Chương 49 : Tiếp tục lên đường
Bố anh cũng rất vùi và bế Bạch Thiên Dương lên
"Con ở nhà có ngoan không,không nghịch ngợm đấy chứ!"
Bạch Thiên Dương"Con rất ngoạn bố ạ! ngày nào con cũng luyện tập như nhưng gì bố đã dạy"
"Ừ! ngoan lắm con trai"
Ông xoa đầu người con trai của mình một cách dịu dàng và cũng quay sang ôm vợ đầy trìu mến
Đã lâu rồi gia đình ba người mới được đoàn tụ.
Bạch mẹ nhìn kìa"Bầu trời hôm nay thật đẹp!Con vừa phát hiện thêm một ngôi sao mới cực kì đẹp"
Nhìn về phía chỉ tay của con trai cả hai người đề nhìn lên bầu trời.
Rõ ràng bầu trời hôm nay trông không giống với mọi ngày đặc biệt rất nhiều sao.
về phía Bạch Thiên Dương khi nhìn lên bầu trời một lần nữa ngôi sao vừa nãy đã không còn nữa.
Cậu bé liên tục tìm kiếm nhương vẫn không nhìn thấy ánh của ngôi sao đó nữa
..........................................................................................
Cảm giác buồn buồn đã đánh thức Bạch Thiên Dương dậy.Đây rõ ràng là Tiểu Hắc đang đánh thức anh.
Bạch Tiên Dương"Tao biết rồi Tiểu Hắc dậy ngay đây!"
Anh vươn vai và ngồi dậy.Đã rất lâu rồi Bạch Thiên Dương mới mợ lại giấc mơ trước kia khi anh con nhỏ
Trước khi xảy ra sự biến đổi Bạch Thiên Dương đã nhiều lần mơ cùng một giấc mơ này.
Anh đã vô tình quên đi nó cho đến tối hôm qua khi giấc mơ ấy lại một lần nữa xuất hiện.
Anh không biết giấc mơ này đại biểu cho cái gì nhưng anh có vẻ không quan tâm lắm.
Bạch Thiên Dương coi đay như một phần kí ức của mình.
Có một điều mà chính Bạch Thiên Dương cũng không biết rằng.Tối qua khi đang mơ giấc mơ ấy.
Ngôi sao lại xuất hiện một lần nữa,Không giông với lần trước,lần này nó con đặc biệt sáng hơn rất nhiều.
Nó chỉ xuất hiện một lúc rồi lại biến mất.
Lúc này Bạch Thiên Dương cũng tỉnh táo lại sau một giấc ngủ mà theo anh là rất thoải mái.
Tử Hàn Tuyết đã dậy từ lâu khi cô dang chuẩn bị để tiếp tục cuộc hành trình.
Bạch Thiên Dương cũng nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ và xuất phát.
Bạch Thiên Dương"Cô ngủ ngon chứ!"
Bạch Thiên Dương hỏi hạn khi thấy Tử Hàn Tuyết.Cô ấy chỉ nhìn anh một cái mà không nói gì tiếp tục chuẩn bị đồ đạc của mình.
Anh chỉ có thể cươi trù trước hành động vùa rồi của cô ấy.
30 phút sau cả hai người cũng đã chuẩn bị xong và lên đường.
Khác với những ngày trước khi hai người hộ di chuyển bằng xe moto thì bây giờ họ lại quyết định như trước kia là đi bộ.
không phải Bạch Thiên Dương không muốn mà anh buộc phải làm như thế.quãng đường phía trước dày đặc ô tô cũng như con đường đã bị hư hỏng lặng.
Anh buộc phải để lại chiếc xe yêu thích của mình
Tử Hàn Tuyết"Đi thôi!"
Cô ấy nói khi thấy Bạch Thiên Dương vẫn quanh quẩn bên cạnh chiếc xe mà không muốn rời xa
"Tên đàn ông khó hiểu!"
Nghe thấy tiếng thúc giục của cô ấy cuối cùng Bạch Thiên Dương cũng quyết định buông bỏ.
Anh nhìn về phía của Tử Hàn Tuyết với ánh mắt vẫn còn không lỡ.
Bạch Thiên Dương"Đi thôi!"
Hai người một nam một nữ tiếp tục tiến về phía trước.Vị trí từ họ đến cổng trường đã không còn xa.
Ước tính chỉ cần đi thêm một hai ngày nữa là họ có thể đến nơi.
Sau khi đã trải qua tất cả nhưng điều khủng kh·iếp trong khu rừng sinh thái.
Thì bây giờ khi chứng kiến nhưng con thây ma hay sinh vật đột biến cũng khiến hai người không cảm thấy gì nữa.
Mặc dù thế Bạch Thiên Dương cũng ra lệnh cho Tiểu Hắc bay xung quanh để xem xét tình hình.
Còn Ảnh thì luôn luôn ẩn lấp trong bóng tối không hề đi xa ra khỏi anh.
Rõ ràng sự xuất hiện của Tiểu Hắc cực kỳ hữa dụng khi nó truyền về mọi thông tin mà nó thấy trên đường.
Từ có bao nhiêu thây ma cho đến hình dạng như thế nào tất cả đều được Tiểu Hắc bào cáo rõ ràng qua liên kết tâm trí.
vì vậy mà trên đường đi Bạch Thiên Dương cũng ít lo lắng hơn
****
Đã bốn ngày kể từ khi Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết rời khỏi tòa nhà trung tâm.
