Chương 13 : Cuộc gặp gỡ trong đêm tối
Nhận lấy con dao anh đưa cho cô Lý Vinh Vinh tập trung nghe những gì mà Bạch Thiên Dương nói không sót một từ.
Anh dạy cô hãy cố gắng đánh vào đầu của những con quái vật vì đây là điểm yếu hầu hết của mọi sinh vật.
Nhìn vào hai con thây ma không thể cử động trước mặt cô cắn răng nhắm thẳng vào đầu chúng và chém.
[Bạn vừa g·iết được thây ma bình thường cấp 5 + 2 mana,+ 1 sức mạnh]
[Bạn vừa g·iết được thây ma bình thường cấp 10 + 3 sức mạnh, 2 Thể lực]
[Bạn đạt được cấp độ 2, 2 điểm trạng thái phân phối]
[Bạn đạt được cấp độ 3, 2 điểm trạng thái phân phối]
[Bạn đạt được cấp độ 4, 2 điểm trạng thái phân phối]
Với việc g·iết hai con thây cô đã lên đến cấp độ bốn cô nhớ đến những lời mà Bạch Thiên Dương nói
"hãy cộng những chỉ số mà cô có đước vào các chỉ số khác nhau với phong cách mà cô chiến đấu"
Ngay lập tức cô cộng 8 điểm chỉ số của mình +4 vào mana, +2 vào nhanh nhẹn + 2 vào Thể lực
Cô quyết định sau này mình sẽ chiến đấu với kỹ năng phép thuật mặc dù cô ấy chưa có kỹ năng t·ấn c·ông nào.
Với những chỉ số cộng thêm và chỉ số tự do vừa đạt được cô tự tin bây giờ có thể tự mình chiến đấu với những con thây ma
Cả ba tiếp tục tiến về phía trước Lý Vinh Vinh không còn sợ hãi với nhưng thây ma cô nhìn thấy nữa.
Trước kia hai chân cô mền nhũn khi nhìn thấy chúng kể cả khi Bạch Thiên Dương mang hai con thây ma không cử động đến gần cô.
Cô cũng không tự chủ và run cầm cập.
Tất cả mọi người đều khó khăn trong lần đầu nhưng khi vượt qua,mọi thứ sẽ dần trở nên dễ dàng hơn.
Quả nhiên Lý Vinh Vinh Càng lúc càng tiến bộ hơn và cũng rất thông minh.
Cô chỉ chọn những mục tiêu chậm chạp cỏ vẻ yếu hơn làm đối thủ tuy có khó khăn nhưng mọi thứ dần tốt hơn.
Khi chứng kiến sự tiến bộ của Lý Vinh Vinh chính Tử Hàn Tuyết Cũng ngạc nhiên.
Con người thật kỳ lạ có những người sẵn sàng lao vào nguy hiểm để mạnh mẽ hơn.
Nhưng cũng có những người cố tình sống dưới cái bóng của người khác họ thâm chị còn không bước ra khỏi tòa nhà chung tâm vì s·ợ c·hết.
Nếu không phải vì nhìn đồng loại trở thành chất dinh dưỡng cho sinh vật khác thì cô đã bỏ lại họ từ lâu rồi.
Họ đi tất cả những khu vực khả nghi tìm kiếm những chỗ có thức ăn thuốc thang và đánh dấu vị trí của chúng.
Họ chỉ quay về khi trời chuẩn bị tối.Trước khi quay về cuối cùng Bạch Thiên Dương cũng có thể đạt đến cấp 19
Khi vừa đến dưới tào nhà trung tâm một người đàn ông đẹp trai đã đứng ở đấy từ trước.Bạch Thiên Dương đã nhân ra đây là ai Lăng Triệt.
Trên tay anh ta vẫn cầm cây nỏ từ những ngày đầu. Mắt anh sáng lên khi nhìn vào Tử Hàn Tuyết
"Hàn Tuyết tôi rất vui vì hôm nay cô không sao!"
