Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tại Tận Thế Thăng Cấp

Chương 100 : Trận chiến với sinh vật bậc hai (1)




Chương 100 : Trận chiến với sinh vật bậc hai (1)

Xoẹt Xoẹt Xoẹt

Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết lao thẳng về phía bầy sói khát máu kia,dùng thanh kiếm của mình chém thẳng vào chúng.

Những con sói đi đầu này phần lớn là những con bình thường nên chúng không thể nào là đối thủ của họ.

Nếu như Bạch Thiên Dương áp đảo về sức mạnh thì những con sói kia áp đảo về số lượng.

Hết con này đến con khác lao về phía họ như không s·ợ c·hết là gì.

Phía dưới Mạn Nhu cùng với Lý Bân cũng ra sức chông trả những cuộc t·ấn c·ông liên tục.

Thậm chí những sinh vật được triệu hồi của Viên Viên cũng phần nào giảm bớt được áp lực.

Sau một hồi chiến đầu thì số lượng những con sói tiên phong kia đã giảm đi rất nhiều.

Nhưng Bạch Thiên Dương biết rằng mối nguy hiểm thực sự chưa bắt đầu,Anh ấy không biết lúc nào những con sói bậc một đặc biệt là con đầu đàn kia ra tay.

Đúng như nhưng gì anh ấy suy nghĩ,ngay lúc này một tiếng kêu dữ tợn lại bắt đầu cất lên từ phía con đầu đàn kia.

Khác với lần trước những con sói này không còn lao vào họ một cách điên cuồng nữa,chúng dừng lại bao vây họ trong vòng tròn dường như đang có ý định nào đó.

Chẳng biết từ bao giờ con soi đầu đàn kia bắt đầu chuyển động,dường như mục tiêu của nó là Bạch Thiên Dương khi từ đầu đến cuối nó không hề dời mắt khỏi anh ấy.

Có lẽ theo như con sói thì Bạch Thiên Dương chính là kẻ thù mạnh nhất mà nó cần phải chú ý.

Chính vì vậy nó dần dần tiến lại về phía anh ấy trong khi tất cả những con sói xung quanh dần dần tách ra và nhường đường cho nó.

Con sói đầu đàn tiến tới gần Bạch Thiên Dương và nhìn anh ta với anh mắt đầy khiêu khích.



Bạch Thiên Dương biết những sinh vật bậc hai này hoàn toàn có trí thông minh ngang hàng với con người nếu như không muốn nói là cao hơn.

Hành động đầy khiêu khích kia của nó như muốn cùng với anh ta có một cuộc chiến tay đôi.

Sói là một loài cực kỳ kiêu hãnh,nó không bao giờ chịu cúi đầu trước bất cứ một kẻ nào.

Nếu như người nó đó may mắn được nuôi chúng từ nhỏ thì có thể sẽ được chúng xem như người nhà của mình.

Rõ ràng một cuộc chiến một chọi một với một sinh vật bậc hai như con sói này đẩy Bạch Thiên Dương về phía bất lợi nhưng anh ấy cũng không sợ nó.

Nhận thấy biểu hiện bất thường của con sói kia khiến Tử Hàn Tuyết quay sang và hỏi Bạch Thiên Dương

Tử Hàn Tuyết"Rốt cuộc nó có ý định gì vậy?"

Anh ấy cười trừ quay sang nói với cô ấy những gì mà anh đang đoán

Bạch Thiên Dương"Có vẻ như nó muốn cuộc chiến một chọi mọt với tôi!"

Tử Hàn Tuyết"Không được anh có thể sẽ nguy hiểm với điều đó!"

Anh ấy quay sang nhìn Tử Hàn Tuyết với anh mắt tự tin,không cần phải nói điều gì nhưng cô ấy cũng hiểu những gì anh đang nghĩ trong đầu.

Bạch Thiên Dương"Cô cố gắng Tiêu diệt những con sói bậc một kia nhé!"

Cô ấy nhìn Bạch Thiên Dương và gật đầu,lúc này cô ấy cũng lui về phía sau và những con sói kia cũng bỏ qua Bạch Thiên Dương và từ từ tiến về phía của Tử Hàn Tuyết.

Có vẻ như phán đoán của anh ấy đã đúng khi nhưng con sói bậc một kia hoàn toàn bỏ quên anh ta và bắt đầu lao về phía của Nhóm người Tử Hàn Tuyết như bình thường.

Lúc này chỉ còn lại duy nhất con sói đầu đàn đang đứng trước mặt của Bạch Thiên Dương.



Bạch Thiên Dương"Vậy người muốn một cuộc chiến đối với ta!"

Anh nhìn thẳng vào con sói và nói một cách bình thản đầy tự tin

Khi nghe những gì anh ấy vừa nói con sói cũng gầm gừ cất lên như thể xác nhận điều đó.

Lúc này thì gương mặt của anh ấy cũng đanh lại và nhìn chằm chằm vào con sói với anh mắt đầy sát ý.

