*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mộc Thâm xuất hiện giải thoát bọn họ khỏi số phận bị cưỡng dâm, tuy rằng Tô Hàn cũng không cảm thấy sợ hãi với chuyện này chút nào cả.
Thừa dịp giáo chủ và Nghiêm Tứ đang làm đến hừng hực khí thế, Mộc Thâm đột nhiên xuất hiện, cũng dẫn theo bốn người chạy trốn vào trong mật đạo.
"Đây là mật đạo được xây dựng từ rất nhiều năm trước, đến cả giáo chủ cũng không biết cơ quan ở bên trong, cho nên tạm coi như là chúng ta an toàn rồi. Nhưng phải nhanh tìm thấy lối ra mới được." Mặc dù Mộc Thâm đang nói chuyện với mọi người, nhưng ánh mắt vẫn cứ nhìn về phía đệ đệ nhà mình.
"Đúng rồi, Tô Hàn, đây là thứ rớt xuống từ người huynh này." Đột nhiên Mộc Ninh lấy ra một lá thư.
Tô Hàn nghi ngờ mở ra, phát hiện đó là lá thư mà Hồng Liên đã viết cho cậu lúc trước, ý đại khái là không thể hồi báo đại ân, liền đưa tấm bản đồ bảo tàng mình vô ý lấy được cho Tô Hàn, bản đồ được kẹp ở trong thư.
Tô Hàn suy nghĩ một hồi mới nhớ tới trận đánh cược kỳ trước, để đổi lấy đồ gia truyền mà thiếu chút nữa cậu đã bị cưỡng dâm trong sòng bạc, người nọ cũng đã đưa cho cậu nửa tấm bản đồ bảo tàng.
Lúc này chính là vật phẩm đầy đủ phục vụ cho kịch tình đó! Tô Hàn lấy nửa tấm bản đồ từ trong túi ra, nhập hai tờ lại cùng một chỗ, trực tiếp dung hợp thành một tấm hoàn chỉnh.
Mộc Thâm vây lại nhìn thử, đầy mặt kinh ngạc, "Đây là bản đồ mật đạo!"
"Chắc chỗ này là cửa ra." Mộc Ninh cũng bu lại nhìn, "Cái chỗ vẽ một cái bảo rương là ở đâu vậy kìa?"
"Đi xem thử đi, nói không chừng sẽ có niềm vui ngoài ý muốn đó nha! Dù sao hiện tại chúng ta cũng không biết cửa ra mà." Căn cứ vào đức hạnh của trò chơi, Tô Hàn gần như đã khẳng định cái chỗ vẽ bảo rương kia tuyệt đối có liên quan tới nhiệm vụ, cho nên liền thúc giục mọi người đi về phía đó.
Rất nhanh, bọn họ đã đến nơi.
"Cái này là?" Mộc Ninh trợn to hai mắt nhìn mấy bức tượng ngọc được điêu khắc rất sống động ở trước mặt này, toàn bộ mấy bức tượng đều là nam nhân trần trụi, mặt mũi lại không quá rõ ràng, nhưng mấy bộ vị khác trên người lại được điêu khắc tỉ mỉ, nhất là nam căn hùng vĩ.
Mỗi bức tượng ngọc đều được tạo hình khác nhau, tổng cộng có mười tám cái, dưới thân mỗi bức tượng đều có một cái giường. Ngay chỗ bức tượng ở trung tâm có một cái bàn, bên trên được đặt một hộp ngọc.
"Ở trên có chữ nè!" Mộc Ninh thử một chút, không thể mở ra được, lại phát hiện bên trên hộp ngọc có chữ viết, liền đọc lớn lên, "Ta họ Tô tên Ngôn, từng là chưởng môn nhân của phái Cúc Hoa, sau đó may mắn trở thành võ lâm minh chủ... Á! Tô ca ca, đây là thứ của phụ thân huynh lưu lại đó!"
Thiếu chút nữa Tô Hàn đã bị "phái Cúc Hoa" chọc cho hộc máu, vừa nghe liền biết có liên quan tới ‘Cúc hoa tâm pháp’, ‘Cúc hoa kiếm pháp’ mà cậu đang sử dụng rồi, không ngờ cậu đang nối nghiệp phụ thân mình nữa đó?
Nhịn xúc động muốn phun tào xuống, Tô Hàn đi tới đọc thử.
Ý Tô Ngôn muốn nói là ông đã phát hiện em ruột của mình đang cấu kết với ma giáo, ông âm thầm điều tra lấy được thư từ hai phe trao đổi với nhau, trong lúc vô ý đã phát hiện được mật đạo mà đến cả người của ma giáo cũng không biết rõ này, ông dứt khoát bỏ thư vào trong hộp ngọc ở đây luôn.
