Chương 20 : Giúp đỡ
"Đừng đứng đực mặt ra như thế cô không muốn đi săn à!"
Lý Vinh Vinh bất giác giật mình chạy lon ton theo anh.
Đêm nay yên tĩnh lạ thường hình như có gì đó diễn ra không như ngày thường mọi sinh vật xuất hiện thưa thớt hơn.
Tất cả chúng đều đi về một hướng.
Anh không biết có chuyện gì sắp xảy ra nhưng điều này chắc chắn không tốt,anh cần phải thăng cấp bậc của mình lên nhanh nhất có thể.
Nhận thấy ánh mắt không đúng của anh cô ấy cũng phần nào hiểu điều gí đó nhưng không hỏi cô ấy biết không lên đi quá giới hạn cho phép
Bạch Thiên Dương "đi thôi"
"leng keng leng keng" Âm thanh chiến đấu của hai người vang lên xung quanh vừa chiến đấu anh vừa quan sát Lý Vinh Vinh.
Phải nói cô ta đã tiến bộ rõ rệt sau khi bắt đầu thăng cấp di chuyển linh hoạt hơn,ra tay dứt khoát hơn không còn ngập ngừng như những ngày đầu.
Với cấp 9 đạt được cô ta có quyền tự hào so với những kẻ s·ợ c·hết chỉ mong nhận được sự giúp đỡ của người khác.
[Bạn vừa g·iết được thây ma bình thường cấp 19]
............................
Khi nhìn đông hồ đã quá muộn anh lập tức cùng Lý Vinh Vinh trở về .
Tối hôm nay thực sự không giống như anh kì vọng khi các sinh vật khác hình như chốn đi đâu đó.
"Về thôi hôm nay đến đây thôi" Anh nói
"Tôi vẫn còn muốn săn thêm!"
Bạch Thiên Dương"Cứ ở lại đây một mình nếu cô muốn!"
Lý Vinh Vinh ngay lập tức chạy theo anh ta mà không suy nghĩ.Có cho tiền cô ấy cũng không muốn ở đây một mình vào ban đêm.
Ngay khi vừa về tới ngôi nhà mà anh hay ở.
Bạch Thiên Dương nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đanh đứng trước của.Đúng vậy cô ấy chính là Tử Hàn Tuyết
Bạch Thiên Dương "Cô làm gì ở đây ?"
Nhìn thấy đi bênn cạnh anh là Lý Vinh Vinh khuôn mặt cô ấy có chút biến đổi.
Tưởng chừng không có ai nhìn thấy nhưng Lý Vinh Vinh đã kịp nhận ra sự thay đổi trên nét mặt của Tử Hàn Tuyết mặc dù rất ngắn ngủi nhưng cô ấy vẫn thấy
-""cô ấy đang ghen ư?""Lý Vinh Vinh suy nghĩ
Tử Hàn Tuyết" Tôi có chuyện muốn nói với anh!"
"Bạn tôi đang bị nhốt tại một của hàng cách đây khá xa.
Theo những gì tôi biết được dường như có một sinh vật mạnh mẽ nào đó xuất hiện gần đó khiến họ không thể thoát ra
tôi cần anh giúp tôi đi cứu người bạn đó.Tên cô ấy là Châu Giai Kỳ!"
Bạch Thiên Dương"Đừng nói cô ấy là cháu gái của ngài thủ tướng!"
Tử Hàn Tuyết"Đúng vậy sao anh biết?"
Bạch Thiên Dương"Ai trong trường mà không biết cháu gái của ngài thủ tướng tên là Châu Giai Kỳ".
Anh suy nghĩ những gì mà Tử Hàn Tuyết vừa nói nếu đúng là như vậy thì..
Cô ấy nói có thể sinh vật kia là thứ mà anh đã nghe thấy buổi tối hôm đó
Nó có thể là tồn tại ở bậc thứ nhất một con quái vật cùng đẳng cấp với con thây ma da xanh mà anh đã đụng độ trên tòa nhà.
Có khi sức mạnh của nó còn lớn hơn con mà anh đã gặp.
Bạch Thiên Dương không thể mạo hiểm mạng sống của mình với một người mà mình không quen.
Sau khi suy xét mọi thứ anh định từ chối yêu cầu của cô ấy.khi vừa chuẩn bị từ chối Tử Hàn Tuyết đột nhiên nhiên cất tiếng
Tử Hàn Tuyết"Chẳng phải anh nói sẽ đáp ứng một yêu cầu của tôi sao.Đây chính là yêu cầu của tôi dành cho anh.Anh cũng có thể từ chối"
Bạch Thiên Dương thực sự không muốn mắc nợ ai một cái gì cả,anh lại nghĩ về sinh vật mạnh mẽ mà anh đã gặp.
Tử Hàn Tuyết có đôi mắt sắc bén,cô ấy nhận thấy sự thay đổi biểu cảm của anh.Cô nheo mắt hỏi.
Tử Hàn Tuyết"Bạch Thiên Dương,anh có nghĩ sinh vật canh giữ ở đó cũng là sinh vật ngang hàng với con thây mà mà anh đã g·iết trước đó không?"
Nghe thấy câu hỏi của cô,Lý Vinh Vinh mơ hồ đoán được v·ết t·hương của Bạch Thiên Dương mấy ngày trước là do một sinh vật mạnh mẽ nào đó gây ra.
Sinh vật mà Tử Hàn Tuyết đang nói có cùng đảng cấp với nó.
Bạch Thiên Dương"Hàn Tuyết bạn có chắc chắn muốn đến nơi đó sao.
