Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Từ Hogwarts Tốt Nghiệp

Chương 11: Harry Potter và hòn đá ven đường (Đầu)




Chương 11: Harry Potter và hòn đá ven đường (Đầu)

Tháp hiệu trưởng trong văn phòng, Hiệu trưởng Dumbledore ngồi trên ghế nhìn hòn đá mà Hagrid mang từ hầm chứa về lâm vào trầm mặc.

“Thật sự là kẻ nào đã trộm đi đá phù thuỷ, là ngươi sao Tom”. Hiệu trưởng Dumbledore nhớ lại biểu hiện của Giáo sư Quirrell hôm nay, suy nghĩ có cần tiếp tục tiếp tục kế hoạch hay không.

Một tuần thời gian trôi qua, các học sinh mới nhanh chóng bắt đầu quen thuộc sinh hoạt tại Hogwarts, Leslie thì vẫn duy trì sinh hoạt như mọi năm. Hôm nay, Leslie đang trong thư viên đọc sách, ngồi ở góc vắng người, đang say mê tri thức, bên cạnh bút lông chim không ngừng tự động ghi chép vào bút kí cá nhân.

“Em có thể ngồi đây không? Các nơi khác đều có người ngồi.” Một giọng nói nữ sinh vang lên cắt đứt đang chú tâm đọc sách Leslie.

Nhẹ nhàng ngẩng đầu, trước mắt Leslie là một cô bé, mái tóc nâu rối tung, dáng người nhỏ gầy, với một đôi răng cửa lớn, đang cẩn thận nhìn về mình.

“Xin chào, bên cạnh còn chỗ, em cứ ngồi đi.” Leslie nhẹ giọng nói.

“Xin chào anh, cảm ơn đã để em ngồi cùng, em là Hermione Granger, năm nhất nhà Gryffindor.” Hermione Granger giới thiệu bản thân với Leslie.

Leslie mỉm cười gật đầu xem như chào hỏi, nhưng cũng nói gì thêm mà tiếp tục cúi đầu đọc sách.

Hermione Granger thấy Leslie không nói, cũng nhanh chóng ngồi xuống giở sách ra xem, liếc nhìn đang chăm chú đọc sách Leslie, lại nghe bên cạnh tiếng sột soạt từ bút lông chim tự hành viết bút kí, Hermione không nhịn được hỏi:

“Em nghe nói anh rất giỏi, còn từng đánh bại hai nhà Slytherin và Gryffindor.”

Leslie dừng lại nhìn về phía Hermione, một lần nữa đánh giá lại cô bé trước mắt này. Lát sau mới mở miệng hỏi: “Tại sao lại chú ý những chuyện đó?”

“Em chỉ muốn anh làm cách nào...”

“Ý em là một phù thuỷ xuất thân Muggle, từ đâu ra bản sự như vậy hả?” Leslie nhịn không được chế nhạo hỏi lại.

“Không phải, ý em không phải vậy...” Hermione luống cuống giải thích. “Chỉ là em đọc sách, trong sách lịch sử thế giới phù thuỷ viết về rất nhiều thứ, như là phù thuỷ thuần huyết gia tộc mạnh mẽ thế nào, họ đảm nhiệm các chức vụ trong bộ phép thuật....”

Leslie nhìn Hermione, giây lát sau mới thở dài một hơi nói: “Sách em đọc do đám thuần huyết gia tộc viết hoặc thuê người viết. Thay vì đọc những thứ nhảm nhí đó, hãy tìm những quyển sách liên quan đến tri thức ma pháp như bùa chú, độc dược, biến hình. Không thì tìm các giáo sư mà hỏi, viện trưởng nhà Gryffindor Giáo sư McGonagall chắc chắn sẽ giải đáp thắc mắc cho em. Đối với một phù thuỷ, tri thức chính là sức mạnh.”

Nói xong không chờ Hermione kịp phản ứng, Leslie thu dọn sách vở đứng dậy rời đi thư viện. Bỏ lại Hermione vẫn đang im lặng suy nghĩ về những gì Leslie nói.

“Tri thức...” Hermione nhỏ giọng thì thầm lại những gì Leslie nói. Lâm vào trầm tư cô, chỉ ngồi yên ở thư viện suy nghĩ mãi đến tận chiều tối.

