Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tại Tận Thế Thăng Cấp

Chương 133 :Lời mời của Kim Oanh




Chương 133 :Lời mời của Kim Oanh

Mặt trời vừa ló,Bạch Thiên Dương đã rời phòng để hít thở không khí trong lành.

Thời tiết thường rất lạnh vào buổi sáng nhưng nó chẳng ảnh hưởng đến anh ấy là mấy.

Thậm chí anh ta còn cảm thấy cực kỳ thoải mái trong thời gian này.

""ngồi ngắm mặt trời lên cũng khá thú vị""Bạch Thiên Dương thầm nghĩ.

Nhưng khi anh ấy đang tập tru·ng t·hưởng thức cảnh đẹp thì một cô gái bất ngờ ngồi canh anh ấy.

Bạch Thiên Dương cho rằng đây là Tử Hàn Tuyết,nhưng khi anh ấy quay đầu thì Bạch Thiên Dương mới biết là mình nhận nhầm.

Người con gái này không phải là Tử Hàn Tuyết mà lại chính là Châu Giai Kỳ.

Bạch Thiên Dương không biết liệu mình cùng với cô ta có đủ thân thiết để ngồi gần nhau như thế này hay không.

Bạch Thiên Dương"Cô làm gì ở đây!"

Châu Giai Kỳ"Cũng giống như anh thôi,ngắm mặt trời lên!"

khi nghe cô ấy nói như vậy,anh cũng không muốn nói nhiều nữa mà tiếp tục thưởng thức cảnh đẹp này.

Nếu như bây giờ không phải là mùa đông thì sẽ còn tuyệt vời hơn nữa.

Hai người cứ thế ngồi cạnh nhau mà chẳng ai nói một lời nào.

Chỉ đến khi bầu không khí có vẻ trở lên gượng gạo thì Châu Giai Kỳ mới bắt đầu lên tiếng.

Châu Giai Kỳ"Thời gian qua anh sống tốt chứ!"

Bạch Thiên Dương"Mặc dù có khá nhiều chuyện xảy ra nhưng cũng khá ổn!"

Thật sự anh ấy chẳng có gì để phàn nàn cả,thậm chí Bạch Thiên Dương còn thích cuộc sống bây giờ hơn trước.

Dù có hơi nguy hiểm nhưng Bạch Thiên Dương có thể chấp nhận được

Châu Giai Kỳ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai của Bạch Thiên Dương như kiểu có ma lực vậy.

Chính cô ấy cũng không biết tại sao người đàn ông trước mặt này lại có sức hút lớn như vậy.



Nếu như trước kia khi còn ở trường thì cô chỉ cảm thấy hứng thú,nhưng lần gặp lại này,có thứ gì đó xảy ra với cảm xúc cô ấy.

Bạch Thiên Dương bất ngờ quay sang bên cạnh của Châu Giai Kỳ thì bắt gặp ánh mắt lấp lánh của cô ta đang nhìn thẳng vào anh.

Nhưng điều này lại làm cho cô ấy xấu hổ đỏ mặt và ngay lập tức quay sang chỗ khác.

Bạch Thiên Dương cũng chỉ biết nhìn cô mà cười trừ

Bạch Thiên Dương"Cô có gì muốn nói với tôi sao?"

Châu Giai Kỳ hơi bối rối khi nghe thấy anh hỏi như vậy.

Châu Giai Kỳ"Không biết...không biết...sau này tôi có thể đi cùng với nhóm của anh"

Bạch Thiên Dương hơi bất ngờ đối với câu hỏi của cô gái.

Anh không biết ý định thực sự khi cô ấy hỏi điều này là gì.

Mặc dù trong đội của mình vẫn còn thiếu hai thành viên nữa nhưng Châu Giai Kỳ không hợp với nhóm của anh ta.

Anh nhìn cô với ánh mắt áy náy và xin lỗi

Bạch Thiên Dương"xin lỗi nhưng tôi phải từ chối lời đề nghị này của cô!"

Gương mặt của cô gái có vẻ buồn sau khi nghe Bạch Thiên Dương nói như vậy

Châu Giai Kỳ"Tại sao!"

Bạch Thiên Dương"Mục đích khi cô gia nhập nhóm khác với chúng tôi,nên điều này là không thể!"

Châu Giai Kỳ"Nhưng đứa bé kia có thể gia nhập,còn tôi thì không!"

khi nhắc đến đứa bé thì anh ấy cũng hiểu cô gái này đang nhắc tới ai.

Bạch Thiên Dương"Cô có biết cô ấy đang ở ngưỡng sức mạnh nào không!"

Nhìn thấy vẻ mặt mờ mịt của Châu Giai Kỳ,anh ấy tiếp tục nói tiếp

Bạch Thiên Dương"Cô bé mới hoàn thành nhiệm vụ tiến hóa lên bậc một!"



Châu Giai Kỳ gần như bị sốc khi nghe anh ta nói như vậy.

Thực ra Châu Giai Kỳ rất tự tin về sức mạnh của mình ở thời điểm hiện tại,chỉ trong thời gian ngắn mà cô có thể tăng một mạch 25 cấp.

Hiện tại cô ấy đang làm nhiệm vụ tiến hóa lên bậc một.

Có vẻ được nhiều người khen ngợi khiến cô ấy ảo tưởng về sức mạnh của mình.

vốn dĩ cô còn tưởng rằng sức mạnh của mình cũng chỉ thua Tử Hàn Tuyết một chút xíu.

