Chương 6: Thăm dò Hogwarts
Sáng sớm hôm sau, mặt trời vừa ló dạng b·ị đ·ánh thức bởi Eli và Fenni: “Leslie, Leslie đã sáng rồi, mau dậy đi”.
“Chào buổi sáng, Eli, Fenni”
“Leslie, ở đây có một chuồng cú mèo, có thể ăn chúng nó không?” Fenni khó nén hưng phấn hỏi.
Leslie cười nói: “Cú mèo được Hogwarts nuôi để gửi thư đấy, không ăn được đâu, có thể thử đến khu rừng cấm xem có thứ gì ăn được không, nhưng nhớ cẩn thận, ở đó có nhân mã và nhện lớn tám mắt đấy”. Leslie cũng không sợ Eli và Fenni gặp nguy hiểm, thời gian trước Leslie đã giảng giải cho chúng đặc điểm của các sinh vật thần kỳ, Eli và Fenni cũng có bản lãnh của chúng nên không có gì đáng ngại.
Nhanh chóng vệ sinh sau đó thay đổi trang phục đến đại sảnh đường ăn bữa sáng, lại nhanh chóng chạy về phòng học, sáng nay học sinh năm nhất có 1 tiết môn biến hình cùng bùa chú.
Đến phòng học đã thấy một vài học sinh nhà Ravenclaw đang nhìn sách, Leslie cũng tìm một vị trí ngồi xuống. Trên bàn giáo viên, một con mèo mướp đang ngồi nhìn các học sinh, Leslie cũng không quan tâm lắm sở thích biến mèo này của Giáo sư McGonagall. Mở sách ra nhìn lại một lần nội dung, lần lượt các học sinh cũng đến đông đủ, tiết học này Ravenclaw học cùng Slytherin.
Khi các học sinh đang thắc mắc bao giờ Giáo sư McGonagall đến thì con mèo trên bàn biến lại thành hình người. Giáo sư McGonagall mặc một chiếc áo dài màu xanh ngọc, vóc dáng hơi cao, dù đã lớn tuổi nhưng vẫn sung sức, mái tóc đen được cô búi gọn lại phía sau.
“Các em, chúng ta bắt đầu tiết học hôm nay, mở sách ra trang 16” Giáo sư McGonagall nghiêm nghị nói.
Bài giảng bắt đầu, Giáo sư McGonagall khá nghiêm khắc, các học sinh mới cũng nghiêm túc nghe giảng, bài học hôm nay là biến diêm thành châm, mặc dù có được truyền thừa Leslie vẫn chăm chú nghe giảng, có được truyền thừa từ Dumbledore cậu dễ dàng hiểu rõ nội dung giảng bài, tuy nhiên lúc thực hành vẫn tận lực che giấu khả năng biến hình, không vì gì, chỉ muốn tận lực trong suốt khi ở Hogwarts.
Kết thúc buổi học Giáo sư McGonagall vẫn không quên cho các học sinh một phần bài tập ngoại khoá khiến các học sinh than thở hồi lâu.
Kế tiếp môn bùa chú của Giáo sư Flitwick, thầy là một người thấp bé do có một nửa huyết thống yêu tinh, môn bùa chú của thầy rất được các học sinh mới hoan nghênh. Bùa chú lần giảng này cũng vô cùng đơn giảng, trôi nổi chú – Wingardium Leviosa.
“Chú ý âm tiết, các em...Mr. Corner chú ý lúc vung đũa phép, đúng rồi..”
ẦM…
Không ngoài dự liệu, vẫn có học sinh đọc sai phát âm, hoặc vung đũa sai tư thế khiến bùa chú không hiệu lực hoặc nổ tung.
Một lần duy nhất đã thành công Leslie mang về 2 điểm cho Ravenclaw. Leslie thầm nghĩ xem ra thiên phú bản thân cũng thuộc dạng không tệ, từ lúc trước khi nhập học cậu đã thường xuyên luyện tập các bùa chú đơn giản trong sách giáo khoa ở cô nhi viện. Có thể tự học tập các thần chú đơn giản, truyền thừa thời gian cool down là mười ngày thì nên dành cho các kỹ năng cao thâm khó học tập hoặc không được dạy ở trường.
Kết thúc một ngày học tập, sau khi làm xong bài tập ở thư viện, Leslie về đến phòng ngủ, Eli và Fenni đang chảy chuốt bộ lông ở ngay bên cửa sổ. Nhìn thấy Leslie, Fenni hưng phấn kể về chuyến thám hiểm khu rừng cấm hôm nay của nó, nào là nhìn thấy nhân mã bộ lạc, nào là nhện lớn tám mắt săn mồi, cả bạch kỳ mã ăn cỏ cũng được Eli và Fenni chi tiết miêu tả lại.
