Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 165. Chặt đầu




Chương 165. Chặt đầu

Xeve thì sau khi bị Sana lôi ra khỏi không gian bóng, liền hưng phấn nhìn lấy xung quanh để tìm xem có thứ gì thú vị không.

Và dù cho nó có nhìn thấy được một con quái vật vô cùng khổng lồ phía trước trông rất là hấp dẫn, cũng như muốn ngay lập tức lao đến đó và húc lấy con quái vật mấy cái.

Nhưng mà Xeve cũng không thể làm gì ngoài việc đung đưa mấy cái chân ngắn của mình ở không trung. Bởi vì nó vẫn đang bị Sana xách lấy trong khi nắm phần da sau cổ mà.

Cho nên là, ngay khi nghe được lời nói của Mugin, Xeve liền nghiêng đầu sang và có vẻ ngây ngốc nhìn lấy con quạ.

Ngưngg?

Sana gặp vậy đành phải bất đắc dĩ lên tiếng nhắc nhở một lần nữa.

“ Xeve, há mỏ”

Lần này thì con hươu đầu ưng rốt cuộc cũng nghe rõ là gì và ngay lập tức mở ra cái mỏ của mình.

Thấy vậy Mugin liền tạo lấy một vòng xoáy nhỏ xíu ở trong mồm của Xeve, sau đó từ từ phun ra dòng nước Hắc Ám mà đã được nó cô đọng cùng với loại bỏ đi những tạp chất không cần thiết từ dòng nước Hắc Ám đã hấp thu trước đó. Để cho con hươu đầu ưng phiền phức, hư hỏng này uống lấy.

Ực ực ực.

Và ngay khi uống lấy những lượng nước có tính chất huỷ diệt đầu tiên, đôi mắt của Xeve liền trợn tròn lên một cách cực kỳ phấn khích, sau đó toàn thân của nó mềm nhũn ra, đôi mắt cũng nhắm lại, khuôn mặt thì toả ra vẻ cực kỳ mê say.

Dưới ánh mắt tò mò của mọi người, Sana nhấc con thú lên trước mặt mình rồi đung đưa vài cái, thấy nó không có phản ứng gì và vẻ mặt vẫn rất là hưởng thụ cùng với say đắm.

“ Nó đây là bị sao vậy?”

Nghe câu hỏi của em gái mình, Sana liền phán ngay một câu.

“ Phê thuốc đây mà”

Sau đó Sana cũng không buồn quan tâm con thú non này nữa mà đưa nó cho Sane ôm lấy, còn bản thân thì đưa ánh mắt nhìn về phía Moryo. Chỉ thấy lúc này đây, con Ma Vật cũng dùng nhiều ánh mắt của nó nhìn lấy hắn một cái, Sana có thể cảm nhận được trong những ánh mắt đó có một chút xấu xa.



Rất nhanh, hắn liền hiểu được ý nghĩa của ánh mắt đó khi con Ma Vật ngay lập tức mang theo thân thể khổng lồ của nó lao thẳng về phía ngôi làng ở phương xa.

Nhìn thấy hành động này của con Ma Vật, Sana cũng có thể dễ dàng đoán ra được ý định của nó, không phải là muốn dùng nhân loại bình thường làm con tin để bức h·iếp bọn hắn sao? Con Ma Vật này có một chút ngây thơ thì phải.

Nhìn lấy thân thể khổng lồ của Moryo đang hùng hục chạy đi, Sana liền cười nhẹ một cái rồi đưa tay ra phía trước.

Chỉ thấy cùng lúc đó, ở phía dưới của con Ma Vật khổng lồ đột nhiên mọc lên hàng loạt những cây xích dài màu đen quấn quanh lấy thân thể đầy xúc tu của nó. Trói buộc lại con Ma Vật, kìm giữ không cho nó di chuyển tiếp.

Đột nhiên có vô số những sợi xích màu đen trồi lên rằng buộc lấy thân thể của mình khiến cho Moryo vô cùng sửng sốt, sau đó nó lại càng kinh hãi hơn khi cảm nhận được dòng chảy năng lượng của mình đang dần dần bị áp chế và thân thể cũng trở nên trì trệ từng chút một.

Gặp được tình huống này, Moryo liền cảm thấy không ổn, cực kỳ không ổn. Vậy nên nó ngay lập tức giãy giụa lấy thân thể của mình để cố gắng thoát khỏi mấy sợi dây xích này.

Khi Moryo gần như tránh khỏi thì một cái đầu của nó cũng thấy được một thân hình nhỏ bé đang bay về phía bản thân, là cái đứa trẻ tóc đen mà nó cảm nhận được sự nguy hiểm trước đó.