Buổi tối, Leslie cùng với Eli và Fenni bắt đầu đi đến rừng cấm, mấy tháng nghỉ hè không cài quái khiến Leslie hơi ngứa tay. Theo đường cũ đi đến lãnh địa nhện lớn tám mắt, hiện nay Leslie đã không cần dùng chiến thuật đánh lén như năm nhất, chỉ cần Eli và Fenni dụ vài con nhện lớn tám mắt ra đến khỏi ổ của chúng là Leslie có thể trực tiếp xử lý.

Mất gần một giờ đồng hồ, mới thu hoạch được 3 con nhện, không có cách, suốt hai năm săn bắt, có thể đã khiên lũ nhện cảnh giác. Chúng rất ít khi đi riêng lẽ mà toàn đi theo nhóm cả chục con. Dĩ nhiên Leslie vẫn có thể xử lý nhưng rất có khả năng gây nên động tĩnh khiến Leslie bị lộ.

“Hôm nay tới đây thôi, lũ nhện thông minh lên rồi rất khó đánh lẻ, về thôi cả hai”. Leslie quay sang nói với Eli và Fenni.

Đang ăn món chân nhện Eli và Fenni kêu lên vài tiếng đáp lại, hai con quạ quắp lấy vài khúc chân, chuẩn bị mang về cho đám tiểu đệ của chúng.



Cả ba đi trở về trường, bỗng Eli kêu lên cảnh báo, có bóng dáng ai đó xoẹt qua trước mắt. Leslie vội cảnh giác, giơ lên đũa phép. Nhưng cuối cùng bóng đen chỉ lướt qua rồi mất hút phía xa.

Suy nghĩ một chút, Leslie đã biết. Thời điểm này ở rừng cấm, chắc có lẽ là Giáo sư Quirrell, hoặc đúng hơn là Voldemort. Có lẽ hắn đang tìm bạch kì mã. Máu bạch kì mã có giúp ích đối với trạng thái hiện nay của Voldemort.

Không suy nghĩ nữa, Leslie cùng với Eli và Fenni tăng nhanh tốc độ về đến Hogwarts. Theo lối đi bí mật đi đến hành lang lầu ba, đang định trở vê ngủ một giấc thì lại nghe thấy tiếng Giáo sư Snape đang la mắng ai đó. Nở một nụ cười Leslie bước đến chào hỏi.

“Chào buổi tối Giáo sư Snape.”

Đang hăng say mắng bị tiếng chào của Leslie cắt ngang, Giáo sư Snape sắt mặt đen lại quay sang lạnh lùng nhìn Leslie.

“Giờ này ngươi còn đang đi dạo à Shelby? Chưa chịu trở về ngủ hay sao?”

Leslie thì hứng thú đánh giá hai đứa nhóc đang gục đầu trước mặt Giáo sư Snape. Một đứa đeo kính, một đứa tóc đỏ, cả hai sợ dù rất hoảng nhưng vẫn lén lút ngước lên nhìn Leslie một chút rồi lại cúi đầu xuống. Rõ ràng là Harry Potter và Ron Weasley. Mới một tuần nhập học đã vi phạm nội quy cấm đi lại ban đêm của Hogwarts.

“Đang định về ngủ đây Giáo sư, đêm nay thu hoạch ít quá nên về sớm ngủ.”

“Được bao nhiêu?” Giáo sư Snape sáng mắt lên, nọc độc của nhện lớn tám mắt có thể phối trộn nhiều loại độc dược, hoặc giả cũng có thể bán qua tay kiếm lời vì nước Anh không có nhện lớn tám mắt ngoại trừ Hogwarts.

“Ba bình. Nhưng năm nay giá sẽ tăng mười phần trăm.” Leslie cũng biết mấy năm trước bị Giáo sư Snape ép giá, nhưng năm nay vừa kiếm một vố lớn, không thiếu tiền cậu không cần gấp tung hàng ra.

Nhìn thật sâu Leslie, Giáo sư Snape mở miệng nói: “ Trước trở về đi, lần sau bàn lại.”

“Được rồi Giáo sư, chúc ngủ ngon.” Leslie mỉm cười đi trở về kí túc xá.

