Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Từ Hogwarts Tốt Nghiệp

Chương 13: Nhà mới




Chương 13: Nhà mới

Chuyến tàu Hogwarts đưa các học sinh về đến sân ga Ngã tư Vua. Leslie cùng Cedric tạm biệt sau khi cũng rời đi một mình đi trở về cô nhi viện.

Cất xong hành lý, chào hỏi viện trưởng và các nhân viên cô nhi viện, Leslie trở về phòng, lúc này đa số đám trẻ đều đã ngủ. Leslie cũng nằm trên giường suy nghĩ kế hoạch tiếp theo. Thò tay từ áo lấy ra đá phù thuỷ, Leslie nhìn nó hồi lâu cũng chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, dậy thật sớm, đi đến khu rừng cây phía sau cô nhi viện, đưa cho Eli và Fenni một ít hạt ngũ cốc, Leslie bắt đầu chế tác vàng từ đá phù thuỷ.

Dựa theo các sách giả kim mà Leslie đọc từ thư viện Hogwarts, cần phải lấy pháp lực của bản thân vận dụng biến hình thuật thay đổi cấu tạo vật chất của đá bình thường thành kim loại vàng, tuy nhiên sau khi pháp lực hết tác dụng thì đá sẽ trở về hình dạng vật chất ban đầu. Cho nên đá phù thuỷ chính là thứ có thể duy bản chất kim loại của biến hình chú, khiến cho nó bảo lưu vĩnh viễn việc thay đổi này.

Thử nghiệm nhiều lần cuối cùng Leslie cũng vận dụng đá phù thuỷ thành công, đối với biến hình thuật truyền thừa từ Hiệu trưởng Dumbledore, một trong những phù thuỷ có kiến thức sâu sắc nhất đối với môn biến hình thì không cần phải bàn cãi.

Một tuần trôi qua, Leslie cũng tạo ra được hơn mười kilogram vàng. Tiếp theo là phải mang chúng đi đổi thành bảng Anh. Nhưng với một đứa trẻ vị thành niên mang theo số vàng lớn như vậy tiêu thụ tại London là không thể.

Tối đến, Leslie từ trên giường bước xuống, nhìn chung quanh mọi người đều đã say giấc, Leslie khoác lên áo choàng, hoá thành một làn khói đen, lao ra khỏi cô nhi viện, Eli và Fenni cũng bay sát theo bên cạnh cậu. Đi đến một con hẻm vắng ở một khu buôn bán, Leslie từ trong không gian hắc ám lấy ra một chiếc vali nhỏ. Lại lấy ra thuốc biến hình từ chỗ Giáo sư Snape, bỏ vào một sợi tóc đã được Eli tìm được trước từ một người đàn ông trung niên xa lạ.

Cơ thể bắt đầu cao lên, gương mặt vặn vẹo biến dạng, màu tóc cũng thay đổi, cuối cùng Leslie biến thành một người da trắng tầm bốn mươi tuổi, gương mặt phổ thông với hàm râu mép cắt tỉa gọn gàng. Đi đến một chỗ cửa hàng chuyên về buôn bán các mặt hàng không có giấy tờ. Sau khi trao đổi với người phụ trách Leslie được đưa đến một gian phòng ngồi chờ trong khi người phụ trách cửa hàng tiến hành thử vàng.

Đánh giá chất lượng vàng xong, một người đàn ông hình như là chủ cửa hàng đi đến và bắt đầu giao dịch với Leslie. Hơn mười kí vàng cuối cùng lấy giá ba trăm ngàn bảng chốt hạ. Leslie cũng không mong sẽ được giá như giao dịch chính thức trên thị trường.

Sau khi rời đi, Leslie đi vào một con hẻm nhỏ chợt dừng bước. Phía sau, hai người đàn ông đi đến, cả hai đều cho tay vào trong áo như sắp ra súng. Một người lên tiếng:

“Muốn mạng sống, thì đưa cái vali đây!”