Mở hộp ngọc ra liền thấy long dương mười tám thức trong truyền thuyết từ mười tám bức tượng ngọc...
"Ừm..." Tô Hàn nhìn lướt qua mười tám bức tượng được điêu khắc tinh xảo, tư thế của mỗi một bước tượng đều cực kỳ đáng xấu hổ, ở bên cạnh còn khắc cả tên tư thế, cái gì mà tằm quấn quýt, cái gì mà khỉ ôm cây, cậu còn chưa từng được nghe qua nữa là, mỗi một cây dương v*t cực đại loã lồ chỉa thẳng lên, khiến cho Tô Hàn nhịn không được có hơi đỏ mặt, "Ặc... Mấy cậu sẽ giúp tôi chứ? Dù sao một mình tôi cũng..."
Mấy người khác đều đồng ý, chỉ có mỗi mình Mộc Thâm không quá cao hứng nhìn đệ đệ nhà mình.
"Ca ca có thể làm chung luôn mà!" Mộc Ninh cởi bỏ áo khoác của mình mà không hề có chút xấu hổ nào, "Có thể cắm đại dương v*t của đại ca và dương v*t giả của bức tượng vào chung trong tiểu huyệt của đệ luôn, nhất định sẽ rất thoải mái đó!"
Hầu kết Mộc Thâm giật giật, giống như đang nuốt nước miếng, y ngầm cho phép.
Tần Vũ dẫn đầu chọn một tư thế "Uyên ương hợp", cậu nghiêng người nằm xuống dưới thân bức tượng, hai chân kẹp lấy chân của bức tượng từ hai bên, hai bàn chân thì đặt lên mông bức tượng. Đầu gối của bức tượng vừa lúc đặt tại bắp đùi của Tần Vũ, để lộ toàn bộ hậu huyệt của Tần Vũ ra ngoài. Bày tư thế xong, Tần Vũ chống tay xuống giường ngọc dưới thân, kẹp chặt hai chân, chậm rãi nuốt nam căn đang đặt tại khe mông của mình vào trong hậu huyệt.
"Ưm a... Lạnh quá... Thật thoải mái..." Dâm dịch và tinh dịch trong huyệt khiến dương v*t giả cắm vào rất thuận tiện, sau khi dương v*t tiến vào toàn bộ, cái tay đang chống dưới giường ngọc của Tần Vũ định dùng sức tự chuyển động, nào ngờ tượng ngọc vốn bất động lại đột nhiên hoạt động y như người thật, dương v*t giả to lớn cắm vào rút ra trong hậu huyệt của Tần Vũ một cách cực nhanh, khiến cho Tần Vũ thét to, "Ưm a... Sao đột nhiên lại động... A...ha... Quá sâu, thoải mái quá... dương v*t cắm vào quá nhanh... A a... Dùng sức thao tao huyệt đi..."
Bộ dáng tao lãng của Tần Vũ khiến cho mấy người khác nhìn cũng tâm dương không ngớt, rất nhanh Tô Hàn đã cởi sạch quần áo, tùy tiện chọn một tư thế "Ngựa hoang nhảy".
Tô Hàn nằm xuống giường, hai chân giơ lên thật cao, gác lên vai của bức tượng, thoải mái để lộ cúc huyệt ra ngoài ra, cậu khẽ nhúc nhích mông, cắm dương v*t giả vào trong hậu huyệt của mình.
Rất nhanh tượng ngọc cũng có phản ứng, hai tay vốn chỉ vịn hờ ngay mắt cá chân của Tô Hàn đột nhiên nắm chặt lấy, đè Tô Hàn ở dưới người, dương v*t bên dưới cũng chuyển động theo.
Bấy giờ Tô Hàn mới hiểu được tại sao Tần Vũ lại bị làm cho thoải mái như vậy, bởi vì dương v*t giả không chỉ trừu sáp theo động tác của bức tượng, mà bản thân tượng ngọc còn không ngừng rung động xoay tròn, y như một cây gậy đấm bóp chạy bằng điện vậy, tần suất cũng vô cùng nhanh. Quy đầu to lớn lạnh lẽo đặt tại tao điểm mẫn cảm nhất không ngừng xoay tròn chấn động, khoái cảm cực đại quả thực sắp ép người khác tới điên luôn rồi.