Đi đi một đoạn, vẫn còn tiếp tục nghe tiếng Giáo sư Snape trào phúng hai đứa nhỏ. Thật sự đáng thương hai đứa bé a.

Ngày hôm sau, Đại sảnh đường, Gryffindor bàn dài, Ron cùng Harry vừa ăn vừa than phiền chuyện tối qua.

“Thật sự quá xui xẻo Harry, bị Giáo sư Snape bắt gặp lúc đi đến hành lang lầu ba, sau này một tuần phải dọn dẹp nhà vệ sinh, tớ thật không muốn đâu, còn phải làm bài tập nữa, Hermione lại không cho tớ mượn bài tập chép, thật là ích kỷ.” Ron than phiền nói.

“Cậu biết người mình gặp đêm qua là ai không” Harry hỏi.

“Ai? À, người lúc đêm qua nói chuyện với Giáo sư Snape hả? Nghe George và Fred nói thì đó là Leslie Shelby, người thừa kế của Giáo sư Snape đấy.”

“Người thừa kế là như thế nào, là học sinh của Giáo sư Snape hả?” Harry tiếp tục hỏi.

Ron suy tư một chút: “Có lẽ giống như vậy, nhưng trên thực tế thì mối quan hệ thầy trò sâu sắc hơn, Giáo sư Snape có thể dạy thêm cho anh ấy nhiều hơn những thứ giảng trên lớp.”

Harry Potter lắc đầu một cái chắc chắn nói: “Mình cũng không muốn cùng Giáo sư Snape học thêm cái gì, dù cho thầy ấy có giỏi như thế nào mình cũng sẽ không trở thành người thừa kế của thầy ấy”.

“Ha Ha Ha” Ron cười như được mùa.



Hermione đi đến ăn sáng, nghe được câu chuyện của cả hai quay sang hỏi: “ Hai cậu đang nói đến anh Shelby hả?”

“Ồ, cậu cũng biết anh ấy” Harry cùng Ron đều ngạc nhiên khi biết suốt ngày chỉ biết cắm mặt vào sách và bài tập Hermione dĩ nhiên cũng để ý đến người khác.

“Một lần gặp ở thư viện, cùng với lúc trên đoàn tàu Hogwarts, lúc mình cùng Neville xung đột với đám Draco Malfoy thì hai con quạ của anh ấy có đến và bảo mọi người yên lặng”. Hermione giải thích.

“Sau đó, mình được các chị lớp trên kể cho nghe về anh ấy, rằng anh ấy cũng xuất thân Muggle như mình nhưng thành tích học tập rất xuất sắc, còn cả việc anh ấy từng đánh bại cả hai nhà Gryffindor và Slytherin như thế nào”.

“Cái gì, đánh bại cả hai nhà Gryffindor và Slytherin sao? Cậu đang nói đùa đúng không?” Ron không tin tưởng nói.

“Cứ đi hỏi George và Fred thì biết chứ gì.” Harry nhanh trí quay sang hỏi George và Fred.

“Anh George anh Fred, các anh biết anh Shelby không, nghe nói các anh và cả Slytherin từng bị anh ấy đánh bại sao?”

Đang cười đùa trên bàn ăn George và Fred giật mình nhìn lại: “Làm sao em biết, c·hết tiệt là ai để lộ bí mật đen tối này, đã thống nhất không để cho tân sinh biết rồi tại sao vẫn để lộ.”

Ron há mồm kinh ngạc thốt lên: “Là sự thật, một học sinh đánh bại cả nhà Gryffindor cùn Slytherin. Nhưng làm sao có thể”.

“Haizz... khi đó cũng tại Đại sảnh đường này, bọn anh và đám rắn độc đánh nhau lan đến nhà Ravenclaw, không biết từ đâu Leslie giơ lên đũa phép, rồi cả đám bị treo ngược lên trần nhà, mãi đến tận khi Giáo sư Snape đến mới giải chú giải phóng cả đám, sau đó nhà Gryffindor bị trừ 20 điểm, còn Slytherin và Leslie không bị gì, các em biết Giáo sư Snape rồi đó.” George nói.

“Mãi sau này bọn anh mới từ Cedric biết đó là bùa chú Giáo sư Snape dạy Leslie, ở Hogwarts này chỉ có hai người bọn họ mới biết.” Fred tiếp lời.