Leslie không nói gì, nhìn hai người đàn ông, đặt vali xuống, lui về sau vài bước. Một người đàn ông tiến lên định nhặt lấy chiếc vali bỗng khựng lại, người phía sau thấy đồng bọn của mình khựng lại cũng giật mình quát lên: “Ted, làm sao, nhanh chóng lấy nó rồi đi thôi.”



Người phía trước tên Ted cũng vẫn đứng yên không nhúc nhích, người phía gấp gáp tiến lên bỗng cũng đứng khựng lại như đồng bọn mình. Đến bây giờ khi cả hai đã không thể hành động, Leslie mới chậm rãi rút ra đũa phép:

Accio (Lập tức bay đến)

Hai khẩu súng ngắn từ trong áo hai người đàn ông bay đến trong tay Leslie. Ngắm nhìn trong tay súng ngắn, Leslie bỏ chúng vào không gian hắc ám, tiếp đến đi đến trước mặt bọn họ. Không cần nghĩ cũng biết đây chính là nhân viên từ cửa hàng vừa rồi mình vừa bán số vàng. Quả nhiên là muốn vừa lấy được vàng lại không mất tiền. Lúc nãy không ra tay trong tiệm là sợ, bị ảnh hưởng việc kinh doanh, còn việc Leslie b·ị c·ướp sau khi ra khỏi tiệm không liên quan đến họ nữa.

Obliviate (Xoá bỏ ký ức)

Bewitched Sleep (Mơ màng ngã xuống)

Nhìn trước mặt hai k·ẻ c·ướp đã ngã xuống ngáy khò khè, Leslie cầm lấy vali hoá thành một làn khói đen bay đi mất.

Năm phút sau, hai người Thần sáng đi đến ngay khu vực này. Bộ phép thuật Thần sáng quả không phải ăn chay, rất nhanh điều tra được sự việc xảy ra.

“Có người bán đi một số lượng lớn vàng, sau đó bị cửa hàng định c·ướp lại số tiền nhưng không ngờ gặp được phù thuỷ, may mắn vị phù thuỷ kia chỉ xoá bỏ ký ức của bọn họ chứ không gây tổn hại gì thêm.”

“Chúng ta có cần điều tra tiếp không?” vị Thần sáng trẻ tuổi hơn hỏi.

“Không cần, thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, cũng không phải phù thuỷ hắc ám gì, lại không gây ra quá nghiêm trọng hậu quả. Cứ như vậy đi.” Vị Thần sáng lớn tuổi hơn trả lời. Sau đó hai vị Thần sáng Huyễn ảnh di hình rời đi.

Đã có tiền trong tay Leslie dự định tìm một căn nhà cho riêng mình. Tiếp theo liên lạc Giáo sư Snape nhờ Giáo sư Snape đến nói chuyện với Viện trưởng.

Sự việc thuận lợi sau, Leslie dọn đến một căn hộ ở sân thượng trên một toà khoảng mười tầng, giá giao dịch hai trăm ngàn bảng. Còn lại một trăm ngàn, Leslie ẩn danh quyên góp toàn bộ cho cô nhi viện.

“May mắn được chủ cũ để lại toàn bộ đồ dùng nội thất, đỡ phải tốn kém, còn thiếu gì sau này mua bổ sung sau.” Leslie vừa rót trà vừa nói với Giáo sư Snape.



“Thật không hiểu ngươi tại sao lại thích ở cùng Muggle như vậy. Mua một căn nhà ở Hogsmeade hay Thung lũng Godric không tốt sao?” Giáo sư Snape lầm bầm.

Đối này Leslie cũng không muốn nói nhiều, thật sự thế giới phù thuỷ đối Leslie vẫn quá u ám, bản thân cậu đã mang theo hắc ám lại còn suốt ngày ở trong hắc ám không sớm thì muộn cũng giống như Giáo sư Snape, âm u, lạnh lẽo. Tất nhiên không thể trước mặt Giáo sư Snape nói những thứ này.