Thay vì sự nhiệt tình của Lăng Triệt cô cũng đáp lại với gióng nói thờ ơ và khuôn mặt lạnh như băng khi nhìn về phía anh.
"Thật may anh cũng không sao Lăng Triệt"
Anh mắt của cô vẫn không thay đổi và tiếp tục nhìn anh,nhận thấy vậy Lăng Triệt chỉ lặng lẽ cười khổ và nhìn vào Bạch Thiên Dương và Lý Vinh Vinh bên Cạnh.
Anh nhẹ nhàng gập đầu. Dù chỉ trong thoáng chốc nhưng Bạch Thiên Dương Vẫn Cảm thấy sự khinh thường lóe ra từ mắt anh.
Ngay cả Tử Hàn Tuyết bên cạnh cũng nhận ra biểu hiện vừa rồi của bạn mình nhưng cô chỉ lắc đầu và tiếp tục vào trong.
Trong khi Tử Hàn Tuyết nói về những chỗ có nhiều thức ăn và thuốc thang mà họ đánh dấu được cho đội khác.
Nhưng với số thức ăn mà họ có nó không đủ cho một lượng lớn người có mặt trong tòa nhà .
Khi đến giờ ăn tất cả những ai không ra ngoài và làm việc chỉ được phát cho một bát vơi cơm trắng.
Những người không ra ngoài nhưng họ làm việc, giúp đỡ vận chuyển và nấu cơm họ được thêm đồ ăn phong phú hơn.
Tất cả những ai ra ngoài chiến đấu họ được ăn tất cả những gì mình muốn.Đây là chế độ đãi ngộ giữa những người khác nhau .
Bạch Thiên Dương không ở đây lâu, rời đi và quay về căn phòng của ấy điều bất ngờ là cả Lý Vinh Vinh cũng đi theo anh ấy.
"Đừng bảo cô muốn ở cùng với tôi đấy"Bạch Thiên Dương nói.
"đúng vậy"tôi không quen ở với người lạ
"tôi và cô cũng đâu có quen lắm"...""mặc kệ dù gì tôi cũng sẽ ở với anh"
Bạch Thiên Dương bất chợt đi lại gần cô ánh mắt anh quét qua cơ thể của cô từ trên xuống dưới nhận ánh mắt của anh ta.
Lý Vinh Vinh đỏ bừng mặt như một chú cừa non lùi lại từng bước khi lưng chạm vào tường.
Anh ép sát vào người của của cô trong khi cô nhắm nghiền mắt lại như thể có chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Nhưng Bạch Thiên Dương chỉ ghé vào tai cô và nói nhỏ.
"cô không sợ tôi sao" Lý Vinh Vinh đẩy anh ra và chạy về phía trước cô quay lại lè lưỡi trêu Bạch Thiên Dương.
mặc dù vờ như không có gì xảy ra nhưng cơ thể cô lúc này nóng phừng phừng khi cảm nhận cơ thể của Bạch Thiên Dương áp sát vào người.
Kèm theo đó mùi cơ thể của người thanh niên đã làm cô chút nữa không khống chế được.
Cô không nghĩ có một ngày mình lại rung động với sinh viên của mình.
Thế giới thay đổi thật nhanh nếu là trước đây gần như cô còn chẳng thèm để ý đến những người như Bạch Thiên Dương.
Đã ba ngày khi thế giới thay đổi.Bạch Thiên Dương vẫn không có thông tin gì về gia đình.
Mặc dù cho anh là một người mạnh mẽ nhưng sự ảnh hưởng của kỹ năng khiến anh vẫn không ngừng nghĩ về gia đình mình.
Thứ duy nhất có thể liên lạc là qua điện thoại nhưng anh nó không có một tý tín hiệu nào kể từ thời khắc thay đổi.
Anh chẳng biết làm gì hơn ngoài việc nhớ về họ cả.
