Chương 14 : Trần Minh và Lâm Hạo
Cuộc thám thính vẫn tiếp tục vào sáng sớm hôm sau.Nhưng hôm nay chỉ có Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết.
Vì càng tiến về phía trước sẽ càng có nhiều nguy hiểm hơn,chính vì thế anh đã không đưa Lý Vinh Vinh đi cùng nữa mà để cô ấy hoạt động tự do.
Quả đúng như những gì Bạch Thiên Dương suy nghĩ hôm nay có nhiều con quái vật mạng mẽ hơn.
Có rất nhiều sinh vật phải cần đến sự phối hợp của cả hai người mới tiêu diệt được nó.
Không phải Bạch Thiên Dương không tiêu diệt được nó một mình nhưng điều đấy sẽ tốn rất nhiều thời gian.
Mặc dù chưa quen cho lắm nhưng sự ăn ý của hai người ngày càng tăng
[Bạn vừa g·iết được Sinh vật biến dị cấp 24]
[Bạn đạt được cấp độ 20, 2 điểm trạng thái phân phối]
Cuối cũng cũng đạt đến cấp 20 tốc độ lên cấp của anh đã chậm đi rất nhiều so với những ngày đầu tiên.
Bạch Thiên Dương nhận ra một điều với những con quái cao hơn cấp độ của bản thân.
Bạn sẽ được nhiều kinh nghiệm hơn và ngược lại sẽ ít hơn nếu lv của chúng thấp hơn.
Bạn cũng sẽ nhận được kinh nghiệm và chỉ số nếu như cùng phối hợp người khác.
Bạn sẽ nhận được nhiều hơn hay ít hơn tùy thuộc vào mức độ đóng góp.
Nhưng nó phải thực sự tạo được nguy hiểm tính mạng của sinh vật khác thì điều đó mới được tính
Bạch Thiên Dương đã nhận ra điều này khi cùng Tử Hàn Tuyết tiêu diệt được một con chó biến dị đặc biệt mạnh mẽ.
[Bạn vừa g·iết được thây ma bình thường cấp 15]
[Bạn vừa g·iết được thây ma bình thường cấp 20]
****
Bên trong một tòa nhà từng được dùng để làm giảng đường cách chỗ Bạch Thiên Dương không xa.
Hai người đang nấp bên của số nhìn vào nhà hàng cách đó 50 mét.
Tòa nhà trước đây là giảng đường nhưng bây giờ trông nó không khác gì địa ngục,v·ết m·áu vương vãi khắp nơi,bàn ghế đổ nát của kính bị vỡ...
Toàn bộ nơi này như vừa có một trận cuồng phong quét qua và hai người ẩn nấp là những người sóng sót.
Bốn ngày trôi qua kể từ lần cuối họ ăn thứ gì đó,cơn đói khát bắt đầu vượt qua cảm xúc sợ hãi của họ.
"Trần Minh bạn có chắc là muốn làm điều này?"một trong hai sinh viên sống sót trong tòa nhà hỏi.
"Lâm Hạo chúng ta không còn lựa chọn nào khác" Trần Minh một thanh niên cao ráo ở độ tuổi hai mươi đáp lại một cách đầy nất lực
"Đã rất lâu rồi chưa có thứ gì vào búng chúng ta, chúng đang réo lên như những con quái vật vậy.
Nếu bây giờ chúng ta không liều lĩnh kiếm chút thức ăn một khi không còn sức lực mọi thứ sẽ trở lên khó khăn hơn,đây là cơ hội duy nhất"
Khuôn mặt của Lâm Hạo tái đi đã bao giờ anh phải chị khổ sở như vậy chưa?đói bụng là điều anh không bao giờ nghĩ đến sẽ xảy ra đối với mình.
Trước đây nếu như muốn ăn một thứ gì đó chỉ cần một cuộc gọi điện thoại đến nhà hàng mong muốn, đồ ăn sẽ được giao đến một cách nhanh chóng.
Nhưng giờ đây tất cả điều này biến mất một cách đột ngột.
"Tôi biết điều này nếu chúng ta ở lại với nhóm,sẽ không có chuyện này xảy ra"
"Đừng nói nữa"
Lâm Hạo đang lẩm bẩm trách móc thì giọng nói của Trần Minh ngăn anh ta lại bằng một tiếng hét khiến anh giật mình.
Trần Minh không quan tâm đến những Thây ma hay sinh vật khác có thể nghe được tiếng hét của anh ấy hay không.
khi anh nhìn sang đồng đội sống sót với đôi mắt giận giữ khi anh ấy gầm gừ nói"Bạn muốn quay lại nơi đó!Bạn muốn trở thành con chó của Vương Long sao?"
Khuôn mặt của Lâm Hạo tái đi khi nghe thấy điều này Anh ấy hối hận sau khi nhớ lại những gì Vương Long đã làm trong nhóm của mình.
"Phụt..." Trần Minh vừa nhủ nước bọt vừa chửi rủa"tôi thà c·hết đói hoặc bị thây ma ăn thịt còn hơn phải ở với con chó hoang họ Vương đó.
