Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 151. Toàn bộ đều lộ




Chương 151. Toàn bộ đều lộ

“ Đúng, đúng, đúng, làm sao để cứu Yumi bây giờ?”

Nhìn lấy vẻ mặt gấp gáp và lo âu của em gái mình, Hiroshi phức tạp nói.

“ Mà, ngươi cứ đứng yên là được, để ta thử xem nào?”

Sau đó, trong sự ngỡ ngàng của Aya, hắn liền bay thẳng vô trong người của nàng.

Rất nhanh, theo anh trai tí hon bắt đầu hoà vào cơ thể của mình, hình dạng của Aya dần dần trở nên thay đổi. Làn da của nàng bắt đầu tối hơn và có những đường ngấn màu đen, chiều cao cũng đang tăng trưởng thêm 20cm, sau lưng thì mọc ra hai cặp cánh ve, đôi tai trở nên dài nhọn hơn và trên đầu mọc thêm một cặp sừng.

“ Chuyện gì thế này, Uaaaaa”

Trong khi Aya tỏ ra hốt hoảng và kinh hãi trước sự biến đổi của bản thân mình thì Hiroshi, sau khi thích ứng xong trạng thái hiện giờ, hắn liền điều khiển lấy cơ thể của nàng làm hành động ngồi xuống và đặt tay lên mặt tuyết.

Sau đó tập trung lấy một nguồn năng lượng lên cánh tay phải đang chạm vào mặt tuyết rồi từ từ đứng lên, và theo cánh tay đó dần dần rời xa mặt tuyết thì một cây thương băng giá tuyết trắng cũng từng chút một được hình thành.

Với bốn người đã được chủ nhân tái sinh như bọn hắn thì mỗi người đều nắm giữ lấy một năng lực đặc thù riêng của mình. Của hắn thì có lẽ là do c·ái c·hết của mình xảy ra trong một ngày đông giá rét, nên bản thân có thể tạo ra một đồ vật có đặc tính băng tuyết.

Và sau đó, dựa theo vật đấy thì hắn có sức mạnh điều khiển nguồn năng lượng có nhiệt độ siêu thấp để đóng băng lấy mọi thứ xung quanh mình.

Lúc này, sau khi thanh thương băng tuyết đã được tạo dựng hoàn thành thì không đợi Aya có phản ứng hay biểu cảm kinh ngạc gì. Hiroshi liền điều khiển lấy cơ thể nàng, vỗ mạnh lấy hai cặp cánh ve sau lưng mình, bay lên cao rồi xuyên thẳng vô trong nhà đang rực cháy.

Khi đã vào trong nhà và đưa mắt tìm kiếm lấy một hồi, thì rất nhanh hai người bọn họ liền phát hiện ra một bé gái đang trốn ở dưới gầm bàn, trong trạng thái b·ất t·ỉnh, là Yumi.

Thấy vậy, Aya liền hốt hoảng lên tiếng.

“ Oniichan, Yumi nàng …”

“ Không sao, nàng vẫn còn sống”

Đúng vậy a, dù hơi mỏng manh nhưng mà Hiroshi vẫn cảm nhận được hơi thở của Yumi. Nhưng đó chỉ là lúc này thôi, nếu mà không được cứu ngay lập tức thì khả năng cao đứa bé này sẽ c·hết mất.

Khoan đã, cha mẹ nàng đâu mất rồi, chẳng lẽ không có ở trong ngôi nhà này. Cũng đúng, nếu mà có người lớn ở đây thì cũng đã không để cho đ·ám c·háy phát triển đến mức độ như vậy.

Thấy trạng thái Yumi đang rất tồi tệ, Hiroshi cũng không đợi thêm nữa mà ngay lập tức điều khiển thân thể của em gái mình, giơ lên cây thương băng tuyết đập thật mạnh xuống đất.

Sau đó, toàn bộ ngôi nhà, tất cả những chỗ đang cháy đều bị đóng băng lại, bắt đầu từ chỗ đầu cây thương chạm với mặt đất và từ từ lan ra ngoài. Hiroshi cũng cẩn thận điều khiển sự đóng băng đó tránh đi vị trí của Yumi.

Ở phía bên ngoài thì trong khi cả đám người lớn đang bất lực múc nước, múc tuyết để d·ập l·ửa. Và cha mẹ của Yumi cũng mới vừa hoảng loạn chạy về nhà rồi không để ý mọi người can ngăn, lo lắng muốn lao vô trong nhà để cứu lấy con gái của mình.

