Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 152. Hình dáng con nít




Chương 152. Hình dáng con nít

Konoha năm thứ 36, đầu tháng tư.

Những tia nắng vàng nhạt của bình minh mới vừa len lỏi qua từng hàng cây, và trong không khí sáng sớm này, tràn ngập lấy màu sắc tươi tắn và hương thơm hài hoà của các loài hoa.

Trên bầu trời, những đám mây trắng nhẹ nhàng trôi qua, hình thành nên một bức tranh tràn đầy sự mê hoặc. Ánh nắng mờ mịt tỏa ra từ mặt trời, tạo ra những ánh sáng và bóng râm đan xen trên từng mái nhà và hàng cây xanh tươi san sát lẫn nhau.

Tiếng chim hót rạo rực vang lên khắp nơi, như là một dàn nhạc thiên nhiên thanh thoát. Trong các công viên và vườn hoa, các loài hoa đã hé nở, mang đến một màn trình diễn màu sắc sống động.

Các đóa hoa, từng bông từng bông khoe sắc đẹp của bản thân một cách rực rỡ, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp. Mùi hương tinh khiết và dịu nhẹ từ bọn chúng lấp đầy lấy không gian, khiến cho mọi người đi qua đều có thể cảm nhận được một loại cảm giác thư giãn và yên bình.

Lúc này đây, trên đường phố của Konoha đang vô cùng là sôi động. Người dân dần dần bắt đầu ra khỏi nhà và nhộn nhịp đi ở trên đường, các cửa hàng ven đường cũng bắt đầu rôm rả chào đón những vị khách đầu ngày của mình.

Nếu để ý kỹ thì có thể thấy được trên đường thường xuyên có những gia đình đang mang theo đứa con nhỏ của mình đi về một hướng. Cũng bởi vì hôm nay là ngày mà một nhóm tân sinh sẽ bắt đầu đến với Học Viện Ninja.

Và gia đình năm người nhà Sana cũng giống vậy, là ngày đầu tiên Sane đến với trường học nên là mọi người đều dành ra một chút thời gian để cùng đưa nàng đến trường.

Có lẽ là do vô cùng mong chờ ngày hôm nay nên Sane lúc này đang rất là háo hức nhìn khắp mọi nơi để tìm lấy những người bạn của mình, xem bọn họ cũng có đang đến trường không, hai tay thì nắm lấy cha mẹ của mình, thúc dục mọi người nhanh chân đến trường.

Còn hai người Sana và Misaki thì lẽo đẽo đi ở đằng sau bọn họ. Ngoáp lấy một hơi buồn ngủ, Sana nhìn lấy em gái mình rồi thầm nghĩ, sao con bé này lúc nào cũng đều tràn đầy năng lượng vậy nhỉ, khác hẳn người anh trai lười biếng của nó.

Nghĩ lại thì, trong gia đình của hắn hiện tại số lượng thành viên có bản tính hơi tăng động đã lên đến ba rồi. Trước đó là em gái hắn cùng với con quạ lắm miệng Hugin, đầu năm nay thì lại thêm một đứa lúc nào cũng hiếu chiến và hay quậy phá nữa.

Tính ra, từ khi mà bản thân có được Xeve thì Sana cảm giác càng ngày càng mệt mỏi hơn. Bởi vì Xeve còn nhỏ nên là hầu như lúc nào cũng cần phải có người chăm non hết.

Và người đó cũng chỉ có thể là Sana hắn và Totoro thân thiện mà thôi, nếu như để cho đám quạ và lão Xù lo việc này thì kiểu gì cũng sẽ xảy ra đánh nhau cho mà coi.

Con hươu đầu ưng có cánh này ngang bướng lắm, chả coi ai ra gì, đối với gia đình của hắn thì còn có chút tôn trọng, nhưng mà với sinh vật khác thì cứ gặp một lần là lao vô húc một cái.

Nó mà ở cùng với em gái của hắn Sane thì lúc nào cũng có một cuộc đấu vật xảy ra cả, Sana còn đang tính có nên mang nó đến chỗ đám người Uzumaki để nhờ bọn họ nuôi giùm không đây.

Mà cũng may là còn có Totoro vô cùng đáng tin thường xuyên trông nom Xeve giùm hắn, nên Sana mới có được nhiều thời gian yên bình giống như lúc này đây.



Tính ra thì con hươu đầu ưng có cánh đó từ khi sinh ra cũng đã được ba tháng rồi. Trong thời gian này, lâu lâu Sana hay dẫn nó đến chỗ của Gelel để xin ăn lấy một chút năng lượng sinh mệnh, cho nên sự sinh trưởng của nó cũng được coi là tốt.

