Chương 78:12 tên côn đồ
Khoảng vài phút sau nhóm năm người Bạch Thiên Dương đã tập trung trong phòng khách và thưởng thức bữa tối của mình.
Bọn họ ngồi bao quanh chiếc bàn nhỏ theo hình tròn,Ở giữa là những miếng thịt đã được nướng chín,Chưa kể còn có nhưng bát mỳ tôm nóng hổi nữa.
Mặc dù bữa ăn có vẻ không được đa dạng khi chỉ có thịt và mỳ gói nhưng đây đã được coi là nhưng xuất ăn thượng hạng tại thời điểm bây giờ.
Vốn dỹ Bạch Thiên Dương muốn ở lại đây một hai ngày nữa để thực sự hiểu hoàn cảnh của nơi này nhưng có lẽ điều này là không cần thiết nữa.
Khi chứng kiến hoàn cảnh tồi tệ ở nơi này anh ấy đã biết phải làm gì ở nơi này.
Viên Viên cầm đũa gắp một miếng thịt và bỏ vào trong mồm của mình,nột cảm giác ngọt ngào lan tỏa khắp khoang miệng của cô gái.
khác với nhưng miếng thịt mà cô đã ăn trước đây nó thực sự ngon và mềm hơn rất nhiều.
Rốt cuộc thì cô gái trẻ này đã không biết rằng thứ thịt mà cô đang ăn thực chất là thịt của một sinh vật cực kỳ mạnh mẽ bậc một.
Nếu như biết việc này không biết cô ấy sẽ phản ứng như thế nào.
Sau khi ăn hết miếng thịt Viên Viên cảm thấy như có sức mạnh gì đó lan tỏa toàn bộ cơ thể của cô ấy.
Rõ ràng có thể nhận ra sắc mặt ủa cô ấy hồng nhuận hơn rất nhiều và quan trong là dòng thông báo hiện lên khi cô bé vừa ăn miếng thịt đó.
Viên Viên đã thực sự bất ngờ,Viên Viên đã từng được bố kẻ cho nghe về hệ thống và các chỉ số sức mạnh.
Nhưng cô ấy không ngờ rằng chỉ cần ăn một miếng thịt cô ấy cũng có thể nâng cao chỉ số của mình.
Lúc này Viên Viên mới tò mò không biết thứ mình đang ăn thực sự là gì nhưng cô ấy không hỏi.
Đôi mắt của Viên Viên Ngấn nước nhớ lại nhưng gì khó khăn mà mẹ cô đã trải qua,cô ước rằng mẹ của mình cũng sẽ có mặt ở đây để thưởng thức chúng.
Tử Hàn Tuyết"Không sao em có thể ăn bao nhiêu tùy thích!"
Viên Viên"Cám ơn chị hàn Tuyết,cảm ơn anh Thiên Dương!'
Hoàng Thiên"Viên Viên à còn anh thì sao em không định cảm ơn à!"
Viên Viên"Cảm ơn cả anh nữa Hoàng Thiên và cả chú Lý Bân!"
Khi nghe câu cảm ơn của cô gái rõ ràng có thể nhận thấy nụ cười đang nở rộ trên mặt của Hoàng Thiên và Lý Bân
[Bạn nhận được sinh lực +2 Nhanh nhẹn +1]
[Bạn nhận được sinh lực +1 Nhanh nhẹn +1]
Chỉ số vẫn tăng lên với mỗi miếng thịt mà Viên Viên ăn.
Nó chỉ thực sự dừng lại khi cô ăn miếng thứ 3
Bạch Thiên Dương cũng nhanh chóng thường thức những miếng thịt thơm ngon và ăn món khoái khẩu mỳ tôm nóng hổi của mình.
Khác với Viên Viên những người còn lại trong nhóm đã ăn quá nhiều thịt của sinh vật này rồi cho nên họ không nhận thêm bất kỳ chỉ số nào nữa.
Nếu muốn nhận thêm chỉ số họ buộc phải ăn thịt của những sinh vật mạnh mẽ hơn,Đặc biệt là sinh vật bậc hai.
Nhưng Bạch Thiên Dương chưa thực sự gặp bất kỳ một sinh vật bậc hai nào trước đây.
Anh ấy cũng không biết liệu sức mạnh của mình bây giờ đã dư sức chống lại sinh vật bậc hai không.
Hoàng Thiên''Viên Viên em thấy tay nghề của lão Bân thế nào tốt chứ!"
Viên Viên"Em chưa bao giờ ăn ngon như hôm nay cảm ơn chú Bân"
Lý Bân"Không sao ngon là được rồi!"
..............
Khi đang thưởng thức thức ăn của mình Bạch Thiên Dương nói.
"Tử Hàn Tuyết cô nghĩ sao về hoàn cảnh của nơi này!"
không nói thì không sao,vừa nghe Bạch Thiên Dương nói cô ấy đã thực sự rất tức giận.
Cô ấy biết việc Bạch Thiên Dương hỏi bây giờ có ý nghĩa gì.
DÙ sao một phần khiến Bạch Thiên Dương vẫn chưa dọn sạch những tên cầm đầu khốn kh·iếp ở đây cũng là vì cô ấy.
Tử Hàn Tuyết đã nói rằng không cần phải làm thế nếu như những người điêu hành ở đây thực sự tốt.
