Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người

Chương 65




Khi Hứa Mỹ Lam tỉnh lại, Trương Hùng vừa làm xong bữa sáng, nghĩ đến tối hôm qua người đàn ông này ôm cô vào trong lòng ngủ, Hứa Mỹ Lam liền nhịn không được mà đỏ mặt.

“Vợ à, em dậy rồi thì đi rửa mặt đi, rồi ra ăn cơm này.”

Trương Hùng thấy Hứa Mỹ Lam đã rời khỏi giường, sắc mặt vẫn bình tĩnh như trước, Hứa Mỹ Lam nhìn mặt anh không thấy có gì khác lạ.

Cũng không biết buổi sáng thức dậy, liệu cô có còn ở trong lòng anh không.

Tuy nhiên, thấy anh bình tĩnh như vậy, có thể sáng nay hai người đã tách nhau ra, một khi đã như vậy, cô cũng giả vờ như không biết gì, nếu không buổi sáng tỉnh dậy sẽ xấu hổ biết bao!

“Sao lần nào anh cũng dậy sớm thế, anh ngủ không ngon sao?”

Làm công việc nặng nhọc như vậy, ngày nào anh cũng không ngủ đủ giấc thì sao được.

“Không sao, anh cũng đã quen rồi, sức khỏe của anh rất tốt, em không cần phải lo lắng đâu.”

Trương Hùng xoa tóc của Hứa Mỹ Lam, khóe miệng gợi lên một tia ôn nhu dịu dàng, cảm giác được quan tâm như thế này thực sự khiến anh cảm thấy thoải mái!

Sau khi ăn xong bữa sáng, Hứa Mỹ Lam mang một cái sọt trên lưng, cùng Trương Hùng đi ra ngoài, Trương Hùng đưa cô đến chỗ xe bò, bên trên xe bò đã có hai người, còn có một người đàn ông trung niên đang ngồi ngay chỗ tay lái.

“Chào buổi sáng, ông Trương!” Trương Hùng dẫn đầu chào hỏi người đàn ông trung niên kia.

Người đàn ông trung niên, cũng chính là ông Trương, nghe thấy tiếng kêu, lập tức vui vẻ.

“Trương Hùng, tại sao cậu lại đưa cô vợ nhỏ của mình đến trấn trên vậy?” Ông Trương thấy Hứa Mỹ Lam đeo một cái sọt trên lưng, cũng biết là muốn đi trấn trên, nên nhịn không được trêu chọc.

“Hôm nay chỉ có một mình vợ cháu đi thôi, mong ông quan tâm cô ấy một chút.“ Ở người trước mặt này, tâm trạng của Trương Hùng rõ ràng là tốt hơn một chút. Xem ra ông Trương này và Trương Hùng có mối quan hệ không tồi.



“Chàng trai, cậu yên tâm đi. Tôi bảo đảm sẽ đưa vợ cậu trở về an toàn.”

Có sự bảo đảm của ông Trương, Trương Hùng có phần an tâm hơn rất nhiều, lại dặn dò Hứa Mỹ Lam thêm vài câu, sau đó mới lưu luyến đi làm.

“Được rồi, được rồi, vợ Trương Hùng mau lên xe đi, xe chuẩn bị xuất phát.” Ông Trương nói một tiếng, Hứa Mỹ Lam liền vội leo lên xe ngồi vào một góc.

Hai người còn lại trong xe không hề biết Hứa Mỹ Lam. Phải nói rằng những người cô biết ở thôn Trương gia chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, ngoại trừ gia đình chú cả và cha mẹ chồng rẻ tiền của cô, còn lại cô có thể đếm trên một bàn tay.

Nhưng điều mà Hứa Mỹ Lam không biết là cô không biết người ta, nhưng hai người này lại đối với cô rất có ấn tượng.

Hai người này tình cờ là người đã chứng kiến ​​cảnh Hứa Mỹ Lam đánh bà Vương và Tiểu Lưu.

Bởi vì biết Hứa Mỹ Lam rất lợi hại, hai người này cũng không dám trêu chọc, dọc theo đường đi hai bên đều không thèm để ý đến nhau, cho nên bọn họ ở chung coi như cũng khá hòa thuận.

Sau một chặng đường gập ghềnh, cuối cùng xe bò cũng đã đến đích, là Cung Tiêu Xã ở trấn trên!

“Các người xuống xe ở đây đi, cần mua gì thì tranh thủ thời gian mà mua, hai giờ sau quay lại đây tập hợp.”

Ông Trương nói xong liền tự mình lái xe bò đi. Cung Tiêu Xã ở trấn trên so với ở trên huyện rõ ràng là nhỏ hơn nhiều.

Hứa Mỹ Lam đeo cái sọt trên lưng rồi đi dạo một vòng Cung Tiêu Xã, đồ vật ở nơi này so với ở huyện ít hơn một nửa.

May mắn thay, Hứa Mỹ Lam cũng không phải thật sự muốn mua đồ gì. Vì vậy cô đã đi một vòng và thấy không có gì để mua, nên cũng không đi dạo nữa. Từ Cung Tiêu Xã đi ra, Hứa Mỹ Lam chưa đi được bao xa thì nhìn thấy hai bóng người đang lén lút, trong lòng n.g.ự.c của một người còn ôm một đứa trẻ.

Ỷ vào bản thân mình biết võ, kẻ tài cao gan cũng lớn, Hứa Mỹ Lam lén lút đi lén sau lưng hai người họ, nếu như có Trương Hùng ở đây, chắc chắn cô không thể thiếu bị một trận đòn vào mông.

Hứa Mỹ Lam đi theo hai người họ, càng đi càng xa, cho đến khi dừng lại trước một ngõ nhỏ, nhìn vào cách cửa đang đóng chặt. Hứa Mỹ Lam không biết bên trong đang xảy ra chuyện gì, cũng không dám tùy tiện xông vào.