Và trong tình cảnh hỗn loạn đó, cả đám người lớn đều giật mình dừng lại hết mọi việc bản thân đang làm và há hốc mồm kinh ngạc nhìn thấy ngôi nhà đang b·ốc c·háy hừng hừng phía trước.



Những ngọn lửa nóng rực đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là toàn bộ ngôi nhà bị đóng băng lại và đang toả ra sự lạnh giá. Cùng với đó là một lượng lớn khí hơi trắng đang toả ra bởi sự chuyển biến nhiệt độ đột ngột.

Không biết là ai phá vỡ đi trạng thái ngơ ngác của mọi người bằng một câu được thốt lên.

“ Làm sao có thể, ngôi nhà bị,… đóng băng?”

“ Yumiiiii”

Giật mình lấy lại tinh thần, cha mẹ của Yumi nhớ đến con gái của mình vẫn còn ở trong đó, liền hoảng hốt kêu lên rồi lao thẳng vô bên trong, lần này thì cũng không còn ai ngăn cản bọn họ nữa, mà tất cả đều đi theo sau.

Phía bên trong thì, sau khi đóng băng toàn bộ ngôi nhà, Hiroshi liền điều khiển lấy em gái mình lại gần chỗ của đứa bé Yumi, lật tung cái bàn ra chỗ khác, rồi ngồi xuống kiểm tra lấy tình trạng của nàng.

“ Oniichan, Yumi không có sao chứ.”

“ Không có vấn đề gì lớn, chỉ bị ngất do bị sốc nhiệt với hun khói hơi nhiều thôi.

Ta chữa trị một lúc là đứa bé sẽ ổn liền.”

Sau khi truyền âm thanh vô trong đầu của em gái mình để trấn an sự lo lắng của Aya thì, Hiroshi liền điều khiển con bé thả đi cây thương băng tuyết rồi đưa hai tay đặt lên người của Yumi. Rồi chuyền vô trong người của nàng một nguồn năng lượng màu xanh lá, nguồn năng lượng của sự sống.

Đây là một năng lực cơ bản mà bốn người được tái sinh như bọn hắn đều có thể sử dụng, để dùng cho việc chữa trị thương tổn cho sinh vật khác.

Rất nhanh trạng thái của Yumi liền tốt lên và hơi thở cũng trở nên đều đặn. Còn chưa kịp hai anh em bọn họ thở phào nhẹ nhõm thì liền nghe được phía sau vang lên âm thanh tấp nập của nhiều người đang lao vô trong căn nhà.

Gặp vậy, Hiroshi liền sửng sốt một chút rồi phản ứng ngay lập tức, điều khiển em gái mình vỗ mạnh lấy đôi cánh, bay xuyên qua cái cửa sổ, phóng thẳng ra bên ngoài.

“ Uaaaaa, cái thứ gì vậy!”

Dù Hiroshi đã phản ứng rất nhanh nhưng mà vẫn bị những người lớn này nhìn thấy được, gặp sinh vật quái dị và kỳ lạ như vậy khiến cho đám người đó đều giật mình kinh hãi lên.

Cha mẹ của Yumi cũng hơi bất ngờ vì sự xuất hiện của sinh vật kỳ lạ đó, nhưng mà khi nhìn thấy con gái của mình thì liền lo lắng lao về phía đứa bé.

“ Yumi, Yumi của ta”

“ Yumi, tỉnh lại đi con ơi, đừng làm mẹ sợ mà”

Sau khi ôm lấy con mình vào trong lòng và lo lắng kiểm tra lấy tình trạng của đứa bé một lúc. Và chỉ đến khi thấy được nó lim dim mở ra đôi mắt của mình tỉnh lại, thì mẹ của Yumi mới khóc lên vì vui mừng.

“ Cha,…mẹ, các ngươi đã về”

“ Oa oa oa, tốt quá rồi, Yumi, con không sao cả”



Đứng cùng với đám người lớn, khi thấy được đứa bé đã an toàn không có vấn đề gì. Mẹ của Aya liền thở phào nhẹ nhõm, rồi nghĩ đến điều gì, nàng kinh ngạc thốt lên.