Bộ ba Harry, Ron và Hermione đều kinh hãi khi biết câu chuyện này.

Thời gian nhanh chóng qua đi, đến sự kiện đêm Halloween, giống như nguyên tác, Harry cùng Ron đánh bại tên khổng lồ cứu được Hermione. Đồng thời cả ba bắt đầu nghi ngờ lên Giáo sư Snape đang âm mưu trộm đi món đồ được cất ở căn phòng trên tầng ba.

Cả ba suốt ngày ở thư viện tra cứu cuối cùng Hermione phát hiện món đồ đó là đá phù thuỷ, được chế tác bởi nhà giả kim lừng danh Nicolas Flamel. Ron thì chắc chắn Giáo sư Snape muốn đá phù thủy để chế tác thuốc trường sinh bất tử.

“Harry cậu còn nhớ lần đầu chúng ta gặp Leslie ở hành lang không, lúc đó Leslie trò chuyện cùng Giáo sư Snape cái gì đó mà mình không hiểu, bây giờ nghĩ lại có thể khi đó cả hai đã âm mưu t·rộm c·ắp đá phù thuỷ đấy” Ron nói cho Harry và Hermione.

“Không thể nào, anh Leslie sẽ không phải k·ẻ t·rộm cắp” Hermione phản bác lại.

Harry cũng lắc đầu không đồng ý ý kiến của Ron.

Ron thở dài nói: “ Có thể Leslie là người thừa kế của Giáo sư Snape”.

“Nhưng chuyện này không liên quan Ron, mình tin chắc anh Leslie không phải là người xấu” Hermione bắt đầu phát cáu với Ron.

Tình thế không ổn Harry chỉ có thể đứng ra hoà giải đôi bên.

Đúng lúc này Leslie cũng đi đến thư viện, nhìn thấy cả ba đang nói chuyện Leslie như có điều suy nghĩ cũng nhanh chóng thu hồi ánh mắt, lấy sách đi đến một góc vắng vẻ bắt đầu đọc.



Hermione và Harry định đến hỏi thẳng Leslie có biết chuyện đá phù thuỷ hay không nhưng bị Ron ngăn lại vì cho rằng sẽ để lộ bí mật họ đang điều tra Giáo sư Snape.

Cuối cùng, Harry tìm gặp riêng Leslie để hỏi rõ vấn đề.

“Anh Leslie, anh có biết về hòn đá phù thuỷ không” Harry hỏi.

Leslie ngạc nhiên nhìn Harry: “Tại sao lại hỏi anh?”

“Em...” Harry ấp úng không biết tiếp tục câu chuyện như thế nào.

Im lặng sử dụng Legilimens (Chiết tâm trí thuật) với Harry, Leslie mở miệng nói:“À... nghi ngờ Giáo sư Snape sao? Em không biết mối quan hệ giữa anh và Giáo sư Snape à mà chạy đến hỏi anh vấn đề này?”

Harry kinh ngạc không biết sao Leslie có thể biết được chuyện họ nghi ngờ Giáo sư Snape định trộm đá phù thuỷ. Không đợi Harry nói tiếp, Leslie trực tiếp giải thích:

“Potter, đừng để cảm xúc điều khiển, cái mà em nhìn thấy và nghe thấy chưa chắc đã đúng đâu, còn chuyện đá phù thuỷ, anh có thể cho em biết, nó được Hiệu trưởng Dumbledore chú ý, và được các giáo sư bày ra các biện pháp bảo vệ, trong đó có Giáo sư McGonagall, Giáo sư Sprout và cả Giáo sư Snape. Nên em không cần quá quan tâm đâu.”

Leslie lấy từ trong áo choàng ra một tờ giấy đưa cho cho Harry Potter: “Còn nữa, đây là Bản đồ đạo tặc, nó có thể giúp em quan sát tất cả mọi người ở Hogwarts, cách sử dụng là đọc thần chú “Ta trang trọng thề rằng ta không làm chuyện tốt” kết thúc sử dụng thì đọc “Đã phá luật thành công”.

Nói xong Leslie xoay người bước đi bỏ lại Harry Potter vẫn đang ngơ ngác.