“Giáo sư, đã biết ai nối nghiệp Giáo sư Quirrell chưa?” Leslie biết còn cố hỏi.

“Hừ, Hiệu trưởng Dumbledore đầu óc toàn cặn bã, lại ý định mời Gilderoy Lockhart về làm giáo sư môn phòng chống nghệ thuật hắc ám.” Giáo sư Snape căm tức nói.

“Còn nữa, năm nay Hogwarts sẽ tiến hành trao đổi học sinh năm thứ tư với trường Mahoutokoro ở Nhật Bản, ngươi cũng năm thứ tư, có muốn đi du học Nhật Bản không?” Giáo sư Snape hỏi Leslie.

Leslie giật mình, trong nguyên tác không đề cặp vấn đề này a, tự dưng chui ra trao đổi học sinh, năm nay xuất hiện tử xà Basilisk, không cẩn thận sẽ c·hết người, đám này du học sinh còn dám đến. Nghĩ kĩ lại có lẽ mọi người đều tập trung vào Harry Potter nên việc có du học sinh cũng không ai quan tâm. Nhưng Leslie thì đi không được, quyển nhật kí năm mười sáu tuổi của Voldemort cũng là một Trường sinh linh giá. Quyết không để Harry Potter phá hư như vậy.

“Không đi được, năm ngoài Kẻ mà ai cũng biết là ai thất thủ trước Harry Potter nhưng hắn vẫn còn sống, có lẽ năm nay sẽ lại có chuyện xảy ra, em nghĩ em cần ở lại Hogwarts Giáo sư.” Leslie tiếp tục nói: “ Giáo sư Quirrell từng bị hắn bám thân, năm nay có thể hay không là Giáo sư Lockhart hoặc là những học sinh trao đổi kia cũng không chừng, Giáo sư, năm nay có lẽ thầy sẽ bận hơn vì chăm sóc Harry Potter đó.”

Giáo sư Snape nghĩ đến sự việc năm rồi lại nghe Leslie nói, trong nhất thời có chút nhức đầu. Harry Potter thằng ngu kia y hệt cha nó, đã ngu còn cố tỏ ra có ích. Không có ta trong bóng tối mấy phen bảo vệ chắc sớm gặp cha nó rồi còn nghi ngờ ta trộm đá phù thuỷ. Mà quả thật ta bị tên Shelby này giật dây trộm đi đá phù thuỷ, không đúng, là bảo vệ đá phù thuỷ.

Sau khi Giáo sư Snape rời đi, Leslie bắt đầu bố trí căn hộ chính mình, đầu tiên, đối phó với khế ước không sử dụng phép thuật ngoài Hogwarts ký kết với Bộ phép thuật, từ truyền thừa từ Voldemort Leslie có được mười mấy loại phép thuật hắc ám cao cấp trong đó có một loại bùa phép gây lên chính bản thân, tránh cho bị kẻ khác theo dấu, cùng với một bùa phép loại kết giới từ Hiệu trưởng Dumbledore để không bị phát hiện khi sử dụng phép thuật.

Nhanh chóng gây bùa phép lên bản thân, mở ra kết giới xung quanh căn nhà. Tiếp tục thêm vào Repello Muggletum (Muggle tránh xa) cùng với Intruder Charm (Bùa báo động) khi có ai đó xâm nhập mà không được mời. Lại lấy ra từ không gian hắc ám vài món vật phẩm hắc ám từ hầm chứa nhà Lestrange, vừa trang trí vừa bảo vệ ngôi nhà.

Xong hết mọi thứ, Leslie tự nấu một bữa vài món đơn giản từ xúc xích thịt xông khói. Sau đó cùng với Eli và Fenni ăn no nê. Buổi chiều, Leslie nằm trên ghế bành cạnh ban công đọc sách, Eli và Fenni thì bay lượn xung quanh khu nhà, bọn chúng cũng được Leslie giao cho công việc nhanh chóng tập hợp một đám quạ đàn em như ở khu rừng cấm, nếu có bất kỳ ai khả nghi đi đến gần khu nhà phải cảnh báo Leslie.



