Chương 102 : Trận chiến với sinh vật bậc hai (3)
Keng keng keng keng!
Những cú v·a c·hạm vẫn tiên tục vang lên,những đòn t·ấn c·ông của Bạch thiên Dương vẫn tỏ ra rất sắc bén và mạnh mẽ.
Nó không khác gì với lúc mà anh ấy chưa b·ị t·hương,nhưng chỉ Bạch Thiên Dương mới biết anh ấy đang trải qua những gì.
Mỗi một chuyển động của anh ấy cũng đồng nghĩa với một cơn đau thấu xương.
Khuôn mặt của anh ấy gần như không đổi sắc
Bởi vì anh ấy biết rằng nếu như con sói kia biết anh ta đang trong tình trạng khó khăn thì nó sẽ càng t·ấn c·ông anh ấy mạnh mẽ hơn
Bụp!
Một mũi tên tiếp tục bắn trúng bắp chân của con sói.
Đây đã là phát bắn trúng đích thứ 19 của Bạch Thiên Dương,lớp da rắn chắc của nó bắt đầu bị nứt ra sau hàng loạt phát bắn của anh ấy.
Máu bắt đầu rỉ ra từ v·ết t·hương kia.Mỗi lần trúng chiêu con sói lại đau đớn và kêu lên,nhưng không vì thế mà anh ấy ngừng t·ấn c·ông.
Bụp!
Lại tiếp tục một đòn đáng chính xác,v·ết t·hương ở chân kia càng ngày càng rộng ra,máu cũng bắt đầu chảy ra nhiều hơn.
Bạch Thiên Dương có thể cảm thấy tốc độ của con sói bị giảm đi rõ rệt,nhưng chuyển động của nó đã trở lên khó khăn hơn.
Nhưng con sói kia vẫn nhanh hơn Bạch Thiên Dương không ít.
Nhận thấy v·ết t·hương ở chân trái đã đủ,Bạch Thiên Dương tiếp tục chuyển mục tiêu và nhằm vào chỗ khác.
Cơn lốc xung quanh con sói cũng làm chệch hướng những mũi tên của anh ấy khá nhiều lên rất khó để có một cú bắn trúng đích.
Như cảm thấy thấy không ổn nếu như cuộc chiến tiếp tục diễn ra theo cách này thì con sói có thể bất lợi.
Vì vậy nó gần như điên cuồng t·ấn c·ông Bạch Thiên Dương nhiều hơn,hung mãnh hơn.Con sói gần như bị kích động và không con tỉnh táo như lúc đầu nữa.
Dù những đòn t·ấn c·ông có mạnh hơn nhưng Bạch Thiên Dương lại có thể né tránh dễ dàng hơn.
Những tòa nhà xung quanh chiến trường của hai người họ dường như vị san bằng bởi sức mạnh khủng kh·iếp của con sói.
Hàng loạt lưỡi đao gió bắn mạnh về phía của anh ấy,nhưng không giống với lúc trước.
Lần này Bạch Thiên Dương đã đề phòng hơn và không để những lưỡi đao kia có thể chạm vào người của anh ấy.
Như đã đợi cơ hội này từ lâu,đòn sát thủ mà đến bây giờ anh ấy mới đem ra sử dụng.
Đúng vậy cái bóng của anh ấy đã tìm cơ hội và ẩn nấp bên cạnh con sói kia từ lâu chỉ để đợi chờ cơ hội.
Cuối cùng thì cơ hội này cũng đã đến.Trong một vài giây con sói mất tập trung Bạch Thiên Dương đã ngay lập tức ra lệnh cho Ảnh hành động.
Đang ẩn núp trong bóng tối,sau khi nhận được chỉ thị Ảnh từ từ xuất hiện ngay bên cạnh của con sói.
Cái bóng cực nhanh dùng con dao găm của minh bất ngờ đâm thẳng đến cái mắt của con sói.
quá bất ngờ vì sự xuất hiện đột ngột của Sinh vật không biết tên Con sói đã không kịp phản ứng.
Cú đâm nhanh chóng hoàn thành mục đích thành công đâm thủng một bên mắt của con sói
Nỗi đau bớt ngờ ập đến khiến nó gầm lên giận dữ có ý định ăn tươi nuốt sống kẻ có ý định đánh lén mình.
Nhưng khi con sói quay ra thì Ảnh đã biến mất từ lâu và một lần nữa ẩn mình trong bóng tối.
Điều này làm cho con sói cực kỳ tức giận.Với một bên mắt không thể nhìn thấy khiến nó càng bất lợi hơn trong cuộc chiến.
Bạch Thiên Dương cực kỳ vui mừng khi Ảnh đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao.
Anh ấy cũng không vì thế mà tỏ ra khinh địch,Bạch Thiên Dương vẫn làm theo kế hoạch của mình tiếp tục bào mòn sức mạnh của con sói.
Thỉnh thoảng anh cũng cho Ảnh tiếp tục đánh lén nhưng có vẻ con sói cảnh giác hơn sau hành động vừa rồi.
