Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 11. Thứ thích hợp nhất lúc này




Chương 11. Thứ thích hợp nhất lúc này

Trong một khu rừng đầy rẫy bụi cây, và cành cây rậm rạm. Những giọt mưa lớn đang rơi xuống từ trên cao, tạo nên âm thanh đập vào tán lá và rít lên khi chạm vào đất. Rừng rậm trở nên tối đen và ẩm ướt hơn khi đám mây đen che kín bầu trời.

Một bóng đen thật nhanh lướt qua tán lá, đó là một con mèo lông trắng khói thật lớn, mình đầy v·ết t·hương, cắp theo gáy một con mèo nhỏ hơn lông vàng vằn, đang trong trạng thái hấp hối.

Con mèo to dù có cảm thấy mệt mỏi, hơi thở gấp gáp, nhưng nó vẫn chạy, cứ chạy lấy. Những chân vuốt cùn cào lên mặt đất trơn trượt trong bùn lầy. Nó không thể dừng lại, bởi vì nó biết kẻ thù của bọn chúng vẫn đang đuổi theo.

Ngay lúc này con mèo vằn màu vàng giãy giụa một cái khiến Mèo to màu trắng mất cân bằng lăn lộn một vòng, mèo vàng cũng thuận thế từ trong miệng mèo trắng rơi ra.

Mèo trắng cố gắng đứng lên hét to với mèo vàng.

Ngao ngao ( Li Hoang, ngươi làm gì vậy)

Mèo vàng Li Hoang cũng gian nan kêu một câu.

Mao mao… ( Lão Xù, hãy bỏ lại ta mà đi, mang theo ta ngươi sẽ không thoát được, ta sẽ ở lại chặn bọn rắn thối đó.)

Lão Xù nghe vậy, một cơn tức giận hiện trong lòng hắn, nổi giận nói.

Ngàooooo ngao…( Bỏ ngươi rời đi.

Ngươi bảo ta bỏ ngươi rời đi.

Thế ai vì ta mà bị dòng tộc bỏ rơi

Thế là ai thấy ta gặp nguy hiểm, xông thẳng vô ổ địch không màng mạng sống cứu ta.

Giờ ngươi lại biểu ta bỏ ngươi lại, tự không cảm thấy mình quá ích kỷ sao). Kêu đến đây giọng nó cũng nghẹn ngào lên.

Nghe vậy Li Hoang cố gắng cười yếu ớt kêu lại.

Mao mào….( Việc ta từ bỏ gia tộc theo ngươi, ngươi cũng không cần tự trách.

Cũng vì vậy ta mới có thể gặp được Mun, mới có hai đứa con đáng yêu.

Và chẳng lẽ ngươi nghĩ ta có thể mặc kệ anh em tốt của mình bị đám rắn thối g·iết hại.

Đừng tự trách bản thân mình quá.

Ta biết tình trạng của ta hiện tại, dù có thoát được cũng không thể sống qua đêm nay.

Nhưng ngươi có thể, Lão Xù à.

Ta chỉ mong ngươi có thể chăm sóc tốt ba mẹ con bọn chúng.)

Lão xù điên cuồng lắc đầu, giọng nghẹn ngào kêu.

Ngao ngào ngạo…( Không thể, ta không thể làm vậy được.

Rõ ràng là lỗi của ta mới bị đuổi khỏi gia tộc.

Lần này cũng rõ ràng là lỗi của ta, sai lầm của ta. Do sự ngu xuẩn của ta mới thành ra nông nỗi này.



Vậy thì tại sao lần nào bị chịu tổn thương đều là ngươi cơ chứ. Tại sao!)

Nghe thấy mùi của kẻ địch đang đến gần, Li Hoang gấp gáp cố gắng đứng dậy, tiến gần lại Lão Xù, vả một phát thật mạnh vô mặt của lão. Nó hét lên.

MAOO…( Lão Xù, chẳng lẽ ngươi muốn ta c·hết trước mặt ngươi mới vừa lòng hay sao.

Ta xin ngươi đó, chạy đi Lão Xù, hãy chạy đi mà, hãy để c·ái c·hết của ta có ý nghĩa đi mà.)

Nhìn thẳng vô đôi mắt của bạn thân mình, đôi mắt mang đầy quyết tâm, đôi mắt mang sự tin tưởng, tin tưởng nó có thể sống tiếp. Lão Xù biết mình phải chạy thôi, như mọi lần nó chạy chốn vì sự nhát gan của mình, lần này cũng vậy chỉ cần cứ chạy, cứ chạy đi là được, đừng quay đầu lại.

Lão Xù ngẩng đầu lên trời kêu gào một tiếng.

