Chương 79:Cơn giận của Tử Hàn Tuyết
"Tất cả các ngươi,....các người đang tìm kiến c·ái c·hết!!"Tử Hàn Tuyết cất lên thanh âm lạnh lùng thu hút sự chú ý của tên thủ lĩnh.
Người đàn ông đầu trọc kinh ngạc và giật mình khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng cũng với nhưng tia c·hết chóc của người phụ nữ
Tuy nhiên nhớ đến sự áp đảo về quân số,hắn ta bình tĩnh lại.
Một nụ cười nhếch mép xuất hiên trên mặt của hắn ta khi hắn ta nói
"Tìm đến c·ái c·hết....! tôi không nghĩ vậy đâu cô gái xinh đẹp.Dù sao thì cô là ai và tất cả số thức ăn này từ đâu mà có?"
Bạch Thiên Dương nhìn Tử Hàn Tuyết một lúc và nói"Nhớ giữ lại một tên trong số chúng!"
Bên Cạnh Hoàng Thiên và Lý Bân cũng không khỏi cười khổ mà cầu nguyện cho lũ khốn kia.
Động vào ai không động lại động phải người phụ nữ đáng sợ này.
Tên Thủ lĩnh đầu trọc nhìn Bạch Thiên Dương với nụ cười thích thú.
Tuy nhiên ngay khi anh ta chuẩn bị bước lên thì nhiệt độ trong căn phòng nơi mà anh ta đang đứng giảm xuống đột ngột.
Cơ Thể của cả mười hai tên khốn kia run lên một cách cầm cập khi người phụ nữ lạnh lùng kia chỉ tay về phía họ.
"C·hết!"
Ngay lập tức một luồng khí cực lạnh bao trùm tất cả những chỗ nơi có những tên khốn kia đang đứng.
Cơ thể của họ dần xuất hiện một lớp băng mỏng trước khi hoàn toàn bị biến thành những bức tượng băng hoàn toàn.
Tất cả nhưng người đã bị đóng băng kia trước khi c·hết đều nhìn về phía của Tử Hàn Tuyết với ánh mắt hoảng sợ.
Chỉ chưa đầy năm giây mà cơ thể của họ đã hoàn toàn bị biến thành băng.
Không có một v·ết t·hương cũng không có một v·ết m·áu chỉ đơn giản là bị đống băng ngay lập tức.
Ngay cả tên thủ lĩnh đầu trọc cầm đầu kia cũng đã bị c·hết cóng dưới lớp băng dầy kia.
Bạch Thiên Dương nhìn vào người thanh niên gầy gò duy nhất còn lại mà không bị đóng băng kia.
Nếu như không phải anh ấy đã nhắc nhở Tử Hàn Tuyết thì bây giờ hắn chắc chắn không còn sống.
Nhìn những người đồng bọn của mình bất chợt bị biến thành những bức tượng Băng,Hắn ta sợ hãi đến mức run rẩy không thể đứng vững và tè cả ra quần.
Bạch Thiên Dương"Đáng lẽ cô lên để lại tên thủ lĩnh kia!"
Cô nhún vai và bình tỉnh nói"Anh cũng đâu có bảo tôi là phải để lại người nào."
Khóe miệng cảu Bạch Thiên Dương giật giật vài lần khi nghe thấy cô ấy nói như vậy.
Nếu là trước đây khi hai người mới gặp nhau, chắc chắn anh sẽ tức giận đối với cô.
Nhưng sau khi cùng nhau trải qua biết bao nhiêu chuyện,Trải qua bao nhiêu cuộc chiến sinh tử nơi mà cả hai người đã làm chỗ dựa cho nhau.
Một điều nhỏ nhoi như thế này không đáng để anh ta bực tức.
Thấy vẻ mặt không nói lên lời của anh,Tử Hàn Tuyết không khỏi nở một nụ cười trêu trọc.
"Lần sau nhớ nói rõ ràng hơn một chút nhé!"
Ngay cả Tử Hàn Tuyết,người cũng bắt đầu cười thường xuyên hơn.
Lời nói nhẹ nhàng hơn và cách mà cô ấy nói chuyện với Bạch Thiên Dương cũng thân thiết hơn so với trước kia rất nhiều.
"Quên đi!"Bạch Thiên Dương vẫy tai khi thấy vẻ mặt đắc ý của Tử Hàn Tuyết.
Anh ấy chỉ cần có thêm thông tin đã là ổn .
Tuy rằng không biết có phải Tử Hàn tuyết có phải cố ý nữa hay không nhưng anh không để tâm.
Sau đó dưới anh mắt của mọi người anh ấy tiếp tục ăn phần thức ăn của mình như chưa có chuyện gì xảy ra.
Con về tên sống sót duy nhất kia hắn đã b·ất t·ỉnh từ lúc nào không hay.
Viên Viên"Chị Hàn Tuyết,Chị thật mạnh!"Cô gái nhìn Tử Hàn Tuyết với ánh mắt đầy sao.
Mỗi lần nhìn vào những bức tượng băng kia cô gái gần như bị thôi miên.
Không chỉ thế ước mơ khoa khát có được sức mạnh như này bùng cháy lên trong suy nghĩ của Viên Viên.