Trận chiến vẫn tiếp tục diễn ra hết sức khốc liệt
Bụp!
Lần này Bạch Thiên Dương cũng kích hoạt kỹ năng thời gian chí mặng của anh ấy cùng với 100% sức mạnh đã được tích tụ từ trước.
Một mũi tên màu đen dần dần xuất hiện nhắm thẳng đến vị trí của cái chân còn lại.
Thật may mắn khi phát bắn đã trúng đích.Phát bắn mạnh đến nỗi nó ngay lập túc để lại một v·ết t·hương trên chân của con sói.
Cuối cùng máu cũng bắt đâu chảy ở cái chânkia của con sói,càng cố gắng di chuyển thì máu càng chảy ra nhiều hơn.
Không còn dũng mãnh và tự tin như vẻ ban đầu của nó nữa,lúc này con sói càng ngày càng yếu hơn và dần rơi vào thế hạ phong.
Bạch Thiên Dương không bỏ qua cơ hội mà liến tục t·ấn c·ông,anh ấy chém thẳng vào người của con sói.
Những nhát chém kia bắt đầu trúng đích nhiều hơn,nó cũng đủ mạnh để làm con sói cảm thấy đau đớn,những v·ết t·hương càng ngày càng xuất hiện nhiều.
Loài sói được biết đến là rất kiêu hãnh và không chịu khuất phục nhưng có vẻ con soi đầu đàn này không như vậy.
Từ Khi có trí thông minh và suy nghĩ riêng thì bất cứ một sinh vật nào dù ít hay nhiều cũng sẽ s·ợ c·hết.
Trường hợp của con sói này cũng như vậy,lúc này nó đang sợ hãi.Một tiếng gầm to phát ra từ miệng của nó.
Điều ngạc nhiên là tất cả những con sói đang bao vây nhóm người của Hoàng Thiên và Từ Hàn Tuyết đều bỏ qua họ và chạy đến con đầu đàn của mình.
Chúng nhanh chóng bao vây xung quanh như bảo vệ con soi đầu đàn kia vậy.
Nhưng con sói đầu đàn không biết rằng những con dưới trướng của nó gần như đã bị tiêu diệt gần hết.
Chỉ còn hơn hai mươi con bình thường và năm con bậc một nhưng tất cả chúng không phải ở trong trạng thái sung sức nhất.
Tử Hàn Tuyết cũng nhanh chóng chạy đến đứng bên canh của anh ta.
Cô ấy cũng nhận ra v·ết t·hương dài đáng sợ trước ngực của người đàn ông này,điều này không khỏi làm cô cau mày.
Ngay cả khi những con sói kia ra sức bảo vệ con đầu đàn của mình nhưng vẫn không có tác dụng.
Bọn chúng gần như không thể chịu đựng được giũa những đòn t·ấn c·ông liến tục của nhóm người Bạch Thiên Dương.
Chỉ với một cú chém cực mạnh của Tử Hàn Tuyết cũng có thể dễ dàng chém c·hết một con sói bậc một đang b·ị t·hương kia.
Một con hai con rồi ba con mỗi nhát chém là một con sói bậc một ngã xuống,chúng giường như đang hi sinh bản thân mình để đỡ đòn cho con đầu đàn kia.
Nếu như ở trạng thái sung mãn thì với những nhất chém này của Tử Hàn Tuyết thì chúng có thể chống đỡ nhưng tại thời điểm này thì không.
Chỉ trong mấy phút,lớp phòng thủ bằng thịt kia cuối cùng cũng bị hai người họ giải quyết nốt.
Con sói hoảng hốt và dường như có ý định chạy trốn,nhưng không Tư Hàn Tuyết đã nhanh chóng dựng lên rất nhiều những bức tường băng không cho nó chạy thoát.
Ngay lập tức anh cũng với Tử Hàn Tuyết nhanh chóng tiếp cận con sói nhằm tiêu diệt nó một cách nhanh chóng nhất.
Nhưng khi vừa chuẩn bị đến gần con sói đầu đàn kia,Bạch Thiên Dương dường như nhận ra điều gì đó.
Con sói tỏ ra anh mắt đáng thương nhìn thẳng vào anh ấy như muốn nói điều gì đó.
Bạch Thiên Dương khi nhìn vào đôi mắt chỉ còn lại một của con sói
Mặc dù nó cực kỳ thông minh nhưng vẫn chưa thể giao tiếp với anh ấy bằng ngông ngữ loài người.
Chưa kể thỉnh thoảng con soi cũng nhìn về phía bụng của mình.
Bạch Thiên Dương nhanh chóng cản Tử Hàn Tuyết lại,cô ấy nhìn anh với ánh mắt không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ngay lúc này con sói bỗng nhiên nằm xuống,những tiếng kêu đau đớn phát ra từ miệng của nó,khác với hồi nãy.
Những tiếng kêu này dường như không do những v·ết t·hương gây ra.
(Mọi người đề cử và tặng quà cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)