Chương 65 : Quyết tâm của Lăng Triệt
Lý Vinh Vinh"Nhanh tất cả mọi người chuẩn bị tư thế chiến đấu!"
Áp lực cũng như sự sợ hãi càng ngày càng lớn khi con bọ cạp kia càng ngày càng tiến lại gần.
Đột nhiên cái đuôi có vẻ to quá khả kia quất mạnh về phía đội hình của nhưng người đang ra sức sẵn sàng.
Cứ quật nhanh đến nỗi khiến nhiều người ở đây không thể bắt kịp chuyển động của nó
"Vụt ttttttt"
"không ggggg"
Rất nhiều tiếng la hét cất lên khi chứng kiến sức mạnh tuyết đối của con quái vật kia.
Chỉ một cú vụt thôi cũng đã khiến một phần ba những người có thể chiến đấu ra đi mà không kịp hiểu chuyển gì đã xảy ra.
Cơ thể của bọn họ bị dập bét không còn hình dạng chứng tỏ cứ đánh vừa rồi phải cực kỳ mạnh mẽ.
Nhiều người còn trực tiếp tè ra quần khi quá sợ hãi.Có người con trực tiếp bỏ trốn và bỏ đông loại của mình lại.
Lúc này cơ thể của Lăng Triệt run lên bần bật.Anh biết con quái vật này mạnh hơn con bọ rùa trước kia rất nhiều.
Nhưng cuộc chiến kia đã diễn ra lâu rồi.Trong tình trạng này anh không biết có thể cầm cự được bao lâu hi vọng của anh tất dần khi chứng kiến sức mạnh tuyết đội kia.
Lăng Triệt đã gần như buông xuôi tất cả.
Lý Vinh Vinh"Còn đứng đờ người ra làn gì nữa chẳng lẽ ngươi cũng sợ tè ra quần giống như mấy tên rác rưởi kia hay sao"
Lý Việt"Đúng vậy Lăng Triệt vực dậy tinh thần nào còn có chúng tôi ở bên mà!"
Lục Khanh"Tôi cũng vậy!"
Khi nghe tất cả những lời nói kia cũng phần nào kéo Lăng Triệt ra khỏi dòng suy nghĩ cảu mình,Đúng vậy tạo sao anh phải sợ.
Có rất nhiều người đang kề vai chiến đáu cùng anh lúc này.
Lăng Triệt không nghĩ có một ngày anh sẽ được động viên bởi chính nhưng người mà anh mới gặp không được bao lâu
Bên cạnh Phùng Thiên Khang cũng phải bất ngờ trước hành động của sinh viên của mình.
Khi chứng kiến tất cả những điều này ông có thể biết chắc rằng nếu như hôm nay nhưng cô cậu sinh viên này có thể sống sót thì tương lai chắc chắn sẽ rất sáng lạn.
Nếu như khong phải kỹ năng của ôn không phải chiến đấu thì Phùng Thiên Khang cũng không sợ mà lao vào cuộc chiến kia.
Rốt cuộc thì kỹ năng mà ông ta có được là Người dẫn dắt chính vì vậy khả năng của ông chỉ tập trung trong việc điều hành mọi thứ.
"Bùm Bùm Bùm"
những cứ quật vẫn không ngừng quất ra liên tục từ cái đuôi của con bọ cạp kia.
Nếu như không phải nhưng người còn lại cũng thực sự mạnh mẽ thì không biết điều gì sẽ xảy ra.
Không ai trng số tất cả bọn họ phản công cả.Tất cả mọi người đều tập trung vào việc phòng thủ để kéo dài thời gian nhất có thể.
Thỉnh thoảng Lăng Triệt cũng bắn ra một vài mũi tên để đánh lạc hướng của con quái vật kia.
Rất nhiều người bình thường không có sức chiến đấu đã hoảng loạn sau khi nghe tiếng động khủng kh·iếp bên ngoài mà chạy đi thật xa.
Nhưng họ đâu có biết rằng khi vừa ra khỏi nơi ẩn nấp đã lại phải đối đầu với nhưng con thây ma bị thu hút bởi tiếng động của cuộc chiến.
Gần như số phận của nhưng người này chỉ có một chữ c·hết.
Lăng Triệt"Lý Việt anh hẫy để ý cái càng kia!Chẳng biết lúc nào con quái vật này sẽ sử dụng chúng"
Lý Việt"Yên Tâm đi tôi sẽ ra hiệu nếu như có bất cứ động tình gì!"
Mọi động tác phối hợp của bọn họ ngày càng trở lên lưu loát hơn cả về né chiêu cũng như gây ra hỗn loạn cho con bọ cạp.
Trên đầu của sinh vật kia đang không ngừng hứng trịu mật trận mưa rơi xuống kể từ lúc nó có mặt ở đây.
Đúng vậy đây chính là kỹ năng con mưa độc của Lý Vinh Vinh.Cô ấy đã kích hoạt kỹ năng của mình ngay khi con bọ cạp này đến gần.
Cô đã cực kỳ xuất sắc trong việc điều khiểm đám mây kia.
Nó chỉ vừa với đúng kích thước của con quái vật và hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới những người xung quanh.
Nếu như không phải lớp vỏ bên ngoài của con bọ cạp quá giầy và rắn chắc thì có thể bây giờ cơ thể của nó đang bị ăn mòn.
Mặc dù chưa có nhiều tác dụng về việc gây sát thương nhưng nó cản lại và làm giảm tốc độ của con quái vật đi rất nhiều.