Đến hiện tại thì Xeve đã bắt đầu dùng được năng lực của mình rồi, nhưng cũng chỉ có thể thay đổi lấy một chút cấu trúc cơ bản của những vật rắn vô cơ và hữu cơ bình thường mà thôi. Muốn để cho nó giúp hắn nâng cao lấy năng lực của mình thì chắc phải còn lâu.

Và trong ba tháng này, ngoài việc đi làm nhiệm vụ, tu luyện và chăm sóc cho Xeve ra thì Sana cũng đang tập trung hấp thu lấy linh hồn từ Hōgyoku, hoặc là lâu lâu ra ngoài đi câu, để tích trữ lấy một lượng lớn năng lượng linh hồn tinh khiết.

Lí do mà hắn phải gom góp nhiều năng lượng như vậy là để dùng cho việc sáng tạo lấy một nhóm công nhân đi khắp mọi nơi giúp hắn kiếm GP.

Từ khi phát hiện được tính năng ẩn của hệ thống, thì nhờ vào đám người Hiroshi chăm chỉ làm việc tốt, nên là chỉ cần ngồi không, Sana cũng đã kiếm được gần 2.000GP rồi.

Cho nên, việc tạo ra một nhóm sinh vật thay hắn làm việc tốt kiếm GP rất là quan trọng trong lúc này, nhưng cũng không thể qua loa được, phải suy tính một cách kín kẽ.

Trong khi Sana đang suy nghĩ vu vơ thì gia đình năm người nhà hắn đã đến được trước cổng của Học Viện Ninja.

Cũng thấy được hai gia đình nhà Inoue và Akehi đã tới trước rồi, đang cùng nhau đứng chờ ở một góc. Thấy vậy bọn hắn liền tiến lại gần tụ tập với hai gia đình bọn họ.

Thấy được hai người bạn của mình, Sane cũng không còn quấn lấy cha mẹ nữa mà là rủ rê lấy hai đứa bé kia đi tìm những người bạn khác của bọn chúng.

Nói đến, đứa bé Akechi, em trai của Akehi, có được tính cách thật thà ít nói và ham ăn giống y hệt anh trai của mình.

Nhưng mà thằng nhóc Inouji thì lại khác, so với người anh trai mê gái và hướng ngoại của mình, nó lại vô cùng nhút nhát và trầm tính. Khổ thân thằng bé, tính cách hướng nội như vậy mà lại có được đứa bạn thân tăng động là em gái hắn đây, thì có lẽ khó mà có được cuộc sống yên bình thật.

Trong khi các bậc phụ huynh trò chuyện với nhau, thì bốn người Sana cũng tụ lại tán gẫu cùng nhau, nhìn vô khung cảnh sinh động ở nơi đây lại khiến bọn hắn hồi ức về thời điểm này sáu năm trước.

Lúc đó cũng sinh động và náo nhiệt như hiện tại vậy, đám bọn hắn cũng giống như mấy đứa trẻ ở chỗ này, háo hức chờ đợi lấy kiếp làm học sinh của mình. Mà, trừ Sana ra, dù gì thì kiếp trước hắn cũng đã trải qua mười hai năm học tập rồi nên lúc đó cũng không có mong đợi là mấy.

Lúc này, lại có một nhóm sáu người tiến lại gần nhóm Sana, và mấy người đó là là Sakumo, Maito Dai cùng với Kato Dan, đang dẫn theo ba đứa nhóc.

Và ba đứa nhóc đó là Kakashi và Gai cùng với một đứa bé gái rụt rè đi cùng Kato-san. Sana biết đối phương, là một người bạn của em gái hắn, cháu của Kato-san, tên là Shizune, người mà thường hay xuất hiện cùng với Tsunade trong nguyên tác.

Nhưng Sana nhớ đối phương từ nhỏ đã đi theo một trong Sannin – Tsunade học việc mà, hình như đâu có tham gia Học Viện Ninja.

À, là hiệu ứng hồ điệp do hắn tạo ra đây mà, theo như nguyên tác thì bởi vì c·ái c·hết của người yêu và em trai mình, sau khi c·hiến t·ranh kết thúc Tsunade liền mang theo cháu gái của người yêu mình, là đứa bé Shizune này rời khỏi Konoha và lang thang ở bên ngoài.



Nhưng giờ đây, cả hai người kia đều không có hi sinh mà vẫn còn sống rất yên ổn, thế nên cũng không có chuyện Tsunade chán nản rời khỏi làng nữa. Đứa bé kia cũng không phải lang thang cùng với một kẻ nghiện cờ bạc nữa, mà là như bao trẻ em khác đi đến trường học tập.

Khi đám người Sakumo lại gần nhóm Sana rồi, chưa kịp mọi người lên tiếng chào hỏi nhau thì một hình bóng nhỏ bé đã ngay lập tức phóng về đứa bé Kakashi và tung ra một cú đá bay.