Tối hôm trước khi chúng ta gặp nhau,tôi đã nghe thấy tiếng gầm gừ khủng kh·iếp của một sinh vật nào đó.
Tôi chắc đến 80% Sinh vật đó là một tồn tại của bậc thứ nhất nó không thua kém gì con thây ma kia thâm chí nó có thể mạnh mẽ hơn rất nhiều"
""Bậc thứ nhất? ""
Tử Hàn Tuyết không hiểu bậc thứ nhất mà Bạch Thiên Dương đang nói điều gì.đây là từ mới mẻ đối với cô ấy.
Sau đó anh giải thích cho cô những gì anh vừa nói.
Trong lần đánh bại con thây ma đó,tên của sinh vật xuất hiện trước mắt của anh có kèm theo bậc thứ nhất ở trước tên của nó.
Đến giờ anh vẫn chưa giải thích được nó nghĩa là gì nhưng anh chắc chắn nó là sinh vật cao cấp hơn anh và cô hiện giờ.
Bầu không khí chợt trở lên nặng nề khuân mặt của Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết vô cùng xấu.
Chỉ một người duy nhất không hiểu chuyện gì xảy ra khi ở bên cạnh Lý Vinh Vinh hoàn toàn mù tịt
Nhìn thấy vẻ mặt của cô ấy,Bạch Thiên Dương nói"Tôi nói thật.Tôi không muốn liều mạng để cứu những người mà tôi không quen biết"
Tử Hàn Tuyết"Cái Gì? sao anh có thể ích kỉ như vậy không chỉ là bạn tôi,chắc sẽ có rất nhiều người mắc kẹt tại đó"
cô ấy đã lên tiếng khi nghe Bạch Thiên Dương nói. Tử Hàn Tuyế nghĩ.
""Nếu không phải là anh ấy không ai có thể đánh bại con quái vật ấy.""
Cô vẫn nhìn anh chằm chằm như thể muốn anh suy nghĩ lại.
Đứng bên cạnh Lý Vinh Vinh không nhịn được mà cất tiếng nói
"Cô không thể bắt người khác lao đầu vào chỗ c·hết.Cô có nghĩ đến cảm xúc của anh ấy không"
Tử Hàn Tuyết thực sự bất ngờ khi nghe người con gái kia nói.
Cô ấy thực sự chưa bao giờ suy nghĩ về cảm xúc của ai,trước kia khi tất cả mọi người đều nhìn cảm xúc của cô ấy để làm.
Điều này làm cô ấy thực sự cảm thấy khó chịu và hình như đã yêu cầu một cách quá đáng.
Mặc dù Bạch Thiên Dương nói sẽ đáp ứng một yêu cầu của cô ấy nhưng ai lại đáp ứng yêu cầu dẫn họ đến chỗ c·hết chứ.
Trong cuộc chiến chống lại sinh vật thuộc bậc thứ nhất kia anh gần như đ·ã c·hết.
Anh thực sự không muốn đối mặt với sinh vật tương tự như vậy.
Nhưng sự khao khát muốn trở lên mạnh mẽ, muốn rồi khỏi đây để tìm gia đình đã thôi thúc Bạch Thiên Dương không được lùi bước.
Bầu không khí trở lên căng thẳng hơn khi nghe những lời Lý Vinh Vinh vừa nói.
Nhưng sau khi quyết định Bạch Thiên Dương cất tiếng nói.
"Được tôi đáp ứng với cô.Ít nhất tôi sẽ cố gắng hết mình,nhưng tôi có thể sẽ bỏ đi nếu sinh vật đó mạnh mẽ hơn những gì mà tôi có thể đối phó".
Cha của Bạch Thiên Dương là một người nghiêm khắc hiếm khi bộc lộ cảm xúc của mình và gần như không để tâm đến thành tích học tập của con mình.
Tuy nhiên có một điều ông ấy luôn nhắc nhở Bạch Thiên Dương từ khi còn là một đứa trẻ
"Lời hứa của một người đàn ông còn quý hơn vàng.nếu con không thể giữ được lời hứa của mình.
Con không xứng đáng là một người đàn ông."
Điều đó đã ảnh hưởng không nhỏ đến tính cách của anh bây giờ.Chính vì thế anh rất ít khi hứa một thứ gì đó với bất kỳ ai.
Tử Hàn Tuyết không mong đợi phản ứng này Của Bạch Thiên Dương.
Một phần do cô ấy ghét tất cả mọi người đàn ông.Khi thấy biểu hiện của anh như vậy cô ấy không biết phải làm gì.
Nói xong anh bước vào nhà và để Tử Hàn Tuyết lại với những suy nghĩ vẫn còn ngổn ngang.
Bạch Thiên Dương Không muốn biết tâm trạng của cô lúc này.Anh chỉ muốn trả phần ân tình mà anh đã nợ cô.
Ngay sau khi Bạch Thiên Dương rời đi Lý Vinh Vinh đến gần Tử Hàn Tuyết mà nói "Tôi cũng muốn tham gia!"
Tử Hàn Tuyết"Tại Sao?"
Lý Vinh Vinh"Tôi chỉ tò mò sinh vật bậc một mà cô và anh ta đang nói rốt cuộc như thế nào!"
Tử Hàn Tuyết"Tùy cô,dù sao đừng chạy khi chứng kiến nó"nói xong cô ấy cũng rời đi và chuẩn bị cho ngày mai.
Đây sẽ là ngày vô cùng khó khăn đối với cô.Cô không biết quyết định của mình là đúng hay sai nhưng không thể bỏ mặc người bạn của mình được.