Bạch Thiên Dương giơ kiếm của mình lên thủ thế,anh ấy không muốn bất cẩn bất cứ lúc nào.

Không giống như anh ấy con sói có vẻ kích động mà lao thẳng về phía của anh ta.

Bạch Thiên Dương đã bất ngơ vì tốc độ của nó quá nhanh,nó nhanh đến nỗi khiến Bạch Thiên Dương gần như chỉ nhìn thấy cái đốm màu trắng.

Nếu như không phải anh ta đang dồn toàn bộ sự chú ý của mình vào con sói thì có thể anh ấy đã không tránh né kịp.

Nhưng chưa kịp suy nghĩ điều gì thì con sói lại quay người tiếp tục lao về phía anh ta.Thể hình của con sói đầu đàn này to lớn một cách bất bình thường.

Chỉ với một cú đập từ chân của nó thôi cũng có thể biến một người bình thường bằng một đống thịt vụn.

Liên tục phải né tránh khiến Bạch Thiên Dương gần như không có khả năng phản công.

Chưa kể sức mạnh không lồ mà nó toát ra xung quanh cũng áp đảo Anh ấy một phần.

Anh ấy biết sinh vật Bậc hai phải cực kỳ mạnh mẽ,nhưng vẫn đánh giá thấp sức mạnh đó,nó lớn hơn những gì anh nghĩ rất nhiều.

Chỉ mới trôi qua mây phút chiến đầu mà trên người của Bạch Thiên Dương bắt đầu xuất hiện nhiều v·ết t·hương.

Đa phần nó đến từ những cú vả bất ngờ từ phía con sói.Mặc dù đã tranh được phần lớn nhưng anh ấy vẫn bị nhưng cái móng vuốt sắc nhọn kia làm b·ị t·hương.



Mỗi lần lao nhanh,dưới chân của con soi xuất hiện một con gió mạnh khiến tốc độ của nó tăng lên.

Có lẽ cũng chính vì lý do này mà Bạch Thiên Dương gần như không thể phản công.

Nhưng Bạch Thiên Dương cũng không chịu chỉ dừng lại như vậy.Mỗi lần né tránh anh lại cô gắng kéo dài khoảng cách với con sói ra xa nhất có thể.

Thật không uổng công khi con sói kia t·ấn c·ông anh ta một lần nữa thì có vẻ lần này nó đã phạm phải sai lầm nhỏ khi không lập tức tiếp tục t·ấn c·ông anh ấy ngay lập tức.

Chính quãng ngừng nhỏ này đã cho Bạch Thiên Dương cơ hội.Với thanh kiếm trên tay đã được bọc mana sẵn từ trước.

Chỉ đợi cơ hội này anh ấy tăng hết tốc độ lao thẳng về phía con sói mà chém với tất cả sức lực mà anh có.

Cứ tưởng như cú chém đã thành công khi lưỡi kiếm đã ở rất gần nhưng không nhát kiếm đã bị đỡ được bởi bộ móng vuốt không biết đã xuất hiện từ lúc nào.

Nhận thấy thất bại Bạch Thiên Dương cũng ngay lập tức rút ra xa.Có vẻ như sau hành động bất ngờ của anh ấy cũng làm con sói trở lên cẩn thận hơn.

Nó không dễ dàng để Bạch Thiên Dương có thêm cơ hội nữa,nhưng đâu chỉ có mỗi con sói kia đang thích nghi với trận chiến.

Ngay cả Bạch Thiên Dương cũng đang dần dần quen với thứ tốc độ khủng kh·iếp kia,anh ấy không còn chỉ biết phong thủ nữa.

Dần dần những cú chém phản công diễn ra nhiều hơn,chưa kể những mũi tên bằng năng lượng bóng tối của anh ấy cũng nhiều lần đánh lén trúng con quái vật khổng lồ kia.

Cứ mỗi một lần t·ấn c·ông trúng là lại có một tiếng kêu đau đớn vang lên,mặc dù là thế nhưng Bạch Thiên Dương Biết nó còn chẳng làm được một vết rách trên da của con sói.

Nhưng Bạch Thiên Dương không quan tâm,anh ấy đã sử dụng chiêu thức này rất nhiều lần trước đây khi chỉ tập trung bắn vào đúng một vị trí.

Sẽ sớm thôi nó cũng sẻ không thể chịu đựng được.Nơi mà anh ấy nhắm vào là đùi trái của con sói kia.

Bạch Thiên Dương biết rằng nếu muốn đánh bại sinh vật này trước tiên phải hạn chế tốc độ của nó.

Chỉ có thế những cuộc t·ấn c·ông tiếp theo của anh ấy sẽ hiệu quả hơn và cũng dễ chúng đích hơn.

Nhưng con soi đâu chịu dễ dàng chấp nhận như vậy,dường như nó cũng biết ý định của người đàn ông trước mặt kia mà không cho anh ấy có cơ hội dễ dàng

(Mọi người đề cử và tặng quà cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)