Chương 132 : Xung Đột ?
Bạch Thiên Dương"Rốt cuộc thì hai người muốn gì ở tôi!"
Câu nói đột ngột của Bạch Thiên Dương khiến Châu Giai Kỳ bất ngờ nhìn lên không biết có chuyện gì.
Bầu không khí bỗng chốc cũng trở lên căng thẳng hơn
Nếu như cha mẹ của cô ấy kết thù với người đàn ông trước mặt cô ấy thì không biết có chuyện gì xảy ra.
Tận mắt Châu Giai Kỳ đã chứng kiến sức mạnh cùng với sự tàn độc của người đàn ông này.
Cô ấy không muốn gia đình của mình phải gặp nguy hiểm,đang lúc định đứng lên giảng hòa thì người hộ vệ đứng sau không chịu được nữa.
Hắn ta quát lớn và định rút thanh kiếm bên hông của mình ra"Mấy tên khốn các người dám vô lê với..........!"
Nhưng hắn ta ta còn chưa kịp nói hết câu,kiếm cũng chưa kịp rút ra khỏi vỏ thì không biết từ lúc nào Lý Bân đã xuất hiện trước người của hắn ta.
Lý Bân chỉ dùng một nửa sức mạnh của mình đấm thật mạnh vào người của tên hộ vệ kia.
Cú đấm mạnh đến nỗi khiến tên kia hộc máu văng thẳng vào tường mà hét lên trong đau đớn.
Mọi Thử diễn ra chỉ chưa đầy hai giây,Điều này bất ngờ đến nỗi khiến Bố mẹ của Châu Giai Kỳ định đứng bật dậy.
Họ có ý định đứng lên nhưng ngay lập tức từ bỏ ý định khi nhận ra nguồn năng lượng khủng kh·iếp tỏa ra trên người của Lý Bân.
Bạch Thiên Dương"Được rồi Lý Bân đừng cư xử như vậy!"
Đến ngay cả Lý Bân người vốn điền tĩnh cũng có những lúc không kiểm soát được bản thân thân mình.
Chỉ đến khi nghe Bạch Thiên Dương nói như vậy thì Lý Bân mới trở lại chỗ ngồi của mình.
Nhưng lúc này,gần hai trăm tên lính ùa vào trong căn biệt thự cầm kiếm và súng chĩa thẳng vào nhóm người của Bạch Thiên Dương.
Nhận thấy mọi chuyện đang vượt qua khỏi tầm kiểm soát khiến Châu Giai Kỳ không biết phải làm gì.
Cô nhìn sang phía của Tử Hàn Tuyết để giúp đỡ nhưng Tử Hàn Tuyết vẫn chẳng quan tâm,lúc này cô chỉ có thể nhìn vào mắt của cha và mẹ mình cầu xin.
Bố mẹ của Châu Giai Kỳ cũng không phải là người ham chiến như vậy,Châu Kiệt vẫy tay ra lệnh cho thuộc hạ của mình rút lui.
Chỉ trong chưa đến một phút thì những người lính kia lại rút hết ra ngoài
Bạch Thiên Dương"Ồ là bạn của tôi không kiềm chế được trước nên tôi thay cậu ấy xin lỗi vậy!"
Châu Kiệt cũng là người uyển chuyển lên khi nghe Bạch Thiên Dương nói như vậy ông cũng lập tức nói.
Châu Kiệt"Đúng vậy tất cả chỉ là hiểu lầm thôi,các cậu đều là bạn bè của con gái tôi mà!"
Lúc này thì bầu không khí cũng trở lại bình thường,thấy vậy Châu Giai Kỳ cũng thở dài thầm kêu không chuyện gì.
Kim Oanh''Lão Kiệt,ông tiếp mấy người bạn này,tôi cùng với Giai Kỳ vào bếp chuẩn bị chút đồ ăn!"
Như ngầm hiểu ý,Châu Kiệt cũng vui vẻ gật đầu.
Tử Hàn Tuyết"Để cháu giúp hai người!"Nói xong cô ấy cũng đi theo hai mẹ con Châu Giai Kỳ vào bếp.
Để lại bên ngoài chỉ có nhóm của Bạch Thiên Dương cùng với Châu Kiệt
Châu Kiệt"Lúc nãy thực sự xin lỗi mong cậu đừng để trong lòng!hai vợ chồng tôi chỉ muốn hiểu hơn về cậu thôi"
Bạch Thiên Dương"Không sao bác đừng khách khí như vậy!Dù sao cũng là bậc trưởng bối!"
Châu Kiệt"Đúng rồi cảm ơn cậu đã cứu mạng con gái tôi,đứa nhỏ này chưa bao giờ khiến người làm cha như tôi hết lo lắng!"
Những lời người đàn ông này nói hoàn toàn là sự thật xuất phát từ đáy lòng của mình.
Bạch Thiên Dương cũng có thể hiểu được có cha mẹ nào mà không lo lắng cho con cái chứ.
Bạch Thiên Dương"Cứu Giai Kỳ chỉ là tiện tay mà thôi,bác đừng để trong lòng!"
Thực ra những người này hoàn toàn không có ý xấu gì với nhóm người của bọn họ cả.
