Chương 9: Nội dung cốt truyện bắt đầu
Cuối cùng Giáo sư Snape cũng đồng ý ký kết minh ướt với Leslie, không còn cách nào khác, Giáo sư Snape cũng không dám dùng độc dược ép nói thật buộc học sinh khai ra, với lại Leslie cũng truyền thừa Bế quan bí thuật từ Giáo sư Snape nên ngoài ký kết minh ướt Giáo sư Snape chẳng thể làm gì.
Thời gian hai năm nhanh chóng qua đi, dưới sự chỉ dạy của Giáo sư Snape, trình độ về nghệ thuật hắc ám của Leslie tăng mạnh, từ kĩ xảo chiến đấu cho đến các phép thuật hắc ám đều vượt trội so với phần lớn các phù thuỷ hắc ám.
Phía bắc nước Anh, đường Spinner’s End, nhà của Giáo sư Snape.
Trong một căn nhà nhỏ, cửa sổ bị đóng kín, trên bàn làm việc, Giáo sư Snape đang ghi chép thứ gì đó. Trước bàn làm việc là một sô pha cũ, Leslie đang ngồi đọc sách, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn về phía Giáo sư Snape.
“Giáo sư, bây giờ là ban ngày, có thể mở cửa sổ ra hay không, đọc sách trong bóng tối này có thể khiến mắt em cận đấy.” Leslie phàn nàn với Giáo sư Snape.
Giáo sư Snape dừng bút nhìn về phía Leslie, không nói, sau đó lại tiếp tục ghi chép công việc của mình.
“Được, được, nhớ không lầm năm nay đứa trẻ đó sẽ đến Hogwarts phải không, cần em chăm sóc nó giúp thầy không giáo sư.” Leslie trêu chọc nói.
“Hãy lo trước chuyện của em đi, Shelby. Đừng quên chuyện đã hứa với ta về kẻ mà ai cũng biết là ai, đã hai năm từ lúc minh ước được ký kết rồi đó, nhìn xem, em đã làm được gì.” Giáo sư Snape căm tức nói.
Leslie buông xuống sách trong tay, suy tư một lúc: “Giáo sư Snape, năm học này, có lẽ hắn sẽ đến”.
“Hắn? Ý em là sao?” Giáo sư Snape nhìn chằm chằm Leslie hỏi.
“Mặt chữ ý nghĩa, bản thân hắn sẽ đến, thầy cũng biết, năm đó hắn bị phản phệ bởi chính bùa chú của hắn do có sự bảo hộ Harry Potter từ Lily Potter. Nhưng trên thực tế, hắn vẫn chưa c·hết. Hắn thoát đi linh hồn tàn yếu chính mình, trốn ở một nơi nào đó. Bây giờ, hắn trở về Hogwarts để tìm kiếm sự hồi sinh.” Leslie cười nói.
Giáo sư Snape trừng mắt nhìn Leslie: “Ta không biết Hogwarts có thứ gì sẽ khiến hắn hồi sinh Leslie, độc dược của ta vẫn chưa thể làm một linh hồn nhỏ yếu sống lại chân chính”.
“A ha, thầy thì không được nhưng có người khác sẽ được, em thân ái giáo sư”. Leslie cũng trả lại một câu: “ Đừng nhìn em, em cũng không được đâu, nhưng thân ái Hiệu trưởng Dumbledore thì có khả năng đấy”.
Ha ha... Giáo sư Snape cười gằn nhìn Leslie nói: “Ta cũng không nghĩ Hiệu trưởng Dumbledore sẽ giúp hắn hồi sinh đâu Leslie. Đừng chọc cười ta”.
“Xem ra thầy không hiểu chút gì về Hiệu trưởng Dumbledore rồi Giáo sư Snape, Hiệu trưởng Dumbledore là người có thể vì an nguy của giới phù thuỷ làm tất cả, kể cả mạng sống chính mình. Thử nghĩ xem, Hiệu trưởng Dumbledore luôn nghi ngờ Voldemort còn sống, mà nếu bỏ mặt hắn ngoài kia, không biết sẽ dẫn đến hậu quả gì, nên chúng ta thân ái Hiệu trưởng Dumbledore, đã tìm bạn mình là Nicolas Flamel lấy đá phù thuỷ làm mồi nhử Voldemort đấy, nhân tiện năm nay Harry Potter nhập học, để cho hai kẻ định mệnh đối mặt nhau”. Leslie đưa ra giải thích.
Giáo sư Snape trừng mắt nhìn Leslie: “Từ đâu em biết chuyện này, ta không nghĩ là kí ức trong linh hồn hắn mà em hấp thu có chuyện này Leslie.”
