Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Tự Cải Tạo Chính Ta

Chương 73 : Quá Khứ Của Enrica




Chương 73 : Quá Khứ Của Enrica

Andy đỡ Enrica rời khỏi nơi thị phi này, và kiếm một nơi an toàn để ẩn núp. Kết giới còn cần 2 ngày mới phá vỡ, trong khoảng thời gian này, tốt nhất là kiếm nơi ẩn trốn. Ngoài hắc hội, thì còn rất nhiều người mượn gió bẻ măng. Cả hai người đều không muốn m·ất m·ạng vì lý do nhảm nhí, trong khi an toàn g·iết ngược lại hắc hội.

-Ngươi có tính toán gì, Enrica?

-Không biết!

-Tên Tery c·hết tiệt, làm màu cho đã, không biết m·ất t·ích nơi nào rồi?

-Ngươi không nhắc, ta cũng quên tên đó. Chuyện ngươi với hắn?

-…

--------------------------------------------------

Thành phố “12 đồng hồ” nằm ở phía Nam Unolve, đi xa tiếp về phía Nam là căn cứ “Trạm Phía Nam” xa hơn trạm phía nam là biển cả. Tương tự, đi về phía Đông của thành phố “12 đồng hồ” thì sẽ gặp biển. Bờ Đông của Unolve có tổng cộng 17 tòa thành giáp biển. Trong số đó thì tòa thành Trimurti là tòa thành lớn nhất và nổi tiếng nhất, tòa thành là trung tâm kinh tế lẫn chính trị của miền Đông Unolve.

Thành Trimurti - có nghĩa là tam vị quy nhất thể, có một tên khác là The Holy Trinity. Thành Trimurti bao gồm ba tòa thành hợp lại: Thành Brahm, thành Vyshn và Sheev.

Bên vệ đường N13, một người phụ nữ bước xuống từ xe tốc hành. Cô cao hơn 1m7, dáng người thon thả, tóc cắt dài chấm eo, để mái ngang trán. Cô bận một bộ váy hoa màu be, có corset đen trang trí ngang lưng.

Đi bộ qua một loạt con đường lớn, cô tới trước một dinh thự lớn, sau khi kiểm tra sinh học là khớp thì năm người bảo vệ từ trong tòa nhà bước ra. Theo sau đám lính bào vệ, cô đi xuống tầng 3 của tòa nhà.

-Yên tâm đi Elizabeth, như mọi lần làm mẫu thôi. Lần này bối cảnh đặc biệt hơn.

Nhìn căn phòng to lớn, sơn màu xi măng đầy lãnh lẽo, phía xung quanh còn chất đầy các thùng sơn màu. Bên cạnh cô là chiếc bàn, có cắm một nhành bằng lăng tím, cô thì đang ngồi trên chiếc ghế đỏ bên cạnh.

-Vẫn tạo dáng như mọi lần. Để anh kiếm tấm vải trắng, phủ dưới đất.

Bước vào phòng thay đồ, Elizabeth nhanh chóng thay một bộ váy trắng. Cô quen người họa sĩ này khoảng 3 tháng trước, cô bị thu hút bởi niềm đam mê vô bờ bến của anh ta, cứ nhắc đến tranh vẽ, ảnh chụp là ánh mắt anh ta sáng như những vì sao trên trời.

Cô không rành gì mỹ thuật cả, nhưng cô lại thích nghe người thợ chụp ảnh này tâm sự. Dường như anh ta có thứ khiến cho cô không thể khống chế bản thân.



Nhưng cô không thể tiến tới mối quan hệ tình cảm với anh ta, cô có nổi khổ của riêng bản thân.

Đã có kinh nghiệm một vài lần làm người mẫu cho anh ta, cô nhanh chóng ngồi vào ghế, chỉnh dáng của bản thân.

-Em uống nước đi, trong lúc làm mẫu thì khát cũng không uống được.

Anh chàng họa sĩ đưa cô cốc nước, còn anh ta bắt đầu chỉnh máy ảnh.

Nhấp nhẹ cốc nước, cô ngồi vào ghế đỏ, hai tay đặt lên chân giống như anh họa sĩ bảo.

Mắt cô nặng dần, từ từ, cô không biết gì nữa, chỉ còn lại màn đêm màu đen.

Frances là một họa sĩ, chính bản thân anh ta tự nhận định mình là người sáng tác mỹ thuật, anh ta không quan tâm người ngoài đánh giá như thế nào. Anh ta xuất thân là con trai trưởng của gia tộc Cunninghams, nắm giữ công ty Delple, công ty nằm top 20 công ty lớn nhất vùng Unolve.

Trớ trêu thay, Frances lại có một sở thích đặc biệt là hội họa. Anh ta từ bỏ mọi thứ để mong có được những tác phẩm để đời, cho dù bị gạch tên khỏi gia tộc Cunninghams thì Frances vẫn giữ niềm đam mê của bản thân.

Hiện tại, em anh ta đang điều hành công ty Delple, do tình an hem ruột thịt, cũng như biết ơn về vị trí kế thừa nên em trai anh, Swes, chu cấp tiền bạc và giúp đỡ Frances khi anh ta cần.

