi gật đầu nói.

“ Đúng là có một nơi như vậy thật.

Đó là một chiếc hồ nằm gần Viện Nghiên Cứu ở trên núi cao, bên ngoài biên giới phía bắc.

Từ thời xa xưa có một viên thiên thạch rơi xuống tạo ra một cái hố ở đó, mưa tích tụ trở thành hồ. Bởi vì nước ở đó rất trong, không hề có cá nên là mặt hồ có thể phản chiếu rõ ràng hình ảnh của bầu trời, trông rất là đẹp.”

Nghe Nanami miêu tả như vậy thì Sana liền chắc chắn.

“ Vậy thì đúng ở chỗ đó rồi, còn về nơi …”

Sana đang muốn nói tiếp thì liền bị Nanami cắt ngang

“ Khoan đã, khoan đã.

Cái hồ đó bọn ta cũng ta tìm rồi mà, tìm rất kỹ càng là đằng khác, nhưng có phát hiện gì đâu?”

Sana nghe vậy liền bình tĩnh nói.

“ Để ta nói ra suy đoán của mình về nơi vì sao không bao giờ lạc mất đã.

Theo ta nghĩ Lục Đạo Tiên Nhân đã đem một phần Hạt Cực khác phóng trở lại lên trên bầu trời và đặt ở trong một viên thiên thạch nào đó.

Dù sao thì là Tiên Nhân mà, theo như truyền thuyết thì việc này đối với ngài ấy chắc cũng không khó khăn gì. Đúng không Cửu Vĩ?”

Và đúng như Sana đoán, Kushina liền lên tiếng xác nhận lời hắn nói.

“ Cửu Vĩ nói là Lục Đạo Tiên Nhân đúng là có sức mạnh để làm được chuyện như vậy.”

Nghe vậy Sana liền nở một nụ cười quay sang Nanami nói.

“ Chính vì Lục Đạo Tiên Nhân mạnh mẽ đến nỗi có thể làm được những chuyện như vậy nên là không bao giờ có việc ngài ấy sẽ giấu đồ một cách đơn giản đâu.

Chắc chắn phải cần một thứ gì đó thì mới khiến cho mảnh Hạt Cực ở cái hồ kia hiện ra được.

Và để biết được thứ đó là gì thì trong cuốn sách này cũng đã nhắc đến rồi.

Đó là phải giải được bản đồ tinh cầu.”

Mặc dù người mà Sana giải thích cho lúc này là Nanami, nhưng mà có vẻ như đối phương không hề để tâm đến lời nói của Sana thì phải.

Bởi vì trong đầu của Nanami lúc này chỉ nghĩ đến duy nhất một điều, đó là chị gái tóc đỏ xinh đẹp hiền hậu này, vậy mà tên là Cửu Vĩ. Tên gì mà … kỳ lạ vậy?