Không hỗ là Snape, vẫn rất tỉnh táo a. Leslie đã dự đoán trước Giáo sư Snape sẽ hỏi đến chuyện này, không chút hoang mang trả lời: “Giáo sư Snape, thầy nhớ vài hôm trước em có đi Hẻm Xéo mua sách không, thầy biết em đã gặp ai không? Là giáo sư Giáo sư Quirrell, lúc đó hắn đang thập thò trước Ngân hàng phù thuỷ Gringotts. Mới hơn hai tháng không thấy, hắn thay đổi rất nhiều, ăn nói lắp bắp, trở nên kh·iếp nhược,... cho nên em cố tình vận dụng Legilimens (Chiết tâm trí thuật) thật bất ngờ, thầy đoán em thấy được gì không?”
“Đừng thừa nước đục thả câu Leslie, nhanh nói đi.” Giáo sư Snape không kiên nhẫn nói.
“Chính là những thứ em nói với thầy đấy, tất nhiên, chỉ là vụn vặt vài thứ, nhưng em đã xâu chuỗi chúng lại. Còn một điều nữa, Giáo sư Quirrell đang bị Voldemort bám trên thân, thân ái Giáo sư Snape.”
“Lúc sử dụng Legilimens (Chiết tâm trí thuật) suýt chút em bị Voldemort xử lý đấy, sau này thầy không thể nói em cái gì cũng không làm đâu đấy.” Leslie tự cho mình điểm O môn bịa chuyện thành thạo trả lời Giáo sư Snape.
Giáo sư Snape trầm mặt không nói, lát sau nhìn về phía Leslie mở miệng: “ Ta nghĩ cần phải đem chuyện này nói cho Hiệu trưởng Dumbledore, Harry Potter có thể nguy hiểm dù cho mục đích của Kẻ mà ai cũng biết là ai có là đá phù thuỷ đi chăng nữa thì cũng không được.”
“Thôi đi Giáo sư Snape, thầy cảm thấy nếu biết được Hiệu trưởng Dumbledore sẽ làm gì, cuối cùng cũng sẽ như em nói, mặc kệ Voldemort ở chạy nhảy hay thiết kế bẫy để diệt sát hắn.” Leslie không đồng ý phản biện.
“Còn nữa, thầy cho rằng Hiệu trưởng Dumbledore không biết hay sao, ông ấy biết nhưng vẫn làm, bởi vì lý niệm của Hiệu trưởng Dumbledore là bảo vệ an toàn, và trật tự cho giới phù thuỷ vượt trên tất cả.”
Leslie tiếp tục trấn an Giáo sư Snape: “Giáo sư, thầy yên tâm đi, mọi chuyện vẫn đang trong tầm kiểm soát, nhưng mà...”.
“Nhưng mà gì” Giáo sư Snape truy hỏi.
“Nhưng mà nếu thầy muốn, hai chúng ta có thể làm ít chuyện, ví dụ như, phỏng tay trên Voldemort chẳng hạn”. Leslie bắt đầu dụ hoặc Giáo sư Snape.
Im lặng chóc lát, Giáo sư Snape nhìn chằm chằm Leslie gằn giọng nói: “A, Leslie Shelby lại bắt đầu đánh chủ ý lên đá phù thuỷ, còn muốn lôi ta vào sao”.
Làm việc cùng Giáo sư Snape đúng là phải vận dụng 120% tế bào não a, đúng là điệp viên hai mang có khác. Leslie thầm nghĩ.
“Nhưng mà cũng không phải không được, tối thiểu tránh cho Kẻ mà ai cũng biết là ai có cơ hội phục sinh vẫn tốt hơn”. Giáo sư Snape đánh gãy Leslie đang suy tư nói.
“Lựa chọn chính xác Giáo sư Snape thân ái, nhân tiện chúng ta có thể ghé qua hầm chứa nhà Lestrange.” Leslie cười nói.
“A, giờ lại đến tài sản nhà người khác, Leslie vĩ đại muốn làm k·ẻ t·rộm rồi sao? Ta cũng không muốn bị tống vào Nhà ngục Azkaban với tội danh trộm cấp Ngân hàng phù thuỷ Gringotts”. Giáo sư Snape âm dương quái khí nói.
“Vậy cũng được, cứ để mặc cho Trường sinh linh giá của Voldemort ở đó chờ hắn hồi sinh vậy”. Leslie cũng không chịu thua trả về một câu.
“Trường sinh linh giá? Giống như vương miện Ravenclaw sao?” Giáo sư Snape vội hỏi.
“Đúng, nhưng lần này là cúp vàng Hefflepuff. Nó được Voldemort giao cho Bellatrix Lestrange cất giấu trong hầm chứa nhà Lestrange. Nơi đó là nơi an toàn nhất sau Hogwarts. Đặc biệt còn bị phù phép rất nhiều nguyền rủa cùng với Geminio (Lời nguyền nhân bản) khi ai chạm vào chiếc cúp vàng sẽ khiến nó vô hạn nhân bản, gây khó khăn cho k·ẻ t·rộm cắp. Thế nên thầy hãy chuẩn bị kỹ trước khi ta hành động.” Leslie trầm ngâm nói.