NGAOOOO. Rồi quay đầu quyết tâm chạy tiếp, chạy về hướng ánh sáng nhỏ nhoi trong khu rừng tối tăm này.

Thấy bạn mình đã chạy xa rồi, Li Hoang quay đầu lại bình tĩnh, dũng cảm đối với một đám rắn tiến nhanh lại gần đây.

Dẫn đầu là một cô gái trẻ đẹp mang trang phục vu nữ màu trắng, kỳ lạ là thân dưới của nàng, một cái đuôi rắn màu trắng.

Nhìn về con mèo nhỏ tàn tạ nàng cười khinh thường nói.

“ Lông lá tạp chủng, đứa bạn của ngươi đâu, hay là bỏ ngươi lại chạy một mình rồi, rõ ràng ngươi vì cứu nó mới xông vô hang động của bọn ta mà, haizzz.

Nhưng mà Tagitsuhime ta đây rất coi trọng ngươi đó. Gần mấy trăm nay cũng chỉ có ngươi mới mang lại cho ta cái gọi là v·ết t·hương.

Yên tâm, để báo đáp lại, ta sẽ từ từ g·iết ngươi rồi nuốt ngươi từng chút một”

Li Hoang khinh thường nói.

“ Lão thái bà, ngươi nói quá nhiều, muốn ta cho thêm nhiều đau nữa hay sao.”

Nghe vậy Tagitsuhime mặt lạnh lại nhìn về hướng ba con rắn theo mình nói.

“ Các ngươi đuổi theo con bỏ trốn, còn tên này ta sẽ từ thưởng thức”

***

Sau khi vất vả chạy khỏi khu rừng, sau khi khó khăn xử lý đi ba con rắn bám theo, và sau khi vác cái thân thể tàn tạ này bỏ chạy thêm một đoạn dài nữa, Lão Xù không biết lúc nào mình đã vô trong Konoha, nó nằm trên vũng nước. chịu những rọt mưa lạnh lẽo rơi trên thân thể đã nhuốm máu này, nghĩ đến bạn mình nó tự giễu.

‘ Li Hoang, ngươi quá coi trọng ta rồi, sao ta có thể chăm sóc tốt cho mẹ con Mun bọn chúng chứ. Một con mèo nhát gan như ta, một con mèo bỏ rơi bạn bè để trốn chạy như ta. Và một con mèo mang trong mình thù hận như ta, sao có thể mang lại điều tốt đẹp cho Mun bọn chúng được chứ.

Hả? Li Hoang, trả lời ta.

Làm sao được chứ?..’

Một lúc nào đó, Lão Xù không chỉ nghe được tiếng mưa rơi xuống đất, nó còn nghe được một tiếng khóc nghẹn ngào của một đứa trẻ. Nó cảm thấy mình như được bế lên, Nghe tiếc khóc của ông trời, tiếng khóc của đứa bé, tiếng khóc trong lòng mình, nó cứ nằm im vậy, chỉ là nằm im không cần nghĩ gì.

………………………..dậy Lão Xù, DẬY…………….

Nhìn thấy con mèo lông xù bị mình gọi dậy mà giật bắn lên. Sana cười như được mùa, đón lấy là ánh mắt c·hết chóc của Lão Xù. Hắn cười nói.

“ Ta gọi ngươi dậy để ăn cơm,



Vừa nãy nằm mơ gì à mà khiến ngươi giật mình như vậy”

Không thèm để ý thằng nhóc đáng ghét này, Lông Xù bước đi vô phòng bếp, nhảy lên chỗ của nó trên bàn ăn. Nhìn vô những món ngon rồi nhìn sang Misaki bên cạnh, nó cảm thấy tâm mình yên ổn lại hơn bao giờ hết.

Từ sau khi cái đêm đầu tiên mà Misaki đến nhà hắn ăn cơm đó đã qua năm ngày. Mặc dù lúc đầu mẹ hắn có thuyết phục Misaki ở lại nhà hắn luôn, nhưng mà nhận lại là câu từ chối lạnh lùng.

“ Không cần, ta có nhà”

Nghe vậy mẹ hắn đành phải từ bỏ. Dù vậy trong năm ngày này mẹ hắn vẫn luôn mời Misaki lại dùng bữa tối. Nhưng mà lần nào cũng đều là hắn đi gọi, bởi vì hắn có một cái năng lực tiện lợi quá mà.

Hôm nay ngày cuối năm, bị mẹ hắn thuyết phục mãi Misaki mới đồng ý ở lại qua đêm, cùng nhà hắn đón năm mới.

Trong khoảng thời gian này hắn cũng biết rằng Misaki sinh ra vào đúng ngày năm mới, như vậy cũng giải thích được mẹ Misaki vì sao có thể hộ sinh cho mẹ hắn mà vẫn có đứa con bằng tuổi hắn, bởi vì hắn sinh ra vào lúc gần như cuối năm.