Vốn tưởng rằng nhũng người mà cô ấy đi theo cũng chỉ là nhưng người bình thường,phải chăng là họ có nhiều thực phẩm thôi.
Nhưng vào buổi tối nay lúc ăn thịt cũng như khi chứng kiến sức mạnh tuyệt đối của Tư Hàn Tuyết.
Cô gái này biết rằng những người đang ở trước mặt cô ấy bây giờ không có người nào là bình thường cả.
Đặc biệt là Bạch Thiên Dương,Có bé thấy rằng dường như tất cả những người ở đây rất nghe lời của anh ấy kể cả Tử Hàn Tuyết.
Có lẽ cô ấy sẽ thực sự được sống một cuộc sống thực thụ kể từ bây giờ.
.....
Ngay khi bữa ăn kết thúc,Hoàng Thiên đến bên cạnh người đàn ông vẫn còn đang bị ngất xỉu kia và tát thật mạnh vào người của Hắn ta.
Thấy vẫn không có phản ứng gì Anh ấy tiếp tục giáng thêm hàng loạt cú tất tiếp theo buộc tên đàn ông phải thức dậy.
"Nói Hay là c·hết"Anh ấy chỉ thốt lên bốn từ khi người đàn ông kia vừa mở mắt.
Lý Bân c·hết lặng khi chứng kiến hành động của Hoàng Thiên
Lý Bân"Đây có phải là cách mà anh thẩm vấn phạm nhân không?Thật tồi tệ!"
Nhưng điều này đã thực sự có tác dụng,khi chứng kiến sức mạnh tuyệt đối của người con gái kia.
Chính vì vậy khi nghe Hoàng Thiên nói,nó đủ để bẻ gẫy tâm lý của hắn ta lúc này.
"Tôi sẽ nói cho anh,....tôi sẽ nói cho anh tất cả nhưng gì mà tôi biết.....Làm ơn,làm ơn hãy tha cho tôi!"
Người đàn ông khóc nức nở và bắt đầu quỳ xuống xin tha thứ.
Lý Bân gần như nghệt mặt ra""Có thật không,nó thực có tác dụng""
********
Khu vực phía đông nam của Trại tập trung.
Khu vực bày khác hoàn toàn với khu vực cảu Bạch Thiên Dương đang ở.
Khu vực phía tây là nơi tập trung của nhưng tên ô họp hay nhũng người nghèo đói và khổ cực.
kể cả những người tiến hóa như nhón của Bạch Thiên Dương nếu không có sự đồng ý của những người đứng đầu cũng sẽ được được sắp xếp ở đây.
Mặt khác ở khu vực phía tây này là nơi tập hợp của những là nơi ở của những người có quyền lực nhất định.
Nơi này cũng là căn cứ của những người có chức cao hay đặc biệt mạnh mẽ,chúng được sắp xếp do chính người đứng đầu.
Người sống ở đây được đối xử tốt hơn rất nhiều thức ăn mà họ sử dụng cũng là những thứ cao cấp nhất có ở nơi này.
Tất nhiên nó vẫn không là gì với những thứ mà nhóm của Bạch Thiên Dương đã ăn.
Nếu nói như khu vực phía đông là địa ngục thì khu vực phía tây này chẳng khác gì thiên đường.
Một nơi mà những người sống sót bình thường sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng được.
Mặc dù đã gần một tháng trôi qua kể từ khi trái đất biến đổi.Điện đã dừng hoạt động ở tất cả mọi nơi.
Nhưng không hiểu sao những ánh đèn vẫn được thắp sáng mặc dù chúng có hơi yếu ớt.
Bên trong một biệt thự xa hoa kiểu phương Tây ánh đề lắp lanh lập lòe.
Nhìn từ xa tòa nhà ba tầng này không khác gì một bầu trời đầy sao giữa bóng tối bao trùm.
Trong một phong ăn rộng rãi được trang trí lộng lẫy,âm thanh duy nhất có thể nghe thấy là tiếng bát đũa leng keng.
Sáu người phụ nữ xinh đẹp mặc đồng phục hầu gái kiểu Pháp đứng thành hai hàng ba người quanh chiếc bàn lớn kia.
Độ tuổi của những người phụ này cũng rất đa dạng,Có thiếu niên,có trẻ trung và có cả những người phụ nữ thành thục.
Nhưng có một điểm chung là có khuôn mặt chim sa cá lăn,tất nhiên vẫn không thể bằng Tử Hàn Tuyết.
Thậm chí có người đã qua tuổi trung niên trong số họ nhưng vẫn giữ được cơ thể đẫy đà đầy quyến rũ.
Họ chắc chắn là những người đẹp nhất tại căn cứ,nếu không họ sẽ không thể có mặt ở đây.
Trên chiếc bàn lớn kia là rất nhiều đò ăn khác nhau có những miếng thịt đông lạnh từ chiếc những chiếc xúc xích đóng hộp.
Còn có cả những chai rượu vang trên đó nữa.
Tất cả nhưng đồ dùng đều đực làm bằng vàng sáng bóng,một trong số chúng còn được khảm nạm cả kim cương.
Chúng tở nơi này xa hoa như thế nào.
(Mọi người đề cử và tặng quà cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)