Hôm sau, hai thầy trò y theo kế hoạch lấy thuốc biến hình thay hình đổi dạng phục kích một tên hắc phù thuỷ c·ướp đi chìa khoá hầm chứa của hắn sau đó đi đến Ngân hàng phù thuỷ Gringotts, rất thuận lợi đi đến sâu trong lòng đất nơi đặt các hầm chứa, đến nơi Giáo sư Snape sử dụng Imperio (Điều khiển tâm trí) khống chế yêu tinh dẫn đường đi đến hầm chứa số 713, không có chìa khoá nên Leslie và Giáo sư Snape buộc lòng sử dụng mạnh mẽ mở khoá chú cùng bùa chú của yêu tinh thành công đột nhập lấy đi đá phù thuỷ. Trước khi đi Leslie còn tốt bụng để lại một hòn đá bình thường nhặt ven đường thay thế đá phù thuỷ.
Nhanh chóng ra khỏi hầm chứa 713 đi càng sâu hơn dưới lòng đất vượt qua con rồng bụng sắt Ukraine đến hầm chứa nhà Lestrange, lập lại cách cũ, đột phá cửa vào dựa vào mạnh mẽ bùa chú mở khoá cùng phép thuật của yêu tinh, đi vào trong hầm chứa.
Đã chuẩn bị sẵn sàng Giáo sư Snape nhanh chóng phá giải các lời nguyền trong hầm đặc biệt là Geminio (Lời nguyền nhân bản) cũng thuận lợi bị hoá giải, lấy đi chiếc cúp vàng Hefflepuff.
Leslie thì đứng một bên nhìn chằm chằm Giáo sư Snape làm việc, sau khi đảm bảo an toàn Leslie cũng bắt đầu công việc của mình, cuốn đi vô số tài sản của nhà Lestrange nhờ vào kĩ năng thiên phú thứ hai của mình Hắc ám không gian.
Đây là kĩ năng thiên phú thứ hai của Leslie sau Hắc ám tiềm hành, đến ngày khai giảng năm thứ hai cậu nhận được kĩ năng này. Kĩ năng này không có khả năng công kích hay phòng ngự nào cả, thay vào đó nó là một không gian Hắc ám mà chỉ Leslie có thể mở ra và sử dụng, không gian khá rộng, mới đầu rộng chừng 1000 mét vuông, nhưng theo thời gian không gian hắc ám này cũng không ngừng mở rộng, chỉ mới một năm học mà hiện tại nó đã rộng khoảng 5000 mét vuông, đủ sức cho Leslie cuốn hết tài sản nhà Lestrange.
Sau khi làm xong hết thảy mọi chuyện, sử dụng Obliteration Charm (Xoá hết dấu vết) ở tại trong căn hầm, đảm bảo dù cho Thần sáng của Bộ phép thuật đến điều tra cũng không tìm được bất cứ dấu vết nào liên quan đến Leslie và Giáo sư Snape.
An toàn trở về nhà, cả Leslie và Giáo sư Snape đều hưng phấn mỉm cười, cả hai bắt đầu lại bắt đầu tranh nhau về việc sử dụng đá phù thuỷ, kết quả mỗi người thay phiên nhau sử dụng, Leslie cũng không gấp gáp đối với đá phù thuỷ cho nên trước nhường Giáo sư Snape dùng, nhưng phải đảm bảo không là hư hại nó. Đối với này, Giáo sư Snape tất nhiên lên tiếng đảm bảo đá phù thuỷ nguyên vẹn.
Leslie thì trước tiên kiểm kê tài sản nhà Lestrange, xong xuôi Leslie chỉ có thể cảm thán một đêm chợt giàu sau đó ngửa mặt lên trời cười như điên khiến Giáo sư Snape giật mình tưởng Leslie lên cơn động kinh.
Chỉ riêng tiền mặt galleon thì đã lên đến gần một trăm ngàn. Con số thiên văn đối với một kẻ xuất thân Muggle như Leslie, mặc dù hai năm qua thường xuyên vào rừng cấm cùng Eli và Fenni săn nhện lớn tám mắt lấy nọc độc, nhưng ai bảo Leslie chỉ quen biết một độc dược đại sư Snape, cắn răng bị Snape ép giá cuối cùng chỉ dành dụm gần hai ngàn galleon. Hôm nay được một tài sản kết sù như vậy còn chưa tính đến các vật phẩm phép thuật, tài sản quý khác.
Cuối cùng ánh mắt Giáo sư Snape và Leslie không hẹn cùng hướng về cúp vàng Hefflepuff.