Chương 68 : Hủy diệt
Bạch Thiên Dương nhìn người phụ nữ đang b·ất t·ỉnh trên vai của mình,Có vẻ như việc b·ất t·ỉnh cũng là một giải pháp.
Sẽ thế nào nếu như cô ấy chứng kiến tất cả những điều này từ nãy đến giờ.
Thể lực của Bạch Thiên Dương càng ngày càng giảm sút rõ rệt.
Tốc độ của anh rõ ràng đã chậm đi rất nhiều.
Nếu như không phải cõng Tử Hàn Tuyết trên vai anh tự tin có thể tiêu diệt tất cả nhưng sinh vật này dù chúng có lao đến bao nhiêu đi nữa
Đây có thể thực sự là một cuộc chiến đọ sức xem bên nào sẽ gục ngã trước.
Với Bạch Thiên Dương là khi nào anh gực ngã,còn với những con nhện kia là khi nào số lượng của chúng thực sự bị tiêu diệt hết.
Quãng đường thực sự trở lên dài như vô tận khi Bạch Thiên Dương nhận thấy rằng thực sự anh vẫn không thể đi một quãng đường khá xa.
Lúc này anh mới nhận ra lũ nhện không con t·ấn c·ông từ một phía nữa mà bắt đầu từ từ bao vậy anh ta theo vòng tròn.
Rõ rằng điều này đã dồn Bạch Thiên Dương về phía bất lợi.
Nếu như lúc trước anh chỉ việc tập trung vào một phía nhưng bây giờ thật không dễ dàng có thể làm điều này bằng cách phải quan sát tất cả vị trí.
Con nhện chúa có vẻ đang ở đâu đó quan sát trận chiến này từ xa.
Nó cũng bắt đầu đưa ra những chỉ thị khác nhau khi không thể khuất phục được con mồi của mình trong thời gian dài như vậy.
Rốt cuộc chiến thuật bao vậy của nó đang dần phát huy tác dụng khi Bạch Thiên Dương mắc nhiều lỗi hơn.
Trên người của anh cũng xuất hiên nhiều v·ết t·hương hơn.
Lúc này trên người anh không con chỉ có máu của những con nhện kia nữa mà còn là cả máu của chính mình.
Trông Bạch Thiên Dương không khác gì một huyết nhận.
"Không được mình cần phải làm điều gì đó"Bạch Thiên Dương nói thầm khi nhận thấy tình hình càng ngày càng xấu đi.
Một điều gì đó vội xoẹt qua trong tâm trí của Bạch Thiên Dương.
Anh ấy không biết liệu có thể thành công hay không nhưng vẫn quyết định sẽ thực hiện.
Bạch Thiên Dương nhanh chóng lấy ra một lọ thuốc hồi phục năng lượng mà mình có trong nhẫn không gian ra.
Anh ấy uống mà không chần trờ.Ngay lập tức lượng mana của anh ấy đã được khôi phục hoàn toàn.
Bạch Thiên Dương ngay lập tức tạo ra một vòng tròn lửa từ chiếc nhẫn của mình bao quanh cơ thể của anh ấy.
Tác dụng của chiếc tường lửa này hoàn toàn không phải dùng để t·ấn c·ông mà nó dùng để phòng thủ cũng như che lấp tầm nhìn của những con quái vật kia.
Những con nhện bị đốt cháy ngay lập tức khi vừa chạm phải bức tường lửa kia.
Ngay lập tực Bạch Thiên Dương nhảy mạnh bật thẳng lên cái cây to đằng sau của anh ta trước khi bức tường kia hết hiệu lực.
Quả nhiên khi bức tường biến mất lũ nhện mất một khoảng thời gian nhất định mới có thể xác định được nơi trốn của Bạch Thiên Dương lúc này.
Nhưng khoảng thời gian ngắn này là quá đủ để Bạch Thiên Dương có thể thực hiên kế hoạch của mình.
Anh ngay lập tức kích hoạt kỹ năng thời gian chí mạng,Kỹ năng này cho phép tất cả các đòn t·ấn c·ông của Bạch Thiên Dương đều chí mạnh trong 1 phút.
Không chỉ vậy anh ấy còn sử dụng luôn cả sức mạnh tích lũy khi đã đủ 100% của mình.
Bạch Thiên Dương sử dụng toàn bộ lượng mana mà anh có tạo thanh vô sô những chiếc kim nhỏ làm bằng năng lượng bóng tối.
Sô lương của nó nhiều đến nỗi che lập cả một khu vực.
Bạch Thiên Dương đã quyết định thay vì mũi tên hay nhưng ngọn giáo,anh đã quyết định tạo chúng thành những chiếc kim nhỏ.
Có vẻ như những con những con nhện kia vẫn chưa biết những gì mà chúng sắp phải chải qua.
Nhưng ở đằng xa con nhện chúa có vẻ phần nào sợ hãi khi chứng kiến sức mạnh tuyệt đối của Bạch Thiên Dương.