Trong một căn phòng nhỏ Châu Giai Kỳ và Lăng triệt đang nói chuyện với một người nào đó thông qua mà đồ vật rất kỳ lạ.
Không sai đây là thiết bị chỉ đươch sử dụng nội bọ trong những người có chức vụ cao.Lăng Triệt đã được ông mình đưa cho từ khi anh đi học đại học.
Điều này chứng tỏ Ông của Lăng Triệt yêu quý ah như thế nào.
"Tiểu triệt bên con vẫn ổn chứ!"
vừa cất tiếng phần nào đó thấy rõ sự quyền lực ở trong đó
Châu Giai Kỳ"Ông ơi ông là con đây Giai Kỳ này"
"hahaha Cả Tiểu kỳ cũng ở đây sao lão già kia cũng lo lắng cho cháu lắm đấy!"
Châu Giai Kỳ"Làm ơn hẫy chuyển lời cho ông cháu là cháu vẫn không sao"
"Được rồi Tiểu Kỳ ta sẽ chuyển lời được chưa"
Châu Giai Kỳ vui mừng khi nghe người đàn ông kia nói.Đúng vậy người đàn ông kia là người đứng đầu trong q·uân đ·ội Nam Việt.
Cũng là một trong những người quyền lực nhất
"Tiểu Triệt à,yên tâm đi chú của con sắp tới rồi Lăng Hạ đã tự mình g·iết được một con quái vật cấp độ 20 cho nên nó rất mạnh đấy.
Chưa kể ta cũng đã cử thêm q·uân đ·ội đi cùng nữa"
Lăng Triệt nhăn mày khi nghe ông của mình nói sẽ để chú Lăng Hạ tới đây.
Chú ấy mặc dù rất mạnh với lv cao nhưng so với tên Bạch Thiên Dương kia thì.
Bên cạnh Châu Giai Kỳ cũng phần nào hiểu được tâm trặng của Lăng Triệt lúc này sự mạnh mẽ của Bạch Thiên Dương vẫn là cái gì đấy hết sức khủng kh·iếp.
Nhưng khi nghe thêm ông sẽ cử thêm q·uân đ·ội tới anh cũng phần nào yên tâm hơn.Anh biết quân mà ông anh nhắc tới.
Đúng vậy đây là những người lính thiện chiến nhất hoạt động hoàn toàn dưới sự chỉ huy của ông nội.
Hai người vẫn trò chuyện với nhau một lúc thì cũng thôi.Anh quay sang nhìn Châu Gai Kỳ mà nói.
Lăng Triệt"Em yên tâm đi mọi thứ đều tốt q·uân đ·ội sẽ sơm tới đây trong vài ngày tới.
Châu Giai Kỳ"Không biết chị Hàn Tuyết bây giờ thế nào nhỉ?"
Kỳ thực Châu Giai Kỳ không chỉ để tâm tới Tử Hàn Tuyết mà con để tâm đến cả Bạch Thiên Dương nữa.
Kể từ ngày đó hình bóng của người con trai đó lúc nào cúng xuất hiện trong tâm trí của cô
Một sự mất mác nhẹ hiện lên trên khuôn mặt của Lăng Triệt khi nghe Châu Giai Kỳ nói tên của Tử Han Tuyết.
Tâm trạng của anh ta lúc này cũng không khác lắm so với Châu Giai Kỳ.
Thật là một sự sắp xếp tình cờ,cả hai người suy tình hiện tại lại ở gần nhau.
Chỉ cần nghĩ đến thôi cũng khiến tâm trạng của anh ta không được tốt.
Nghĩ đến sự mạnh mẽ của Bạch Thiên Dương anh không khỏi nắm chặt tay tự nhủ,sẽ có một ngày mình sẽ vượt qua hắn ta.
Mặc dù thế không có một sự hận thù nào xuất hiên trên mặt của Lăng Triệt.Anh ta xem Bạch Thiên Dương như một mục tiêu phấn đấu cần phải vượt qua.
Anh đến bãi săn quen thuộc mà hăng ngày anh vẫn hay đến.Sự quyết tâm đã thực sự kích thích Lăng Triệt chăm chỉ hơn.
Mấy ngầy hôm nay anh sắn thây ma đến tạn tối muộn mới về.
Nhưng hôm bên cạnh bãi săn xuất hiện thêm một người nữa.Nhing thấy người đó khiến Lăng Triệt không khỏi ngạc nhiên.
Một bóng dáng của cô gái nhìn có vể quên thuộc đối với anh.Khi tiến lại gần Lăng Triệt mới nhận ra đó là ai.
Đúng vậy đây chính là Lý Vinh Vinh.Chỉ vài ngày trước người phụ nữa nàu vẫn không được anh đánh giá cao.
Nhưng bây giờ nhìn đi cách mà cô ấy chiến đấu cũng như duy chuyển ngay cả cái kỹ năng mưa kia nhìn cũng có vẻ quỷ dị.
Những con thấy ma lắn ra c·hết sau khi dính nước từ con mưa đó.
Người đàn bà đó bậy giờ cũng mạnh mẽ không khác gì anh ta lúc này.
Lăng Triệt thở dài và suy nghĩ"Xem ra phải cố gắng hơn nữa rồi!"
Rõ ràng không phải chỉ có một mình anh ta đang cố găng rất nhiều người khác cũng đang làm những điều tương tự như anh.
Sau một đêm đai đi sắn cuối cùng Lăng Triệt cũng đã đạt đến cấp độ 20.Anh mỉm cười hài lòng.