"A a... Đại dương v*t lợi hại quá... Tao tâm cũng bị đâm hỏng rồi... Quá thoải mái... Chó mẹ cũng bị dương v*t giả tướng công thao chết rồi... Cứu mạng a, quá sâu... Ruột cũng bị đâm thủng..."
"Ưm a... Quá kích thích... Tao hóa cũng bị đại dương v*t làm chết rồi a!" Diệp Tỉnh chọn một bức tượng đang ngồi giang rộng hai chân, hai chân quấn quanh hông của tượng ngọc, tay cũng ôm chặt lấy cổ của bức tượng, thân thể không tính là gầy yếu bị tốc độ trừu sáp nhanh chóng khiến cho cả người cậu đều run rẩy, "A...ha... dương v*t của đại dương v*t ca ca còn có thể xoay tròn nữa... Ưm a... Quá sâu... Tao hóa cũng bị sáp hỏng rồi..."
"Ưm a... Có phải ca ca đã nhịn rất lâu rồi không... Cứng quá..." Mộc Ninh bị Mộc Thâm ôm lấy tùy tiện đặt lên một cái giường ngọc, cậu bắt lấy đại dương v*t của ca ca mình, lè lưỡi miêu tả ra bộ dáng của dương v*t cách một lớp quần, hai chân thon dài lại ôm lấy bước tượng sau lưng, dùng bắp đùi ma sát dương v*t cực đại lạnh lẽo bằng ngọc kia, "Mùi vị dương v*t của ca ca thơm quá, để tao đệ đệ liếm liếm được không?"
Cặp mắt Mộc Thâm trầm xuống, nhanh chóng cởi bỏ cái quần vướng bận, dương v*t đã cứng rắn tới sắp nổ tung đánh vào khuôn mặt nhỏ nhắn khả ái của Mộc Ninh một cái bốp.
"Hê hê, ca ca nóng ruột vậy sao? Là tại tối hôm qua tam đệ đệ chưa thỏa mãn cho ca hả?" Mộc Ninh dùng một ngụm nuốt quy đầu to lớn vào trong miệng, híp mắt cẩn thận liếm lộng như là đang ăn món gì rất ngon vậy, "Mùi vị của ca ca tuyệt quá... Đại dương v*t ăn quá ngon... Ưm a... Tao huyệt chịu không nổi..."
Mộc Thâm liếc nhìn dương v*t đang đặt tại bắp đùi của Mộc Ninh, dứt khoát ôm lấy eo của Mộc Ninh nhấc nó lên.
Miệng huyệt ướt át nuốt dương v*t vào một cách đơn giản, Mộc Ninh thoải mái rên rỉ một tiếng, nhưng theo dương v*t giả bắt đầu chấn động trừu sáp, tiếng rên rỉ kiều mị của cậu liền trở nên bén nhọn, cũng không thèm đoái hoài gì tới dương v*t trong miệng, "A a a! Quá nhanh rồi! dương v*t giả đã cắm vào hoàn toàn! Tao thịt đều bị đâm tới! Tao tâm, tao tâm cũng bị thao nát a!"
Mộc Thâm hài lòng nhìn biểu tình không hề bình tĩnh của đệ đệ nhà mình, y duỗi tay nâng mông Mộc Ninh lên, đỉnh dương v*t của mình vào trong cùng.
"A a! Ca ca, dương v*t của ca ca cũng thao vào... Tao thí mắt của tiểu tao hóa cũng bị căng chặt... Ưm a... Muốn chết... Hai cây dương v*t sắp thao tiểu tao hóa chết luôn rồi!"
Mộc Thâm cũng nhịn không được phát ra tiếng rên, dương v*t giả đang chen chúc trong cùng tao huyệt ma sát qua dương v*t của y, tao thịt đã bị kích thích đến rất nhạy cảm cũng siết chặt mút lấy hai cây dương v*t, như vầy còn thoải mái hơn lúc một mình thao làm tiểu tao huyệt của đệ đệ nữa.
Giường ngọc đầu tiên của Tần Vũ rất nhanh đã bị làm bắn, bức tượng đang vận động kịch liệt ở trên người cũng dừng động tác lại.
Tần Vũ hoảng hốt đắm chìm trong khoái cảm cao trào, nhưng rất nhanh, hậu huyệt trống rỗng liền sai khiến cậu đi đến trước một bức tượng khác, làm cho tượng ngọc bắt đầu vận chuyển, hảo hảo thỏa mãn dục vọng của cậu.
Trong mật thất phong bế một mảnh xuân sắc, đoán chừng phải qua một khoảng thời gian ngắn mới có thể yên tĩnh lại được.