Châu Kiệt vừa cười vừa nói"Không được!cảm ơn vẫn phải cảm ơn!nếu cậu không chê thì hai ngày sau mời cậu đến buổi tiệc chúc mừng tân Nội Hà!".
Bạch Thiên Dương không biết phải trả lời thế nào với lời mời bất ngờ này
Bạch Thiên Dương"Chẳng phải chỉ những người có chức quyền với được tham dự sao!"
Châu Kiệt"Cậu Yên tâm có ai giám ngăn cản khách mà Châu Kiệt tôi mời chứ!"
Mặc dù vậy nhưng Bạch Thiên Dương vẫn cảm thấy bất tiện,đang định từ chối thì Viên Viên bất ngờ quay sang anh ta nói
Viên Viên"Anh Thiên Dương em cũng muốn đến buổi tiệc đó!"
Hiếm khi thấy Viên Viên thích thú như vậy khiến Bạch Thiên Dương tặc lưỡi đành phải đồng ý.
Bạch Thiên Dương"Được rồi cứ làm theo lời của Bác vậy!"
Châu kiệt vui mừng khi thấy Bạch Thiên Dương đồng ý,mời anh ấy đến bữa tiệc chỉ là để củng có thêm tình cảm giữa hai bên mà thôi
Châu Kiệt"yên tâm tôi sẽ phái người đưa thiệp mời cho cậu!"
Bạch Thiên Dương"Làm Phiền bác rồi!"
..........................
Lúc này ở trong bếp,sau khi kéo Châu Giai Kỳ vào trong với mình,kim Oanh ngay lập tức hỏi con gái của mình.
Kim Oanh"Giai Kỳ mau kể cho mẹ về cậu trai trẻ kia!"
Cô nhìn con gái của mình với anh mắt nghiêm túc
Châu Giai Kỳ"Con chỉ biết anh ta từng học trung trường đại học với con,con cũng chỉ gặp cậu ta vài lần.
Nhưng Nghe con đừng đối đầu với anh ấy,gia đình chúng ta sẽ gặp nguy hiểm!"
Kim Oanh bất ngờ khi thấy con gái mình nói như vậy,dù có mạnh đi chăng nữa thì mấy người kia làm sao có thể đối đầu với mấy trăm người tiến hóa mạnh mẽ cơ chứ.
Nhưng đúng lúc này Tử Hàn Tuyết đi phía sau bất ngờ lên tiếng
Tử Hàn Tuyết"Cháu nghĩ cô nên nghe theo lời của Giai Kỳ đi!Nếu anh ta nổi giận thì cầu mong là anh ta không đồ sát cả Nội Hà này!"
Kim Oanh Nhìn Tử Hàn Tuyết mà nhận ra cô bé này hoàn toàn không phải là nói đùa.
Một mình Giai Kỳ nói thì cô ấy có thể không tin,nhưng nghe Hàn Tuyết nói như vậy thì cô ta cũng tin phần nào.
Kim Oanh"Được rồi không hỏi người trong lòng của con nữa,mau giúp mẹ!"
Nghe mẹ nói như vậy Châu Giai Kỳ không khỏi xấu hổ
Châu Giai Kỳ"Con mới không thích anh ấy!"
Kim Oanh"Được rồi cô nương chả nhẽ tôi lại không biết con gái của mình nghĩ gì trong đầu!"
Đây cũng chính là lý do khiến vợ chồng bọn họ kiểm ta thực lực của Bạch Thiên Dương
Dù nói như vậy nhưng cô vẫn bất giác nở một nụ cười.
....................................
Thời gian bất giác trôi qua.sau khi ăn cơm cùng với gia đình của Châu Giai Kỳ,anh ấy được những người hầu kia tận tình dọn dẹp phòng ở cho.
Bạch Thiên Dương nhận ra rằng cả ba người đàn ông trong nhóm đều được những người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp phục vụ.
Anh ấy thừa biết ý định của Châu Kiệt là gì khi phái những người phụ nữ xinh đẹp này đến đây.
Nhưng Bạch Thiên Dương đã ngay lập tức đuổi người phụ nữ này ra ngoài khi đã hoàn thành xong công việc của mình.
Bạch Thiên Dương nhớ lại tình cảm của Châu Kiệt cùng với Kim Oanh dành cho con gái của mình khiến anh không khỏi nhớ về cha mẹ của mình.
Anh ấy đã đi cả một quãng đường dài chỉ để được gặp lại cha mẹ của mình.
Nếu theo như những gì mà em gái của Hoàng Thiên để lại thì bố mẹ của anh ấy bây giờ cũng đang ở Nội Hà.
Chỉ là làm sao anh ấy có thể tìm ra họ trước số lượng người đông đúc trên cả nước tập trung về đây chứ.
Vừa nãy khi nghe Châu Kiệt nói chuyện thì mỗi ngày có cả nghìn người từ nơi khác tiến vào Nội Hà.
Nghĩ đến chuyện này khiến Bạch Thiên Dương không khỏi thở dài.
Nhưng Bạch Thiên Dương cảm giác được rằng sẽ sớm thôi thì anh ấy cũng sẽ gặp lại được bố mẹ của mình.
Anh ấy cũng không biết hiện tại bố mẹ của anh ấy như thế nào.
""Thôi không suy nghĩ linh tinh nữa!""
(Mọi người đề cử và tặng kẹo cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)