“ Có lẽ nào là thứ vừa nãy đã cứu con bé không?”

Những người khác nghe vậy, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy có lí, việc ngôi nhà đang cháy đột nhiên bị đóng băng và đứa bé hoàn hảo không có bất kỳ vấn đề gì là quá bất bình thường, như là có một sức mạnh phi thường nào đó tác động đến vậy, và rất hiển nhiên, thứ kỳ lạ duy nhất ở đây chính là sinh vật quái dị đó.

Sinh vật kỳ lạ mà bọn họ đang nghĩ đến lúc này đây đã không còn nữa mà là tách ra thành hai sinh vật khác biệt nhau.

Ngơ ngác nhìn lấy anh trai tí hon đang bay trước mặt mình, và nhớ lại tất cả những chuyện vừa mới xảy, nhớ lại thân thể tràn đầy sức mạnh mà mình mới có được, Aya vô cùng mê mang hướng về anh trai hỏi.

“ Oniichan, tại sao ngươi lại có hình dạng này vậy, cùng với chuyện vừa nãy, không,… toàn bộ mọi chuyện rốt cuộc là sao vậy?”

Hiroshi phức tạp nhìn lấy em gái mình, hắn đang muốn lên tiếng để giải thích thì trong tâm trí đột nhiên hiện lên một tiếng nói, là giọng của ông Tengen.

( Mọi người, tập hợp)

Nghe được âm thanh này Hiroshi vô ý thức khẩn trương lên. Trong khi mọi người đang khổ cực giữ bí mật sự tồn tại của bản thân, thì mình lại không nhịn được mà bộc lộ ra. Kiểu này thì làm sao dám nhìn mặt mũi của mọi người được nữa đây, Haizzzz.

Thấy anh trai mình đột nhiên trở nên chán nản, Aya lo lắng lên tiếng hỏi.

“ Oniichan, ngươi sao vậy”

Bất đắc dĩ nhìn lấy em gái mình, Hiroshi cười khổ nói.

“ Không có gì, ngươi cứ về nhà trước đi, ta có chút việc phải rời đi một lúc.

Tí nữa trở về ta sẽ đem mọi chuyện kể cho ngươi biết”

Nói xong hắn cũng liền cất đôi cánh nhỏ của mình bắt đầu bay đi, để lại Aya sửng sốt không phản ứng kịp, rồi mờ mịt nhìn lấy anh mình đang dần dần bay đi xa.

Khi Hiroshi bay đến địa điểm, nơi mà mọi người tập hợp với nhau thì thấy được ba người khác đã đến sẵn rồi và đang chờ đợi hắn.

Và ngay lập tức, không đợi mọi người lên tiếng nói gì, Hiroshi liền cúi đầu xuống, chân thành hướng ba người bọn họ nói tiếng xin lỗi.

“ Thực sự là xin lỗi mọi người, ta đã khiến mọi người thất vọng rồi.

Vì một chút tình huống đặc biệt mà ta đã để lộ sự tồn tại của bản thân cho người nhà biết mất rồi.

Ta biết mọi người đã cố gắng đến thế nào để giữ bí mật chuyện này, thế mà bản thân mình lại…”

“ Ầy, Hiroshi-kun cũng không cần phải cảm thấy có lỗi đâu, bởi vì ngay ngày hôm qua ta cũng đã lỡ để lộ bản thân cho gia đình mình rồi.”



Nghe được tiếng nói chột dạ của cô thợ may, Hiroshi sửng sốt ngẩng đầu lên nhìn lấy nàng. Sau đó thì lại càng ngơ ngác hơn khi thấy chú thợ mộc lúng túng nói.

“ Aha ha ha, cái đó, ta cũng không nhịn được mà để lộ vào ngày đầu tiên luôn rồi, Aha ha ha.”

Đến lúc này Hiroshi đã hoang mang cực kỳ nhìn về người cuối cùng.

Lão Tengen giờ phút này cũng vô cùng xấu hổ, không dám nhìn thẳng vô ánh mắt ngờ vực đó mà áy náy nói.

“ Cái kia, ngươi yên tâm, ta không giống như bọn họ, sáng hôm nay ta mới để lộ”

Biết sao được, khi thấy lại được con cháu của mình, lão thực sự là không thể nhịn được. Mà, chỉ cần dặn dò gia đình mình không tiết lộ ra ngoài, chắc là sẽ ổn thôi.