Moryo nhớ lại, hình như từ nãy đến giờ đối phương chỉ có dùng có một đòn duy nhất để t·ấn c·ông nó thì phải, và cũng không thấy được đối phương dùng ra bất kỳ chiêu thức phòng thủ nào.

Mà, điều này cũng không quan trọng nữa, nếu như nhân loại này dám lao đến chỗ nó thì chuẩn bị chịu c·hết đi là vừa.

Và khi Sana bay đến đỉnh đầu của con Ma Vật thì đối phương cũng đã tránh thoát khỏi mấy sợi xích của hắn rồi. Dù gì nó cũng là một con quái vật vô cùng khổng lồ và mạnh mẽ mà, nên là nếu như Sana không tập trung vào việc trói buộc đối phương thì nó rất nhanh thoát khỏi cũng là chuyện bình thường thôi.

Do một mình chiến đấu nên là Sana chú trọng nhiều vào việc t·ấn c·ông hơn là việc trói buộc kẻ địch. Vì vậy, thoát thì thoát thôi, hắn cũng chả quan tâm lắm.

Thoải mái lơ lửng ở trên cao, nhìn xuống con quái vật khổng lồ với rất nhiều xúc tu và cái đầu đang nhúc nhích, Sana liền nở một nụ cười đùa giỡn nói.

“ Yo, Ma Vật, chúng ta đang chơi đùa vui vẻ mà ngươi sao lại đột nhiên chạy đi rồi.”

Căm tức nhìn lên Sana, Moryo gằn từng chữ lên tiếng.

“ Nhân loại, ngươi đây là quá tự tin hay quá ngu ngốc đến nỗi dám rời khỏi cái lồng bảo vệ của các ngươi để một mình lại đây đối đầu với ta.”

Nghe con Ma Vật nói như vậy, Sana liền hơi lúng tùng sờ đầu của mình rồi cười nói.



“ Ầy, ngươi quá khen rồi, nhưng mà không phải là ngu ngốc, mà là tự tin a.”

Nói đến đây Sana liền dừng lại, sau đó đôi mắt dần trở nên đạm mạc, lấy tư thế bề trên từ trên cao nhìn xuống con Ma Vật, rồi vang lên giọng điệu lạnh lùng.

“ Lí do vì sao mà ta lại tự tin ư? Bởi vì ngươi quá yếu đối với ta, Ma Vật”

“ Cái tên nhân loại ti tiện, khốn kiếp này.”

Cảm nhận được nồng nặc sự khinh thường từ lời nói và ánh mắt đó, Moryo không thể kiềm chế được tâm tình của mình nữa mà nổi lên một trận phẫn nộ tột độ.

“ CHẾT ĐI”

Ngay khi hét xong câu đó, một cái đầu của Moryo liền phóng về phía Sana, mở ra cái miệng kinh khủng màu xanh lam của nó để cắn lấy hắn.

Sana thì chỉ đơn giản là lưu loát tránh né đi đòn t·ấn c·ông đó rồi nhanh chóng hạ độ cao xuống một chút, tiếp cận cái thân thể dài loằng ngoằng của con Ma Vật. Hai tay cầm lấy thanh Zanpakutō đã được phủ bằng hai loại Haki của hắn, tụ lực một chút rồi vung ra một đòn Chém Mạnh.

Bởi vì trước đó Sana có dùng đòn Chém Xa để t·ấn c·ông đối phương và thấy được lực đạo của đòn công kích không đủ để cắt đứt đi cái đầu của con Ma Vật.

Nên là lúc này đây, khi đã tiếp cận được con quái vật khổng lồ này rồi thì Sana cũng không tính sử dụng những đòn Chém Nhanh hay là Chém Xa nữa. Mà là chiêu thức theo đuổi sự cực hạn của sức mạnh – Chém Mạnh.

Thế là, sau khi ngỡ ngàng khi thấy một cái đầu của mình dễ dàng bị tên nhân loại ti tiện này chém đứt. Moryo liền không thể kìm được mà kêu gào lên trong sự đau đớn.

GÀOOOOOO

“ Kêu cái gì mà kêu, ngươi quá ồn, Ma Vật”

Bởi vì tiếng kêu quá to nên là Sana không thể làm gì khác ngoài việc hơi lùi ra xa một chút. Hắn không nghĩ tới, bản thân đã đủ cẩn trọng và cảnh giác bất kỳ đòn t·ấn c·ông nào từ con Ma Vật rồi, nhưng mà lại bất cẩn bị ảnh hưởng bởi thứ công kích bằng âm thanh này.

Để cho cuộc chiến sau đó có thể thoải mái lấy một chút, Sana liền lôi ra hai cái tai nghe của máy phát nhạc Ruizu. Đeo chúng nó lên tai của mình rồi phát lấy một bài nhạc sôi động.