Tác phẩm nổi tiếng nhất của anh ta là bức ảnh “tiếng thét trong lửa” anh ta t·hiêu s·ống một cô gái để có được tác phẩm chân thật nhất. Sự bất tài và ảo tưởng dồn ép tâm trí anh ta, đầy anh ta đi quá xa giới hạn về tác phẩm mỹ thuật.

Đi một vòng xung quanh nhà để lấy các dụng cụ cần thiết, anh ta trói tay chân và lấy vải trắng trùm đầu Elizabeth lại.

-Alo, c·hết tiệt, mai không được à.

Trói kỹ Elizabeth lại, Frances chắc rằng thuốc mê đủ cho cô nàng ngủ hơn một ngày, anh ta liền lái xe ra khỏi tòa nhà.

Quay lại phòng chụp ảnh, Frances mĩm cười đầy thõa mãn, anh ta đã chuẩn bị xong bối cảnh rồi. Chỉ còn bước cuối cùng.

Đổ dung môi dễ bắt lửa xung quanh, đổ luôn lên người Elizabeth, cái lạnh dường như khiến cô tỉnh lại. Thân thể cô không ngừng tun rầy, cố lắc mình thoát khỏi trói buộc.

-Ưm, ươm,… a,…

Frances cũng chả quan tâm cô nàng đang phát ra tiếng gì.



-Oét!

Tiếng còi báo động vang lên liên tục. Chừng một lúc sau, 2 người bảo vệ mang theo một cậu thanh niên b·ị đ·ánh hôn mê, tay bị trói sau lưng.

Nhìn mặt cậu thanh niên, Frances càng cười to điên cuồng, bảo đám vệ sĩ ra ngoài. Frances trói kỹ hai tay người thanh niên lại, hai chân của người thanh niên bị cột vào gốc cột.

-Tery, tỉnh dậy nào, Frances đây, bạn của câu đây.

Cậu thanh niên dần tỉnh dậy, hai mắt mở trừng ra, gượng mặt vặn vẹo, tiếng chửi rủa phát ra liên hồi.

-Elizabeth đâu, bảo cô ta ra đây, con điếm ấy đã có chồng sắp cưới mà còn làm chuyện dâm đãng nữa.

-Còn mày biết nó là vợ sắp cưới của tao, mà mày còn làm vậy, đồ thú vật.

-Trói tao làm gì, thả tao ra.

Frances cười phá lên, chỉ vào người con gái bị trói trên ghế.

-Cô ả đây này, cô ả sắp trở thành tác phẩm nghệ thuật của tao.

Quăng một mồi lửa vào, cả Elizabeth và chiếc ghế b·ốc c·háy ngùn ngụt, cô nàng run lắc liên tục vì đau đớn.

-Á, … a,…

Tiếng thét bị chiếc khăn giữ lại nhưng vẫn khiến người khác sởn da gà, lửa vẫn bốc lên ngùn ngụt, cô nàng bị lửa nhấn chìm.

Frances thì nhấn máy ảnh liên tục, miệng cười đầy khoái trá. Dù cho Tery van xin liên tục, anh ta bị cột chân vào cây cột, cố lắc mình đến chổ Elizabeth, chân của anh ta bị cứa đến bung cả da thịt.

Tery gào khóc trong hoảng loạn trước cảnh vợ sắp cưới bị thiêu trước mặt mình.



Frances thỉnh thoảng chụp vài tấm hình của Tery.

Sauk hi Elizabeth cháy thành than, Frances ra lệnh cho đám thuộc hạ hủy thi diệt tích. Còn Tery thì bị ném vào vùng hoang dã. Frances thích cảm giác người sống nhưng tâm hồn họ đ·ã c·hết hơn là n·gười c·hết

-Hặc hặc,…

Anh ta cười đầy vui sướng.

---------------------------------------------

Frances nhận được một chiếc usb. Phía bên ngoài còn có dòng chữ

“thân gửi Frances, bạn thân của tôi”

Trong chiếc usb là một đoạn clip.

-Hello, hello Frances, tớ có bất ngờ cho cậu này – Tery

-Chào Frances

Trên màn hình xuất hiện Elizabeth sau khi Tery chào, Frances nhíu mày lại.

-Chắc cậu đang thắc mắc về Elizabeth nhỉ, Elizabeth vẫn còn sống –Tery

-Chào lần hai, ta vẫn là người, ta vẫn sống, không phải ma nha!– Elizabeth cười hắc hắc.

Mặt của Frances nhăn lại, hai mắt đầy nghi hoặc. Trên màn ảnh vẫn vang lên tiếng nói của Tery.

-Chắc cậu đang tự hỏi làm thế nào Elizabeth còn sống phải không?

-Thế thì người cậu thiêu là ai đây?

-Tớ kể cho cậu nghe một câu chuyện nhé!

-Năm năm trước có một chàng trai, anh ta có một người vợ chưa cưới. Gần đến ngày cưới, thì vợ anh ta càng cư xử lạ lùng, mỗi lần anh ta hỏi thì cô đều lấy lý do bận việc nhà, anh ta không suy nghĩ nhiều về vấn đề này . Anh ta khá chắc là cô vợ bị mắc chứng sợ hãi trước hôn nhân.

P/s: mình viết về quá khứ của Enrica/ Elizabeth cách đây khá lâu, từ hồi còn đang viết chương 20.

quá khứ của Enrica mình lấy cảm hứng từ một bộ phim mình xem hồi năm rồi.