Chương 180. Cảm giác được bênh vực
“ Lão già thối tha này, ngươi đây là đang bắt nạt các đệ tử thân yêu của chúng ta hay sao?
Uổng cho ngươi đã là một người lớn tuổi rồi, nhưng mà lại chẳng hề có một tí phẩm giá nào của người già giặn cả.”
Sau câu nói trêu tức của Jiraiya khi ba người Sannin bọn họ vừa mới vào căn phòng thì Tsunade cũng lên tiếng mang tính chê trách nhằm vào lão già Danzo. Còn Orochimaru tuy không nói gì, nhưng mà ánh mắt sắc lẹm của hắn lúc này cũng nói lên tất cả.
“ Sư phụ” X3
“ Ba vì đại nhân”X4
Thấy được chỗ dựa của mình đến, ba người Minato, Misaki và Mitsuki đều vui vẻ lên. Dù thế nào thì vữa nãy, tuy rằng bọn hắn cũng không hề sợ vị trưởng lão đáng ghét này một chút nào. Nhưng mà không hiểu sao vẫn có cảm giác bị áp chế, có lẽ nào là bởi vì đối phương là người già cùng với có quyền cao chức trọng.
Mà cũng không quan trọng lắm, bởi vì từ khi ba người Sannin tiến đến thì cái áp lực này đã hoàn toàn biến mất. Nên là mọi người đều vui vẻ lên tiếng đón chào.
Còn phía bên kia thì, cảm nhận được rõ ràng địch ý từ ba người, Danzo tâm tình cũng trở nên khó coi theo. Hắn không nghĩ thời điểm hiện tại sẽ gặp phải ba tên đáng ghét này.
Nghĩ lại thì bây giờ mình đúng là đang có chút áp bức lũ đệ tử của bọn họ thật. Nhưng mà như vậy thì đã sao? Một người trưởng lão như hắn có quyền khinh miệt đám nhóc ranh này mà.
Chính vì thế nên là Danzo liền mặt lạnh xuống, bất mãn nhìn ba người rồi lên tiếng.
“ Hừ, đúng là thầy nào dạy ra trò đó mà. Không hề có một chút nào tôn trọng người lớn tuổi hơn mình cả.
Với lại các ngươi cũng đừng có mù can thiệp và chuyện lần này, bởi vì nó rất quan trọng đối với làng.”
Hiruzen lúc này cũng lên tiếng.
“ Các ngươi đây là?
Có chuyện gì cần gặp ta sao?”
Và cả ba người kia nghe vậy, cũng đành phải lên tiếng.
“ Bọn ta đến đây chả có việc gì khác ngoài việc bảo vệ lấy đám nhóc này khỏi bàn tay ác độc của lão già xấu xa kia rồi”
Tsunade nói xong, Jiraiya liền gật đầu đồng ý.
“ Đúng vậy, lão già này nham hiểm và gian ác lắm.
Với lại, có chuyện gì quan trọng đến nỗi mà bọn ta không có quyền can thiệp vào nữa chứ.
Minato, nói cho ta nghe thử xem.”
“ Ầy, sư phụ và hai vị đại nhân. Chuyện là như thế này.”
Thế là rất nhanh, theo Minato kể rõ đầu đuôi câu chuyện thì ba người Jiraiya rốt cuộc mới biết được lí do mà đám nhóc đột nhiên đi tìm Hokage vào ngày hôm nay. Vì thế, đám người bọn họ đều vô cùng bất ngờ lên.
“ Khống chế được sức mạnh của Cửu Vĩ?”
Orochimaru cũng rất là ngạc nhiên, liếc nhìn về phía Kushina, người hiện tại vẫn còn đang có chút khẩn trương, hắn không thể không cảm thán nói.
“ Thật sự là vô cùng kinh ngạc a.”
“ Đúng vậy, đám nhóc các ngươi thật sự là luôn mang đến bất ngờ cho những người lớn tuổi như chúng ta đây.”
Sau khi thán phục sự mạnh mẽ và tài giỏi của đám trẻ một hồi, ba người Tsunade liền tiếp tục nghe Minato nói về những gì mà lão già Danzo khốn kiếp kia đã nói, đã làm trước khi ba người bọn hắn đến.
Chính vì thế nên là sau khi nghe xong, cả ba người bọn hắn đều mang lấy ánh mắt bất thiện nhìn về phía lão già khốn kiếp kia. Và khác với Orochimaru không muốn lớn tiếng mà chỉ là lạnh lùng nhìn lấy Danzo. Hai người khác thì chẳng quan tâm thứ gì cả, mà là chỉ thẳng vào mặt đối phương mà mắng chửi, phê phán không thương tiếc.