Leslie cười nói: “Xem ra các ngươi thu hoạch khá lắm, nhớ kỹ tuyến đường, sau này có lẽ chúng ta sẽ thường đến khu rừng cấm để hoạt động lúc rãnh rỗi đấy.”
“Hay lắm, hay lắm, Fenni và Eli sẽ nhanh chóng nhớ hết các con đường và khu vực của các loại động vật, lần sau sẽ mang Leslie đến nướng thịt.” Eli và Fenni cũng lên tiếng đáp lại.
“Được rồi, tối nay ta còn phải đi thám hiểm Hogwarts, các ngươi nhớ trong phòng giữ yên lặng đấy, à, buổi chiều ta có mang về cho các ngươi ít thịt xông khói này”. Leslie nói.
Để thuận tiện, nhất định phải lấy được Bản đồ đạo tặc, đây chính là thần khí đi đêm chỉ xếp sau áo tàng hình của Harry Potter. Đúng 9 giờ, Leslie nhẹ nhàng ra khỏi phòng, sử dụng kỹ năng Hắc ám tiềm hành, dung nhập vào hắc ám, cẩn thận một đường đi đến tầng hai trước cửa phòng Mr. Filch, chờ đợi trong chóc lát, Filch cùng Mrs. Norris bắt đầu đi giám thị hành lang tìm bắt các học sinh dạo đêm.
Filch chắc cũng không nghĩ đến việc ngay ngày đầu năm học lại có học sinh năm nhất dạo đêm, lại còn có âm mưu đến tận phòng của mình. Mrs. Norris thì chuyên trợ giúp Filch bắt tại trận các học sinh nhưng khi đối mặt trước Hắc ám tiềm hành thì chỉ có trắng tay.
Cẩn thận đợi thêm vài phút, chắc chắn xung quanh không còn ai qua lại, Leslie đến trước cửa phòng Filch, nhỏ giọng niệm chú:
Alohomora (Lập tức mở ra)
Mở ra cửa phòng của Filch, cẩn thận đi vào, lại đóng nhẹ cửa lại, Leslie đi đến tủ đồ ngay cạnh giường, nhanh chóng tìm kiếm ở khu vật phẩm ma pháp nguy hiểm. Rất nhanh, Leslie tìm được một tờ giấy đặt biệt được gấp gọn trong tủ đồ. Mở ra tờ giấy là một tờ giấy với chất giấy vintage trống không, bên trong không có bất cứ chữ viết hay bản vẻ gì.
Rút ra đũa phép bắt đầu niệm chú: “Ta trang trọng thề rằng ta không làm chuyện tốt” lập tức tấm bản đồ xuất hiện dòng chữ: “Xin trân trọng giới thiệu sản phẩm phép thuật Bản đồ đạo tặc, được chế tác bởi Quý ông Mơ Mộng, Chân Nhồi Bông, Gạc Nai, Đuôi Trùn.” Một tấm bản đồ chi tiết Hogwarts xuất hiện, với các phòng học, lối đi hành lang, lối đi bí mật cùng với dấu chân và tên của người trong bản đồ.
“Thật xuất sắc một tấm bản đồ” Leslie không nhịn được cảm thán, đọc qua nguyên tác cậu biết được phép thuật được sử dụng để tạo ra tấm bản đồ này cực kỳ cao cấp và ấn tượng, nó bao gồm Bùa lần tìm (Homonculous Charm) cho phép người sở hữu bản đồ này theo dõi những chuyển động của tất cả mọi người trong lâu đài, và nó cũng được bỏ bùa để vĩnh viễn đẩy lùi một cách xấc xược nhất có thể kẻ thù của họ – Severus Snape.
Trên bản đồ biểu thị tên cùng dấu chân tất cả mọi người, ngay cả Dumbledore ở tháp hiệu trưởng cũng không tránh được bị nó giám thị. Lại quan sát căn phòng Filch, xác định không có xê dịch bất cứ thứ gì, Leslie cẩn thận ra ngoài, khoá cửa lại như cũ, mới dọc theo đường cũ trở về phòng. Có tấm bản đồ cùng thần kỹ đi đêm Hắc ám tiềm hành, sau này việc dạo đêm với Leslie cũng như dạo phố xem hoa, hai từ thôi – việc nhỏ.
Thời gian qua mau, cuối cùng còn một tuần trước lễ Giáng sinh, suốt thời gian qua Leslie vẫn luôn duy trì hoạt động của mình như các học sinh bình thường khác, lên lớp, đến thư viện mỗi khi rãnh rỗi, đêm đến dạo đêm khám phá Hogwarts, nhờ có bản đồ Đạo tặc cùng với Hắc ám tiềm hành, Leslie luôn có thể an toàn khám phá mọi ngóc ngách trong trường, cậu cũng tìm ra vài lối đi bí mật, thuận tiện cho việc đến khu rừng cấm hay thôn Hogsmeade.