Nghe được những giai điệu vui tươi đang chuyền đến trong đầu của mình, Sana liền nở lấy một nụ cười thoải mái. Như thế này có vẻ ổn hơn rồi.



Và lúc này đây, không chỉ có mình Sana là kinh ngạc, Moryo cũng vậy. Trước đây khi thấy đòn t·ấn c·ông của đối phương, ngoại trừ khiến cho nó đau đớn cũng không gây ảnh hưởng gì lớn khác. Nên là khi đó nó cũng không sợ hãi khi đối phương cận thân là mấy, nhưng mà giờ đây thì nó sợ rồi, cực kỳ sợ rồi.

Và thế là Moryo để cho mấy cái đầu của nó ngay lập tức rụt về xa phía sau, còn việc t·ấn c·ông thì để cho vô số xúc tu của nó.

Đối mặt với hàng loạt cây xúc tu Hắc Ám đang lao về phía mình, Sana cũng không sợ hãi là mấy, mà là dễ dàng tránh né đi một cây xúc tu rồi lao thẳng đến một phần thân thể của con Ma Vật rồi chui vào trong đó.

Trông như là Sana vừa mới chui vào thân thể của con Ma Vật vậy, nhưng mà cũng không phải thế, thứ mà hắn chui vào là bóng của bản thân in trên mảng thân thể của con Ma Vật mà thôi.

Và cũng bởi vì thân thể của Moryo toàn là màu đen nên là cho dù Sana trốn ở trong bóng của mình, rồi điều khiển nó di chuyển qua lại trên cái thân thể khổng lồ này thì cũng sẽ không bị phát hiện.

Đối với Moryo, bởi vì do không biết được chân tướng hành động vừa nãy của Sana, nên là lúc này đây nó vẫn đang mờ mịt khi nghĩ rằng nhân loại ti tiện kia vừa mới chui vào thân thể của mình. Nhưng mà kỳ lạ, tại sao nó lại không hề cảm nhận được bất kỳ thứ gì khác lạ trong thân thể.

Tội nghiệp Moryo, nó cũng không có thời gian để mờ mịt nữa. Mà là rất nhanh bản thân con Ma Vật liền lại một lần nữa cảm nhận được sự đau đớn thấu tận linh hồn.

GÀOOOOO.

Lại một cái đầu nữa bị cắt đi, Moryo lúc này có thể nói là vô cùng hốt hoảng và trợn mắt lên, khó có thể tin nhìn về phía Sana, kẻ đang bay ở bên cạnh phần thân thể bị đứt của nó.

Chuyện gì vừa mới xảy ra vậy? Tên nhân loại xuất hiện ở chỗ đó từ lúc nào?



Với lại, tại sao từ nãy đến giờ đối phương không hề có giấu hiệu bị ảnh hưởng gì bởi năng lượng Hắc Ám đang ở xung quanh nó?

Mà, Moryo cũng không có thời gian để đặt câu hỏi nữa, bởi vì khi thấy được tên nhân loại kia lại một lần nữa chui vào thân thể của nó. Thì khi chứng kiến lấy cảnh đó, những cặp mắt đỏ tươi của Moryo run rẩy lên một cách kinh hoàng.

Mấy cái đầu của nó ngay lập tức tập trung tất cả tinh thần chú ý đến những cái đầu khác để đề phòng sự xuất hiện của nhân loại kia và ngăn chặn đối phương tiếp tục c·hặt đ·ầu của nó.

Nhưng mà dù cho Moryo có chuẩn bị tâm lí, có cảnh giác, có phản ứng nhanh như thế nào đi nữa, thì cũng không thể tránh thoát khỏi thảm trạng sắp đến của nó.

Làm sao có thể ngăn chặn Sana được, khi mà hắn vừa mới xuất hiện liền ngay lập tức vung đao c·hặt đ·ầu, sau đó lại tức thì trốn vào bóng của mình.

Mọi thứ thực sự xảy ra quá nhanh, nó nhanh đến nỗi, Moryo chưa kịp nhận ra chuyện gì liền cảm thấy đau đớn và một cái đầu nữa của nó bị lìa khỏi thân thể.

Tuyệt vọng, sợ hãi và đau đớn đang tràn lan đến khắp cơ thể của Moryo lúc này. Cứ như vậy, gánh chịu lấy những cảm xúc kinh khủng đó, rất nhanh từng cái từng cái đầu của nó liên tiếp bị chặt đứt.

Cho đến khi chỉ còn suy nhất một cái đầu lẻ loi, trơ trọi để nó có thể dùng lấy cặp mắt kinh hoàng nhìn về thân hình nhỏ bé nhưng lại cực kỳ đáng sợ đang ở trước mặt.