Trở về Gryffindor phòng nghỉ, Harry đem chuyện kể lại cho Ron vè Hermione, cả hai cũng ngạc nhiên không kém khi biết Giáo sư Snape cũng tham gia bảo vệ đá phù thuỷ. Ron lại một lần nữa đưa ra đánh giá: “Chắc chắn Giáo sư Snape tham gia vào để thuận tiện hơn trong việc trộm đá phù thuỷ.”

Bỏ ngoài tai lời khuyên của Leslie, Harry cũng gật đầu đồng ý với Ron.

Văn phòng Giáo sư Snape, Leslie ngồi một bên nhìn Giáo sư Snape pha chế ngao thuốc từ đá phù thuỷ. “Thật kỳ diệu, có đá phù thuỷ thêm vào tăng cường dược lực của thuốc gấp đôi, nồi thuốc này đơn giản tăng thêm chừng mười năm tuổi thọ cho người sử dụng. Nếu đem bán trên thị trường chắc chắn có thể khiến dân tình bạo nổ.”

“Dừng, Giáo sư Snape ngài không muốn bị Hiệu trưởng Dumbledore tóm cổ đi, thứ này nếu để Hiệu trưởng Dumbledore biết chắc chắn sẽ phát hiện ngài chính là k·ẻ t·rộm đá phù thuỷ, đến lúc đó nhảy sông cũng không rửa sạch tội trạng. Còn nhớ đầu năm học Nhật báo Tiên tri đưa tin Ngân hàng phù thuỷ Gringotts bị phù thuỷ hắc ám trộm không, kéo theo vụ hầm chứa nhà Lestrange cũng bị phanh phui, đến giờ nhà Lestrange vẫn còn ầm ĩ đòi Gringotts bồi thường kia kìa.” Leslie không chút lưu tình chặn đứng tâm tình đang hưng phấn Snape.

Giáo sư Snape chỉ cười mỉa: “A... đó là ngươi, không phải ta Leslie.”

“Đừng đùa Giáo sư, em một học sinh năm thứ ba có tài đức gì, tất cả là nhờ sự dạy bảo của thầy cả.” Leslie mặt dày đổ hết trách nhiệm cho Giáo sư Snape.

Giáo sư Snape căm tức trừng mắt nhìn Leslie.

Không đợi Giáo sư Snape nổi điên, Leslie tiếp tục nói: “Harry Potter đang điều tra thầy đấy, nó cho rằng thầy âm mưu t·rộm c·ắp đá phù thuỷ mà không biết rằng thầy đã sớm đắc thủ. Tội nghiệp thằng bé, chăm chỉ đến thư viện như vậy mà”.

“Nhà Potter toàn thứ ngu mà thôi, Lily ngoại trừ”. Giáo sư Snape đỗi lại một câu.

“Chú ý Giáo sư Quirrell, mấy lần em gặp một bóng đen ở rừng cấm, Harry Potter cùng Draco Malfoy cũng nhìn thấy một lần lúc hắn đang uống máu bạch kỳ mã, có lẽ Kẻ mà ai cũng biết là ai đang cần hấp thu máu để tăng cường sức mạnh”.

“Leslie, bây giờ ra tay có thể kết thúc hắn không?” Giáo sư Snape cũng nghiêm túc lên hỏi, nhìn ra được tâm tình Giáo sư Snape có chút kích động.

“Giáo sư, em đã nói rồi, hắn có Trường sinh linh giá thì không thể hoàn toàn g·iết c·hết hắn được. Chúng ta chỉ có thể trước hết huỷ diệt đi các Trường sinh linh giá để hắn không còn cơ hội phục sinh nữa mới có thể đối với hắn ra tay. Thầy phải giữ tỉnh táo, không phải chúng ta đã huỷ diệt hai cái rồi sao.” Leslie khuyên can sau Giáo sư Snape cũng dần bình tĩnh lại.

“Bây giờ đá phù thuỷ chúng ta đã có, hắn không thể dựa vào nó tái tạo cơ thể, nhiệm vụ của thầy là trọng điểm chú ý Giáo sư Quirrell, đảm bảo Harry Potter an toàn là được rồi. Phần còn lại, Hiệu trưởng Dumbledore đã bày ra chuyện này thì phải để ông ấy giải quyết.” Leslie nghiêm túc nói.