Trong khoảng thời gian này Leslie cùng với Eli và Fenni cũng nhiều lần thảo luận qua về việc xâm nhập khu rừng cấm, từ con đường an toàn nhất cho đến các lãnh địa của các thần kỳ động vật.
Đương nhiên, đối tượng mà hiện tại Leslie nhắm đến là nhện lớn tám mắt, không gì khác, chỉ vì đám nhện này nọc độc bán được giá a. Một bình nhỏ nọc độc cũng có giá hàng trăm galleon.
Gần bốn tháng, cũng đủ Leslie thu hoạch mười mấy kỹ năng, đủ để cậu ứng phó khi ở khu rừng cấm, không có cách nào, ai bao Hogwarts đều là các giáo sư mạnh mẽ, đặc biệt là có Hiệu trưởng Albus Dumbledore vị này thế giới mạnh nhất phù thuỷ.
Đêm đến, các học sinh đa phần đều ở yên trong kí túc xá, Leslie thuận lợi dựa vào Bản đồ Đạo tặc lẫn trốn ra ngoài theo lối đi bí mật, cẩn thận né tránh lúc ngang qua căn nhà của Hagrid, đi thẳng vào khu rừng cấm.
Eli và Fenni cũng từ trên bầu trời hạ xuống, mang theo Leslie đi thẳng đến lãnh địa của nhện lớn tám mắt. Chọn một nơi kín đáo, dựa theo kế hoạch, Eli và Fenni đi dẫn dụ nhện lớn tám mắt cho bọn chúng đuổi theo đến nơi Leslie mai phục sẵn.
Hai con nhện to lớn đuổi theo một đường, không biết là do khinh thị Eli và Fenni hay là do không muốn quá nhiều đồng loại chia bớt phần ăn nên chúng rất im lặng mà đuổi theo Eli và Fenni. Đúng như kế hoạch, khi hai con nhện vừa vào tầm phục kích, tiếng niệm chú vang lên:
Petrificus Totalus (Hết thảy hoá đá)
Incarcifors (Hết thảy trói chặt)
Hai đạo thần chú lập tức tước đi khả năng chiến t·ấn c·ông của hai con nhện, chúng chỉ có thể giương mắt nhìn tên nhóc phù thuỷ trước mặt đang tiến đến gần, lấy ra dao nhỏ cùng bình chứa, mổ ngực, cẩn thận móc ra túi nọc độc của chúng chứa bào bình.
Eli và Fenni cũng nhanh chóng đến chia phần, hình dáng nhỏ hai con quạ đối với hai con nhện lớn thành thục khui mở các khớp, chọn lấy phần thịt non mềm mà ăn.
“Leslie có muốn cùng ăn không? Thịt chúng ngon lắm đấy” Fenni vẫn không quên rủ Leslie cùng ăn.
“Được rồi, các ngươi nhanh chóng ăn đi, chúng ta còn phải trở về ngủ” Leslie nói với Eli và Fenni.
Sau khi ăn no nên, Eli và Fenni bay lên cành cây quan sát xung quanh, Leslie thì lại niệm lên một đạo thần chú huỷ thi diệt tích.
Deletrius (Hoá thành cát bụi)
Xong hết mọi thứ, cả ba theo đường cũ trở về. An toàn nằm trên giường ngủ Leslie suy tư lại tình hình chiến đấu, dù là đánh lén áp chế nhện lớn tám mắt nhanh chóng, nhưng cũng lộ ra một điểm yếu chí mạng của cậu hiện tại.
Không đủ mana, 2-3 đạo thần chú đã khiến cậu không thể tiếp tục thi triển phép thuật, truyền thừa nhiều kỹ năng phép thuật mạnh mẽ nhưng lại quên mất bản thân chỉ là một tân sinh năm nhất, phù thuỷ học đồ cậu có thể có được bao nhiêu năng lượng phép thuật.
May mắn hôm nay đắc thủ, nếu gặp phải phù thuỷ, hay thần kỳ sinh vật kháng phép thuật cao thì có lẽ người nằm xuống chính là cậu.
Suy tư hồi lâu, Leslie nghĩ đến Phòng theo yêu cầu và khu sách cấm trong thư viện. Còn có Tử xà Basilic, nhưng hiện tại cậu gặp nó chỉ có nước dâng đồ cúng, nên tạm thời bỏ qua, chờ đẳng cấp tăng lên lại tính. Dần dần Leslie chìm vào giấc ngủ.