“ Lão già khốn nạn này. Ta biết là bản thân ngươi không hề tốt đẹp gì rồi.
Nhưng mà không nghĩ tới ngươi lại đê tiện và xấu xa đến như vậy.”
“ Đúng thế, chỉ là một đứa bé mười hai tuổi thôi mà ngươi cũng nhẫn tâm muốn khống chế lấy.
Nàng là một đứa trẻ của làng đó a, sao mà ngươi có thể tồi tệ và hung ác đến như vậy được.”
Nghe hai người Jiraiya và Tsunade liên tiếp mắng chửi như vậy, đến ngay cả Hiruzen lúc này, vẻ mặt cũng hơi mất tự nhiên. Chớ nói đến đối tượng chính của những câu chửi đó là Danzo đây thì lại càng phẫn nộ hơn nữa.
“ Lũ nhãi ranh các ngươi thì biết cái gì.
Ta đây chỉ là đang suy nghĩ vì lợi ích cho cái làng này.
Chẳng lẽ các ngươi lại quên rằng Cửu Vĩ đối với làng của chúng ta, nó quý giá và quan trọng như thế nào.
Tuyệt đối không thể để cho nó gặp vấn đề gì không may được.”
Mặc dù nghe hắn nói như vậy, mấy người Tsunade cũng không quan tâm là mấy.
“ Hừ, nếu mà ngươi thấy Cửu Vĩ quan trọng đến như vậy, thì tại sao lúc trước khi mà Mito-Obasan mất, không phong ấn nó vào trong cơ thể của mình luôn đi. Mà lại tìm đến một đứa trẻ và giao vai trò quan trọng này cho nó.
Đã không biết ơn và trân trọng người ta thì thôi, giờ đây đứa trẻ Kushina này đã có thể kiểm soát được sức mạnh của Cửu Vĩ rồi thì liền muốn khống chế người ta lại để phục vụ cho lợi ích của mình.
Ngươi còn là con người không đấy Danzo, không thấy mình quá đáng lắm sao.”
Cho dù nghe xong những lời này, Danzo cũng không thấy mình sai lầm gì cả. Đối với ba người Jiraiya, không,… phải thêm cả sư phụ của bọn hắn nữa.
Danzo thấy cả đám người này đều suy nghĩ ngây thơ quá rồi, đều quá đặt nặng cái thứ gọi là tình cảm, thứ bình đẳng của mỗi người.
Cũng đều quá phóng túng, ưu ái và bênh vực đám nhóc này nữa. Trong khi lại bỏ qua một thứ quan trọng nhất, đó là lợi ích của ngôi làng này. Một đám ngu ngốc và vô dụng.
Có nén lấy sự tức giận của mình, ánh mắt của Danzo lạnh lùng lườm lấy ba người Jiraiya, Tsunade và Orochimaru nói.
“ Hừ, nếu như mà sau này có chuyện gì xảy ra, ngôi làng có tổn thất gì, thì liệu các ngươi có chịu trách nhiệm nổi không?”
Tsunade nghe vậy liền hung dữ trả lời lại.
“ Ta không biết sau này có chuyện gì sẽ xảy ra hay không, nhưng mà hiện tại có thể chắc chắn một điều đó là:
Nếu như ngươi còn muốn can thiệp vào chuyện của đám nhóc này hay là có ý đồ xấu gì với bọn chúng thì ngay lập tức sẽ biết tay của ta.”
Ở bên cạnh Jiraiya cũng phụ hoạ theo.
“ Đúng vậy, ta cũng cảnh cáo ngươi cách xa đám nhóc này ra. Bọn chúng sẽ là tương lai của Konoha sau này, nên là đừng có mà áp đặt cái tư tưởng ấu trĩ của ngươi lên bọn nhóc.”
Đến ngay cả người im lặng từ nãy giờ như Orochimaru cũng lên tiếng theo.
“ Ngươi hôm nay hơi đi quá giới hạn rồi á, Danzo.”
Lúc này đây, đám người Sana phải nói là rất thoải mái và phấn khích sau khi được ba vị Sannin đại nhân bênh vực từ đầu đến chân như vậy.
Gặp cái lão già đáng ghét kia bị chửi cho không thể nói lên lời, khiến cho mọi người đều vô cùng thư sướng trong lòng và mở cờ trong bụng.
