Chương 60 : Lựa Chọn Của Mandy.
Sát thủ phải g·iết người, dùng binh khí một kích tất sát. Nhưng bây giờ, cô phải đánh bằng tay, còn phải không được g·iết người. Enrica cảm giác đây là nhiệm vụ khó khăn nhất từ lúc cô xuất đạo.
Nhìn từ phía ngoài của quán ăn, Enrica thấy một đám người, với binh khí đầy đủ, có cả súng nữa. Enrica tái mét mặt.
Kết giới này, ngoài việc phong tỏa không gian còn có áp chế cảnh giới của gen chiến sĩ. Enrica là chiến sĩ gen cấp 1 đỉnh, nhưng hiện tại, cô không khác gì một người ở cảnh giới hoạt hóa gen cả. Năng lượng kỳ dị từ vùng không gian, không có cách nào sử dụng được.
-C·hết tiệt, Mandy, ngươi có bom thuốc mê, khí mê, hay bất cứ thứ gì hạ được một nhóm người cùng lúc không?
Enrica gấp gáp chạy vào phòng, tìm Mandy.
-Enrica, ngươi tự lo đi.
Mandy rặn ra từng chữ, bỗng dưng phun một ngụm máu ra. Gương mặt bà ta bỗng trắng bệch.
-Không, không, chuyện gì xảy ra.
Mandy thét lên đầy đau đớn, từ bàn tay đến cùi chỏ của mụ hoàn toàn biến thành xương trắng, thanh đá dường như đang hút lấy máu thịt của mụ ta. Càng hút nhiều, viên đá càng tỏa ra màu đen huyền bí.
-Enrica, phá vỡ ngay viên đá.
Mandy thét lên. Thấy Enrica chần chừ, Mandy la lớn.
-Chúng ta bị bẫy rồi, đây không phải là đá kết giới.
Enrica lập tức bắn người lên không, cô nàng chạm vào thắt lưng, rút ra một dây đai lưng. Dây đai này là các mảnh kim loại, nối với nhau bằng hai sợi màu vàng. Enrica xoay nhẹ sợi dây đai lưng, các sơi dây thu ngắn lại, khiến cho các mảnh kim loại đính vào nhau, tạo nên một thanh trường kiếm. Kiếm này khá to, ngang cỡ bàn tay, dài cỡ hơn 1m.
Từ không trung, Enrica cầm thanh kiếm đã hợp thành, dồn lực chém mạnh lên thanh đá.
-Coong, coong
Bên ngoài thanh đá xuất hiện vòng tròn, phía trên có khắc đầy ký tự đen. Kiếm của Enrica chạm vào kết giới tròn, vang lên một tiếng đinh tai nhức óc, các tia lửa bắn ra từ nơi kiếm chô chém.
Enrica dùng toàn lực, nhưng kết giới đen thậm chí không có một vết xước. Enrica hoàn toàn không thể phá vỡ viên đá.
-Dùng sức đi Enrica, không thì ta và Andy đều chôn theo thanh đá này. Ngươi cũng không thoát đâu.
Enrica sắc mặt khó coi nhìn phía Mandy.
Mandy giọng đầy lạnh lẽo.
-Ngươi nhìn về hướng trung tâm của kết giới đi, thấy một khung đen chữ nhật không.
Enrica đưa mắt ra ngoài cửa sổ của phòng ăn. Quả nhiên, phía trung tâm của kết giới, trên một con đường, khung hình chữ nhật, màu đen đang lơ lửng bay.
-Nó là cổng không gian, có người đã lén chỉnh sửa thanh đá, thay đổi “ký tự Kekkai”. Khiến cho thanh đá bây giờ, có thể mở ra một cổng không gian.
-Chúng ta lợi dụng kết giới để g·iết chúng, bọn chúng lại lợi dụng kết giới để mở ra cổng không gian.
-Ngươi nghĩ có bao nhiêu người của bọn chúng, đang ở phía bên kia cổng.
Mandy vừa thét lên tuyệt vọng.
[Ting, ting] – tiếng thiết bị liên lạc vang lên trên vòng tay Mandy, Enrica chạy ngay lại, rồi nhặt lên. Cả hai cánh tay của Mandy bị hút thành xương, rớt xuống đất, nên vòng liên lạc cũng lăn về phía xa.
-Enrica, ta biết ngươi tại đó. Ta ra lệnh, g·iết ngay Mandy và Andy.
Cả hai người Andy và Mandy sững sờ, thét lên.
-Tại sao thủ lĩnh? Chỉ vì sự cố này mà g·iết cả hai ta? Ta không phục.
Giọng nói đầy bình tĩnh vang lên.
-Cổng không gian lấy hai ngươi làm môi giới, hút lấy lực lượng từ “tế đàn chân ngôn”.
-Vì đại cục, chỉ có thể làm như vậy để phá hủy cổng không gian.
Mandy, và Andy khóc lớn, gào thét.
-Enrica, một là Andy, Mandy c·hết, hai là toàn thể căn cứ c·hết, tất nhiên cũng có Andy, Mandy. Dù trường hợp nào, Andy, Mandy đều c·hết, chẳng qua sớm hay muộn hơn vài giờ.
Sau khi cảnh báo Enrica, phía đầu dây tắt liên lạc. Enrica trầm mặc lại, hướng nhìn phía cửa, rồi nhìn về phía Andy, Mandy.
