Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 17. Mối tình giữa hai người bán sách




Chương 17. Mối tình giữa hai người bán sách

Sau khi trấn an được Kushina và cùng đám bạn đi chơi, ngắm hoa anh đào nở vào mùa này. Vừa về đến nhà là Sana không kịp chờ đợi được, leo nhanh lên phòng móc ra cục sắt trong túi hắn để nghiên cứu.

Máy nghe nhạc thần kỳ Ruizu X092 hay có thể gọi tắt là máy Ruizu. Nó là một thiết bị với độ rộng bằng nửa bàn tay, phía trên có những nút bấm cơ bản. Khi sử dụng thì sẽ có một bảng chiếu 3D trong suốt hiện lên, để hắn có thể chọn bài hát và dùng để điều chỉnh các tính năng của thiết bị.

Có hai miếng dán nhỏ dính bên cạnh, đó hai cái tai nghe tách rời dùng để khi nào muốn nghe một mình. Có thể điều chỉnh màu sắc của hai cái tay nghe, dù là cho nó trong suốt cũng được.

Máy Ruizu có tính năng ảnh hưởng cảm xúc người nghe và có thể tuỳ ý điều chỉnh mật độ sóng âm để điều khiển mức độ ảnh hưởng cảm súc nặng hay nhẹ. Ngay cả bạn để âm lượng là không mà vẫn để chức năng ảnh hưởng cảm xúc bật lên thì dù cho người nghe không thể nghe thấy âm nhạc, cảm xúc của họ vẫn có thể bị ảnh hưởng.

Đây rõ ràng là máy điều khiển cảm xúc người khác trá hình mà. Càng c·hết là nó ảnh hưởng một cách tự nhiên chứ không phải cưỡng chế ảnh hưởng nên rất khó để nhận ra mình bị ảnh hưởng nếu không biết rõ mọi chuyện.

Mặc kệ chuyện đó, hắn tìm lấy bài hát yêu thích của mình từ kiếp trước rồi điều chỉnh mức độ ảnh hưởng cảm xúc thấp nhất, bắt đầu tận hưởng.

( Until I Found You) theo âm nhạc vang lên, cảm nhận nó, hắn bắt đầu đung đưa thân thể theo tiếng nhạc.

Đứng ngoài cửa Lão Xù trầm mặc nhìn trong phòng không biết chuyện gì mà múa may thân thể Sana.

Nó là lên gọi Sana xuống ăn cơm, nhưng khi nhìn hiện trạng của Sana lúc này, Nó cảm thấy có lẽ nên để Misaki cách đứa nhóc này thật xa vô. Nghe nói bệnh tâm thần có thể truyền nhiễm, nó cũng không muốn đột nhiên lúc nào đó Misaki cũng tự nhiên múa may thân thể lên. Nghĩ đến cảnh đó thôi là thấy quá đáng sợ.

***

Một thời điểm nào đó vào tháng năm, khi đi học về đang suy nghĩ xem là cuối tuần ngày mai nên đi đâu chơi cùng đám bạn, thì Sana nhìn thấy cha mình đang buồn bã lo lắng nhìn về bầu trời, không biết đáng suy nghĩ gì. Hắn tiến lại gần thử hỏi xem.

“ Oto-san, Oka-san đâu rồi, với lại ngươi đang bị sao vậy?”

Nghe thấy tiếng con mình nhưng Satoru cũng chẳng buồn quay lại, thở dài nói.

“ Oka-san ngươi vừa nãy mới mang theo Sane cùng Misaki đi chơi rồi.

Về việc ta bị sao thì là. Ta đang buồn bực, ngươi không thấy hả”

Sana hỏi lại. “ Lý do?”

Satoru lại thở dài rồi kể ra lý do.



“ Ngươi cũng biết gia tộc chúng ta ngoài làm ninja ra cũng có một chút sinh ý. Đó là dược liệu và nhung hươu. Từ lâu rồi gia tộc đã kí kết khế ước với một tộc đàn hươu tại một ngọn núi, cách Konoha hướng về phía bắc 50km. gia tộc ta sẽ giúp đỡ đàn hươu một số chuyện và bọn nó sẽ đưa những mảnh nhung hươu đã bỏ không cần dùng đến và những dược liệu được bọn nó sử dụng năng lực của mình để chăm sóc, đưa cho gia tộc ta.