Nhưng khi chứng kiến những gì xảy ra vào hôm nay cô đã không con gì có thể nói được nữa.
Tử Hàn Tuyết"Cứ làm những gì mà anh thích!"
Bạch Thiên Dương mỉm cười khi nghe câu trả lời chắc chắn của Tử Hàn Tuyết
Hoàng Thiên"Vậy chúng ta sẽ làm gì tiếp theo Thiên Dương"
Anh ấy nhìn thẳng vào Bạch Thiên Dương và hỏi.
Bên cạnh Viên Viên dường như không hiểu có chuyển gì đang xảy ra nhưng vẫn cố gắng nghe chăm chú.
Bạch Thiên dương"Được rồi ngày mai chúng ta sẽ hành động!"
Hoàng Thiên"Được lắm Thiên Dương tôi đang rất ngứa tay!"
Bạch Thiên Dương"Được rồi Tiểu Thiên tớ biết cậu mạnh nhưng đừng khinh địch!"
"Cậu biết đấy ngày mai tìm chỗ thật tốt nha"
Hoàng Thiên nhìn anh ta mà chỉ mỉn cười.
Mặc dù có vẻ như Hoàng Thiên là một kẻ hơi tự kiêu nhưng Bạch Thiên Dương biết bạn của mình là người như thế nào.
Anh ấy sẽ tự biết phải dữ chừng mực.
Bạch Thiên Dương"Thế nào rồi lão Bân cảm giác tiến hóa lên Bậc một thế nào!"
Lý Bân"Yên tâm đi tôi không biết ngoại trừ cậu và Tử Hàn Tuyết không biết có ai có thể là tôi b·ị t·hương không!"
Bạch Thiên Dương biết Lý Bân không nói đùa Mặc dù các kỹ năng t·ấn c·ông của anh ấy không mạnh lắm nhưng sức phòng thủ thực sự biến thái.
Bạch Thiên Dương không khỏi cảm thái khi nghĩ đến kỹ năng của anh ta.
"Được rồi cứ quyết định vậy Đi!Còn Viên Viên ngày mai nhớ đi sau chị Hàn Tuyết nhé,không được dời cô ấy nửa bước!"
Viên Viên"Em biết rồi anh Thiên Dương!"
"Bang!"
Trong khi mọi người đang ăn và nói chuyện vui vẻ,cánh của bất ngờ bị đá tung ra bởi một nhóm khoảng 12 người xông vào đe dọa.
Viên Viên nhảy dựng lên sợ hãi trước âm thanh đột ngột
Cô ấy đã tận mắt nhìn thấy có người đã bị g·iết chỉ vì một ở bánh mỳ cho nên khi nhìn thấy nhìn tên côn đồ này cô bé đã run lên theo phản xạ tự nhiên.
Khi nhóm 12 người này nhìn thấy một lượng lớn thức ăn cũng như có cả thịt đang ở trên bàn,họ ngạc nhiên đến mức sững người trong giây lát
Một lúc sau nhưng tên đó lóe mắt và mỉm cười một cách thật tươi,Một trong số chúng hô lên
"C·hết tiệt,nhìn đồ ăn kía!"
"HAHAHA con mụ kia cũng thỉnh thoảng cung cấp một ít thông tin đáng giá!"
Một số người trong số họ cười to,như thể chắc chắn rằng tất cả sô lượng thực nước uống này đã rơi vào tay của họ.
Mặt khác đại đa số người nhìn vào dung mạo xinh đẹp của Tử Hàn Tuyết và cô bé Viên Viên.
Vì không còn vết bẩn trên mặt nào trên khuôn mặt của Viên Viên nữa lên rõ ràng có thể thấy rằng cô bé nhỏ tuổi này cũng cực kỳ xinh đẹp.
Những tên côn đồ kia không khỏi suy nghĩ đến nhưng điều bẩn thỉu
"Tuyệt,Người phụ nữ kia có một thân hình thật đẹp!"
"Nhìn cô bé kia đi,tôi thích những người nhỏ tuổi!"
"HAHAHA tôi thì thích vẻ ngoài lạnh lùng kia hơn"
Dường như trong đầu họ đang xem hai người phụ nữ kia là nhưng món đồ chơi của mình
Người cầm đầu là một người đàn ông khoảng 30 tuổi,chiều cao của anh ta chỉ ở mức trung bình nhưng cơ bắp thì rắn chắc như một bức tường.
Đầu của anh ta bị cạo trọc hoàn toàn và có một hình xăm dữ tợn trên đó.
Ánh mắt kia không khác gì một con rắn độc hung ác đang chờ đón con mồi của mình.
Cho đến lúc này hắn ta vẫn chưa nói bất cứ một lời nào mà chỉ đứng yên quan sát tất cả mọi thứ.
Anh ta chỉ thằng vào Tử Hàn Tuyết và nói"Người phụ nữ này là của tôi không ai được động vào!"
Khi nghe đại ca của mình nói như thế rất nhiều người xụ mặt xuống nuối tiếc.
Bạch Thiên Dương liếc xéo tên cầm đầu một lúc và làm như không có ai đang ở đó.
Nhưng với Tử Hàn Tuyết thì khác cô ấy không giữ được bình tĩnh khi nghe tên đầu trọc kia vừa nói.
(Mọi người đề cử và tặng quà cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)