Mới chỉ có mấy ngày nhưng nhân cách của tên đó không khác gì những con thú ngoài kia"
"Nhìn kìa,nhìn kìa!"Lâm Hạo đột nhiên ngắt lời bạn đồng hàng của mình và nhanh chóng kéo anh ta nhìn về phía của sổ
Với khuôn mặt đầy tức giận giữ nhưng Trần Minh vẫn nhìn về phía cửa sổ,tuy nhiên những gì nhìn thấy khiến anh ấy sửng sốt và hít vào một hơi lạnh.
"Những.... những người này là ai? họ còn là người không?"
****
Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết Cuối cùng cũng đến được con phố gần đó nơi có nhà hàng mà họ nhắm đến lần này.
"Chúng ta làm thế nào đây"Bạch Thiên Dương hỏi khi nhìn về phía hơn hai trăm con thây ma đang tụ tập lại phía trước.
"không thể chánh khỏi cuộc đối đầu giữa chúng.Tôi nghỉ hai chúng ta sẽ dễ dàng giải quyết chúng khi dụ chúng ra từ từ,các nhóm nhỏ hơn sẽ dễ đối đầu hơn"
"sẽ không dễ dàng gì khi dụ chúng thành những nhóm nhỏ mà không gây sự chú ý của những con bên cạnh.
Tốt hơn hết là là chúng ta xông lên tiêu diệt tất cả bọn chúng nhanh chóng nếu không muốn gây sự chú ý của những nhóm thây ma khác"
"Vậy thì hãy kết thúc nhanh lên" chưa kịp để Bạch Thiên Dương nói hết câu Tử hàn Tuyết đã một mình lao lên."người phụ này......"
Bạch Thiên Dương đuổi theo và cùng tham gia vào trên chiến.Rút thanh kiếm của mình ra chỉ ba giây sau anh đã tiếp cận được chúng
"cô lo bên phải,bên trái để tôi"
Tay phải của anh nhẹ nhang lắc thanh black Sword lóe lên trong tíc tắc
Ngay lập tức đầu của con thây ma bay khỏi cổ của nó tạo ra một vòng cung tuyệt đẹp trên trời khi máu của nó phun ra như mưa.
Anh tiếp tục chuyển qua mục tiêu khác
[Bạn vừa g·iết được thây ma bình thường cấp 8]
[Bạn vừa g·iết được thây ma bình thường cấp 6]
[Bạn vừa g·iết được thây ma bình thường cấp 11]
.....................................................................
Mặc dù số lượng rất nhiều nhưng cấp độ trung bình của lũ thây ma lại hơi thấp với chỉ số nhanh nhẹn cao chót vót của mình.
Tốc độ của anh có thể xấp xỉ đạt đến 90km trên giờ
không như các loại mô tô hay ô tô khác phải cần thời gian để chúng có thể đạt đến tốc độ đó.
Nhưng với Bạch Thiên Dương anh đạt đến tốc độ đó chưa đến ba giây
Cơ thể anh lướt qua đám thây ma một cách đáng kinh ngạc.Mỗi t·iếng n·ổ nhẹ vâng lên mỗi khi chân của anh chạm xuống đất để đẩy người về phía trước.
Trong vong 5 giây mười thây ma bên cạnh anh ta đã ngã xuống máu của chúng không ngừng tích lại ngày một nhiều hơn.
"cho dù nhìn thấy bao nhiêu lần đi nữa nhưng nó thật điên rồ..."
Tử Hàn Tuyết không khỏi cảm khái khi nhìn anh từ bên cạnh.
Không chịu yếu thế cô đóng băng những con thây ma đang lao lại và dùng kiếm của mình chém đôi những con đang ở gần mình.
Cơ thể của cô khác gì một con chim băng.Mặc dù không thể bằng tốc độ của Bạch Thiên Dương nhưng chắc chắn nó không chậm một chút nào.
với một cái vẫy tay nhẹ nhàng hơn mười viên đạn băng xuất hiện trên không.
Với một chuyển động uyển chuyển khác mười viên đạn ấy xuất hiện trước người của mười con thây ma ở xa gần như cùng một lúc.
Có thể không mạnh bằng Bạch Thiên Dương nhưng chiến đấu ở đám đông cô ấy lại có lợi thế đôi chút.
Mặc dù không sử dụng kỹ năng Hạt giông bóng đêm của mình nhưng hiệu ứng đóng băng của Tử Hàn Tuyết tỏ ra rất hiệu quả.
Do vậy số lương thây ma mà cô tiêu diệt được không khác biệt lắm với Bạch Thiên Dương
Sau khoảng mười phút tất cả thây ma ngay cả những con ở xa nhất đã bị tiêu diệt hoàn toàn chỉ với vỏn vẹn hai người.
Bạch Thiên Dương thờ ơ nhìn đống xác chất đống và lượng máu rất lớn đã tích tụ lại thành một vũng lớn nhìn không khác gì một cuộc t·hảm s·át vừa diễn ra.
Trận chiến chỉ diễn ba mười phút nhưng cũng đã tiêu hao của Bạch Thiên Dương khá nhiều thể lực.
Trải qua cuộc chiến với đám đông vừa rồi việc tương tự sẽ xảy ra nhiều hơn.
Với vài trăm con thì không sao nhưng nếu có vài nghìn thì ngay cả Bạch Thiên Dương cũng chỉ chạy thục mạng.
Còn chưa kể với một nghìn con thây ma có sức mạnh lớn hơn.Chỉ nghĩ đến thôi cũng làm anh phải rùng mình