Ta lo âu là do mới hôm qua căn bệnh thường kỳ của đàn hươu cách nhau 30 năm đã đến. Theo những ghi chép xưa để lại, dù cho có ký kết khế ước, nhưng mà gia tộc ta gần ngàn năm nay vẫn không thể có cách chữa trị cho bọn chúng.

Lần trước ta nghe ông nội của con nói là đợt bệnh đó c·hết gần 100 con. Còn lần này là hơn 100 con mắc phải, không biết qua đợt bệnh này thì bao nhiêu con còn sống. Tộc trưởng đang phải trên chiến trường, giờ chuyện này do ta giải quyết, ta làm sao có thể không lo âu được.”

Nói xong nhận lấy cốc nước mà Sana đưa tới, uống mấy ngụm, nói nhiều như vậy hắn cũng thấy rát họng.

Thấy cha mình lại bắt đầu trở lại trạng thái buồn rầu, Sana cũng không biết phải làm sao, còn chưa kịp hắn suy nghĩ nhiều thì hắn nghe thấy một âm thanh quen thuộc.

Tingggg

[ Nhiệm vụ: Một đàn hươu có một số cá thể đang mắc phải một căn bệnh hiếm có, nếu như 6 ngày sau mà bọn chúng không được chữa khỏi thì có lẽ đa số con đều sẽ c·hết.

Hãy nghĩ cách và chữa trị tốt cho bọn chúng.

Phần thưởng: 10GP/1 con được chữa trị tốt]

Sana nhìn xong nội dung nhiệm vụ, rồi quay sang hỏi cha hắn.

“ Oto-san, vừa nãy ngươi bảo lần này bao nhiêu con mắc bệnh”

Đáp lại hắn chỉ là một giọng buồn rầu. “ Hơn trăm con”

Woaaa, Woaaa, nếu mà mình có thể chữa khỏi hết bọn chúng thì số GP mình có thể nhận được trong nhiệm vụ này là hơn 1.000GP. Lần đầu tiên hắn thấy phần thưởng cho một nhiệm vụ có thể cao như vậy.

Nhiệm vụ này hắn nhận chắc rồi, và bắt buộc hắn phải hoàn thành, dù cho ….ai đó…. Đến cũng không ngăn cản được.

Bình tĩnh lại thì hắn đột nhiên nghĩ đến một mục sản phẩm của đợt này.

[ Bách khoa toàn thư về loài hươu: Cuốn sách chứa đầy đủ kiến thức về loài hươu. Được một nhà động vật học vô danh biên soạn.



Giá: 50GP]

Cảm thấy cuốn sách này có thể giúp đỡ và giá cũng chỉ có 50GP nên hắn quyết định mua luôn.

[ Quy trình chuyển đổi sản phẩm:

Sản phẩm được làm cho trông cũ hơn, ngôn ngữ thay đổi thành cổ ngữ của thế giới này, và nội dung được chỉnh sửa một phần cho hợp với thế giới này.

Bạn có yêu cầu gì khác không?]

[ Nguồn gốc giả lập và quá trình nhận hàng:

Cuốn sách này được một người chuyên nuôi hươu mấy ngàn năm trước biện soạn. Sau khi chakra xuất hiện và thế giới trở nên r·ối l·oạn lên. Cuốn sách đã lưu lạc một ngàn năm, bây giờ xuất hiện tại một tiệm sách cũ trên phố kinh doanh. Chủ quán là một ông lão đã được bạn giúp đỡ, hãy đến đấy và nhận hàng.

Bạn có muốn thay đổi gì không?]

Không lựa chọn thay đổi hay yêu cầu gì khác, Sana vứt lại cha mình, người đang nhìn trời mà buồn rầu. ra khỏi nhà, hướng về phố kinh doanh tiến đến.

Nếu muốn nói về một người chủ tiệm sách cũ mà bọn hắn đã giúp đỡ, thì cũng chỉ có tiệm trước mắt này của hắn, ông lão chủ tiệm này được sự giúp đỡ của bọn hắn đã thành công se duyên với bà lão bán sách mới bên cạnh.