Tuy hơi bị giật mình một chút nhưng mà Kakashi vẫn kịp phản ứng và cấp tốc nghiêng người tránh né, sau đó liền tức giận hướng về phía kẻ đã t·ấn c·ông mình lên tiếng.

“ Ngươi làm gì vậy?”

Ổn định lại thân hình sau cú đá bay xong, Sane làm như không nghe thấy tiếng chất vấn vừa nãy mà nghi hoặc nhìn Kakashi hỏi.

“ Sao ngươi lại tránh?”

Kakashi thực sự là bị cái thái độ vô lí này chọc tức.

“ Ngươi đá ta, chẳng lẽ ta lại không tránh.”

“ Lần sau ta chắc chắn sẽ đá trúng ngươi”

Hướng về Kakashi khẳng định chuyện đó xong, Sane liền quay sang hai đứa bé khác chào hỏi.

“ Gai và Shizune-chan a”

“ Sane-chan”

Mấy đứa nhóc chào hỏi xong, liền rủ nhau đi chỗ khác chơi, mới đầu Kakashi cũng không muốn đi cùng, nhưng mà khi bị cha mình vỗ lấy cái đầu và đuổi đi thì mới mang lấy vẻ mặt khó chịu đi theo mấy người Sane. Đúng vậy a, chỗ nói chuyện của người lớn, thằng nhóc này nán lại làm gì.

Sana cũng có thế thấy được, ở phía trước không xa, có lấy bốn đứa nhóc khác đang chờ bọn trẻ, trừ hai đứa Akechi và Inouji ra thì còn có hai đứa bé gái khác. Nhìn qua hình dạng ở bên ngoài thì hắn có thể mơ hồ nhận ra được hai đứa đó là Kurenai và Nohara Rin.

‘ Woaa, toàn là những nhân vật quen thuộc a.’



Nhìn thấy được hình dạng con nít của mấy người đã từng xuất hiện trong nguyên tác cũng khiến cho Sana cảm thấy hơi thú vị một chút.

Mà con trai út của Hokage Đệ Tam Asuma và một trong đại Boss Uchiha Obito đâu rồi, sao không thấy đâu nhỉ? Asuma thì khả năng Sana không nhận ra được hình dạng con nít của đối phương, nhưng mà Obito rất dễ dàng nhận biết được a. Chẳng lẽ…

Lúc này, ở một chỗ nào đó trên đường phố của Konoha, có một đứa trẻ mang lấy một cặp kính bảo hộ ở trên đầu, mặc một chiếc áo có gia huy của tộc Uchiha, tay xách lấy một giỏ thực phẩm và đang cẩn thận từng li từng tí dìu một bà lão đi đường.

Nhìn đứa bé đang đi bên cạnh bản thân, người vừa mới nhảy ra và nói muốn mang giùm đồ cho mình, bà lão nở lấy một nụ cười ôn hậu rồi chậm rãi hỏi.

“ Đứa bé, cháu tên là gì?”

Đối phương cũng nở lấy một nụ cười ngây ngô và trả lời bà lão.

“ Cháu là Obito, Uchiha Obito thưa bà.”

“ Obito sao, cảm ơn cháu đã giúp đỡ bà lão này nha.

Mà cháu có quen biết gì đám Sana không?”

Nghe được câu hỏi đột nhiên như vậy, Obito hơi mơ hồ chút rồi lắc đầu nói.

“ Dạ không biết ạ”

“ Vậy sao! Ta cứ nghĩ cháu có quen biết với bọn chúng chứ.”

“ Bọn họ là ai vậy ạ”

“ Là những đứa trẻ tử tế giống hệt cháu vậy, Sana nè, Inoue nè, Akehi nè, cùng với mấy đứa nữa ta không nhớ tên.

Từ mấy năm trước bọn chúng thường hay tốt bụng giúp đỡ ta lắm.”

Nói đến đây bà lão liền hồi ức lấy một chút truyện rồi nở một nụ cười hiền lành, móc trong túi của mình ra mấy viên kẹo đưa cho Obito.

“ Ta cho này, mấy viên kẹo này thú vị lắm, bọn nó có nhiều mùi vị và chỉ có ăn vào mồm mới biết được là ngon hay dở. Thử đi, hay lắm”

Mờ mịt nhận lấy mấy viên kẹo trong tay của bà lão, và trong khi bóc lấy một cái bỏ lên miệng ăn thì Obito lại nghĩ tới những lời mà vừa nãy bà lão nói.

‘ Không nghĩ tới cũng có nhiều người giống mình a, bọn họ là người như thế nào nhỉ?

Oaaaaa, đắng quá đi’