Cũng như hôm qua,sau khi ăn xong anh cũng một mình ra ngoài khi trời tối,anh không lo lắng sẽ có chuyện gì xảy ra với Lý Vinh Vinh.
Đêm nay là một đêm không thành công đối với Bạch Trạch Dương không có quá nhiều sinh vật cấp cao xuất hiện trước mặt anh ấy
Nhưng may mắn thay sau khi tiêu diệt được một sinh vật biến dị,anh nhân được một cuốn giấy kỹ năng.
[Kỹ nâng bị động Da Đồng (cấp 1) : tăng khả rắn chắc của da lên 50 % ]
[Bạn có muốn học kỹ năng Có/Không]
Bạch Thiên Dương ngay lập tức đồng ý với kỹ năng mới này khả năng phòng thủ của anh sẽ dược nâng lên một tầng cao mới tăng lên 50%.
Chẳng phải chỉ số càng cao thì sức phòng thủ càng tăng sao. Anh không thể chờ được cái ngày ngay cả v·ũ k·hí cũng không thể làm anh b·ị t·hương.
Tuy nhiên anh chưa gặp được kỹ năng chủ động thứ 2 nào xuất hiện, anh chỉ có thêm những kỹ năng bị động.
Mặc dù vậy mới thấy độ hiếm của những kỹ chủ động,những kỹ năng mạnh mẽ còn đặc biệt khan hiếm hơn.
[Bạn cừa g·iết đuợc muỗi biến dị cấp 12]
[[Bạn cừa g·iết được muỗi biến dị cấp 19]
khi đồng hồ chỉ đến gần nửa đêm,Ngay khi chuẩn bị trở về.Bạch Thiên Dương nghê thấy tiếng ai đó chiến đấu diễn ra gần đây.
Anh tưởng sẽ chỉ có một mình mình đi săn vào ban đêm,anh tò mò không biết người này là ai.
Ngay khi tiến gần đến nơi phát ra âm thanh một hình dáng quen thuộc hiện ra trước mặt của anh.
Không ai khác chính là Tử Hàn Tuyết,cô ấy đang chiến đấu trống lại với sinh vật bọ ngựa mà anh đã gặp ngày đầu tiên nhưng nó không mạnh mẽ như vậy.
Khi vừa kết liễu xong con bọ ngựa một giọng nói vang lên
"Cô làm gỉ ở đây vào giờ này?"
Ngay lập tập cô quay lại chĩa thanh kiếm màu xanh về phía anh.
Nhận ra người vừa nói cô hạ thanh kiếm xuống và kiểm tra xác của con bọ ngựa nhưng không có gì ở đó.
Thấy cô không có phản ứng Bạch Thiên Dương đang định trở về thì một câu hỏi hướng về phía của Anh.
"Tại sao anh lại giúp cô ta?"
"cô ta!ai cơ, ý cô là Lý Vinh Vinh.Tôi và cô ta đã có một cuộc giao dịch và đây là yêu cầu của cô ta"Bạch Thiên Dương nói.\
Ngay khi nhân ra ánh mắt khinh bỉ của cô hướng về anh.Anh bối rối vội giải thích"không như những gì cô nghĩ"
"cô ấy có kỹ năng trị thương và chính nó đã giúp tôi hồi phục,đổi lại tôi sẽ giúp cô ấy thăng cấp đó là những gì xảy ra.Mà thôi cô nghĩ thế nào cũng được."
Ngay khi hai người tách nhau ra trên đường về anh nghe thấy một tiếng gầm to lớn của sinh vật nào đó phát ra khiến trên người anh nổi da gà .
Đây chắc chắn phải là một sinh vật cực kỳ mạnh mẽ.
Không muốn nán lại lâu anh nhanh chóng rời khỏi chỗ đứng của mình.Bạch Thiên Dương không muốn mình là mục tiêu của con quái vật này.