Nghe xong mọi người thú nhận, trong lòng của Hiroshi có thể nói là vô cùng phức tạp, không biết nên nói gì nữa, hoá ra bản thân mình mới là người giữ bí mật được lâu nhất. Cả đám người này thực sự là quá đáng mà.

Lúc này đột nhiên có một giọng nói vang lên, giọng nói vô cùng quen thuộc, giọng nói của chủ nhân vĩ đại bọn hắn.

“ Ta có nói là các ngươi phải giữ bí mật chuyện của mình cho người nhà bao giờ đâu, haizzz”

Thấy được hình bóng của Sana đột nhiên xuất hiện, cả bốn người Hiroshi đều ngay lập tức cúi đầu xuống và thành kính lên tiếng.

“ Chủ nhân, ngài đã đến” Xn

Từ khi nhận được thông báo đặc biệt rằng có sinh mệnh mà được mình sáng tạo ra làm việc tốt, thì ngay lập tức Sana nghĩ đến bốn người này, sau khi đến đây và nghe được bọn họ nói chuyện, hắn chỉ có thể cười khổ.

“ Các ngươi còn phải bảo vệ lấy cái thị trấn này hai mươi năm nữa mà, cứ thoải mái sống theo ý mình là được.

Nếu có chuyện gì không giải quyết được thì cứ dùng tinh thần cảm ứng truyền tin cho Gelel là được. Rồi ta sẽ giải quyết cho.

Yên tâm cứ thoải mái sống với gia đình của mình đi, chỉ cần đừng đem chuyện về năng lượng Gelel nói ra ngoài và nhớ đảm bảo an toàn cho bản thân là được.”

Nghe được Sana nói như vậy, cả bốn người Hiroshi đều càng thêm tôn kính người chủ nhân vĩ đại này của mình hơn bao giờ hết.

Mới đầu cả đám đều có một chút lo lắng cho an nguy của gia đình mình khi bản thân đã để lộ sự tồn tại của mình ra. Nhưng giờ đây tất cả đều đã an tâm trở lại rồi, chỉ cần có chủ nhân tại thì bọn họ sẽ không cần phải lo lắng gì hết. Bởi vì ở trên người ngài ấy, bọn hắn thấy được một sự tự tin tuyệt đối.

Đám người này hơi lo quá rồi, chỉ cần chuyện của năng lượng Gelel không bị lộ ra ngoài thì cho dù bị ai đó phát hiện, người ta cũng chỉ coi bọn họ thành những sinh vật kỳ lạ có năng lực đặc biệt thôi. Và trong cái thế giới nơi nơi đều có Ninja nắm giữ năng lực siêu nhiên này thì bọn họ cũng không có vẻ đặc biệt cho lắm.

Sau đó, Sana bắt đầu hỏi về chuyện ai mới vừa làm việc tốt, thì nghe được thanh niên Hiroshi đem toàn bộ mọi chuyện kể ra.

Lúc này hắn lại tầm tư nghĩ về một số chuyện, đó là trước kia Tiểu Hắc cũng đi khắp cả thế giới để cứu lấy tộc nhân Uzumaki mà, tại sao lúc đó lại không xuất hiện thông báo này và được thưởng. Chẳng lẽ là khi đó đã có nhiệm vụ rồi nên cũng không được tính nữa, mà, chắc là vậy.

Với lại, hắn còn thực sự bất ngờ về việc Hệ Thống cũng có tính năng ẩn như thế này nữa. Nếu đã vậy rồi thì còn có những tính năng ẩn nào khác nữa không, và nếu có thì hắn phải làm sao mở nó ra.

Mà, cứ thuận theo tự nhiên đi, phải mất 6 năm cái tính năng ẩn này mới bị hắn phát hiện ra thì muốn mài mò tìm lấy những tính năng ẩn mơ hồ khác, chả biết phải mất bao nhiêu công sức nữa.

Và rồi, sau khi dặn dò bốn người Hiroshi rằng nếu rảnh thì thường xuyên làm việc tốt giúp hắn, Sana liền nhanh chóng rời khỏi để về nhà, hắn phải nghiêm túc xem xét lại chuyện này mới được, đây có thể sẽ thành một con đường làm việc tốt để kiếm GP chủ yếu của hắn, cho nên không thể qua loa được.