Cuộc chiến vẫn tiếp tục diễn ra mà không bên nào thực sự có lợi thế.
Lăng Triệt"Cố gắng lên mọi người chỉ năm phút nữa thôi"
Lăng Triệt đã nghe được tiếng động cơ vang lên ở phía đằng xa.
Điều này cũng có nghĩa rằng người mà ông anh đang gửi đến đang đến gần.
"Cố lên chỉ mấy phút nữa thôi"Lăng Triệt tự thầm nhủ trong lòng
Dần dần tiếng xe tăng cũng xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người.
Đây là chiếc xe tăng tối tân nhất từng được phát minh bởi Nam Việt,động cơ của nó hoạt động hoàn toàn vào năng lượng mắt trời.
Chưa kể nó được thiết kế để chuyển di chuyển trong những đại hình khó khăn.
Chính vì vậy mà nhưng chiếc ô tô hai cây cối đổ gẫy trên đường hoàn toàn không xi nhê gì so với chúng
Lần lượt một chiếc,hai chiếc,ba chiếc nối đuôi nhau xuất hiện trước tầm mắt của nhưng người ở đây.
Đến lúc này hồn đá trong lòng của Lăng Triệt cũng được gỡ bỏ phần nào.
Nhưng đúng lúc này
"Cẩn thận!"
Lý Việt hét to lên khi nhận thấy cái càng to lớn của con bọ cạp kia bắt đầu di chuyển và dang rộng ra.
Có vẻ như mực tiêu của nó là người đàn ông đẹp trai Lăng Triệt kia.
Anh ấy cũng sẵn sàng trong việc đỡ cú đánh kia.Nhưng điều bất ngờ là cái càng kia không hề quang quật hay di chuyển nữa sau khi nó mỏ rộng ra.
Lăng Triệt đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì một dòng chất lỏng mầu tím bắn thẳng đến người của Lăng Triệt.
Mọi thứ quá bất ngờ khiến anh ta không thể nế tránh đòn t·ấn c·ông này
"AAAAAAAAAA"
Anh ấy hét lên khi tay của anh ta trúng phải c·hất đ·ộc màu tím kia.
Nọc độc đang không ngừng ăn mòn lớp da bên ngoài của anh ta nếu như không được cứu trợ kịp thời thì có thể cánh tay này sẽ hoàn toàn bị ăn mòn mất.
"Bùm Bùm Bùm Bùm"
Hàng loạt các phát lã đanh từ những chiếc xe tăng kia bắn thẳng về phía con bọ cạp.
phải mất rất lâu mới có thể phá vỡ được lớp vỏ bên ngoài của nó.
Nhận thấy điều này chú của Lăng Triệt đã ra lệnh nổ súng cho tới khi con bọ cạp kia c·hết hẳn mới thôi.
Rõ ràng v·ũ k·hí hiện đại đang cùng ngày mất lợi thế trước nhưng sinh vật mạnh mẽ.
Chẳng mấy chắc nữa thôi nhưng cỗ xe tằng này sẽ hoàn toàn mất tác dụng
"Lăng Triệt cháu không sao chú"Ông ta lo lắng khi thấy cháu của mình đang b·ị t·hương.
Ông ấy cũng là một trong những người chú của Lăng Triệt tên Lăng Hách.
Ông ấy đã xung phong đi cữu ngươi cháu cả mình khi bố của ông ta cũng như là ông của Lăng Triệt đề cập đến chuyện này.
Dù sao tất cả mọi người trong nhà đều rất quý mến Lăng Triệt nếu như anh ấy có mệnh hẹ gì thì Lăng Hách không biết phải ăn nói thế nào.
Châu Giai Kỳ"Chú Lăng Hách,Lăng Triệt không sao chứ?"
Cô ấy đã chạy ra ngoài khi biết trận chiến đã kết thúc và rất lo lăng khi chứng kiến tình trạng của bạn của mình
Lăng Hách"ta chưa từng gặp c·hất đ·ộc này bao giờ cả!"
Sự lo lắng hiện rõ trên khuông mặt của ông khi chứng kiến sự đau đớn của Lăng Triệt
"Tôi có thể giúp cậu ta!"
Một người phụ nữa xinh đẹp tiến lại gần khi chứng kiến tất cả những điều trên.
Đúng vậy cô ấy là Lý Vinh Vinh,Cô lấy lọ thuốc trị thương mà mình vô tình lấy được khi tiêu diệt một sinh vật có vẻ mạnh mẽ.
Tác dụng của nó là để chữa thương nhưng cô ấy không biết nó có tác dụng với độc tố không.
Lý Vinh Vinh tiến lại và đổ lọ màu xanh kia xuống đúng v·ết t·hương của Lăng Triệt,cô cũng ngay lập tưc kích hoạt ky nang trị thương cảu mình.
May mắn thay lọ thuốc kia thực sự đã có tác sụng khi c·hất đ·ộc kia dần dần được loại bỏ không còn ăn mòn nữa.
Vết thương cũng khép lại khi được chữa trị,lúc này khuôn mặt của Lăng Triệt cũng dãn ra và không còn cảm thấy đâu đớn nữa.
Lăng Hách"Cảm ơn cô gái họ Lăng ta sẽ không quên ơn cứu mạng này!"
Châu Giai Kỳ"Cảm ơn chị chị Vinh Vinh"
Lý Vinh Vinh mỉm cười và đáp lại.
Không sao dù sao thù anh ấy cũng từng giúp đớ tôi một lần.
Nói xong cô cũng rời đi và giúp đỡ nhưng người b·ị t·hương còn lại.