“ Ojī-san, ta muốn kiếm một cuốn sách”

Bước vô tiệm, Sana hướng về phía ông lão đang ngồi dựa vô ghế mây, nâng cặp kính đọc sách.

Ông lão hơi ngẩng đầu lên nhìn hắn một chút rồi cười nói.

“ Ồ, là nhóc Sana à, muốn kiếm gì thì cứ tự nhiên mà lựa”

“ Vâng ạ”

Trả lời với ông lão một câu, rồi Sana bắt tay vô công cuộc tìm kiếm sách của mình.

Sau một hồi tìm tòi thì Sana phát hiện nó tại dưới góc một kệ sách. Cầm nó lên, phủi đi một lớp bụi, thì Sana thấy một cuốn sách dạng cổ, bìa ngoài có một huy hiệu giống đầu hươu, cổ ngữ viết trên sách, hắn có thể hiểu được, vì nó giống như một ngôn ngữ nào đó mà hắn đã học từ kiếp trước.

Cầm lấy nó hướng về phía ông chủ tiệm, Sana nói.



“ Ta muốn lấy cuốn này”

Ông chủ tiệm nhìn cuốn sách mà Sana chọn cảm thán nói.

“ là cuốn này à, lâu rồi ta không để ý đến, từ mấy năm trước ta nhập nó vô tiệm vì sự mới mẻ và cảm thán khi người cổ xưa cũng đã dùng đến sách. Nhưng mà có lẽ do sự cũ nát của nó, và cũng không ai hiểu ngôn ngữ trên sách mà chả ai buồn mua cả.

Giữ lại cũng chả để làm gì, nếu ngươi muốn thì cứ lấy đi, không cần tiền nong gì”

Thấy vậy Sana cũng đành chào tạm biệt ông chủ, cầm lấy cuốn sách hướng về nhà.

Về đến nhà hắn đưa cuốn sách ra trước mặt cha mình, hắn cũng không biết cha mình có biết cổ ngữ hay không, nhưng cứ thử đưa ra trước xem.

Nhìn thấy cuốn sách cũ nát trước mặt, Satoru ngạc nhiên cầm lấy xem thử.

Thấy cha mình có thể đọc hiểu Sana kêu lên. “ Ngươi hiểu ngôn ngữ này”

Cha hắn vẫn đang chăm chú nhìn sách, đáp lại.

“ Có vẻ là sách nói về loài Hươu, lần đầu tiên ta thấy một cổ sách nói chi tiết loài hươu như vậy. Và ngôn ngữ này là cổ ngữ, hồi xưa ta có theo ông nội ngươi học, gia tộc ta vì tìm cách chữa trị căn bệnh khó giải này đã sưu tập rất nhiều tri thức, trong đó có những cuốn sách cổ ngữ như cuốn này, học cách dịch nó. Bây giờ có rất nhiều cổ sách trong thư khố gia tộc ta” Xong rồi hắn kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Sana hỏi. “ Ngươi lấy cuốn sách này từ đâu.”

Sana cười nói xạo. “ Lúc trước trong một tiệm sách cũ ta nhìn thấy nó, nhưng mà ta cũng chỉ hiểu cái hình ảnh đầu hươu thôi. Vừa nãy nghe ngươi nói chuyện nên nhớ ra, quay lại tìm thử và mang về.

Nó có ích không”

Lúc này Satoru vui mừng nói lên. “ Có ích, và phải có ích cho bằng được.

Ta không nghĩ rằng gia tộc có thể bỏ sót một thứ tốt như thế này.

Không được, ta phải đi tìm thêm người dịch nó mới được.

Ngươi ở nhà chờ mẹ người về rồi ăn cơm, ta đi tìm người đây.”

Nói xong, cấp tốc mang theo cuốn sách chạy ra khỏi nhà.

Đứng ở trong nhà bơ vơ một mình Sana, nhìn theo bóng lưng dần xa của cha hắn. Mà, chuyện này đợi cha hắn về rồi tính tiếp. giờ cứ lên phòng nghe nhạc chờ mẹ với em gái và Misaki về ăn cơm là được.