Chương 6: Thiên Bảo Long Hỏa Lưu Ly Đỉnh
Sau một hồi, bày đủ tư thế ngầu lòi mà Văn Vũ được được từ anime để thử sức mạnh của bản thân hắn liền trở lại bãi đá kiểm tra đồi vậy khác.
Chỉ thấy, hắn cởi bỏ áo đang mặc ra rồi đến quần may mà Văn Vũ không cởi hết vẫn giữ lại chiếc sịp màu báo đốm của mình. Khi bộ đồ được cởi ra hết, trên cổ của hắn có đeo một vòng bạc cổ trên đó có mấu móng vuốt kim loại.
Nhưng cái này không phải là thứ mà Văn Vũ đang nhìn, hắn cúi đầu xuống nhìn lấy cơ bụng của mình, chỉ thấy cơ thể của hắn tựa như là ngọc thạch đúc ra vậy từng khôi cơ đều đẹp tuyệt mỹ cộng với làn da được Tâm Hình Thảo cải tạo sáng trắng lên.
Bây giờ nếu để một người tây nào nhìn thấy hắn, đều không nghĩ Văn Vũ là người châu á mà sẽ nghĩ hắn là người tây. Chỉ thế thôi, đã nói lên cơ thể của Văn Vũ hoàn mỹ như thế nào.
Nhìn tám cơ cơ bụng, bắp chân chỉ cần gông lên liền hình các khôi cơ chân cơ đùi Văn Vũ không tự chủ mà sờ lấy cơ thể mình: “ Như thế này, là về là diễn viên phim ja.v hay là Por.n thì có mà kiếm bội tiền không cơ chứ! ”
Trời đấy! tên Văn Vũ này không nghĩ được mình sẽ là người mẫu sao.
“ Mà khoan đã, nếu đây đều là do Tâm Hình Thảo cải tạo mà ra, vậy nếu T'Challa mà da vàng hoặc trắng thì là gì tới phiên của cap hay tony chứ. ”
“ Phi phi… lại nghĩ miên man nữa rồi! ”
Văn Vũ sau một hồi suy nghĩ bay lên, liền lắc lắc đầu cho mấy cái suy nghĩ không đâu vào đâu ra khỏi đầu.
Sau đó, đưa mắt quanh sát không thấy Anh Tử hay Hồ Bát Nhất cùng Tuyền béo chạy lại đây liền thở phào.
Động tĩnh vừa nãy không hề nhỏ, may mà Văn Vũ chạy xa chỗ ba người kia nếu không ba người kia mà chạy tới đây.
Nhìn thấy một thanh niên yy chỉ mặc mỗi quần sịp, chắc à không bỏ từ chắc đi mà nghĩ Văn Vũ là một tên biến thái mất.
Bình tĩnh trở lại, Văn Vũ liền lần mò tìm cách kích hoạt bộ suit Black Panther trong vòng cổ này.
Hắn liền đưa ngon tay lên nhấn nhẹ vào chiếc nanh ở giữa. Chỉ thấy, chiếc vòng liền sáng lên màu tìm sau đó là từ sợ vải màu đen từ trong chiếc vòng bao bọc lấy Văn Vũ, từ cổ bắt đầu sau đó là vai rồi tới cánh tay, ngực, bụng phần hông rồi tới chân cuối cùng là lòng bàn chân.
Cùng lúc khi bộ siut được kích hoạt, thì chiếc quần sip duy nhất của Văn Vũ cũng bị sợi vải Vibranium thiêu cháy thành tro.
Phù ~
Toàn bộ sợi vải liền tạo thành một bộ suit màu đen huyền bí, với mặt nạ là hình của chiến binh báo đen, lúc này cả cơ thể của Văn Vũ đang nằm được bộ suit đó.
Bên ngoài cực kì là bá khí, Văn Vũ giơ lên hai tay nhìn vào đó, chỉ thấy trên đầu cái ngón tay có móng vuốt được co vào, vì cần hắn muốn sẽ xuất hiện một bộ móng vuốt được làm bằng Vibranium có thể xác nát mọi đối thủ.
“ Wow….thật là ơ mây zing, gút chóp! ”
Gâu….gâu
Đúng lúc Văn Vũ đang thử nghiệm với bộ đồ này, thì bỗng có tiếng chó sủa vang lên làm cho hắn nghe được.
“ Đây là tiếng của mấy con chó săn của Anh Tử mà, hỏng Anh Tử chắc đã tìm được lối vào cổ mộ rồi! ” Văn Vũ liền nhớ ra Anh Tử là người tìm ra được lối do đám trộm mộ trước đã đào.
Thấy vậy, hắn liền cầm lên quần áo của mình và nhét mấy chục phiến lá Tâm Hình Thảo vào lại trong túi quần, rồi chạy tới nơi phát ra tiếng chó sủa.
….
Một tiếng trước.
Lúc này, hai người Hồ Bát Nhất và Tuyền béo đang đào thẳng từ trên xuống nếu mà may thì có thể thông luôn đến mộ cổ, còn không thì phải đào chỗ khác.
Tuyền béo lúc này cũng đã đào được sâu khoảng một mét, tới hông của Tuyền béo còn ở trên Hồ Bát Nhất đang nhìn Tuyền béo là việc.