Cái này là cảm giác có người chống lưng đây sao? Là cảm giác được người lớn bảo vệ và bệnh vực đây sao? Thực sự quá thích cái cảm giác này mà.
Kushina lúc này cũng thấy dễ chịu hơn rất nhiều, không còn lo sợ một chút nào nữa. Lần này thì nàng đã có thể rõ ràng cảm nhận được trong cái làng này đúng là vẫn có người mang ý đồ không tốt với mình, nhưng mà cùng lúc cũng có rất nhiều người tôn trọng, tử tế và đối tốt với nàng.
Mà, cũng không hẳn là tất cả mọi người đều vui vẻ. Vẫn có người mang lấy khuôn mặt lạnh lùng cùng với ánh mắt sắc bén nhìn lấy lão già Danzo, đó là Misaki.
Sana ở bên cạnh cũng để ý thấy tình trạng của nàng, nhưng mà hắn cũng chả biết nên làm sao cả, với lại hắn cũng không biết tâm tình của nàng lúc này thế nào nữa.
Dù sao thì cái lão già khốn nạn trước mặt này chính là người đã hại c·hết mẹ của nàng. Không,… đúng hơn là người đứng đầu, chủ trương cho cái tư tưởng đã hại c·hết mẹ của Misaki. Nàng hiện tại không thể hiện ra vẻ căm thù trên mặt đã là may lắm rồi.
Mà, có người vui thì có người khó chịu, và người đó không ai khác chính là Danzo lúc này. Thử hỏi bị đám nhãi ranh ít tuổi hơn mình chửi thẳng mặt và cảnh cáo thì ai có thể thoải mái được cơ chứ.
Tuy rằng rất là phẫn nộ, nhưng mà hắn cũng biết tranh cãi từ nãy đến giờ mình đã không nói nổi đám vô phép này, thì dù cho có ở lại thêm cũng chỉ là tự chuốc hoạ, chuốc nóng giận vào thân mà thôi.
Nên là Danzo căm tức nhìn lấy mọi người trong phòng này một lượt rồi hừ lạnh.
“ Hừ, nếu các ngươi đã khăng khăng quyết định chuyện của Jinchuriki Cửu Vĩ như vậy rồi thì ta đây cũng không thèm nói nữa.
Ta đảm bảo các ngươi sẽ phải hối hận vì quyết định này, cứ chờ đấy mà xem.”
Nói xong, Danzo định vung tay lên rời đi, nhưng mà không hiểu sao hắn lại cảm nhận được có một ánh mắt băng lãnh nhìn chăm chú mình.
Trước đó cả đám Sana đều dùng ánh mắt căm tức nhìn lấy Danzo nên là hắn cũng không quan tâm, để ý làm gì mấy. Nhưng mà giờ đây chỉ có duy nhất một người là Misaki vẫn giữ cái ánh mắt lạnh lùng, sắc bén như cũ thì hỏi làm sao mà Danzo lại không chú ý đến được.
Đứa bé này hình như là đệ tử của Orochimaru? Nếu như mình nhớ không lầm thì mẹ của con bé hi sinh trong lúc thuộc hạ của mình lùng bắt gián điệp nước khác thì phải?
Nghe nói con bé có thiên phú rất lớn. Đúng là đáng tiếc thật, nếu như lúc đó mà đưa con bé vào Root thì hay biết mấy, dù sao thì cũng là trẻ mồ côi rồi mà, sẽ chẳng có vấn đề gì lớn.
Hừ, đúng là có chút tiếc thật, đáng giận nhất vẫn là để cho cái tên Orochimaru có cơ hội chiếm được mầm mống tốt như vậy.
Mà lại cái ánh mắt đang nhìn mình hiện tại này là sao? Chẳng lẽ con bé biết về chân tướng c·ái c·hết của mẹ của nó nên là căm thù lão già này? Nếu như vậy thì con nhóc này trong tương lai chắc chắn sẽ thành một mối tai hoạ to lớn.
Nghĩ như thế, Danzo liền toả ra một luồng sát khí trực diện lấy ánh nhìn của Misaki.
Và cái ánh nhìn đầy sát khí đó còn chưa gây ảnh hưởng gì cho Misaki thì đã chọc điên một người nào đó. Và người đấy là ai thì khỏi cần phải nói rồi.
‘ Con mịa nó, cái lão già này, ngươi đang nhìn cái quái gì đấy?’