Ngày 15 tháng 8, Leslie đi đến Hẻm Xéo chuẩn bị mua đồ dùng cho năm học mới, cậu cũng mua cho bản thân một con cú mèo để sử dụng khi có việc gửi thư, cũng không thể bắt Eli và Fenni đưa thư được. Leslie đặt tên cho nó Marilyn, để tưởng nhớ nữ diễn xinh đẹp Marilyn Monroe.

Chuẩn bị đi đến tiệm sách Phú quý và Cơ hàn, nếu có cơ hội sẽ đoạt lấy quyển nhật kí trước khi Tom Riddle khống chế Ginny Weasley triệu hồi Tử xà. Từ xa Leslie trông thấy Lucius Malfoy cùng với Draco Malfoy đi vào tiệm sách, Leslie biết Lucius Malfoy chuẩn bị đem quyển nhật ký đưa vào tay Ginny Weasley. Không chần cờ nữa Leslie cũng nhanh chóng tiến đến tiệm sách.

Đang tập trung nhìn vào tiệm sách, Leslie bước chân vội vàng không để ý nên va vào một cô gái. Không nghĩ nhiều Leslie lên tiến xin lỗi, sau đó muốn rời đi thì bỗng một giọng nam với kiểu phát âm tiếng Anh lơ lớ vang lên:

“Này, đụng vào người khác rồi xin lỗi là xong sao.”

Leslie cau mày quay lại nhìn, đây là một nhóm năm người trẻ tuổi, hai nam ba nữ toàn bộ là người châu Á, thanh niên vừa lên tiếng là một trong số họ. Leslie đụng phải cô gái cũng là thành viên trong nhóm này.

“Thành thật xin lỗi, nhưng tôi đang có việc quan trọng.” Leslie cũng không thèm chấp nhất lại một lần nữa nói tiếng xin lỗi.

“Này này, muốn xin lỗi dù cho không quỳ xuống cũng phải hạ thấp cúi đầu chứ, văn hoá phương tây đúng là không ra gì.” người thanh niên lại tiếp tục nói với vẻ miệt thị.

Nghe vậy Leslie bỗng cười, cười một cách càn rỡ, trong lúc đó, đũa phép cũng xuất hiện trong tay Leslie. Tiếng cười dừng lại, Leslie chăm chú nhìn vào nhóm thanh niên châu Á này. Đúng lúc này một giọng nữ vang lên: “Mọi người không có chuyện gì chứ, có lẽ chúng ta nên trở về làm tiếp thủ tục đăng ký với Hogwarts”.

Người phụ nữ bước đến, nhìn thấy không khí có vẻ không đúng, sau đó nhìn đến Leslie đang cầm trong tay đũa phép thì nói:

“ Xin chào, chị là Rose McCalan, nhân viên Văn phòng Hợp tác Pháp thuật Quốc tế, em là học sinh Hogwarts phải không, dù có chuyện gì thì hiện tại cũng nên giữ tỉnh táo. Đây là những thành viên trao đổi du học sinh với Hogwarts từ trường Mahoutokoro, em cũng không muốn xung đột khiến Giáo sư McGonagall phải tức giận phải không?”

Leslie nhìn người phụ nữ từ Bộ Phép thuật trước mặt giây lát, thu hồi đũa phép, sau đó xoay người nhanh chóng đi đến tiệm sách.

Thanh niên tiếp tục nói theo: “Cứ như vậy sao, đúng là không có phẩm giá, còn rút ra đũa phép.”

“Được rồi, đi thôi các vị.” Rose McCalan cũng không kiên nhẫn nói.

Về phần Leslie khi đi đến tiệm sách thì cuộc xung đột hai nhà Malfoy và Weasley đã kết thúc ai về nhà nấy.

“C·hết tiệt!”

Để lỡ mất cơ hội chỉ có thể tại Hogwarts lại tính tiếp. Leslie cũng không còn hứng thú ở Hẻm Xéo, xoay người trở về nhà.