Nó ngay lập tức bỏ đàn con của mình và dần dần chìm sâu vào trong rừng.
Về phần Bạch Thiên Dương ngay khi sử dụng hết tất số mana của mình cơ thể của anh ấy như bị rút cạn vậy.
Đầu óc bắt đầu choáng váng tay chân không còn được vững vàng nữa nhưng anh vẫn cố gắng chịu đựng là những gì duy nhất sót lại trong đầu anh lúc này.
Hàng ngàn mũi kim đen kia lao thẳng về phía của đàn nhện sói kia.khác với lúc trước chúng hiện giờ bị nhấn chìm bởi biển kim mà Bạch Thiên Dương tạo ra.
''Bụp bụp bụp bụp"
Những tiếng xuyên thấu liên túc được phát ra tất cả những con nhện có trong tầm nhắm kia đã hoàn toàn bị tiêu diệt,
Xác c·hết của bọn chúng chất đầy như núi ở tất cả những nơi mà Bạch Thiên Dương đi qua từ lúc nãy.
Đây không khác gì một bãi tha ma chứa đầy nhưng xác c·hết.
những con nhện may mắn còn sống sót cũng bỏ đi khi không còn nhận được chỉ thị nào từ nhện chứa nữa.
Một lúc sau khu rừng lại trở về vẻ hoang văng tĩnh lặng mà nó vốn có.
Bạch Thiên Dương lúc này cũng gục xuống.
Anh ấy dùng tất cả sức mạnh còn lại có trong người của mình đực một cái lỗ thật to xuyên vào trong thân cây và chui vào trong đó trước khi ngất đi mà không biết gì
.........................
Không biết thời gian đã trôi qua bao nhiêu lâu khi những làn gió nhẹ nhàng thổi qua khuôn mặt tuyệt đẹp của Tử Hàn Tuyết khiến cô khẽ rùng mình tỉnh lại.
Cái lạnh bất ngờ đã đánh thức cô,khuôn mặt nhăn nhó cùng với cái đầu vẫn còn đau như búa bổ không biết chuyện gì đang xảy ra.
Màn đêm tĩnh lặng bao trùm lên ánh mắt của cô ấy.
Thứ duy nhất cô có thể nhớ lúc này là nhưng con nhện nó đã làm cô nổi da gà một lần nữa.
Nhện là thứ duy nhất Cô ấy sợ vì khi còn nhỏ,trong một lần đi cắm trại với Châu Giai Kỳ và Lăng Triệt cô ấy đã vô tình bị một con nhện to cắn phải.
Chất độc của nó khiến Tử Hàn Tuyết đau đớn đến nỗi buộc phải đưa vào bệnh viện.Chính từ thời gian đó nỗi sợ nhện bắt đầu xuất hiện trong cô.
Bất cứ khi nào nhìn thấy chúng là chân tay của cô bắt đầu mềm nhũn.Nếu như phải chứng kiến trong thời gian dài có thể cô ấy sẽ bị ngất.
Đây cũng chính là những gì diễn ra lúc nãy.Một luông hơi ấm từ dưới bốc ra khiến cô thực sự không muốn nhấc bản thân mình dậy.
Chưa kể nó cũng rất mền và dẽ chịu nữa
Tử Hàn Tuyết"Quan đã..!"
Điều này đã làm cô bất ngờ và nhìn xuống thứ mình đang nằm lên.Một thân ảnh quen thuộc hiện lên trước mắt của cô ấy.
Đúng vậy đây chính là Bạch Thiên Dương,vậy là thứ mềm mại mà cô nằm lên lúc trước lại chính là anh ta.
Lần đầu tiên trong đời cô ấy đã đỏ mặt với một người đàn ông.Cô ấy nhưng chóng lấy lại cảm xúc và cố gắng nhớ lại tất cả mọi thứ.
Nhưng vẫn chẳng thể nhớ ra gì thứ duy nhất còn xót lại trước khi bị ngất là cô đã thấy Bạch Thiên Dương dơ tay của mình ra ngăn cản nhát cám của con nhện.
Đến bay giờ cô vẫn thấy v·ết m·áu rơi xuống im trên áo của mình.Rõ ràng có thể nhận thấy trên người của Bạch Thiên Dương xuất hiện rất nhiều những vết thường.
Chúng phần lơn là những vết cắn của những con nhện kia.Đôi mắt của cô ấy dường như đỏ lên long lanh những tía sáng
""Rốt cuộc người đàn ông này đã làm nhưng gì để bảo vệ cô""Nhưng suy nghĩ rối rén xuất hiện trong đầu của Tử Hàn Tuyết.
Đôi môi đỏ mọng của cô ấy mấp máy nhẹ nhàng thì thầm những lời mà chỉ cô ấy mới có thể biết.Những lời khiến bất cứ ai cũng có thể bị sốc khi nghe thấy
Nhũng lời thì thầm ấy sẽ được sáng tỏ trong tương lai.