Sau khi ăn và dọn dẹp xong, bốn người bọn hắn và một con mèo cùng ngồi dưới mái hiên, ngắm nhìn bầu trời đầy sao khi mà những đám mây tuyết dày tan hết đi, như thể dọn dẹp mọi âm u để đón năm mới.

Ngồi nghe cha mẹ hắn kể những chuyện xưa, cứ ngồi vậy, hắn chợt nghĩ cứ yên bình như vậy mãi thì quá tuyệt rồi.

Nghe tiếng đồng hồ điểm 12h, hắn không quay sang mà nói với Misaki bên cạnh mình. “ Chúc mừng năm mới, và chúc mừng sinh nhật”

Misaki nghe vậy, trên mặt lạnh băng lâu dài của mình hiện ra một nụ cười nhẹ nhàng trả lời.

“ cảm ơn, cũng chúc mừng năm mới.

Rất tiếc Sana cũng không thể nhìn thấy biểu cảm này được bởi vì hắn đang để ý đến danh mục sản phẩm đã đổi mới của hắn.

[ 1. Súng lục Glock 17

Giá: 50GP]

[ 2. Bách khoa toàn thư về loài hươu

Giá: 50GP]

[ 3. Quả bóng chuyền kỷ niệm đặc biệt

Giá: 50GP]

[ 4. Dấu ấn khế ước

Giá: 100GP/Cái. Số lượng: 10 cái]

[ 5. Quyển trục Haki Vũ Trang

Giá: 500GP]

[ 6. Quyển trục Haki Quan Sát

Giá: 500GP]

[ 7. Quyển trục Haki Bá Vương



Giá: 500GP]

[ 8. Công cụ đưa thư Laosterip

Giá: 500GP]

[ 9. Hai con quạ Hugin và Munin

Giá: 1.000GP/1 con]

[10. Thành phố trên mặt nước Altissia

Giá: 5.000GP]

Xem xong danh mục sản phẩm mới, trong lòng Sana có vô vàn điều muốn nhả rãnh.

Súng lục? Cái thế giới này súng lục thì có tác dụng gì, với lại bách khoa toàn thư về loài hươu nữa. Hắn cần cái đó để làm gì, hắn có muốn chăn Hươu đâu.

Rồi nhìn xem cái sản phẩm giá cả cao cắt cổ Thành phố trên mặt nước Altissia. Khi nào hắn mới cần nguyên một thành phố to lớn cơ chứ.

Trong tất cả các sản phẩm mới hắn thấy thích hợp với hắn nhất lúc bây giờ có lẽ là.

[ Quả bóng chuyền kỷ niệm đặc biệt: Quả bóng chuyền được chơi tại trận chung kết Giải Bóng Chuyền Cao Trung Toàn Quốc, trên nó có tràn đầy các chữ ký của rất nhiều cầu thủ bóng chuyền xuất sắc sau này như: Hinata Soyo, Kageyama Tobio, Koroi Hoshiumi, Kotaro Bokuto,….

Giá: 50GP]

Chính là cái này, kiếp trước hồi nhỏ hắn rất chi là đam mê anime Haikyuu này, cái cảm giác hồi hộp đó, cảm giác đau tim đó. Woaaa, hắn quá chi là thích sản phẩm này.

Có 50GP thôi, mua luôn cho nóng.

[ Quy trình chuyển đổi sản phẩm:

Sản phẩm này không cần chuyển đổi.

Bạn có yêu cầu gì khác không?]

Đã không cần chuyển đổi, hắn lướt qua luôn.

[ Nguồn gốc giả lập và quá trình nhận hàng:

Một ông lão thợ đóng giày tại Konoha, vì muốn cháu mình có đồ chơi để nghịch, nên ông đã tạo ra một quả bóng màu trắng. Cháu ông sau khi nhận được quả bóng đã viết linh tinh lên nó và vứt đi đâu không biết.

Trời đông lạnh giá vào ngày cuối năm, một cơn gió mạnh đã thổi bay quả bóng đó vào phòng bạn qua cửa sổ.

Bạn muốn thay đổi?]

Hắn cũng không muốn thay đổi gì, bỏ mặc lại mọi người, nhanh chân lên phòng của mình. Mở cửa phòng ra hắn thấy trong góc phòng nằm đó một quả bóng trắng, với mặt trên bị ký đầy chữ.

Lại gần, nhấc quả bóng lên, chà mặt vô nó, nhìn nó, rồi nhìn bầu trời qua ô cửa sổ.

‘ Woaaa, quá tuyệt đi’

Rồi run người.

‘ Ầy, gió thổi lạnh quá, đóng cửa sổ lại mới được’