Không khí trong phòng như ngưng đọng lại, màn đêm bao phủ xung quanh càng khiến cho mọi thứ thêm phần lạnh lẽo, đèn đường tắt hết, chỉ còn vài ánh sáng bảng hiệu chớp nhá liên hồi, hắt thứ ánh sáng mờ căm vào quán ăn. Mọi thứ có vẻ đều mờ mịt, chuyện hiện tại và cả tương lai của bọn họ.
-Ra tay đi Enrica, không gì sợ hãi hết, bọn ta không trách ngươi.
Giọng nói Mandy đầy bình tĩnh, không nhận ra bất kì tình cảm nào. Gương mặt bà ta hiện lên vẻ quyết tuyệt, có chút bất cần, không quan tâm nhưng đôi lúc lại trầm ngâm một thoáng, rồi hiện lên nét loáng thoáng hoang mang, đầy ngập sự hối tiếc.
-Cả cuộc đời ta, đôi lúc ta thấy nó quá dài, khổ, ta chịu cũng đủ rồi. Nhưng ta cũng thấy nó quá ngắn, nhiều niềm vui chưa trọn vẹn. Ta thấy đủ rồi, ta biết đủ rồi, ta biết hạnh phúc là gì rồi.
Giọng của Mandy nhỏ dần, tiếng gió từ cánh quạt át dần tiếng của bà ta, gương mặt bà dường như trong phút chốc ánh lên một tia vui vẻ.
-Ầm.
-Không, đừng mà Mandy.
Tiếng Andy thất thanh từ phía sau vang lên.
Thân thể Mandy dần dần nứt ra, bên trong khe nứt là từng tia sáng vàng, trong phút chốc, cả người Mandy vỡ ra thành vô số hạt bụi. Các hạt bụi này đều có màu vàng, cuốn lên không trung, bao quanh thanh đá, tạo ra chục sợi xích màu vàng, khóa kín thanh đá lại.
-Ta nguyện ngàn năm dưới luyện ngục, để đổi lấy sự thanh thản.
-Ta nguyện ngàn năm dầu thiêu lửa đốt, để đổi lấy an bình một đời.
-Ta nguyện ngàn năm cực hình dày vò, để đổi lấy sự sung túc.
-...
Âm thanh ấm áp, nhỏ nhẹ của Mandy dần phai theo gió, hạt bụi vàng bay lên, mang theo lời cầu nguyện của bà phấp phới theo mấy. Trong căn phòng, chỉ còn tiếng thút thít của Andy, và hình ảnh Enrica đang run rẩy.
---------------------------------------
-Ầm, ầm.
Enrica không ngừng len lỏi giữa các tên địch nhân, hai thanh gỗ trên tay cô như bùa đòi mạng. Kỹ năng sát thủ trong cô luôn túc trực, Enrica nhắm ngay các huyệt đạo, khớp xương, các nơi hiểm yếu để ra tay. Cứ mỗi lần cô đập mạnh thanh gỗ vào thân thể đối phương là chúng thét lên như heo bị cắt tiết.
Enrica xoay người liên tục, xen lẫn vào giữa các tên địch mà ra chiêu.
-Ngủ
Andy chỉ tay vào một tên và ra lệnh. Tên đó bỗng dưng nhắm hai mắt, ngã xuống và ngáy khò khò.
-Ngủ.
-Xỉu.
Cứ hễ Andy mở miệng, là địch nhân sẽ thực hiện y như lời của cậu. Đây là năng lực của chân ngôn sư, năng lực “ra lệnh”. Chân ngôn sư tu luyện sóng não, dung năng lượng tích lũy trong cơ thể để rèn luyện sóng não, tiến đến khống chế sóng não. Theo thời gian, bọn họ càng thuần thục điều khiển sóng não, có thể điều chỉnh tần số sóng não. Từ đó, ngoài con người thì loài động vật, thực vật, bọn họ cũng có khả năng ra lệnh.
Cấp độ sinh mệnh càng cao, hay người càng mạnh thì chân ngôn sư muốn ra lệnh, phải có sóng não mạn hơn nhiều lần. Cấp độ chân ngôn sư được chia thành số lượng từ mà họ ra lệnh. Andy chỉ là cấp độ “nhất ngôn” Mandy là “nhị ngôn”.
-Ngất.
-Đau.
Xử lý xong đợt thứ ba, mặt của Andy trắng bệch, tay cậu vịn vào lan can phía trước cửa hàng. Đầu cậu kêu oong oong, cơn nhức đầu đang nhấn chìm cậu. Andy lấy ra một bình dược tề, nhanh chóng nốc cạn.
Enrica tranh thủ băng bó v·ết t·hương, người cô hiện tại đã đầy rẫy v·ết t·hương. Ngay bụng cô, một lỗ máu đang rỉ vì đạn bắn.
-Bao giờ mới có tiếp viện đây.
Enrica nhăn nhó, giọng nói thoát lực, đầy mệt mỏi.
-Bọn họ đang đánh nhau kịch liệt, không đủ nhân lực chi viện. Hơn nữa, bọn họ sợ lộ ra thanh đá.
-Nếu quân địch phát hiện thanh đá, bọn chúng sẽ phá hủy dây xích mà Mandy thi triển, cổng không gian sẽ mở ra. Chúng ta gặp nguy a.