Nhưng hôm qua người đàn ông Lý Bân kia thậm chí còn làm cha mẹ cô ấy chùn bước.

Đến hôm nay khi biết người nhỏ tuổi nhất trong nhóm của Bạch Thiêm Dương cũng mạnh mẽ hơn cô ấy khiến Châu Giai Kỳ gần như c·hết lặng.

Lúc này cô mới biết mình thực sự đang ở chỗ nào,cô lại nghĩ về sức mạnh khủng kh·iếp của Bạch Thiên Dương trước đây.

""Đúng vậy một người bình thường làm sao có thể đi theo anh ta được chứ!""Cô ấy suy nghĩ.

Nhận thấy sự chênh lệch quá lớn,hai mắt của cô gái gần như đỏ hoe sắp khóc,Châu Giai Kỳ đột ngột đứng dậy và bỏ đi.

Bạch Thiên Dương hoàn toàn không muốn ngăn cản hay động viên cô gái này.

Anh biết đi theo anh ta sẽ chỉ có nguy hiểm và nguy hiểm không thôi.

Bạch Thiên Dương không khỏi thở dài ngồi dậy bước đi để kịp với bữa sáng.

.............................

Vừa bước xuống nhà anh đã nhìn thấy Hoàng Thiên cùng với Lý Bân đang nói chuyện với nhau với một tinh thần phấn chấn khác với mọi ngày.

Điều này khiến Bạch Thiên Dương không khỏi nhớ đến những cô gái xinh đẹp tối qua.

Đối với mình,Bạch Thiên Dương có thể tự tin chống lại những cám dỗ mạnh mẽ nhưng hai người đồng bọn này của mình thì anh không chắc.

Bạch Thiên Dương"Hoàng Thiên,Lý Bân chuyện gì khiến hai người hôm nay vui mừng khác thường như vậy!"

Nghe câu hỏi bất ngờ của anh khiến Mạn Nhu bên cạnh cũng chú ý đến hai người này.

""Đúng thật hai người này hôm nay có chút khác thường!""Mạn Nhu nghĩ.



Lý Bân có vẻ ngại ngùng cất tiếng"Thiên Dương cậu biết rồi còn hỏi,muốn chọc quê chúng tôi sao!"

Bạch Thiên Dương cũng chỉ đứng tại chỗ cười lớn khi nhìn thấy điệu bộ như vừa mới phạm lỗi của Lý Bân và Hoàng Thiên.

Điều này khiến Mạn Nhu còn tò mò hơn nữa,cô đi thẳng đến chỗ của Hoàng Thiên túm lấy tóc của anh ta mà nói

Mạn Nhu"Nhanh mau nói cho tôi rốt cuộc đã có chuyện gì!"

Người duy nhất mà Hoàng Thiên sợ hãi cuối cùng cũng ra tay,nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn của Mạn Nhu khiến Hoàng Thiên không khỏi bịt chặt mồm.

Lúc này thì Bạch Thiên Dương cũng phải lên tiếng để cứu vãn tình hình

Bạch Thiên Dương'Không có gì đâu Mạn Nhu chỉ là tối hôm qua ba người chúng tôi ống hơi quá chén một chút thôi!"

Nghe thấy Bạch Thiên Dương nói như vậy mới khiến Mạn Nhu bỏ tay mình ra khỏi tóc của Hoàng Thiên,nhưng cô vẫn thấy một cái gì đó không đúng.

Khi đã được giải thoát,Hoàng Thiên không khỏi nhìn về phía Bạch Thiên Dương thầm cảm ơn.

"Thưa ngài,Phu nhân mời mọi người ra dùng bữa sáng "

Nghe thấy cô hầu gái cất tiếng,nhóm người của Bạch Thiên Dương cũng dừng cãi vã mà bước về phía phòng ăn.

Vừa ra ngoài,anh đã thấy Viên Viên cùng với Tử Hàn Tuyết đã ngồi ở đây từ trước cùng với cha mẹ của Châu Giai Kỳ.

Nhìn đi nhìn lại anh vẫn không thấy bóng dáng của Châu Giai Kỳ đâu.

Bầu không khí cũng không được thoải mái cho lắm khi mọi người chỉ tập trung vào món ăn của mình.

Điều này cũng do một phần đang ở nhà của người khác nên nhóm của anh ta cũng có một phần giữ ý tứ.

Tưởng chừng bữa ăn sẽ chỉ như vậy kết thúc nhưng không,lúc này mẹ của Châu Giai Kỳ,Kim Oanh bất ngờ lên tiếng.

Bà ta nhìn thẳng vào Bạch Thiên Dương mà nói"Ta có thể mới cháu ra ngoài đi dạo khi bữa ăn kết thúc được không!"

Bạch Thiên Dương vẫn ngơ ngác khi mãi mới biết người mà bà ta đang nói lại chính là mình.

Anh ta nhai hết thức ăn trong miệng nhanh chóng đáp lời"Tất nhiên rồi!Cháu cũng đang muốn xem cuộc sống ở đây như thế nào!"

Kim Oanh"Được vậy lát nữa cô sẽ chờ cháu ở ngoài!"

Bạch Thiên Dương cũng nhìn thẳng vào người phụ nữ này mà gật đầu,Anh ấy không biết bà ta muốn gặp riêng mình là có chuyện gì.

(Mọi người đề cử và tặng kẹo cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)