Đào tới xẻng thứ mấy rồi cả hai đều không biết, bỗng Tuyền béo đang trúng một vật cứng gì đó phát ra tiếng “ Keng ”
Thấy mình đã đào trúng cái gì đó Tuyền béo nhìn lên Hồ Bát Nhất, còn Hồ Bát Nhất cũng nghe được liền hỏi “ Thứ gì đó? ”
“ Không biết! ” Tuyền béo lắc đầu trả lời.
Hắn đang định đào ra xem đó là thứ gì liền bị Hồ Bát Nhất cản lại nói: “ Béo, cậu đừng đào nữa để tớ! ”
Hồ Bát Nhất liền đập vào vai Tuyền béo, ra hiệu hắn đi lên để cho Hồ Bát Nhất xuống xem là thứ gì, Tuyền liền nhường chỗ cho Hồ Bát Nhất nhảy xuống xem.
Xuống tới nơi, Hồ Bát Nhất liền lấy tay cầm xẻng nhẹ tay lấy lớp đất ra liền để lộ một màu xanh, thấy có gì đó màu xanh Hồ Bát Nhất đặt chiếc xẻng đó lên mặt đất rồi lấy tay đẩy lớp đất đó ra.
Liền để lộ một chiếc ngói có màu xanh, khi Hồ Bát Nhất nhìn thấy chiếc ngói màu xanh ngọc bích đó sắc mặt hắn liền thay đổi, hai tay liền run lên một phát hắn đang định bật dậy nhưng lại sợ làm mạnh vì thế mà từ từ lấy lại đất lên chiếc ngói màu xanh đó.
Rồi mới từ từ đứng người thẳng, sau đó chậm rãi nhẹ nhàng bước ra khỏi cái hồ vời mới đào, Tuyền béo thấy Hồ Bát Nhất khi nhìn thấy chiếc ngòi xanh rồi cả biểu cảm của hắn thay đổi liên tục.
Bèn nghi hoặc hỏi: “ Sao vậy? ”
Hồ Bát Nhất đưa tay lên để Tuyền béo kéo lên, sau khi ra khỏi chiếc hố đó hắn mới thở ra một hơi: “ Hô…”
“ Nhất…. Có chuyện gì vậy? ” Tuyền béo lại hỏi.
Hồ Bát Nhất không trả lời ngay mà nói: “ Đám trộm mộ đó, đã đảo được Thiên Bảo Long Hỏa Lưu Ly Đỉnh! ”
Nghe được cái tên gọi hỏa hỏa gì đó Tuyền béo không hiểu liền hỏi lại “Thiên Bảo Long Hỏa Lưu Ly Đỉnh là thứ gì vậy? ”
“Thiên Bảo Long Hỏa Lưu Ly Đỉnh, là kĩ thuật chống trộm mộ thường dùng ở trong các mộ táng của thời bắc Tổng, bên trong mộ thất đều trông rỗng ở giữa còn trên tầng cao nhất có một ngói lưu ly còn trên ngói là những bao dầu hỏa long của tây vực, xong tới trên cùng lại thêm một tầng ngói lưu ly khác, sau đó mới được lấy đất lên. Nhưng do ngói này rất mỏng có tác động mạnh thì tầng trên liền vỡ ra! ”
“ Còn dầu hỏa long thì gặp không khí liền b·ốc c·háy tất cả thi hài lấy báu vật bên trong đều bị chạy rụi. ” Hồ Bát Nhất nhớ lại nhưng ghi chép trong quyển Âm Dương Phong Thủy Thập Lục Bí Thập liền nói ra tác dụng của kĩ thuật chống trộm mộ của thời bắc Tống.
“ Đây chả lẽ gọi là đồng quy vu tận sao! ” Tuyền béo nuốt nước bọc nói.
“ May mà cậu dùng lực nhẹ nếu không bây giờ cả hai ta đã thành q·uả c·ầu l·ửa rồi đó! ” Hồ Bát Nhất vuốt mồ hôi trêu ghẹo Tuyền béo nói.
“ Ực con mẹ nó! ”
Hồ Bát Nhất đứng dậy nhìn xung quanh, Tuyền béo liếc mắt nhìn bên dưới hố rồi lại đứng dậy cách xa cái chỗ này một chút nguy hiểm quá.
“ Đám trộm mộ đó, chắc là đã đào đường vào ở gần đây rồi! ” Hồ Bát Nhất nhìn xung quanh một hồi rồi nói.
Gâu
Gâu
Tiếng chó sủa bỗng vang lên, làm cho Hồ Bát Nhất nghi hoặc một hồi Tuyền béo cũng nghe thấy mặt liền đờ ra.
“ Anh Tử đâu? ” Hồ Bát Nhất hỏi.
“ Vừa nãy, mới thấy ở đây mà! ” Tuyền béo ngó nghiêng xung quanh rồi đáp.
“ Ahh… anh Hồ, anh Vũ…. ”
Lúc này, tiếng hét của Anh Tử vang lên, làm cho Hồ Bát Nhất và Tuyền béo giật mình liền biến đổi sắc mặt chạy tới nơi phát ra âm thanh của Anh Tử.